Ở trước mặt người ngoài nhuệ khí bức người, thiếu niên anh kiệt, đệ nhất thiên tài trẻ tuổi một đời Lô gia, giờ khắc này kích động, hưng phấn khó có thể kiềm chế.
- Ta nhặt được một tiểu yêu thú ở Nam Hoang, gia hỏa này rất tham ăn, tham ngủ, trước đó nói gì nó cũng không chịu ra, ta buộc phải vứt nó vào trong bụng Phong Điểu Tinh Chủ nó mới bằng lòng ra sức làm việc.
- A... Nhặt được...
Nghe Trình Cung nói mà Lô Dực Thiên há hốc mồm, dĩ nhiên là nhặt được. Hắn tin Trình Cung sẽ không lừa hắn, chỉ là trong lòng rất giật mình, gia hỏa mạnh mẽ như thế, ngay cả Phong Điểu Tinh Chủ cũng có thể thôn phệ, trong miệng ca ca lại biến thành tham ăn, tham ngủ, nếu như đổi thành một người khác, khi đạt được nhân vật mạnh mẽ như thế này, còn không cẩn thận từng li từng tí, hận không thể cung cấp đầy đủ thức ăn a.
Lúc này Nhục Nhục đã bay trở về, dáng vẻ cực kỳ ủy khuất, đáng thương, giống như bị bắt nạt nhìn Trình Cung, mà thân thể của nó giống như phụ nữ mang thai, tiểu hài ở trong bụng quyền đấm cước đá. Nó bắt đầu bành trướng trong thân thể, cũng thỉnh thoảng có một cổ sức mạnh xung kích nhô lên một khối.
Thôn phệ Phong Điểu Tinh Chủ không phải dễ dàng như vậy, vừa nãy Nhục Nhục ở trong đó suýt chút nữa bị lực lượng trong cơ thể Phong Điểu Tinh Chủ nung chảy, may mà nó không phải bình thường, thời khắc mấu chốt bắt đầu thôn phệ huyết nhục, sức mạnh của Phong Điểu Tinh Chủ từ bên trong. Nếu như là ở bên ngoài, tình huống bây giờ của Nhục Nhục đúng là không có biện pháp thôn phệ một vị Thuần Dương, nhưng coi như cắn nuốt được thì thần niệm, ý chí, cùng với lực lượng bên trong thân thể Thuần Dương cũng không dễ dàng tiêu hóa.
Tựa như ban đầu Nhục Nhục ở Nam Hoang cắn nuốt Tiên Thiên linh quang của Tiểu Phong Tử công kích tới, có chút lực lượng Nhục Nhục cũng phải tiêu hao sức lực để tiêu hóa, mà giờ khắc này nó hấp thu Phong Điểu Tinh Chủ, nhiều bộ phận lực lượng đang dùng để áp chế lực lượng phản kháng của Phong Điểu Tinh Chủ.
- Được rồi, đừng có làm ra vẻ đáng thương nữa, nếu như không phải ta vứt ngươi vào trong bụng Phong Điểu Tinh Chủ, bây giờ làm sao ngươi có cơ hội thôn phệ Thuần Dương, ngươi cứ âm thầm vui vẻ đi.
Nhục Nhục một bộ nước mắt lưng tròng, vô cùng đáng thương, như mình rất chịu ủy khuất nhìn Trình Cung như trước.
Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULLTrình Cung cười nói:
- Ta rất nhanh sẽ khai đỉnh luyện đan, đến lúc đó sẽ cho ngươi một phần.
Lúc này lực lượng trong cơ thể Nhục Nhục bạo phát rất lợi hại, như là có thanh kiếm muốn từ trong cơ thể nó đâm ra, thân thể Nhục Nhục lăn lộn một phen, giống như là sắp chống đỡ không nổi.
Tên tiểu tử này càng ngày càng giảo hoạt, nhìn nó ra sức biểu diễn, Trình Cung nhẫn nhịn cười nói:
- Được rồi, mảnh vỡ mà ngươi đang ôm ngủ đó ta cũng chưa cần sử dụng, ngươi cứ tiếp tục ôm nó ngủ đi.
- Vèo!
Mắt Nhục Nhục tỏa ánh sáng. Móng vuốt nhỏ kích động vung vẩy, tứ chi nắm chặt đột nhiên dùng sức. Một ít lực lượng bên trong thân thể lập tức vững vàng hơn rất nhiều, mà chính nó cũng nhỏ lại rất nhiều, tuy là quả cầu thịt như trước, nhưng so với vừa rồi thì đẹp hơn rất nhiều.
Đối với tên tiểu tử Nhục Nhục này, Trình Cung là vừa thương vừa xót của, cũng có lúc bị nó làm cho tức giận không có biện pháp. Không có chỗ tốt mà muốn tên tiểu tử này động một chút cũng không được. Lúc này, đột nhiên xuất hiện một mảnh hào quang kỳ dị, bao phủ chu vi vô số tinh không, bên trong mấy trăm nghìn dặm đều có thể nhìn thấy hào quang này.
Thần niệm của Trình Cung cũng cảm nhận được khí tức của ngoại công, biết chiến đấu chỗ ngoại công cũng sắp kết thúc, trực tiếp khoát tay thu Nhục Nhục vào trong không gian ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh. Nếu mỗi lần nó đều có thể đạt được chỗ tốt từ trong mảnh vỡ ngoại đỉnh, vậy trước khi mình luyện hóa mảnh vỡ, để nó dùng một chút cũng không có gì.
Không có thanh âm vang vọng nghìn dặm, chỉ có hào quang loé lên, sau đó trong nháy mắt lờ mờ, mà Lô Quân Hạo cũng đã trực tiếp mở cánh cửa không gian ra, xuất hiện ơtrước mặt chúng nhân.
- Bái kiến gia chủ.
Đông đảo Thái Thượng trưởng lão, trưởng lão ở phía sau Lô Dực Thiên vừa nhìn thấy Lô Quân Hạo, vội vàng thi lễ.
- Gia gia...
Lô Dực Thiên có chút bận tâm nhìn Lô Quân Hạo.
- Ngoại công lần này đại phát thần uy a!
Chỉ có Trình Cung mới có thể biết rõ giờ khắc này Lô Quân Hạo lợi hại bao nhiêu, đây là đang ở Cửu Châu đại địa nối tiếp tinh không, nếu để Lô Quân Hạo tiến vào Linh Sơn, hắn hầu như có thể lập tức đạt đến Hiện Đạo kỳ, thành tựu Thiên Tôn vị. Mặc dù đối chiến với vài tên Thuần Dương đỉnh phong, nhưng Trình Cung rất khẳng định ngoại công có thể lấy ưu thế tuyệt đối chiến thắng bọn họ.
- Uh, các ngươi chuẩn bị thoáng một chút, nói cho đám người Lô Quân không nên đuổi theo đánh địch nhân, mau chóng quét sạch chiến trường, bố trí lại một lần nữa.
Ở trước mặt thủ hạ và tộc nhân, Lô Quân Hạo vẫn rất có uy nghiêm, khoát tay áo cho người khác lui ra.
Không nên đuổi theo đánh kẻ địch, quả nhiên! Trình Cung cười nhạt nhìn về phía chiến trường, giờ khắc này đại quân liên minh tinh không đã ngưng công kích, bắt đầu lùi về sau.
- Lui rồi?
Lô Dực Thiên cảm thấy khó mà tin nổi, mặc dù quy mô chiến đấu trước đây so với lúc này thì nhỏ hơn rất nhiều, cũng phải kéo dài rất lâu. Những người liên minh Tinh không này đều hung hãn liều mạng, dũng mãnh không sợ chết, ngày hôm nay là thế nào, chẳng lẽ là bởi vì gia gia...
Nhìn thấy Lô Dực Thiên nhìn về phía mình, Lô Quân Hạo cười nhìn về phía Trình Cung:
- Lần này công lao tiểu tử ngươi không nhỏ, bằng không mặc dù ta có thể đánh bại mấy lão già kia, bọn họ cũng chưa chắc chịu dừng tay dễ dàng, dưới tình huống Thái Tôn của chúng ta chưa ra tay, bọn họ liên tiếp tổn hại hai tên Thái Tôn, hơn nữa nhân số phía dưới tổn thất rất lớn, đặc biệt bọn họ ngộ nhận ngươi là người Linh Sơn phái tới, điều này đại biểu cho thái độ của Linh Sơn, vừa lúc bị ta đánh bại, bọn họ mới tạm thời lui bước. Bất quá...
Đột nhiên Lô Quân Hạo thu lại nụ cười, nghiêm túc nhìn về phía Trình Cung:
- Có phải tiểu tử ngươi không muốn sống nữa hay không, ngay cả Tinh chủ ngươi cũng dám đi trêu chọc, còn nhảy vào trong đại quân địch nhân, coi như là ta cũng không dám độc thân giết vào, lẽ nào ngươi cho rằng ngươi lợi hại hơn ta.
Trước đó vẻ mặt Lô Quân Hạo vẫn tươi cười, lúc này đột nhiên nghiêm túc, làm cho Lô Dực Thiên ở một bên sợ hết hồn. Dù sao từ nhỏ hắn chỉ thấy gia gia luôn say trong giấc nồng, hiểu biết đối với gia gia đều là nghe người khác nói lại.
Lô Quân Hạo ở trong lòng của hắn chính là tồn tại to lớn, vĩ đại, giờ khắc này đột nhiên gia gia trầm giọng quát hỏi, nội tâm của Lô Dực Thiên cũng thình thịch nhảy lên, rất muốn nói chút gì thay Trình Cung, nhưng trong khoảng thời gian ngắn bị khí thế của Lô Quân Hạo ngăn chặn, đầu óc hò hét loạn, không biết nên nói cái gì.
- Hắc hắc!
Trình Cung cũng không sợ điều này, lấy kiến thức và cảnh giới của hắn, coi như là Thiên Tôn đỉnh phong xuất hiện, hắn cũng sẽ không bị khí thế của đối phương áp đảo.