Người khác có lẽ không biết nhưng người Vân Đoan rõ ràng nhất. Dù Hạ Tử Tây mất đi trái tim nhưng gã là Hạo Nguyệt Tước Tử, cơ thể siêu mạnh, lại có hạo nguyệt bảo vệ, sao có thể bị giết chết không kịp ngáp thế này?
Hạo nguyệt bảo vệ đâu?
Tại sao hạo nguyệt không xuất hiện?
Tại sao?
Đám người Vân Đoan ngây ngốc. Các Hạo Nguyệt Tước Tử không biết, bốn Đại Nhật thế tử không biết, Hư Hoài Cốc công tử Vân Đoan cũng không biết.
Quỷ dị, rất quỷ dị.
Đột nhiên Tiểu Phật Linh giới tối sầm, ánh sáng hạo nguyệt nở rộ ngưng tụ thành mũi tên nhọn, đây là mũi tên Lạc Nhật cung bắn ra. Giương mắt nhìn, quả nhiên Hắc Côn kéo căng Lạc Nhật cung.
Vù vù vù vù vù!
Một mũi Lạc Nhật Tiễn tụ tập ánh sáng hạo nguyệt bắn thẳng tới. Trần Lạc không tránh né, hắn đứng yên trong không trung. Lạc Nhật Tiễn bay tới. Kỳ lạ là không thấy Trần Lạc nhúc nhích, Lạc Nhật Tiễn khựng lại trước mặt hắn.
Cái này...
Nếu nói vừa rồi Trần Lạc không tốn chút sức nghiền áp Hạ Tử Tây khiến người thấy kỳ lạ thì lúc này Lạc Nhật Tiễn bỗng nhiên ngừng lại không đơn giản là quái dị nữa mà là không tưởng tượng nổi.
Hắc Côn biến sắc mặt, gã quên cầm khăn tay lau khóe miệng, lại liên tục bắn ra hai mũi tên. Tất cả Lạc Nhật Tiễn yên lặng trước người Trần Lạc.
Cảnh tượng kỳ lạ hơn là ba mũi Lạc Nhật Tiễn ngừng lại rồi đột nhiên tan biến như chưa từng được bắn ra.
Trần Lạc phất tay, Hắc Côn không hiểu ra sao, khi giật mình tỉnh lại đã đến trước mặt Trần Lạc. Hắc Côn sợ đứng tim, da đầu tê dại, mặt xám như tro tàn. Hắc Côn muốn chú nhích nhưng phát hiện không thể, gã muốn hét lên nhưng không há miệng được. Sợ hãi âm thầm bao phủ linh hồn Hắc Côn, đó là cảm giác làm người ta tuyệt vọng.
- Lấy thứ đồ bỏ này ra định đối phó với ta? Đám nhãi các ngươi quá xem thường Trần Lạc ta đây.
Trần Lạc giật Lạc Nhật cung trong tay Hắc Côn, tùy tiện xoa bóp. Lạc Nhật cung luyện chế từ hạo nguyệt tinh hoa căn nguyên thế giới, Lạc Nhật cung đủ bắn chết Thiên Hành giả bị Trần Lạc bóp vụn.
- Hôm nay các ngươi đã muốn chơi vậy chúng ta hãy chơi thật vui vào. Nhưng nói thẳng trước, ta giết người sẽ không nương tay, không muốn chết thì cút ngay, không sợ chết thì ở lại. Có bản lĩnh gì cứ thi triển, Trần Lạc ta chấp hết!
Bùm!
Hắc Côn bị Trần Lạc vỗ chết.
Rất hung tàn, rất nóng nảy.
Chỉ chớp mắt hai Hạo Nguyệt Tước Tử Vân Đoan được gọi là hóa thân của hạo nguyệt đã chết. Hạo Nguyệt Tước Tử cường đại cỡ nào? Mấy ngày nay mọi người đã thấy tận mắt. Đặc biệt Hắc Côn không chỉ giết Nghịch Lang Gia, còn đánh ba vị tuyệt thế thiên kiêu đương thời tơi bời. Hạo Nguyệt Tước Tử có lẽ không mạnh bằng Đại Nhật thế tử nhưng nói sao cũng được căn nguyên thế giới ôn dưỡng, cơ thể siêu mạnh từ khi nào trở nên yếu ớt như thế? Yếu như củ cải bị Trần Lạc Lạc gia một bàn tay đập nát bấy.
Quan trọng nhất là Trần Lạc không sử dụng lực lượng gì, hắn nhẹ nhàng huơ tay một cái là xong.
Cái này...
Là Hạo Nguyệt Tước Tử quá yếu hay Lạc gia quá mạnh?
Điều này làm người ta rất kinh dị.
Đúng vậy.
Kinh dị.
Giờ này khắc này mọi người có mặt chung một cảm giác kinh dị, đám người Vân Đoan cũng thế. Bọn họ vốn rất e ngại Trần Lạc bí ẩn khó lường, hiện tại tận mắt thấy cảnh tượng kỳ dị này, sâu trong lòng càng e ngại Trần Lạc hơn. Bảy Hạo Nguyệt Tước Tử, bốn Đại Nhật thế tử cùng nhìn hướng Hư Hoài Cốc công tử.
Hư Hoài Cốc vẻ mặt kinh hoàng, nhíu chặt mày, ánh mắt hoảng sợ nhìn Trần Lạc. Hư Hoài Cốc định đích thân đấu vài chiêu với Trần Lạc, nhưng phát hiện hắn bí hiểm quái dị làm gã không chắc chắn.
Hư Hoài Cốc phất tay quát to:
- Tất cả Tài Quyết Giả nghe lệnh, xông lên, tru sát Trần Lạc!
Năm mươi Tài Quyết Giả Vân Đoan đồng thanh rống to, kinh thiên động địa, tiếng quát như sấm đinh tai nhức óc. Các Tài Quyết Giả Vân Đoan mỗi người cao chín thước, to như ngọn núi, tay cầm cự kiếm, uy phong lẫm lẫm, rất là hung mãnh. Mỗi vị Tài Quyết Giả Vân Đoan có bản lĩnh dời núi lấp biển ngang ngửa Thiên Hành giả. Năm mươi Tài Quyết Giả cộng lại khủng bố biết bao.
Trần Lạc vẻ mặt thản nhiên, đôi mắt lạnh lùng, khóe môi cong lên cười tà.
Trần Lạc khinh thường nói:
- Mười năm trước các ngươi không được, mười năm sau các ngươi vẫn không được!
Khi năm mươi Tài Quyết Giả Vân Đoan hung mãnh huơ cự kiếm lao lên thì cảnh tượng quái dị lại xảy ra. Không chút báo trước, năm mươi Tài Quyết Giả Vân Đoan đứng lặng giữa hư không.
Không ai biết có chuyện gì.
Mọi người bàng hoàng, sau đó =Có cảm nhận rất lạ, cảm giác yên lặng, tĩnh lặng đáng sợ. Như thể thời gian ngừng chảy, không gian ngừng chuyển động, thiên nhiên ngừng ngưng diễn, mọi thứ yên lặng. Không thấy gì, không nghe gì. Không có quang minh, không có hắc ám, chẳng có gì.
Loại cảm giác này chỉ kéo dài trong khoảnh khắc, nhưng mọi người cảm giác như trải qua ngàn vạn năm.
Bọn họ tỉnh táo khỏi nõi kinh hoàng, giương mắt nhìn qua. Năm mươi Tài Quyết Giả Vân Đoan vẫn khựng lại trong không trung, Trần Lạc vẫn là Trần Lạc kia, hắn vẫn đứng yên. Nhưng khác biệt duy nhất là từ khi nào người hắn phát ra ánh sáng xám, ánh sáng rất nhạt nhạt nhòa như chưa từng tồn tại.
Bá thế!
Tĩnh lặng bá thế, lặng ngắt như tờ.
phương thế giới này không có bao nhiêu người tu ra bá thế, một bàn tay đếm hết. Vương gải 0y của Nhân Vương Mạc Vấn Thiên, thiên tử bá thế của Gia Cát Thiên Biên. Nhưng bá thế của Trần Lạc không tử khí đông lai như vương giả bá thế của Mạc Vấn Thiên, khiến chúng sinh tôn sùng. Không giống thiên tử bá thế của Gia Cát Thiên Biên, Cửu Long ngâm thiên, khiến thương sinh thần phục. Bá thế của Trần Lạc chỉ có có tĩnh, lặng vô tận, nhưg khiến vạn vật trong thiên hạ tĩnh lặng. Trong giây phút vừa rồi mọi người có cảm giác này, cảm giác vạn vật tụ tập đó quá đáng sợ.
- Vân Đoan chỉ có chút bản lĩnh này sao? Toàn là chó mèo.
Trần Lạc phất tay áo, năm mươi Tài Quyết Giả Vân Đoan tan thành mây khói trước mắt bao người, không chừa mẩu xương.
Trời!
Nghe nói Trần Lạc sống sót từ thẩm phán đều diệt, đã trở thành phế nhân. Đây mà là phế nhân gì? Nếu Trần Lạc làp hế nhân vậy trên đời có ai khỏe mạnh?
Nghe nói Trần Lạc sợ Vân Đoan, không dám ra tay. Trần Lạc làm thế này rồi mà bảo là không dám? Nếu không dám mà giết hai Hạo Nguyệt Tước Tử, năm mươi vị Tài Quyết Giả, vậy nếu Trần Lạc dám còn sẽ như thế nào?
Nghe nói cả người Trần Lạc là nguyên tội, khi ra tay sẽ bị thẩm phán. Thẩm phán đâu?
Đúng rồi.
Thẩm phán đâu?
Không biết, không người hiểu, bởi vì tồn tại của Trần Lạc quá bí ẩn, kỳ dị, không biết.
- Có bản lĩnh gì cứ sử dụng đi, để ta ta nhìn xem các ngươi có năng lực bao lớn.
Thoạt trông Trần Lạc rất nhẹ nhàng, thoải mái, không giống bị cao thủ Vân Đoan vây công mà càng như khán giả xem kịch. Biểu tình hờ hững không chút quan tâm của Trần Lạc cách biệt với không khí túc sát căng thẳng nơi đây.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT