- Không có việc gì, hắn nghe lời ngươi nói, ngươi nói với hắn thoáng một phát, hơn nữa có Mãnh Hổ xông ở phía trước, cũng có thể làm cho người ta bỏ qua chúng ta, ít nhất ở giai đoạn này sẽ có chút hiệu quả.

Trình Cung khoát tay áo, kỳ thật những điều này là thứ yếu, mấu chốt vấn đề vẫn là hắn coi trọng Mãnh Hổ. Tuy tiểu tử này có chút xúc động, liều lĩnh, một khi liên quan đến sự tình ca ca hắn liền liều lĩnh, nhưng bản chất cùng thiên phú tuyệt đối không tệ.

Khi Túy Miêu còn bé đã vượt qua Thất hoàng tử một đoạn thời gian ngắn, Mãnh Hổ thích nhất đúng là học văn, Lôi gia còn vì huynh đệ bọn họ một văn một võ mà cao hứng, về sau bởi vì thân thể Túy Miêu không thể tu luyện, Mãnh Hổ mới bắt đầu tu luyện. Cũng chính vì nguyên nhân này, hắn ở thư pháp đạt thành tựu cao, mới có thể liên tục hai năm nổi tiếng, trở thành một trong tứ đại tài tử.

Túy Miêu còn lo lắng muốn nói cái gì, Trình Cung khoát tay áo nhìn về phía Sắc Quỷ cùng Bàn Tử:

- Mấy ngày nay chúng ta tiếp tục chơi, chờ giải thi đấu Tứ đại tài tử bắt đầu, đến lúc đó đại thiếu mang các ngươi đi quét ngang hết thảy.

Thuyền rất lớn, sau đó Túy Miêu mang Mãnh Hổ đến địa phương nghỉ ngơi. Tuy lúc ấy Trình Cung đã kiểm tra hiện trường, chỗ đó căn bản không có lưu lại chứng cớ gì, hắn tin tưởng cho dù biết chỗ đó phát sinh đánh nhau, cũng rất khó liên lạc cùng một chỗ với Đỗ Khiêm, trừ khi đã đến thời gian nhất định, Thất hoàng tử liên lạc Đỗ Khiêm không được, Hoàng đế bên này cũng liên lạc không được, thời điểm hai bên phái người liên hệ, tra rõ chuyện này, mới có thể đoán ra.

Mặc dù biết rõ sẽ như thế, nhưng giờ phút này Trình Cung cũng làm đủ chuẩn bị, còn lại hai ngày đùa chơi như trước, lần này một lần hành động tốn hao trên ngàn vạn lượng bạc, cho dù sau này Hoàng đế cũng phái người khao tam quân, nhưng mà không có người có một chút cảm giác. Hoàng đế cho tiền thưởng còn không bằng đại thiếu cho, cấp bậc rượu kém xa đại thiếu mua, đại thiếu bao tất cả kỹ viện trong Vân Ca Thành cho các huynh đệ vui vẻ, Hoàng đế ngay cả một mỹ nữ cũng không có tiễn đưa.

Những lời này nói ra đã thành chê cười, nghe nói sau đêm khao tam quân đó, Hoàng đế rất nộ, có mấy thái giám, cung nữ bởi vì làm sai chuyện nhỏ nhặt, trực tiếp bị trượng đánh chết.

Sáng sớm mùa đông, tuy mặt trời đã lên, nhưng không khí vẫn rét thấu xương như trước. Trên bầu trời phiêu đãng bông tuyết trắng noãn, tuyết đã rơi mấy canh giờ, trên mặt đất toàn bộ đều là tuyết đọng dày đặc.

Những năm qua giải thi đấu Tứ đại tài tử đều là cử hành ở mùa thu, nhưng năm nay bởi vì nguyên nhân đặc thù nên đẩy về sau, hơn nữa hôm nay còn rất xảo chính là, từ nửa đêm tuyết đã bắt đầu rơi.

- Lý huynh, dậy sớm a, xem khí sắc của Lý huynh, năm nay hẳn là chuẩn bị sung túc a, nhất định là muốn trùng kích trước hai mươi.

- Thượng Quan huynh nói đùa, năm trước ngươi thiếu một ít nữa là giao thủ cùng Chu Dật Phàm.

- Kỳ thật nếu như lúc ấy ta tập trung lực lượng khiêu chiến kỳ nghệ, có lẽ có thể phân cao thấp cùng Trình Lam, chỉ là Chu Dật Phàm là đứng đầu tứ đại tài tử, nếu so với hắn sẽ tốt hơn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Thượng Quan huynh quả nhiên có khí phách, không bằng chúng ta kết bạn cùng đi.

Ở cửa thành vừa mở ra, có hai thanh niên tuấn tú cùng đi vào, sau lưng mỗi người đều có vài tên hạ nhân, hiển nhiên đều không phải đệ tử bình thường. Hai người thúc ngựa ly khai, phía sau lại có mười mấy thớt ngựa kết bạn lao ra. Lam Vân Đế Quốc võ phong thịnh hành, cho dù văn nhân cũng dùng cưỡi ngựa làm chủ, chỉ có một chút quan văn hủ nho cùng tiểu thư đại gia tộc mới ngồi kiệu.

- Đầu lĩnh, hôm nay đây là làm sao vậy?

Một tân binh vừa mới mở cửa thành, thì có rất nhiều thanh niên còn trẻ anh tuấn cưỡi ngựa ly khai, hơn nữa nhìn nhân số càng ngày càng nhiều, ngạc nhiên nhìn về phía Lão tửu quỷ ở bên cạnh.

- Ân...

Gần đây Lão tửu quỷ không hiểu thấu thăng chức, chỉ là như vậy hắn muốn uống rượu phản lén lút, nghe tân binh trứng hỏi thăm, hắn lắc lắc đầu, có chút chóng mặt nói:

- Biết rõ Cẩu Hùng là chết như thế nào không? Đần mà chết, ngay cả tin tức lớn như vậy cũng không biết, hôm nay là Tứ Bảo Lâu tổ chức giải thi đấu tứ đại tài tử, giải thi đấu kia cử hành ở Tứ Bảo Trang Viên ngoài thành năm mươi dặm, lúc này chỉ mới bắt đầu, một hồi ngươi xem a, đi tham gia trận đấu cùng người quan sát chí ít có hơn mười vạn, náo nhiệt lắm.

- Ah...

Tân binh kia lại càng hoảng sợ, hơn mười vạn, khoa trương như vậy.

Nhưng sau đó hắn liền thấy được đám người nối liền không dứt, có đi bộ, có đánh xe, có ngồi kiệu, có người cưỡi ngựa, cả đám đều cao hứng bừng bừng nghị luận chạy tới Tứ Bảo Trang Viên. Bởi vì ở trong Vân Ca Thành, muốn vào xem giải thi đấu rất khó khăn, nhân số tham gia rất nhiều, thủ hạ cùng người vây xem càng khủng khiếp....

Tứ Bảo Trang Viên vô cùng lớn, cho dù có hơn mười vạn người đồng thời tiến vào cũng không có vấn đề gì, giờ phút này mấy ngàn người ở trong Tứ Bảo Trang Viên đang không ngừng bận rộn. Tổng cộng chia làm phần khu vực, mỗi khu vực cũng có thể dung nạp gần mười vạn người vây xem, mỗi khu vực lại phân chia thành mười mấy cư xá, bốn khu vực đều xây một đài cao ba mét, là đài tỷ thí ở vòng cuối cùng.

Mà ở trung tâm bốn khu vực này, thì có một cái bàn cao mười thước, trên bàn cách năm mét lại có một ghế dựa, ở chỗ này có thể bao quát toàn trường. Bốn chỗ ngồi này, là chỗ ngồi cho quán quân cầm kỳ thi họa giới trước, bọn hắn không cần tiến hành trận đấu khác, chỉ cần đợi người thắng trận ở bốn khu vực lên khiêu chiến, bọn hắn chỉ cần đấu một trận.

Đài cao trung tâm Tứ Bảo Lâu rất lớn, bên trên ngoại trừ chỗ ngồi tứ đại tài tử thì không có những người khác, chỉ có bốn tòa tháp chung quanh. Ở đây có thể thấy rõ ràng trận đấu phía dưới, chỉ là trên tháp này lại không phải người bình thường có thể đi lên, theo tin tức đồn đãi, Hoàng đế cùng các phi tầng cải trang đến quan sát, nhưng cụ thể tới hay không tới thì không ai biết được.

Giờ phút này trong bốn bảo tháp Tứ Bảo Lâu, tầng cao nhất của bảo tháp Cầm, Chu Dật Phàm đang đứng ở cửa sổ nhìn qua dòng người không ngừng tiến vào sơn trang.

- Ta có loại dự cảm bất hảo.

- Dự cảm bất hảo?

Bên cạnh Chu Dật Phàm là Chu Tùng, giờ phút này tuy Chu Tùng không tráng kiện như người tập võ, nhưng mà tuyệt đối không đến mức già nua không có chút sức lực như trên đại điện. Trừ khi nguyên thọ đã hết, đại nạn đến, nếu không bản lĩnh dưỡng sinh, dưỡng khí của văn nhân cũng không kém võ trung Thánh giả bao nhiêu.

Chu Tùng nhìn bông tuyết bay xuống bên ngoài, bên ngoài trang viên trắng noãn một mảnh. Trong trang viên thì treo đèn kết hoa, sạch sẽ dị thường. Bông tuyết rơi xuống sẽ có người thanh lý rất nhanh, tuy người tiến vào rất nhiều, nhưng mà ngay ngắn trật tự. Hàng năm lúc này, sau khi Chu Tùng cùng Chu Dật Phàm an bài tốt hết thảy, hai người sẽ đứng ở nơi này nhìn xem người tiến vào, lẳng lặng trò chuyện, cho tới bây giờ Chu Tùng còn chưa từng nghe qua Chu Dật Phàm nói loại lời này.

- Ngươi lo lắng gần đây Trình Lam không ngừng tạo thế, lực ảnh hưởng đã dần dần không kém ngươi bao nhiêu?

- Trình Lam?

Chu Dật Phàm cười lắc đầu:

- Tuy hắn tăng lên không ít, nhưng hắn nhìn chằm chằm vào chính là ta một năm trước đây, hiện tại hắn tự nhận là không kém ta một năm trước bao nhiêu, nhưng lại không biết một năm này tốc độ ta tăng lên lại rất nhanh. Ta biết rõ hắn ở công lực, hay là cầm kỳ thư họa đều có chỗ che dấu, muốn bỗng nhiên nổi tiếng. Lần này bên trên giải thi đấu tứ đại tài tử tìm cơ hội luận bàn cùng ta, một lần hành động trở thành đệ nhất tài tử Vân Ca Thành, đồng thời cũng vì tạo thế cho kỳ thi cuối năm sắp đến. Người như vậy mặc dù lực lượng hắn rất mạnh cũng không sợ, hiện tại ta xem không thấu chính là Trình Cung.

- Từ sau chuyện Tử Yên công chúa xếp đặt cưỡng gian thất bại, Trình Cung này giết nô tài Trình Lam, sau đó một chữ thắng ngàn vạn, đòi nợ danh chấn đế đô, giết Âu Dương Ngọc Long, bị mã bang đuổi giết còn có thể sống được, còn nuốt sản nghiệp Trịnh Tam Nguyên, cuối cùng buộc Hoàng đế ngũ mã phanh thây giết Trịnh Tam Nguyên, sau đó dựa thế lãnh binh xuất chinh.

- Quét sạch La Phù Thành Lạc gia, xuất động mười vạn đại quân vây khốn La Phù Kiếm Phái, về sau càng giằng co một phen trên thảo nguyên, cuối cùng nhất bình định mã bang, nhưng không thấy thi thể Mã Huân. Sau khi trở về đại náo Kim Giám Điện, điên cuồng chúc mừng. Trong khoảng thời gian này hắn làm những chuyện như vậy, không có một chuyện nào thua thiệt không nói, mỗi một kiện đều kinh thiên động địa, nếu như không phải Trình Cung này che dấu rất sâu, chính là sau lưng hắn có một cao nhân bày mưu tính kế, bởi vì Trình gia theo những chuyện này của Trình Cung, phương pháp làm việc, thủ đoạn xử sự đều cải biến rất nhiều, Trình Tiếu Thiên, Trình Phi Vũ liên tiếp cố ý hiện bề ngoài.

- Mà lần này Trình Cung đặt cược mình nhiều tiền như vậy, tất cả mọi người cho là hắn xét nhà Trịnh Tam Nguyên đã thành nhà giàu mới nổi, nhiều tiền không biết xài như thế nào, tất cả mọi người coi hắn là tán tài đồng tử. Vô số người áp Trình Cung thua, nhưng bất luận bọn hắn áp bao nhiêu, chắc chắn sẽ có tiền theo vào, cái này cũng đã kích thích một ít người. Nếu như lần này Trình Cung thật sự thắng, hắn thật sự có thể được xưng tụng phú khả địch quốc.

Chứng kiến giải thi đấu tứ đại tài tử sắp bắt đầu, Tôn nhi lại có thể tỉnh táo như thế, không có bởi vì liên tiếp hai lần đạt được thắng lợi mà choáng váng đầu óc, Chu Tùng rất hài lòng.

- Hai năm trước ngươi đưa ra sách lược đối phó Trình gia, gia gia đã biết rõ ngươi đã trưởng thành, gia gia cũng toàn lực ủng hộ ngươi. Nhưng có chút thời điểm, một trong mục tiêu lớn còn phải có rất nhiều loại thay đổi nhỏ cùng điều chỉnh, Trình Lam nói như thế nào cũng là người Trình gia, về phần Trình Cung liên tiếp phát sinh xung đột cùng Hoàng đế, đã làm Hoàng đế không thể nhịn được nữa. Vài ngày trước Hoàng đế đi tìm Tĩnh Thân Vương, xem ra Thất hoàng tử hẳn là đã có thành tích. Về phần cuộc thi đấu này, chỉ là hình thức Chu gia chúng ta dựng uy vọng, lực ảnh hưởng mà thôi, nói trắng ra là một ít trò chơi tiểu hài tử.

Nghe gia gia nhắc nhở, Chu Dật Phàm hai mắt tỏa sáng, lập tức gật đầu:

- Dã tâm Trình Lam rất lớn, là loại người mà người khác có thể nhìn ra được, như vậy dễ xử lý. Vừa vặn mượn nhờ lần so tài này nhìn lại tình huống, về sau ta sẽ lợi dụng quan hệ huynh đệ bọn họ làm một ít tay chân, đồng thời cũng sẽ nghĩ biện pháp cho Trình Cung phát sinh xung đột cùng Thất hoàng tử, đến lúc đó chúng ta chỉ cần trợ giúp là tốt rồi, bởi vì khẳng định Hoàng đế cũng hi vọng Thất hoàng tử có thể xuất đầu, chỉ có như thế mới có thể ngăn chặn Trình gia. Về phần Trình Cung, mặc kệ hắn thật có bản lĩnh cũng tốt, giả có bản lĩnh cũng tốt, hắn đều là quân cờ hay.

- Ân.

Chu Tùng khẽ vuốt râu, thoả mãn gật đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play