“Ma Long nhất tộc ở bên dưới!”. U Thiên Lan đột nhiên kinh ngạc kêu.
Mọi người cùng nhau nhìn về phía thôn xóm Ám Ảnh tộc.
Sau đó, bọn họ liền nhìn thấy các con Ma Long dài vài trăm thước, nằm rạp trên mặt đất, tùy ý những người Ám Ảnh tộc trẻ tuổi trèo đến trên người bọn nó.
Mười mấy con Ma Long, mỗi một con đều có thể cõng mấy trăm tộc nhân Ám Ảnh tộc, bọn họ cộng lại đủ để đem toàn bộ tộc bộ Ám Ảnh tộc đều mang theo.
Thân là thủ lãnh, Ba Lôi Đặc cũng chưa đi làm cửu vạn, vẫn lấy bộ dáng hình người đứng ở giữa các con Ma Long.
Sau khi chiến xa U Nguyệt tộc tới gần, Ba Lôi Đặc hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn hướng U Phủ, nói: “Ở sau khi ngươi rời khỏi, Chu Tước cấp chín phân phó ta, bảo ta đem các tộc nhân Ám Ảnh tộc này đưa tới khu núi lửa ả tu luyện. Sao? Các ngươi cũng được Cổ Thú tộc phân phó, cũng muốn hộ tống Ám Ảnh tộc hướng tới nơi Chu Tước tu luyện?”.
“Chu Tước cấp chín bảo ngươi làm như vậy?”. Sắc mặt U Phủ khẽ thay đổi.
“Cánh cửa bí cảnh của Thái Dương cung và Thái Âm điện nổ tung, Cổ Thú tộc nay là thế lực mạnh nhất Bạc La giới, năm đó chúng ta thu lưu Ám Ảnh tộc, làm bọn họ mất mặt. Hiện tại, ả bảo Ma Long nhất tộc chúng ta tự mình đem Ám Ảnh tộc đưa đến nơi Cổ Thú tộc quần cư, chính là muốn bức chúng ta chịu thua”. Sắc mặt Ba Lôi Đặc khó chịu, nói: “Nếu không, Cổ Thú tộc sẽ động thủ với chúng ta trước hết. Ta tự biết mất đi Viên gia trợ giúp, chúng ta không phải đối thủ của Cổ Thú tộc, cứ dựa theo Chu Tước phân phó đi làm, ngươi chẳng lẽ ngay cả việc này cũng muốn phá hư?”.
Một phen lời của Ba Lôi Đặc, làm toàn bộ tộc nhân U Nguyệt tộc đều kinh sợ, bọn họ cũng thật sự ý thức được sau khi cánh cửa bí cảnh của Thái Dương cung và Thái Âm điện bị hủy, Bạc La giới đã xảy ra biến hóa lớn cỡ nào.
“Chúng ta chỉ cần tiểu tử Nhân tộc kia”. U Phủ chỉ hướng Tần Liệt trong đám người.
“Hắn cũng là người Chu Tước cấp chín điểm danh đòi”. Ba Lôi Đặc lạnh lùng nói.
“Ba Lôi Đặc, dàn xếp một chút, chúng ta chỉ cần một mình hắn, ngươi chỉ cần chịu giao người, chúng ta quay đầu đi ngay!”. U Phủ ăn nói khép nép cầu xin.
“Chờ ta đưa hắn đến Cổ Thú tộc, ngươi tìm Chu Tước cấp chín đòi người đi, ta dù sao không dám cho ngươi”. Ba Lôi Đặc không cho chút mặt mũi nào, nhếch miệng cười dữ tợn, nói: “Ta dám trêu các ngươi, nhưng không dám chọc Cổ Thú tộc, tự ngươi xem mà làm đi”.
“Ba Lôi Đặc, vì một tiểu tử Nhân tộc lai lịch không rõ, ngươi thật muốn chiến một trận với U Nguyệt tộc chúng ta?”. Sắc mặt U Phủ dần dần âm trầm xuống: “Ngươi cảm thấy có cần thiết vậy không?”.
“Không cần thiết”. Ba Lôi Đặc hừ một tiếng: “Chẳng qua, tiểu tử này là Chu Tước cấp chín điểm danh đòi, ta không dám không cho!”.
U Nguyệt tộc và Ma Long nhất tộc, một cái ở trời, một cái ở đất, nói chuyện lâm vào bế tắc.
“Ngươi đắc tội bọn hắn như thế nào?”. Hoa Vũ Trì hiếu kỳ nói.
Ánh mắt Tần Liệt trầm tĩnh, lạnh nhạt nói: “Bọn họ cũng biết ta nắm giữ một cánh cửa bí cảnh”.
“Thì ra là thế”. Hoa Vũ Trì hiểu ra: “Ở trong các đại thái cổ cường tộc, U Nguyệt tộc chỉ là tộc nhỏ, một chi này ở Bạc La giới coi như là khá mạnh, nghe nói có được hai đại thánh khí của U Nguyệt tộc. Chẳng qua, dù vậy, U Nguyệt tộc cũng không có năng lượng quá mạnh mẽ, Ba Lôi Đặc hẳn là sẽ không e ngại hắn”.
Tần Liệt nhíu mày không nói.
Hắn lúc này âm thầm hối hận, hối hận chưa từ Bạo Loạn chi địa mang đến nhiều Liệt Diễm Huyền Lôi hơn, hối hận chưa thăm U Nguyệt tộc một chuyến.
Vốn tưởng rằng, Thái Dương cung và Thái Âm điện lần lượt gặp họa, bọn họ hẳn là ở dưới Cổ Thú tộc ngầm đồng ý, dễ dàng quay về linh vực.
Không ngờ tới U Nguyệt tộc lại thế nào cũng muốn chặn ngang một cước.
“Trời vừa tối, mặt trăng còn chưa mọc, U Nguyệt tộc không nhanh không chậm giao thiệp với Ba Lôi Đặc, hẳn là đang đợi trăng sáng mọc lên”. Hoa Vũ Trì đối với tình huống của U Nguyệt tộc hiển nhiên rất hiểu biết: “Thêm mỗi một mặt trăng xuất hiện ở bầu trời đêm, sức chiến đấu của tộc nhân U Nguyệt tộc sẽ tăng lên một phần”.
Lúc này, rất nhiều tộc nhân Ám Ảnh tộc, thật ra đều đã ngồi đến trên lưng rồng rộng lớn của Ma Long.
Hai người Ngải Địch và Vưu Lị Á, giờ phút này khe khẽ nói nhỏ, trên mặt có nét do dự.
“Sao?”. Tần Liệt đi qua hỏi.
Đối với U Nguyệt tộc trên trời uy hiếp, hắn cũng chưa thật sự để vào mắt, hắn tin tưởng Ma Long nhất tộc cộng thêm Ám Ảnh tộc sẽ không e ngại U Nguyệt tộc.
Trừ cái đó ra, một khi chiến đấu bắt đầu, Đằng Viễn hẳn là sẽ nhanh chóng phát hiện.
Hắn tất nhiên sẽ làm ra an bài tương ứng.
“Chúng ta đang thương lượng, nên tiếp tục thử đánh thức tộc lão hay không. Hắn ngủ say ở sâu trong huyệt động trong một tòa cổ trận, muốn đưa hắn đi sẽ khá khó giải quyết...”. Ngải Địch nói.
“Các ngươi không phải từng thử rồi sao?”. Tần Liệt hỏi.
“Lần trước sẽ thất bại, là vì ba người chúng ta còn chưa khôi phục đến đủ lực lượng. Chẳng qua... Trải qua thêm một cái ban ngày tu luyện, trong chúng ta có ba người khác, lực lượng không sai biệt lắm đã đạt tới khoảng năm thành”. Ngải Địch vừa nói chuyện, vừa đưa tay chỉ hướng phía sau.
Ba tộc lão Ám Ảnh tộc khác, ở lúc Tần Liệt nhìn về phía bọn họ, trên mặt toát ra biểu cảm tràn đầy lòng tin.
“Lần này có mấy thành nắm chắc?”. Tần Liệt hạ giọng.
“Sáu bảy thành...”. Ngải Địch không xác định.
“Ta cảm thấy có thể thử một lần”. Mắt Vưu Lị Á lóe lên một cái, lấy thanh âm như muỗi kêu, nói với Tần Liệt: “Tộc lão... Thật ra cũng giữ lại khoảng năm sáu thành lực lượng. Hắn năm đó chính là sợ hãi lực lượng của hắn sẽ từng chút một xói mòn, cho nên mới chủ động lấy ngủ say để trì hoãn lực lượng tiêu hao”.
Vẻ mặt Tần Liệt rung lên: “Hắn còn có năm sáu thành lực lượng? Hắn vốn ở cảnh giới nào?”.
“Hư Không cảnh trung kỳ”. Ngải Địch kính sợ nói.
Mắt Tần Liệt đột nhiên sáng ngời.
Hắn từng hướng Đằng Viễn hỏi thăm kết cấu cường giả của Bạc La giới, biết tồn tại mạnh nhất Bạc La giới, cũng chỉ đại thể tương đương với Hư Không cảnh hậu kỳ cái cấp bậc này.
Nghe nói, loại nhân vật tầng thứ này, Bạc La giới cũng vẻn vẹn chỉ có ba người.
Ba người này, phân biệt ở trong Cổ Thú tộc, Cự Nhân tộc cùng Hắc Ngục tộc.
Các đại chủng tộc còn lại, còn có thế lực Nhân tộc, không có loại nhân vật cấp bậc này sinh sống ở Bạc La giới.
Nói cách khác, U Nguyệt tộc U Phủ, thậm chí Ba Lôi Đặc con rồng già này, thực lực thật sự cũng phải yếu hơn Hư Không cảnh hậu kỳ.
Tộc lão lâm vào ngủ say kia của Ám Ảnh tộc, thế mà lại là Hư Không cảnh trung kỳ, hơn nữa vẫn duy trì khoảng năm sáu thành lực lượng, tin tức này làm Tần Liệt chấn động hẳn lên.
Hắn cũng dần dần hiểu, vì sao năm đó Ám Ảnh tộc ở nơi Cổ Thú tộc tụ tập, còn dám luân phiên huyết chiến với Cổ Thú tộc. Thẳng đến sau khi phát hiện Bạc La giới hoàn toàn không thích hợp bọn họ, lại không đủ linh thạch khôi phục lực lượng, mới sẽ cuối cùng từ cánh cửa bí cảnh rút lui, hơn nữa toàn thân mà lui tới địa giới Ma Long tộc.
Vì chi nhánh Ám Ảnh tộc này lúc tới đây đã phi thường mạnh.
Nếu không phải bởi vì không thể lấy minh ma khí khôi phục, không mang theo linh thạch dùng không cạn, có lẽ Ám Ảnh tộc thực có thể ở Cổ Thú tộc chiếm một nơi đặt chân.
Ngải Địch từng nói, nếu thực vật cùng Ma Giáp trùng của U Minh giới có thể sinh tồn ở Bạc La giới, thiên địa linh khí có thể chuyển hóa thành minh ma khí, Ám Ảnh tộc sẽ trở thành một trong các tộc mạnh của Bạc La giới.
Hắn hiện tại tin tưởng Ngải Địch không phải thổi phồng.
“Đi thử chút đi”. Hắn vì thế cổ vũ nói.
Hai người Ngải Địch và Vưu Lị Á lập tức đi qua hướng ba người kia nháy mắt ra dấu, ra hiệu bọn họ hành động.
Ba tộc lão Ám Ảnh tộc đó, đem rất nhiều tộc nhân trẻ tuổi đưa đến trên thân Ma Long, sau khi được Ngải Địch cùng Vưu Lị Á cho phép, xoay người lại quay về những hang núi kia.
Lúc này, U Phủ còn đang tranh chấp theo lý với Ba Lôi Đặc, ồn ào nước miếng bay loạn.
U Phủ đang đợi mặt trăng thứ nhất mọc lên.
Ba Lôi Đặc... Thì là đang đợi nhiều Ma Long đến hơn.
Tần Liệt cũng đang chờ, hắn đang đợi ba lão đầu Ám Ảnh tộc kia, có thể thành công đem vị cường giả đạt tới Hư Không cảnh trung kỳ kia của bọn họ đánh thức.
Ngay trong sự chờ đợi, bầu trời đen tuyền hiện lên một ánh trăng.
Chợt, mặt trăng thứ nhất chậm rãi thò đầu, từng chút một hướng bầu trời dâng lên.
Hầu như cùng lúc, U Phủ đang khắc khẩu với Ba Lôi Đặc lập tức câm miệng.
Hắn lấy ra một cái nguyệt bàn màu bạc sáng, một đôi con ngươi hình trăng non, phút chốc chăm chú nhìn đến trên người Tần Liệt.
Trên nguyệt bàn màu bạc sáng kia, có Ngân Nguyệt ấn ký cực kỳ rõ ràng, một loại ánh trăng thánh khiết, thanh diệu, làm linh hồn người ta trầm tĩnh an tường, từ trên nguyệt bàn đó phóng ra.
Trên vai Tần Liệt, Ngân Nguyệt ấn ký dưới quần áo, giống như bị xúc động, chợt ánh trăng như dệt.
Chỗ hạch tâm trong Ngân Nguyệt ấn ký, hai vầng trăng nhỏ hấp thu đầy nguyệt năng nhẹ nhàng xoay tròn, vung ra các điểm ánh trăng, các ánh trăng nhỏ vụn đó như văn tự thần bí, như ghi lại ảo diệu thâm thúy nhất của hàn nguyệt.
U Phủ đột nhiên kích động cả người phát run, hắn nhìn chằm chằm về phía Tần Liệt, quát: “Nguyệt Lệ! Là Nguyệt Lệ!”.
“Là ‘Nguyệt Lệ’ đứng đầu năm kiện thánh khí!”.
Một ít tộc nhân U Nguyệt tộc hiểu biết truyền thuyết cổ xưa trong tộc, sau khi nhìn nhau, cũng đều hưng phấn đến cực điểm.
Giờ khắc này, toàn bộ tộc nhân U Nguyệt tộc, lúc nhìn lại Tần Liệt, tròng mắt thiếu chút nữa trừng ra.
‘Nguyệt Lệ’, chính là truyền thừa thánh khí của U Nguyệt tộc, chẳng những bản thân có uy lực cực lớn, hơn nữa còn khắc rất rất nhiều bí mật cổ xưa của U Nguyệt tộc.
Cho tới nay ‘Nguyệt Lệ’ luôn do tộc trưởng U Nguyệt tộc nắm giữ!
Nếu Tần Liệt không phải Nhân tộc, mà là một tộc nhân U Nguyệt tộc chân chính, giờ phút này bao gồm U Phủ ở trong toàn bộ tộc nhân U Nguyệt tộc ở Bạc La giới, đều phải lập tức hướng Tần Liệt lễ bái, thừa nhận thân phận tộc trưởng U Nguyệt tộc của hắn.
Bởi vì ‘Nguyệt Lệ’ vốn là tín vật của tộc trưởng U Nguyệt tộc!
***
U Phủ bọn tộc nhân U Nguyệt tộc, tầm mắt tập trung hết đến Ngân Nguyệt ấn ký trên vai Tần Liệt, ánh mắt nóng bỏng.
Lại có một tộc lão U Nguyệt tộc, nhịn không được kinh hô ra tiếng, hắn nắm giữ một kiện thánh khí khác, theo đó từ trước ngực hắn bay vọt ra.
Đây là một cái bánh xe màu bạc sáng.
Giống với U Phủ nắm giữ nguyệt bàn, bánh xe màu bạc sáng này, cũng là một trong các thánh khí bọn họ nắm giữ.
Hai kiện thánh khí U Nguyệt tộc, từ trong tay hắn và U Phủ toát ra, như nháy mắt dẫn dắt lượng lớn ánh trăng lành lạnh.
Chỉ thấy các chùm sáng hàn nguyệt tinh thuần từ trên trời buông xuống, hội tụ hết vào thánh khí U Nguyệt tộc trong tay hắn và U Phủ, hai người chợt liếc một cái, đồng thời hướng Tần Liệt đi tới.
Cùng thời khắc đó.
Trong Ngân Nguyệt ấn ký trên vai Tần Liệt, hai vầng trăng sáng kiểu bỏ túi kia đột nhiên lóe ra ánh sáng lấp lánh đẹp mắt.
Trong giây lát, từng mảng quầng sáng bạc rạng rỡ, lấy hắn làm trung tâm khuếch tán ra.
Lấy một luồng tâm thần tràn vào trung ương Ngân Nguyệt ấn ký, hắn chú ý tới một bức Cổ Trận Đồ huyền ảo phức tạp cấu thành hạch tâm ấn ký, như ngân hà dâng trào chậm rãi vận chuyển.
Hắn chợt chấn động.
Hắn biết, Ngân Nguyệt ấn ký hình thành trên bả vai, chính là do linh hồn ‘Nguyệt Ma’ kia, dung nhập tinh huyết cùng hồn lực của hắn, sau đó bị Trấn Hồn châu thông qua thủ pháp không biết nào đó luyện chế ra.
Ở trước Ngân Nguyệt ấn ký này, Trấn Hồn châu từng luyện chế ra sáu đại Hư Hồn chi linh, hướng Tần Liệt chứng minh chỗ thần kỳ của nó.
Tần Liệt rất rõ ‘Nguyệt Lệ’ này được tộc nhân U Nguyệt tộc coi là thánh khí đứng đầu của chủng tộc bọn họ, đã qua Trấn Hồn châu rèn luyện lần thứ hai.
Hắn không dám khẳng định thứ này còn là ‘Nguyệt Lệ’ hay không, nhưng hắn có thể khẳng định, thứ này nhất định cực kỳ thần diệu. Hơn nữa chỉ để hắn sử dụng!
Bởi vì, đó là do hồn lực cùng tinh huyết của hắn ngưng luyện thành, cái đó tương đương với bản mạng linh khí của hắn.
“Oành!”.
Ngay tại thời điểm hắn âm thầm cân nhắc, lực hút cuồng mãnh, đến từ Ngân Nguyệt ấn ký trên vai hắn.
Từ Ngân Nguyệt ấn ký nở rộ màn ánh sáng bạc rạng rỡ, giống như ngưng tụ thành cái mồm to như chậu máu của hung ma cự thú, muốn nuốt hết toàn bộ ánh trăng trong thiên địa.
U Phủ, còn có một tộc lão U Nguyệt tộc cầm thánh khí hướng hắn đi tới, trong khoảnh khắc bóng người dừng lại.
Ngay sau đó, thánh khí hai người nắm giữ trong tay, như sông vỡ đê, phát tiết ra hào quang trăng bạc tinh thuần như dải lụa.
Ánh trăng màu bạc sáng như dòng sông dài dâng trào, lấy thánh khí của bọn họ làm khởi điểm, ập về phía Ngân Nguyệt ấn ký trên vai Tần Liệt.
Chợt thấy, giống như từ trên người bọn họ bay ra hai sợi dây năng lượng, một đầu nối với bọn họ, một đầu nối về phía Tần Liệt.
Nguyệt năng mênh mông mãnh liệt tinh thuần, ngay lập tức từ trong thánh khí trong tay bọn họ xói mòn ra. Bọn họ còn chưa kịp làm ra phản ứng, đã phát hiện có một thành nguyệt năng đã bị Tần Liệt hút rời đi.
U Phủ và tộc lão kia hoảng sợ thất sắc, trong mắt hai người tràn đầy sợ hãi, ngồi xuống trên không, đánh ra rất rất nhiều phù quyết thần bí như trăng non, muốn ngăn cản nguyệt năng trôi đi.
Phù văn như trăng non, như con bướm lóng lánh, quay chung quanh bọn họ nhẹ nhàng múa lên.
Một kiện nguyệt bàn, một kiện vòng tròn màu bạc sáng, đồng thời toát ra ngân quang long lanh, bọn họ đưa tay muốn ôm ngân quang, phòng ngừa tiếp tục chảy mất.
Nhưng, đối mặt nguyệt năng xói mòn mãnh liệt, bọn họ chặn lại tỏ ra lực bất tòng tâm.
Vẫn có lượng lớn nguyệt năng, không chịu bọn họ khống chế, nhanh chóng chảy về phía bả vai Tần Liệt.
Trên đất, hào quang trong mắt Tần Liệt bừng sáng, trên mặt hiện ra sự kinh hỉ không hiểu.
Hắn lấy thần thức cảm giác, rõ ràng nhìn thấy, trong Ngân Nguyệt ấn ký trên vai hắn, mặt trăng thứ ba nhanh chóng tràn đầy nguyệt năng, trở nên sáng ngời hẳn lên.
Theo mặt trăng thứ ba hoàn thành bổ sung năng lượng, lực kéo hình thành đối với nguyệt năng trên vai hắn, tựa như càng thêm mạnh mẽ.
Tốc độ hấp thu nguyệt năng của ấn ký đó trở nên nhanh hơn.
Mặt trăng thứ tư cũng từng chút một lóng lánh, cũng được nhanh chóng bổ sung năng lượng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT