Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Tiểu tử này...”.

Trên Lục Lăng chiến xa, Tháp Đặc, Ngải Địch còn có Vưu Lị Á ba người, nhìn Cao Vũ, nhìn Tà Thần phân thân dưới thân Cao Vũ, thì là dần dần biến sắc.

“Trên người hắn thế mà có khí tức Tà Thần thuần túy nhất nồng hậu nhất!”. Ngải Địch chợt kinh ngạc la lên.

Ngải Địch và Vưu Lị Á đều là tộc nhân Ám Ảnh tộc.

Tháp Đặc tuy chính là tộc nhân Giác Ma tộc, nhưng hắn không phải cùng tộc bộ với đám người Khố Lạc, cho nên hắn đối với Cao Vũ cũng hầu như không có hiểu biết.

Bọn họ không biết, Cao Vũ từng đi U Minh giới, cũng ở tộc bộ Giác Ma tộc kia của Khố Lạc, ở trong dãy núi cung phụng Tà Thần, từng đạt được Tà Thần truyền thừa.

Bọn họ càng thêm không biết Cao Vũ lúc còn nhỏ có được nhẫn mặt quỷ, bên trong tồn tại pháp quyết, là bắt nguồn từ Tà Thần.

Từ đầu tới cuối, pháp quyết Cao Vũ tu luyện, cũng chính là hệ thống lực lượng Tà Thần của U Minh giới.

Cho nên trên người hắn có khí tức Tà Thần thuần túy nhất.

Ở dưới ánh mắt kinh dị của ba người bọn Tháp Đặc, Cao Vũ đem Tà Thần kia thu hồi, theo Già Nguyệt cùng nhau ngồi lên Lục Lăng chiến xa.

“Hải đảo gần nhất ở phương hướng nào?”. Tần Liệt thuận miệng hỏi.

Đường Bắc Đẩu đưa tay chỉ hướng một chỗ.

Lục Lăng chiến xa chợt gào thét bay lên.

Trên chiến xa, Tháp Đặc, Ngải Địch, còn có Vưu Lị Á, đều đánh giá Cao Vũ thật kỹ.

Trong mắt bọn họ có sự nghi hoặc nồng đậm.

Nhưng, lúc này Tần Liệt luôn nói chuyện với Cao Vũ, bàn luận tình huống của hai bên.

Mắt Già Nguyệt lóe lên, trong chốc lát nhìn nhìn Đường Bắc Đẩu, trong chốc lát nhìn nhìn Vũ Lăng Vi, sắc mặt rất quái lạ.

Nàng từng là minh châu của Bạch Di tộc, tất nhiên nhận biết Đường Bắc Đẩu và tông chủ Huyễn Ma tông, ‘Viêm Ma’ Đường Bắc Đẩu ở người Đông Di bên kia có thể nói là ác danh truyền xa, nhắc tới tên hắn, trẻ con người Đông Di cũng sẽ bị dọa không dám khóc.

Rất nhiều tộc lão Hắc Di bộ lạc, Xích Di bộ lạc, Bạch Di bộ lạc, đều từng tiến hành bao vây tiễu trừ đối với Đường Bắc Đẩu.

Đáng tiếc lại nhiều lần thất bại.

Cách mỗi một đoạn thời gian, Đường Bắc Đẩu liền sẽ từ Đông Phương Hỏa Ngục tới đây, ở địa giới người Đông Di hoạt động một phen.

Rất nhiều người Đông Di sẽ bị Đường Bắc Đẩu tính tình nóng nảy giết chết.

Ở trong mắt người Đông Di, Đường Bắc Đẩu chính là ác ma, làm cho bọn họ căm hận, lại sợ hãi.

Nay, Già Nguyệt biết được ác ma này trong mắt người Đông Di, thế mà chính là võ giả Viêm Nhật đảo, quả nhiên là cảm xúc lẫn lộn.

“Viêm Ma, Viêm Nhật đảo, đều mang theo chữ Viêm, quả nhiên là một bọn”. Trong lòng Già Nguyệt nói thầm.

Sau đó, nàng lại chú ý tới Huyễn Ma tông Vũ Lăng Vi, từ đầu tới cuối kiên nhẫn nghe Tần Liệt và Cao Vũ bàn luận, không có một chút không kiên nhẫn.

Nàng thậm chí từ trong mắt Vũ Lăng Vi nhìn thấy một tia kính ý giấu giếm...

Cái phát hiện này làm nàng càng thêm giật mình.

Nàng còn nhớ rõ lúc ở Thần Táng tràng, Tần Liệt chỉ là tu vi Thông U cảnh, phía sau cũng không có thế lực cường đại chống lưng, ở Bạo Loạn chi địa cũng không có căn cơ nội tình.

Mấy năm sau, người bạn này của Cao Vũ, thế mà đã thành một phương hào hùng của Bạo Loạn chi địa, điều này làm nàng sinh ra cảm giác không chân thật.

Ở lúc Già Nguyệt vẻ mặt mê hoặc, Lục Lăng chiến xa buông xuống ở một hải đảo màu xám, trên đảo tùy thời có thể thấy được đá hỗn loạn. Không có một cây thực vật, cũng không có bất cứ sâu cùng thú nhỏ nào.

“Chúng ta ở nơi này, yên lặng chờ người Đông Di đến”. Tần Liệt từ Lục Lăng chiến xa đi xuống, nhếch môi, cười nói: “Cao Vũ, ta trước kia khi ngươi muốn phát triển ở Đông Di bên kia, liền chỉ có thể chúc phúc. Hiện tại ngươi ở lại Đông Di không nổi nữa, nếu không... Đến Viêm Nhật đảo đi. Đình Ngọc, Tư Kỳ, còn có Diêu Thái đại sư, bọn họ nay đều ở Viêm Nhật đảo, đây đều là người ngươi quen biết, ngươi cảm thấy thế nào?”.

Tần Liệt chính thức đưa ra lời mời.

Nhưng, không đợi Cao Vũ đáp ứng, ba người bọn Tháp Đặc đã sốt ruột.

“Không, không nên như vậy”. Tháp Đặc vội vàng quát.

Tần Liệt khó hiểu nhìn về phía hắn.

Ám Ảnh tộc Ngải Địch hít sâu một hơi, trịnh trọng nói: “Hắn tốt nhất có thể ở U Minh đại lục!”.

Vưu Lị Á cũng là trịnh trọng gật đầu: “U Minh đại lục mới là địa giới thích hợp hắn nhất!”.

Tần Liệt nhíu mày.

“Xin hỏi một chút, vừa rồi... Tà Thần kia là bắt nguồn từ Thần Táng tràng phải không?”. Tháp Đặc nhìn thật sâu về phía Cao Vũ.

Cao Vũ gật đầu, chỉ chỉ Tần Liệt, vẻ mặt lạnh nhạt: “Chúng ta lúc ấy đều ở Thần Táng tràng, một khối di hài Tà Thần này, chính là phát hiện ở Táng Thần chi địa”.

Mắt Tháp Đặc sáng lên, sau đó ho khẽ hai tiếng, tùy ý nhìn đám người Vũ Lăng Vi một cái.

Tần Liệt hiểu ra, nói: “Vũ tông chủ, còn xin thoáng tránh ra một chút”.

“Được!”. Vũ Lăng Vi xoay người đi xa.

Đường Bắc Đẩu, Lô Nghị, còn có Đạm Mạc, đều ở dưới Tần Liệt ra hiệu rời khỏi nơi này.

Tháp Đặc lại nhìn về phía Già Nguyệt.

Hắn tin Tần Liệt và Cao Vũ, lại không tin được Già Nguyệt rõ ràng là người Đông Di, cho nên hy vọng Già Nguyệt cũng chủ động rời khỏi.

Già Nguyệt cũng bứt ra muốn đi.

Nhưng vào lúc này, Cao Vũ đưa tay, nắm chặt cánh tay nàng, nhìn Tháp Đặc, nói: “Nàng là thê tử của ta”.

Tháp Đặc chần chừ một chút, gật gật đầu.

Già Nguyệt nắm ngược lại Cao Vũ, khóe miệng mang một tia vui mừng, trên mặt có ý cười thẹn thùng.

“Vừa mới Tà Thần kia... Không phải phân thân, mà là bản thể Tà Thần”. Tháp Đặc đột nhiên nói.

Ngải Địch và Vưu Lị Á đều đột nhiên kích động hẳn lên.

Lời vừa nói ra, Tần Liệt dẫn đầu kinh ngạc la lên: “Không đúng, ở ba ngàn năm trước, năm vị Tà Thần không phải đều ngã xuống rồi sao?”.

Ngay cả bản thân Cao Vũ cũng mờ mịt.

Hiển nhiên, đối với khối thân thể Tà Thần này, hắn hẳn là cũng chưa đào bới ra toàn bộ ảo diệu.

“Năm vị Tà Thần ba ngàn năm trước, cũng không phải là toàn bộ Tà Thần của U Minh giới. Ở trong lịch sử Âm Minh tộc, không phải vẻn vẹn chỉ có năm người huyết mạch đột phá đến cấp mười, lột xác thành Tà Thần”. Sắc mặt Tháp Đặc nghiêm nghị: “Năm vị Tà Thần bị đánh giết kia, chỉ là thời đại gần nhất, năm vị Tà Thần còn sót lại của Âm Minh tộc. Hai vạn năm trước, U Minh giới chúng ta cũng từng lực kháng Thần tộc, thời đại đó cũng có không ít Tà Thần vô cùng cường đại, từng làm chủ lực chính diện giao phong với Thần tộc”.

“Ngươi là nói, một vị Tà Thần này... Là một trong những người năm đó giao chiến với Thần tộc?”. Tần Liệt kinh ngạc nói.

Tháp Đặc trịnh trọng gật đầu, nói: “Hơn nữa còn là bản thể!”.

“Hắn và chúng ta từng ở Giác Ma tộc chứng kiến một Tà Thần phân thân, hình thể, bề ngoài, tựa như cũng không có khác biệt quá lớn?”. Tần Liệt lại nói.

Năm đó, ở Ma Thần sơn mạch tộc bộ Khố Lạc, Tần Liệt chứng kiến một vị Tà Thần, cũng là lưng mọc hai cánh, cũng là đầu mọc sừng cong dữ tợn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play