Hắn cũng nghĩ đến khối sắt màu đen kia, đó là thứ bản thân hắn không rõ là cái gì. Chẳng lẽ vấn đề xuất hiện ở điểm này sao?

Lúc này trong các loại công trình kiến trúc ở không trng, trong đó có một tòa công trình kiến trúc chuyên môn cung cấp cho người ta nghỉ ngơi, có thể bao quát vạn dặm chung quanh, cũng có thể nhìn ra các loại khung cảnh xinh đẹp, giờ phút này đã có một thiếu niên nhìn xuống.

Chuyện vừa rồi hắn thấy rõ, nhưng sau đó hắn hứng thú quan sát, thần niệm của hắn càng lưu ý phía dưới.

Một người ngồi một mình ăn bữa cơm ở đây cũng cần hơn vạn nguyên đan tinh khiết, trên người của người này có đầy mũi tên nhọn, tùy thời muốn bắn ra, toàn thân tản mát ra khí thế bức người.

Mà Trình Cung hiện giờ, đã tùy ý đi dạo quanh những gian hàng của tán tu, đạt được hơn mười loại dược vật hắn cần, hắn cũng thuận tiện hỏi thăm một chút, biết rõ trên không trung mới có đồ quý, nhưng chỉ có thể tìm một ít dược vật cao cấp, muốn tìm được Âm Dương Thảo, xương của Huyền Quy vạn năm là không thể nào.

Những thứ đồ chơi này rất ít người nghe và thấy qua, Trình Cung cũng thuận tiện nghe ngóng một chút, thêm nữa... Là muốn mua tài liệu khác, cho nên bay lên không trung, muốn đi lên cửa háng lớn trên không trung mua hàng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Công tử xin dừng bước!

Nhạc Phủ ở bên cạnh đuổi theo, nhìn thấy Trình Cung vội vàng thi lễ, Trình Cung nhìn hắn.

Trình Cung cười quay đầu nhìn về phía hắn, sớm đã biết rõ hắn không nhịn được mà tìm mình.

Nhìn thấy Trình Cung không có vấn đề gì, chỉ cười nhạt nhìn mình, Nhạc Phủ có cảm giác mình bị người ta nhìn thấy, vô cùng xấu hổ.

- Tiểu nhân không cố ý âm công tử, đây chính là ba vạn nguyên đan tinh khiết vừa rồi, nếu như thuận tiện, công tử cứ nói một câu cho ta mở mang kiến thức, thế là được rồi.

Nhạc Phủ đem không gian giới chỉ có ba vạn nguyên đan tinh khiết ra, thịt đau ah. Nhưng nhìn thấy biểu hiện của Trình Cung, hơn nữa đối phương là Địa Anh đỉnh phong, ngẫm lại hắn cũng sợ, nếu như bởi vì bị đối phương nhìn chằm chằm thì quá thảm.

Vậy cũng tốt, dù sao hắn cũng ở lại Sở thành một thời gian ngắn, nhưng trong lòng của hắn khó chịu nhất chính là muốn biết khối sắt đen kia là thứ gì. Hắn quá rõ ràng tính cách của mình, buôn bán cho tới bây giờ chưa từng chịu thua thiệt, nếu như phương diện này không giải quyết, sau này muốn đột phá Địa Anh là không thể nào.

Xuất ra ba vạn nguyên đan là cắt thịt, nhưng cởi bỏ khúc mắt của hắn, hắn chỉ có thể cắt thịt mà thôi. Thịt cắt bỏ có thể mọc ra, nhưng có tâm kết, khó đột phá thì thảm rồi.

Trình Cung cười, kết quả này ban đầu hắn cũng không ngờ tới. Người như Nhạc Phủ, dựa vào loại phương thức này kiếm lấy nguyên đan tinh khiết và các loại tài liệu tu luyện, tâm chí kiên nghị còn kém xa so với những người đi ra ngoài chém giết, trường kỳ ở trong đó, phương diện này đối với bọn họ rất trọng yếu, rất dễ dàng sinh ra tâm ma, khó tăng lên. Mà Nhạc Phủ muốn đột phá Địa Anh, nếu không giải đáp sẽ có tâm ma, được không bù mất.

- Hoa kia có giá trị với ta, ba vạn cũng không có gì, nhưng bị người ta biến thành dê béo không phải chuyện tốt. Khối đồ này đúng là trong di tích lấy ra, giá trị không tính quá lớn, nhưng không thể để ngươi chiếm tiện nghi, nên ta mới chọn nó, nhưng hiện giờ đưa cho ngươi, khi đột Địa Hỏa Ma Kiếp sử dụng nó, sẽ có trợ giúp.

Trình Cung không chút khách khí đưa ba vạn nguyên đan và ném khối mảnh vỡ đó cho Nhạc Phủ.

Vật kia giá trị không lớn, nhưng Trình Cung cũng tiện tay bố trí một trận pháp, đem một ít lực lượng hỏa long dẫn vào bên trong.

Nhạc Phủ tiếp thu mãnh vỡ này, Địa Anh đỉnh phong hắn cũng gặp qua một ít, nhưng chưa có người nào khẩu khí lớn như thế, có khí thế, cảm giác cao cao tại thượng, một bước lên trời Thiên Anh còn ngưu bức hơn, giống như tất cả trong tầm khống chế của hắn.

Nhạc Phủ biết rõ hôm nay gặp người lại hợi, hắn đường đường là Nhân Anh đỉnh phong mà đổ mồ hôi lạnh, lại ngẩng đầu đã không nhìn thấy Trình Cung đâu nữa.

Cử động này của Trình Cung, Nhạc Phủ biết rõ, chẳng lẽ cái mảnh võ này không phải bảo vật, nhưng hắn còn nói có thể giúp mình vượt qua Địa Hỏa Ma Kiếp. Người kỳ quái, bất quá tốt tại này mình không thể đắc tội, người trẻ tuổi kia cấp cho Nhạc Phủ cảm giác nguy hiểm.

Nhạc Phủ vừa trở lại quầy hàng, trong nội tâm không cân nhắc chuyện này nữa, lúc này đột nhiên có hai người hạ xuống trước quầy hàng của hắn, nội tâm Nhạc Phủ run lên.

- Lão già kia, không nghĩ tới trừ sinh con gái, vận khí cũng rất không tệ nha, đi thôi, Thiếu chủ gọi ngươi qua...

Trình Cung chính mình rất rõ ràng, sau khi mình đi, có không ít người lưu ý hắn. Nhưng đều rất cẩn thận, chỉ sử dụng thần niệm lưu ý hướng hắn đi, chú ý lời nói cử chỉ của hắn, Trình Cung cũng chẳng muốn đi để ý tới.

Hắn đi vào bên trong mua ít đồ, sau đó đi dạo qua các cửa hàng khác một vòng, cũng mua được không ít thứ đồ vật, nhưng không tìm được hai món cần tìm, Trình Cung cũng không thất vọng, bởi vì loại vật này muốn tìm ở loại địa phương này cũng không có khả năng, trừ phi vận khí tốt.

Trên thực tế hôm nay có thể gặp được Kiều Kiều Hoa, Trình Cung đã thật bất ngờ, bởi vì Kiều Kiều Hoa cũng rất hiếm thấy.

- Một bên nóng như mặt trời, một bên lạnh như mùa đông, chính giữa tắc không ngừng bài xích nhau, dung hợp nhua, hẳn là Âm Dương Thảo a.

Thời điểm Trình Cung chuẩn bị rời đi, bên tai nghe được một âm thanh.

Có thể biết Âm Dương thảo cũng không có nhiều người, chẳng lẽ có luyện đan đại sư tại đây, Trình Cung quay đầu nhìn sang, giữa không trung có một gian phòn xa hoa, tư thế oai hùng cao ngất, khí thế của người trẻ tuổi này như mũi tên, đang đứng dậy nhìn Trình Cung.

- Đúng vậy, ta muốn tìm Âm Dương thảo, nếu như có thì ra giá đi.

Âm Dương thảo tuy thần kỳ, nhưng biết sử dụng cũng không có nhiều người, đa số người đều tách ra mà sử dụng, cho dù là thế, giá trị cũng vượt qua trăm vạn nguyên đan. Nếu như trong tay người biết tác dụng, giá trị tăng lên vài phần Nhưng hiện giờ trong tay Trình Cung nguyên đan sung túc, thu hoạch ở thành Hỏa Vân rất lớn, đã sớm bổ túc tiêu hao lúc trước, hiện tại nguyên đan tinh khiết trong tay của Trình Cung, đã vượt qua ba ngàn vạn.

- Ta không có, nhưng ta biết ở đâu có, nhưng ta khuyên ngươi nên rời đi, vừa rồi ngươi chơi rất đẹo, liên tục náo động, khống chế tiêu sái tự nhiên, nhưng nơi này là Sở thành, không nên làm quá.

Trình Cung rất bất đắc dĩ buông tay nói:

- Ta ở nơi nào cũng như thế, thói quen rồi.

Người trẻ tuổi sững sờ, không nghĩ tới chính mình hảo tâm khuyên bảo, người này không không xem ra gì, kiêu ngạo như vậy, làm càn không chỗ cố kỵ, hắn mới nhìn thầy lần đầu tiên, vốn cho rằng hắn mua sắm dược liệu, hẳn là Luyện Đan Sư, hơn nữa bằng chừng là tuổi này đã là Địa Anh đỉnh phong, khó có được, thực tế là trêu đùa, áp bách tên tán tu bán thuốc rất lợi hại, cho nên mới hảo tâm nhắc nhở hắn một chút, không nghĩ tới hắn lại như thế.

- Bành!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play