- Đúng vậy!

Hư Vọng chi linh gật đầu, nói:

- Phải nói người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước cống hiến hy sinh rất lớn cho sự nghiệp lớn của chúng ta. Hắn ký thác toàn bộ hy vọng của chúng ta vào ngươi, Thiên Địa Nhân tam thư tái tạo được toàn là công lao các đời người thừa kế Hư Vọng cố gắng. Tiểu tử, ngươi không được cô phụ kỳ vọng của mọi người.

Lúc nhân quả mở ra Trần Lạc từng gặp mặt với người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước một lần, nhớ rõ nghe kể các đời người thừa kế Hư Vọng chi thư đều muốn nở ra bí ẩn của Hư Vọng chi thư nhưng cuối cùng lạc mất. Trần Lạc nhớ người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước hy vọng hắn cuối cùng sẽ mở ra ảo diệu Hư Vọng chi thư, không chỉ vì hoàn thành tâm nguyện của các đời người thừa kế Hư Vọng chi thư, cũng để giải cứu bọn họ khỏi vô tận quy khứ.

Nghĩ đến đây Trần Lạc bỗng cảm thấy áp lực thật lớn. Từ khi dung nhập Hư Vọng chi thư thì Trần Lạc bước lên con đường không lối về, thật nhức đầu.

Trần Lạc không suy nghĩ lung tung tiếp, hắn hỏi:

- Bây giờ nên làm sao? Trộm lấy đi Nhân Thư chi tâm như đã cướp Nhân Quả chi tâm sao?

- Không vội, hiện tại Nữ Oa đã dung nhập nhân thư, dù chưa thức tỉnh nhưng chúng ta phải hết sức cẩn thận, cẩn trọng mới được. Dù sao đó là Nữ Oa, một trong tồn tại cường đại nhất hoàn vũ. Trong số tộc nhân Bàn Cổ thì Nữ Oa cũng là tồn tại số một số hai.

Trần Lạc chưa từng tiếp xúc với Nữ Oa, càng không nói đến quen biết, nhưng nghĩ bằng ngón chân cũng biết người có thể nặn đất tạo người không dễ chọc. Hơn nữa Nữ Oa sáng tạo ra nhân tộc suýt tiêu diệt hai tộc thần và ma đã nói lên tất cả.

- Bây giờ ta phải làm sao để lấy được Nhân Thư chi tâm?

Lần trước Trần Lạc lấy Nhân Quả chi tâm là do cơ duyên tình cờ, bây giờ muốn ăn cắp Nhân Thư chi tâm trước mắt Nữ Oa làm hắn bối rối, không biết nên làm sao?

Hư Vọng chi linh bay đến trên vai Trần Lạc:

- Ngươi sao? Thiếu niên, tỉnh mộng đi.

Hư Vọng chi linh lười biếng duỗi lưng, nói:

- Đối phó tạp chủng Nữ Oa còn cần sinh mệnh nguyên thủy đích thân ra tay mới được.

Trần Lạc nhìn Hư Vọng chi linh to cỡ nắm tay từ đầu đến chân:

- Ngươi? Có được không vậy?

Trong ấn tượng của Trần Lạc thì Hư Vọng chi linh trừ giọng điệu hống hách coi trời bằng vung, thái độ vênh váo ra không có điểm gì đặc biệt.

- Cái gì gọi là ta được không? Thiếu niên, ngươi không biết bản lĩnh của cô nãi nãi.

Hư Vọng chi linh vỗ tay như thể phủi bụi dính trên người:

- Thôi được, ngươi luôn khinh thường cô nãi nãi, ngày hôm nay cô nãi nãi tựu cho ngươi kiến thức sự cường đại của Hư Vọng chi thư!

Trần Lạc có chút mong chờ, nhưng đợi một lúc không thấy Hư Vọng chi thư có hành động gì.

Trần Lạc hỏi:

- Ra tay đi chứ? Linh hải của lão tử sắp không chịu nổi Nhân Thư gây sức ép.

- Gấp cái gì, hiện tại thời cơ còn chưa tới.

- Khi nào thời cơ mới đné?

- Chờ lúc Nhân Thư hiện thế.

- Chết tiệt, Nhân Thư hiện thế thì Nữ Oa thức tỉnh!

- Thiếu niên nói đúng rồi. Nhân Thư hiện thế Nữ Oa sẽ thức tỉnh, nhưng vừa tỉnh dậy Nữ Oa trong trạng thái hỗn độn, chỉ có lúc đó mới là thời cơ hành động tuyệt vời nhất.

- Tiếp theo thì sao?

- Tiếp theo? Tiếp theo thì thừa dịp ý thức của Nữ Oa hỗn độn cướp Nhân Thư chi tâm!

- Ta không phải hỏi cái này, ý của ta là sau khi cướp được Nhân Thư chi tâm lỡ như Nữ Oa tỉnh táo lại có khi nào nổi giận tiêu diệt ta không?

- Hèn, nhìn ngươi sợ thấy thương chưa. Ta luôn khó hiểu, về lòng can đảm, trí tuệ gì thì ngươi kém xa mấy đời người thừa kế trước, ta không hiểu nổi tại sao Hư Vọng chi thư chọn ngươi.

- Bớt nói nhảm đi, nghiêm túc chút. Lỡ Nữ Oa tỉnh lại muốn diệt ta thì biết làm sao? Bản lĩnh hiện tại của ta tuyệt đối không đấu lại Nữ Oa.

- Yên tâm, khi nào đánh cắp được Nhân Thư chi tâm thì chúng ta sẽ thần không biết quỷ không hay đưa Nữ Oa đi, chờ khi nàng tỉnh táo lại thì chúng ta đã chạy mất từ lâu.

- Coi như cách hay. Nhưng chúng ta dánh cắp Nhân Thư chi tâm có ảnh hưởng đến pháp tắc Nhân Thư gì không? Dù sao nó được gọi là nguồn sinh mệnh toàn nhân loại. Nếu vì cướp đi Nhân Thư chi tâm hại mọi người thì ta có lỗi rất lớn.

- Nói ngươi khờ thật là không sai. Chúng ta ăn cắp không phải Nhân Thư chi tâm duy nhất, biết chưa? Chúng ta đánh cắp Nhân Thư chi tâm là cái thứ hai Nhân Thư dựng dục ra. Nó giống như Nhân Quả chi tâm trong tay ngươi, là người thừa kế dời trước sử dụng đại thủ đoạn lặng lẽ chôn hạt giống, lúc tái tạo thì dựng dục ra căn nguyên thứ hai.

Trần Lạc vỗ trán, cười nói:

- Ta quên mất.

Trần Lạc nhớ Nhân Quả chi tâm trong tay hắn là căn nguyên thứ hai dựng dục từ Nhân Quả chi thư, người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước có nhắc đến hạt giống Thiên Địa Nhân tam thư nhưng khi đó hắn không thèm nhớ.

- Nói vậy là dù chúng ta lấy đi Nhân Thư chi tâm thứ hai cũng sẽ không ảnh hưởng pháp tắc Nhân Thư, nhưng sau khi Nữ Oathức tỉnh sẽ biết chuyện này đúng không?

- Đương nhiên, Nữ Oa không ngốc, nếu không ngươi nghĩ nàng ngủ say lâu như vậy tại sao đột nhiên luân hồi chuyển thế? Cô nãi nãi suy nghĩ nàng đã nhận ra điều gì, nhưng... Ha ha ha, dù có phát hiện cũng không thể ngăn cản chúng ta.

Hư Vọng chi linh đang nói chợt nhận ra điều gì, hỏi:

- Thiếu niên, ngươi hỏi câu này là có ý gì? Sao, chẳng lẽ ngươi sợ Nữ Oa trả thù?

- Vớ vẩn, ngươi đã nói Nữ Oa là một trong tồn tại mạnh nhất hoàn vũ, bây giờ ta ăn cắp Nhân Thư chi tâm của Nữ Oa, không sợ sao được?

Trần Lạc không phải loại người nhát gan sợ rắc rối, nhưng từ khi hắn lĩnh ngộ lực lượng nguyên thủy ngày xưa Nữ Oa sáng tạo thì khâm phục, kính ngưỡng nàng, còn có chút sợ hãi. Trần Lạc cho rằng với bản lĩnh của Nữ Oa nếu muốn tiêu diệt hắn thì chỉ cần một ý nghĩ. Có hôm nào đang uống rượu đột nhiên chết Trần Lạc cũng không bất ngờ gì, hắn tin Nữ Oa có bản lĩnh đó.

Hư Vọng chi linh khinh thường trợn trắng mắt với Trần Lạc:

- Nhìn bộ dáng hèn của ngươi xem.

Trần Lạc nói:

- Ta cũng rất khó hiểu, từ sau khi thành tựu hư vọng linh hồn chưa từng thấy sợ, chẳng biết sao lần này không được, ta không kiềm được nỗi sợ.

- Không thể trách ngươi. Hư vọng linh hồn cho ngươi không sợ hãi thiên địa, nhưng Nữ Oa dù gì sáng tạo ra nhân loại, được gọi là nhân mẫu. Trong hoàn vũ này miễn là người tất nhiên sẽ sợ hãi Nữ Oa,Không ai ngoại lệ.

Thấy Trần Lạc im lặng, Hư Vọng chi linh tiếp tục bảo:

- Thiếu niên, ngươi đừng canh cánh trong lòng chuyện này, số ngươi đã định sẽ dây dưa với Nữ Oa, dù ngươi không cướp Nhân Thư cũng không cách nào tránh khỏi.

- Vớ vẩn, nếu ta không cướp Nhân Thư thì sao đắc tội Nữ Oa?

- Thiếu niên, ngươi đừng quên tiểu tình nhân Hạ Mạt của ngươi chính là Nữ Oa luân hồi chuyển thế, nàng đã có tình cảm với ngươi, bị trúng nguyền rủa. Ngươi cảm thấy tiểu tình nhân sau khi tỉnh lại sẽ tha cho ngươi sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play