Trên bầu trời, Vân Đoan thái tử ngồi trên ngai vàng nghiêm túc nói:

- Nhưng ta thì thiếu kiên nhẫn.

- A?

Vân Phi Dương mỉm cười hỏi:

- Không biết thái tử điện hạ có ý gì?

- Nếu bọn họ không chịu ra tay thì ta đành làm thay.

Vân Đoan thái tử nhìn hướng tây, nói:

- Mộ Vân Không,ta lệnh cho ngươi đi ra nhận Vân Đoan thẩm phán!

Khi Vân Đoan thái tử cất tiếng nói, thánh ca lảnh lót, uy danh mênh mông như sấm nổ, hùng hồn vô biên.

Giọng Vân Đoan thái tử trầm xuống:

- Đi ra nhận thẩm phán!

Vù vù vù vù vù!

Trên bầu trời xuất hiện một Thẩm phán chi nguyên, ánh sáng thẩm phán lấp lánh. Một Vân Đoan thẩm phán khủng bố giáng xuống.

Ầm ầm đùng đùng!

Khi Vân Đoan thẩm phán giáng xuống thánh ca cao vút, đám mây phía chân trời như làn khói xẹt nhanh qua, thiên nhiên xao động.

- Vân Đoan không biết trời cao đất rộng. Thẩm phán nho nhỏ sao làm gì được Mộ Vân Không ta?

Vù vù vù vù vù!

Mộ Vân Không xuất hiện, đất đai run rẩy phát ra tiếng rền rỉ. Quanh thân Mộ Vân Không lấp lánh ánh sáng màu nâu, một tay gã nâng Vân Đoan thẩm phán dâm thẳng lên trời. Mộ Vân Không rống to.

Bùm!

Vân Đoan thẩm phán bị chấn tan nát, Thẩm phán chi nguyên trên bầu trời cũng bị chấn vặn vẹo mơ hồ.

Mộ Vân Không đúng là người vấn đỉnh địa chi vương tọa, lực lượng siêu cường đại.

- Chỉ là vấn đỉnh địa chi vương tọa, Mộ Vân Không ngươi đừng quên trong phương thế giới này ta mới là chúa tể thật sự!

Không thấy Vân Đoan thái tử có hành động gì, Thẩm phán chi nguyên phía chân trời chợt biến lớn, ngưng diễn ra, diễn sinh chín chín tám mươi mốt thẩm phán chi nguyên, sau đó toàn bộ bao phủ Mộ Vân Không. Thẩm phán giáng xuống.

Vù vù vù vù vù!

Đại Thế Tử, Đại Công Tử, Đại Tước Tử bên cạnh Vân Đoan thái tử lao ra bao vây tiễu trừ Mộ Vân Không.

Chiến đấu căng thẳng bùng nổ.

Lãnh Cốc núp trong Tiểu Tùng Lâm linh giới rất ngạc nhiên. Mới rồi Lãnh Cốc cứ nghĩ Tần Phấn đang đùa, không ngờ phe tranh cướp Nhân Thư không hành động, ngược lại Vân Đoan phe bảo vệ tấn công trước.

Lãnh Cốc không hiểu nổi, rõ ràng cách Nhân Thư hoàn thành tái tạo càng gần càng có lợi cho Trung Ương học phủ hơn, tại sao gã tấn công trước? Chẳng lẽ bọn họ không lokhi tấn công Mộ Vân Không thì đám người Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên sẽ thừa cơ hội ùa lên sao?

Một pthú, hai phút, mười phút qua đi, vẫn không có người hành động. Người tranh giành Nhân Thư không hề lộ ra cái bóng nào.

Lãnh Cốc tò mò hỏi:

- Kỳ lạ, chết tiệt, sao không ai hành động? Bây giờ không ra tay còn đợi tới bao giờ? Chết tiệt, còn chờ cái gì? Đây là cơ hội tuyệt vời!

Tần Phấn bình tĩnh nhìn chiến đấu trên bầu trời, chậm rãi nói:

- Không vội. Đối với chúng ta thì Trung Ương học phủ, Vân Đoan là kẻ thù, Mộ Vân Không cũng là kẻ thù, mặc kệ ai chết đều không khác nhau với chúng ta.

- Có lẽ Vân Đoan nhìn thấu tâm lý kiêng dè lẫn nhau của chúng ta nên mới dám tấn công trước, lỡ Mộ Vân Không bị làm thịt, khi đó bọn họ lần lượt đánh bại từng người thi chúng ta sẽ bị động.

- Lãnh Cốc, ngươi cứ bình tĩnh nhìn xem đi, chuyện này phức tạp hơn ngươi nghĩ rất nhiều, dính líu nhiều điều. Có thể nói đây là ván cờ vô cùng hỗn lạo, không ai biết lực lượng thật sự của đối thủ. Chúng ta, Mạc Vấn Thiên, Trung Ương học phủ, Vân Đoan đều như vậy. Vân Đoan chọn xuống tay với Mộ Vân Không là để thăm dò, thăm dò lực lượng sau lưng Mộ Vân Không. Có muốn biết, chúng ta cũng muốn biết.

Tần Phấn dừng một lúc, tiếp tục bảo:

- Nếu ta đoán đúng, Vân Đoan ra tay với Mộ Vân Không, Trung Ương học phủ cũng có hành động xử lý Thương Vô Tà.

Tần Phấn mới nói xong không lâu quả nhiên Vân Phi Dương lôi Thương Vô Tà ra. Bảy Trung Ương nhân kiệt bao vây tiễu trừ Thương Vô Tà.

Lãnh Cốc hoàn toàn không hiểu, gã không hiểu theo thời gian trôi qua, càng lúc càng đến gần thời gian Nhân Thư hiện thế. Việc này có lợi cho phe bảo vệ Nhân Thư là Trung Ương học phủ, Vân Đoan. Nhưng tại sao Trung Ương học phủ, Vân Đoan chủ động tấn công trước?

Lãnh Cốc cũng không hiểu tại sao Trung Ương học phủ, Vân Đoan tấn công Thương Vô Tà, Mộ Vân Không thì những người tranh cướp Nhân Thư không thừa dịp tuyệt vời này tấn công mà chỉ núp trong bóng tối quan sát, đây chẳng phải cho Trung Ương học phủ cơ hội nhổ từng người sao?

Không hiểu, thật sự không hiểu.

Dù cho Tần Phấn đã nhiều lần nói với Lãnh Cốc rằng Trung Ương học phủ, Vân Đoan, Thương Vô Tà, Mộ Vân Không đều là kẻ thù của bọn họ, ai chết cũng như nhau nhưng Lãnh Cốc vẫn rất khó hiểu. Lãnh Cốc cho rằng Trung Ương học phủ, Vân Đoan phe bảo vệ Nhân Thư uy hiếp lớn hơn xa Thương Vô Tà, Mộ Vân Không.

Lãnh Cốc không hiểu, nhưng Tần Phấn thì có.

Tần Phấn sớm dự đoán được Trung Ương học phủ, Vân Đoan sẽ xuống tay với Thương Vô Tà, Mộ Vân Không trước. Tin tưởng lần này Nhân Thư hiện thế sẽ là cuộc hỗn chiến của mọi người, trận chiến tranh không nắm chắc.

Dù là phe tranh cướp hay phe bảo vệ đều như nhau, không ai biết rốt cuộc người nào ở sau màn bảo vệ Nhân Thư, ai ở trong bóng tối cướp Nhân Thư. Đối với mọi người thì đây là chiến tranh hỗn loan, tràn đầy không biết. Lúc này chỉ có yên lặng theo dõi kỳ biến, chờ đợi thời cơ.

Trận chiến tranh này ở mặt ngoài là theo thời gian trôi qua, càng đến gần Nhân Thư hiện thế càng có lợi cho Trung Ương học phủ, Vân Đoan phe bảo vệ. Nhưng đây chỉ là mặt ngoài, tình huống thật sự hoàn toàn ngược lại.

Thời gian trôi dần, Nhân Thư càng lúc càng gần tới lúc hiện thế sẽ không tốt gì cho phe bảo vệ Trung Ương học phủ, ngược lại càng tệh ại, hỗn loạn hơn. Cho nên tiền bối mới chủ động tấn công trước. Trung Ương học phủ chiếm tiên cơ, bọn họ tuyệt đối không cho phép tình hình trở nên hỗn loạn.

Trên bầu trời, chiến đấu kịch liệt.

Đối diện Vân Đoan vĩnh viễn giáng thẩm phán, ba bá chủ Đại Thế Tử, Đại Công Tử, Đại Tước Tử vây công, Mộ Vân Không không hề yếu thế mà còn trên cơ một bậc. Mọi người rất bất ngờ trước thực lực của Mộ Vân Không.

Lần này Vân Đoan giáng xuống thẩm phán không tầm thường, vì người ra tay là Vân Đoan thái tử, người thống trị thật sự của phương thế giới này. Đại Thế Tử, Đại Công Tử, Đại Tước Tử đã ký kết khế ước với căn nguyên thế giới, có thể nói là cùng tồn tại với phương thế giới này, một chiêu một thức là pháp tắc, lực lượng của thế giới, cực kỳ khủng bố.

Thế nhưng Đại Công Tử, Đại Tước Tử, Đại Thế Tử không làm gì được Mộ Vân Không, bị đánh liên tục thụt lùi.

Mộ Vân Không vấn đỉnh địa chi vương tọa là như thế, Thương Vô Tà vấn đỉnh thiên chi vương tọa càng lợi hại. Đối diện bảy Trung Ương nhân kiệt vây công, Thương Vô Tà không nhăn mày chút nào, thong dong ứng đối.

- Thương Vô Tà, hôm nay Bạch Kiếm ta muốn xem ngươi có bản lĩnh gì mà to gan đến tranh giành Nhân Thư!

Vù vù vù vù vù!

Kim Đô, Liễu Truyền Thiên, Bạch Kiếm, ba cao thủ Trung Ương nhân kiệt vây công Thương Vô Tà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play