Hiện tại hắn đã có sự liên kết với chiếc vòng hắc ám. Điều này không liên quan tới ma lực nhiều hay ít. Ma lực chỉ là một nguyên nhân gây ra:

- E rằng truyền thuyết chỉ là truyền thuyết. Thứ này chắc hẳn chỉ có thể che ẩn khí tức mà thôi. Tuy nhiên như vậy cũng đủ rồi. Với một sát thủ, chỉ cần có thể che giấu khí tức khiến rất nhiều cao thủ mạnh hơn hắn không cảm thấy được, có thể tìm kiếm cơ hội, cho kẻ địch một đòn trí mạng!

- A, ai đấy?

Vu Nhai đang nghiên cứu vòng hắc ám, phối hợp vòng hắc ám và kiếm kỹ giết người của U Hoang Kiếm Linh phát ra ngoài, U Hoang Kiếm Linh cũng không tỉnh lại, nhưng ý thức chiến đấu càng tỉnh táo hơn so với trước kia.

Chỉ cần cầm kiếm màu đen U Hoang kiếm, thanh kiếm nhìn như phế vật này lập tức bạo phát. Đương nhiên, nhờ có vòng hắc ám che chắn, năng lượng bạo phát ra vẫn giới hạn trong phạm vi nhận biết của một mình Vu Nhai.

Ở trong mắt người khác, U Hoang Kiếm vẫn là một thanh phế phẩm. Chỉ có hai người lùn biết được. Phần lớn người lùn đều miệng rộng. Nếu bọn họ có thể làm ra thứ gì tốt có thể rêu rao khiến khắp thiên hạ đều biết tới. Nhưng cha con Khắc Lạp Ngạo căn bản cũng không biết bọn họ rèn ra nó thế nào. Bọn họ đang điên cuồng nghiên cứu phương pháp rèn kiếm. Bọn họ sao có thể nói ra. Cho dù có bị đánh chết cũng không nói ra!

- Là ta, Thủy Tinh!

Thủy Tinh chợt hoảng sợ, tâm thần chấn động. Tiểu tử này quả nhiên có thể cảm thấy được sự tồn tại của mình.

Đáng chết, lần trước quả nhiên đều là do hắn giả vờ. Đáng giận, khẳng định hắn cũng biết mình chính là đại tiểu thư vô lễ ở trong nghiệp đoàn võ học kia!

Thật ra Thủy Tinh đã nhiều lần muốn thử dò xét hắn. Chỉ có điều gần đây nàng bận việc gần chết, nên không thể qua được. Tối hôm nay thật vất vả hắn mới có chút rảnh rỗi. Nàng nghĩ đến những chuyện Vu Nhai đã làm, nghĩ đến thái độ của thần nữ Tham Lang đối với Vu Nhai, nghĩ đến chuyện vẫn luôn canh cánh trong lòng, không nhịn được muốn qua thử một lần. Nàng thật sự không nghĩ tới, mình vừa mới tới gần, Vu Nhai đã phát hiện ra trước.

- Ách, chờ một chút!

Vu Nhai căn bản cũng không biết Thủy Tinh đang suy nghĩ gì. Hắn cũng không ý thức được, hắn đột nhiên phát hiện ra sự tồn tại của Thủy Tinh.

Đây là công lao của vòng hắc ám. Khi hắn che giấu hơi thở của mình, đối với kẻ cũng che giấu khí tức, hắn lại đặc biệt mẫn cảm. Đương nhiên, chỉ riêng vòng hắc ám cũng không làm được điều đó. Điều này còn có quan hệ rất lớn với kỹ thuật giết người của U Hoang Kiếm Linh và cuộc chém giết sinh tử cùng U Linh Thú trước đó.

Mở cửa ra, Vu Nhai lập tức cảm giác được khi tức khác thường của Thủy Tinh. Lâu như vậy, nàng vẫn còn tức giận sao? Nữ nhân này cũng thật hẹp hòi. Hắn nhún vai một cái nói:

- Thủy Tinh chiến hữu, ngọn gió nào thổi nàng tới đây?

- Bớt cợt nhả cho ta. Hiện tại tổ Kỳ Binh loạn thành một đoàn. Nói một chút xem, ngươi dự định làm thế nào?

Thủy Tinh tức giận nói. Đúng là tức giận. Nàng không ngừng tức giận Vu Nhai luôn gây phiền phức, còn tức giận Vu Nhai luôn trêu hoa ghẹo nguyệt.

Lý do phía sau này, ngay cả Thủy Tinh cũng không ý thức được. Hiện tại tâm tình nàng chấn động rất lớn. Trong lòng đều nghĩ tới chuyện Vu Nhai biết nàng chính là đại tiểu thư vô lễ kia.

- Ách, làm gì là sao?

- Chuyện là do ngươi gây ra, chung quy phải có một kết thúc. Bên ngoài có rất nhiều người tới khiêu chiến ngươi, không ngừng tới gây chuyện. Ngươi thì hay rồi, ở trong vườn quả, không để ý đến chuyện bên ngoài!

- Ách, căn nhà trong vườn quả này dường như là do chính bản thân Thủy Tinh chiến hữu nàng an bài mà?

Vu Nhai ngây người nói.

Sắc mặt Thủy Tinh thoáng cái liền đỏ lên. May là có chiếc mặt nạ che giấu. Ban đầu nàng sợ tên sắc lang này làm loạn, mới ném hắn ở này. Nàng tức giận nói:

- Vậy ngươi cũng nên đi ra ngoài tìm hiểu một chút đi. Toàn bộ tổ Kỳ Binh đều đang rối loạn, còn huấn luyện thế nào?

- Ách, tìm hiểu cái gì?

Vu Nhai chớp nháy mắt hỏi.

- Đương nhiên là chuyện về Dạ Tình. Bọn họ tới khiêu chiến đều là vì quan hệ giữa ngươi và Dạ Tình. Chung quy các ngươi phải đi tới nói cho bọn họ biết một chút, xem chuyện gì đã xảy ra!

Thủy Tinh bị gia hỏa này làm giận tới mức phát điên lên. Nàng thật muốn hung hăng đạp hắn mấy cái.

Đột nhiên, Vu Nhai cười quỷ dị, nói:

- Thế nào, nàng ghen tị sao? Yên tâm đi, ta và Dạ Tình không có vấn đề gì. Nhìn tướng mạo của ngươi, ta nhất định sẽ chịu trách nhiệm tới cùng. A, nếu như ngươi sợ, vậy chúng ta hãy mau chóng đính hôn.

- Ngươi… tên hỗn đản nhà ngươi!

Cuối cùng, Thủy Tinh không nhịn được mắng chửi người.

- Tại sao lại mắng chửi ta? Nàng xem, nếu như chúng ta làm tốt điều đó, nàng sẽ không cần vi phạm lời thề hoặc quy định gì đó. Hớn nữa, nàng lại có nhiều kỹ xảo võ học như vậy, quả thực so với nghiệp đoàn võ học còn giống nghiệp đoàn võ học hơn. Ta cũng không phải là không đúng. Có thể giúp ngươi sửa lại một vài võ học gì đó, hắc hắc, tới mức nào không chê vào đâu được!

Vu Nhai lại cười nói, quả thực chính là nói linh tinh, chẳng việc nào liên quan tới việc nào cả.

Thủy Tinh ngây người. Do với nghiệp đoàn võ học còn giống nghiệp đoàn võ học hơn. Hắn thật sự biết. Hắn rõ ràng là đang khi dễ mình. Nàng không phải là người để cho người ta dễ dàng dễ khi như vậy. Nàng bạo phát.

Mọi chuyện kìm nén trong lòng mấy ngày này, lại thêm vài chuyện kìm nén trước đó, hiện tại Thủy Tinh đã hoàn toàn bạo phát.

- Ai muốn đính hôn với ngươi. Ngươi là kẻ mặt ngoài dơ bẩn, nội tâm càng dơ bẩn hơn, khẩu thị tâm phi, trêu hoa ghẹo nguyệt, còn thích khi dễ nữ hài tử. Hoàn toàn không biết để ý tới cảm nhận của người khác, thích giả thần giả quỷ, thích khiến nữ hài tử không còn mặt mũi nào chống đỡ, trong lòng ngươi lại âm thầm vui vẻ. Ngươi căn bản là tên hỗn đản không hiểu gì về tâm tư của nữ hài tử chúng ta. Kẻ nào đính hôn với ngươi, kẻ đó thật sự không may. Cho dù ta chết cũng không đính hôn vơi ngươi. Không đúng không đúng. Ta căn bản chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ có quan hệ gì tới ngươi. Ngươi đã từng nhìn mặt ta thì sao? Lời thề và quy định vốn là dùng để vi phạm.

Vu Nhai trợn mắt há hốc mồm. Bình thường hắn không thích nói Thủy Tinh nói tới nói lui về chuyện tổn hại như thế nào. Chỉ có điều ta thật sự hư hỏng như vậy sao? Tại sao ta lại không biết. Hình như ta cái gì cũng chưa từng làm. Ta chỉ đùa giỡn một chút mà thôi!

Theo Thủy Tinh, Vu Nhai biết rất rõ nàng chính là đại tiểu thư trong nghiệp đoàn võ học lúc trước, nhưng lại không nói ra. Bao giờ hắn cũng giả vờ nhìn mình lộ vẻ đáng chê cười, chính là muốn trả thù chuyện nàng cảm thấy chướng mắt với quyền nhẹ như bông kia.

Đúng vậy, mình đã nhìn nhầm. Nhưng hắn cũng không cần thiết phải làm như vậy chứ? Là một nam nhân hắn làm như vậy, thực sự không đáng là một bậc nam nhân.

Đột nhiên, Thủy Tinh rất muốn khóc. Ủy khuất trong lòng nàng giống như mãnh thú hồng hoang bạo phát ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play