Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Chỗ trung tâm Ngân Nguyệt ấn ký trên vai, chín mặt trăng đại biểu cho ‘Nguyệt Lệ’, ánh sáng trở nên ảm đạm đi không ít.

Đây là bởi vì lúc chặt đứt Thiên La Huyết Võng, bắn phá Khương Chú Triết, đã xói mòn một bộ phận lực lượng nguyệt.

Hắn muốn mượn chín mặt trăng của Bạc La giới, đem ‘Nguyệt Lệ’ bổ sung, cũng hy vọng thanh tĩnh một chút, đem chín loại linh quyết bí kỹ trong truyền thừa thánh khí này của U Nguyệt tộc, thực sự nghiêm túc chỉnh lý một phen.

“Ngươi trực tiếp đi tìm U Nguyệt tộc U Phủ là được!”. Ni Duy Đặc tùy tiện nói: “Lần trước ngươi rời khỏi không lâu, mấy cô bé U Nguyệt tộc đáng thương hề hề tìm tới, dù thế nào cũng muốn gặp ngươi một lần, nói U Phủ khẩn cầu ngươi đi tộc địa U Nguyệt tộc một chuyến, nhưng bị ta mắng đi rồi”.

“U Phủ hôm qua cũng đi tìm ta, bảo ta sau khi gặp ngươi, mời ngươi cần phải đi U Nguyệt tộc một chuyến”. Đằng Viễn cũng nói.

“Hắn lại đùa giỡn cái trò gì?”. Tần Liệt hừ lạnh.

“Hắn không dám đùa giỡn trò gì”. Đằng Viễn cười quái dị hắc hắc: “Nguyệt Lệ ngươi nắm giữ rõ ràng có thể áp chế gắt gao bọn họ, làm bọn họ vô kế khả thi đối với ngươi, ta nghĩ bọn họ là hy vọng thông qua ngươi, biết truyền thừa U Nguyệt tộc trong ‘Nguyệt Lệ’, U Nguyệt tộc không phải thái cổ cường tộc đứng đầu, bọn họ không có ‘Hỗn Độn Huyết Vực’, truyền thừa cao nhất trong tộc vẫn là cần đồ vật cùng sách vở truyền lưu. ‘Nguyệt Lệ’ ngươi đạt được, vừa vặn là truyền thừa chi bảo của bọn họ”.

“Thôi, ta cũng sẽ không đi U Nguyệt tộc một mình, ai biết bọn họ sẽ làm cái quỷ gì”. Tần Liệt lắc lắc đầu.

Đã trải qua biến cổ đột nhiên ở U Ảnh địa cung với Khương Chú Triết, hắn hiện tại cẩn thận hơn rất nhiều, tuyệt đối không dễ dàng mạo hiểm.

“Ta đi cùng ngươi!”. Ni Duy Đặc chủ động xin đi giết giặc: “Có ta, ta cam đoan U Phủ không dám động thủ với ngươi, ngươi cứ việc yên tâm!”.

Hắn hiện tại nhìn Tần Liệt phi thường thuận mắt.

“Không cần thiết chứ?”. Tần Liệt sờ sờ cằm.

“Nguyệt năng ngươi hao tổn, ở U Nguyệt tộc có thể nhanh chóng bổ sung, về sau Nguyệt Lệ ngươi dùng xong, cũng có thể đi U Nguyệt tộc, trong nguyệt trì bên kia chuyên môn cất giữ nguyệt năng”. Đằng Viễn mỉm cười.

“Như vậy...”. Tần Liệt động lòng rồi, nhếch miệng cười, nói: “Vậy làm phiền tiền bối đi một chuyến cùng ta”.

Hắn nhìn về phía Ni Duy Đặc.

“Việc nhỏ!”.

***

Dưới bóng đêm, sáu mặt trăng phóng ra ánh trăng sáng tỏ lành lạnh, rải hướng thiên địa.

‘Ngân Tuyến Thiên Xà’ Ni Duy Đặc lấy bản thể bay lượn ở dưới bầu trời đêm, giống như dãy núi liên miên trôi nổi ở trên hư không, cho người ta một loại uy hiếp khủng bố rung động tâm linh.

Tần Liệt, thì ngồi xếp bằng ở chỗ cổ một con rắn khổng lồ này, đón gió mạnh phần phật, đi hướng U Nguyệt tộc.

Ni Duy Đặc cấp chín, tốc độ phi hành ở bầu trời vượt xa hắn tưởng tượng.

Từng ngọn núi cao ngất trong mây, từng khối đá lục địa lơ lửng hư không, như điện từ bên cạnh hắn bay vút qua.

So với chiến xa nhanh nhất của Bạo Loạn chi địa, tốc độ của Ni Duy Đặc còn nhanh hơn mấy chục lần, quả nhiên là nhanh như điện chớp.

Dưới ánh trăng, Tần Liệt ngưng tụ linh hồn ý thức, vừa điều tra động tĩnh trong Ngân Nguyệt ấn ký trên vai, vừa yên lặng nhớ lại các pháp quyết phù văn thần bí hắn từ trong ‘Nguyệt Lệ’ đạt được.

Thông qua Ba Lôi Đặc và Đằng Viễn kể, hắn biết ‘Nguyệt Lệ’ chính là truyền thừa chí bảo của U Nguyệt tộc, ghi lại chín loại pháp quyết cùng bí kỹ thần bí U Nguyệt tộc truyền lưu từ xưa.

Lần trước ‘Nguyệt Lệ’ đem nguyệt năng trong người bọn U Phủ hấp thu, chín mặt trăng nháy mắt trở nên lóa mắt, sau đó còn có các đoạn phù văn pháp quyết thần bí khắc về sâu trong linh hồn hắn.

Hắn lúc ấy cũng không nghĩ nhiều, cũng chưa tiêu phí thời gian đi nghiên cứu ảo diệu thật sự của văn tự đó, giờ phút này chỉnh lý chút, mới phát hiện hắn căn bản không biết tuyên văn đó.

Điều này làm hắn âm thầm cảm thấy kỳ quái.

Tuy chưa từng thật sự đem ký ức phong ấn phá vỡ, nhưng hắn có thể nhận biết văn tự U Minh giới, Long tộc, còn có rất nhiều thái cổ cường tộc, có thể nghe hiểu ngôn ngữ các thái cổ cường tộc đó.

Hắn tự nhận là hắn đối với văn tự các tộc đều rõ như lòng bàn tay.

Nhưng, nay thực bắt đầu muốn tìm hiểu phù văn ‘Nguyệt Lệ’ khắc ở não hải hắn, hắn mới phát hiện hắn hoàn toàn không biết.

“U Nguyệt tộc không phải cường tộc đứng đầu có được Hỗn Độn Huyết Vực, có lẽ là vì nguyên nhân này, cho nên... Ta năm đó mới không học tập văn tự bọn họ”. Trong lòng hắn cho rằng như vậy.

Chợt, hắn ý thức được chuyến đi U Nguyệt tộc, quả thực phi thường cần thiết.

Bạo Loạn chi địa không có bất cứ tộc nhân nào của U Nguyệt tộc, hắn nếu muốn đem các tri thức thu hoạch từ trong ‘Nguyệt Lệ’ vận dụng, nhất định phải tinh thông văn tự U Nguyệt tộc.

“Cũng sắp tới rồi”. Thanh âm có chút bén nhọn của Ni Duy Đặc từ phía trước truyền đến.

Hắn ngồi ngay ngắn ở trên cổ Ni Duy Đặc. Nhưng, cách đầu rắn của Ni Duy Đặc thế mà còn xa mười mấy thước, cộng thêm Ni Duy Đặc tốc độ phi hành cực nhanh, điều này làm hắn nghe thanh âm Ni Duy Đặc, vậy mà lại cảm thấy có chút mơ hồ xa xôi.

“Vậy mà nhanh như thế!”. Hắn kinh ngạc hẳn lên.

Từ lúc Cổ Thú tộc rời khỏi, đến bây giờ ngay cả nửa canh giờ cũng chưa đến, trên trời vẫn như cũ là sáu mặt trăng.

Nhưng Ni Duy Đặc lập tức đã sắp tới tộc địa U Nguyệt tộc.

Chưa chờ hắn phản ứng lại, thân thể khổng lồ của Ni Duy Đặc, đột nhiên hạ xuống hướng một vùng dãy núi liên miên phập phồng.

Những dãy núi đó có nhiều khe núi, trong mỗi một khe núi, đều có đầm nước ánh sóng rạng rỡ, đầm nước soi ánh trăng, như đang hút vào ánh trăng.

Rất nhiều lầu canh tinh xảo đẹp đẽ, phóng ra ánh sáng long lanh mờ mịt như ngọc thạch, tọa lạc ở trong khe núi.

Không ít tộc nhân U Nguyệt tộc từ trong những lầu canh kia đi ra, sắc mặt hoảng sợ nhìn về phía trên trời.

Ni Duy Đặc đã đến, làm những tộc nhân U Nguyệt tộc kia đều thét chói tai truyền tin lẫn nhau.

Cổ Thú tộc Ni Duy Đặc, chính là tồn tại hung lệ khủng bố nhất ở Bạc La giới, ở trước khi U Nguyệt tộc kết thành quan hệ huyết thống với Thái Âm điện, hắn thường xuyên lui tới ở nơi các đại chủng tộc của Bạc La giới tụ tập, nuốt rất nhiều sinh linh.

U Nguyệt tộc, ở mấy ngàn năm trước, cũng thường xuyên bị Ni Duy Đặc thăm.

Những tộc nhân U Nguyệt tộc này, đều biết cánh cửa bí cảnh của Bạc La giới bị nổ mất, biết Thái Âm điện sẽ không có viện quân tới đây nữa.

Tộc nhân Hắc Ngục tộc ở gần, đã chính thức tấn công tộc địa bọn họ, bắt đầu tiến công khắp nơi.

Mắt thấy Ni Duy Đặc đến, bọn họ cho rằng Ni Duy Đặc hung tính đại phát, cũng muốn lấy U Nguyệt tộc bọn họ khai đao.

Bởi vậy, rất nhiều tộc nhân U Nguyệt tộc đều sợ hãi hẳn lên, trước tiên hướng sâu trong khe núi đưa tin.

Sâu trong khe núi, U Phủ sau khi được tin tức, sắc mặt cũng biến đổi lớn.

“Hai người các ngươi lần trước đắc tội Ni Duy Đặc hay không?”. Ánh mắt hắn âm trầm, lóe ra hàn quang băng lạnh, nhìn chằm chằm về phía U Thiên Lan cùng Lận Tiệp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play