Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Mặc dù là cường giả Bất Diệt cảnh xây dựng ra hồn đàn, cũng cần linh khí cường đại nâng cao thực lực, chỉ cần rèn luyện linh khí, bọn họ nhất định phải giao hảo La Hàn Luyện Khí tông sư như vậy.

Dù sao, toàn bộ đại Luyện Khí tông sư của Bạo Loạn chi địa, hầu như đều ở Thiên Khí tông.

Ở phương diện này, hiện nay, Thiên Khí tông quả thực không có đối thủ rõ ràng.

Cái này dẫn tới bên người La Hàn, nhất định có quá nhiều võ giả cường đại nhu cầu cấp bách muốn linh khí cấp cao tăng lực lượng, những người này vì được La Hàn hứa hẹn, nhất định phải làm việc theo tâm ý La Hàn.

Giúp La Hàn giải quyết một ít phiền toái, giúp hắn giết mấy kẻ đui mù, đối với những người đó mà nói tất nhiên là lý ra phải thế.

Nghĩ như vậy, Tần Liệt lập tức hiểu cường giả lần này bước vào Khư Địa, khẳng định có một bộ phận chính là loại người này.

La Hàn bằng vào lực ảnh hưởng vượt quá tưởng tượng của hắn, nhất định đã tập kết rất nhiều cao thủ, lúc này mới dám cuồn cuộn giết vào Khư Địa.

“Ngươi nói không sai. Nay Viêm Nhật đảo cùng Thiên Khí tông các ngươi so sánh, còn có khoảng cách rất lớn”. Tần Liệt trầm ngâm một chút, nhẹ nhàng gật đầu, một lời thừa nhận hai bên chênh lệch trước.

Ngay tại thời điểm La Khả Hinh lộ ra vẻ mặt đắc ý, hắn lại tiếp tục nói: “Chẳng qua... Theo thời gian chuyển dời, theo Viêm Nhật đảo nhận thức sâu sắc đối với Cổ Trận Đồ, không cần quá lâu, lực ảnh hưởng Thiên Khí tông các ngươi có được, chúng ta cũng sẽ có được! Hơn nữa, chờ một ngày kia, chúng ta bằng vào Cổ Trận Đồ ảo diệu, luyện chế ra linh khí cấp cao vượt qua Thiên Khí tông, đến lúc đó, tất cả Thiên Khí tông các ngươi có được, đều sẽ thuộc về Viêm Nhật đảo chúng ta!”.

Sau khi nhếch miệng cười rạng rỡ, hắn lại nói: “ ‘Chư Thiên Bảo Giám’ của Tà Anh tiền bối dùng là một trong các Thiên cấp linh khí của Thiên Khí tông các ngươi, lại ở sau khi hư hao không ai biết sửa. Mà ta, vẻn vẹn dùng mấy tháng thời gian, đã khiến Thiên cấp linh khí này khôi phục như lúc ban đầu, thậm chí uy lực vượt lên một bậc!”.

“Cái này là ý nghĩa, ở một số phương diện nào đó, Viêm Nhật đảo chúng ta đã vượt qua các ngươi phải không?”.

“Chỉ cần chúng ta có đủ thời gian, tương lai, Thiên Khí tông các ngươi lấy cái gì đấu với Viêm Nhật đảo chúng ta?”.

“Chẳng lẽ chỉ bằng tài nghệ Luyện Khí các ngươi hiện tại có được?”.

Nói xong một phen lời phản bác, nét ngạo nghễ trên mặt La Khả Hinh biến mất sạch sẽ.

Trong mắt nàng còn hiện ra một mảng hoảng sợ bất an.

Nàng không ngốc chút nào, nàng chính là vì biết giá trị của Cổ Trận Đồ, cho nên mới thúc giục Thiên Khí tông, mê hoặc gia gia nàng sớm hành động hẳn lên.

Thậm chí còn thông qua đề nghị nàng cưới Tần Liệt, cũng là nàng chủ động đưa ra.

Bởi vì nàng rất rõ, tài nghệ luyện khí nay Thiên Khí tông ỷ vào mà sống, làm Thiên Khí tông trở thành thế lực cấp Bạch Ngân, tuyệt đối không thần bí cường đại bằng Cổ Trận Đồ.

Nàng biết, phen lời này dùng để đả kích nàng của Tần Liệt, ở tương lai rất có thể trở thành sự thật!

Nếu cho Viêm Nhật đảo nhiều thời gian phát triển hơn, để Viêm Nhật đảo thông qua nghiên cứu Cổ Trận Đồ, cuối cùng luyện chế ra Thiên cấp linh khí cường đại.

Khi đó, cũng là tông phái luyện khí, Thiên Khí tông sẽ thất bại thảm hại!

Sẽ không thể thông qua linh khí kiếm lấy linh thạch kếch sù nữa, đó là, toàn bộ Luyện Khí tông sư của Thiên Khí tông, cũng sẽ bị Viêm Nhật đảo hoàn toàn thay thế!

Một núi không chứa hai hổ, cùng ở Bạo Loạn chi địa, chỉ cần Viêm Nhật đảo cường thế quật khởi lên, Thiên Khí tông nhất định sẽ chìm nghỉm từ đây.

Bởi vì hai phương chính là quan hệ cạnh tranh trực tiếp nhất.

“Ngươi nói không sai, mặc kệ Viêm Nhật đảo các ngươi phát triển tiếp, tương lai tất thành tâm phúc họa lớn của Thiên Khí tông chúng ta”. La Khả Hinh trầm mặc một chút, sau đó nghiêm túc nói: “Cho nên chuyến đi Khư Địa lần này, chúng ta tuyệt đối không cho ngươi thêm thời gian, chắc chắn không tiếc mọi giá trừ bỏ ngươi cái tai họa ngầm này!”.

Chợt, nàng ngồi ‘Mị Linh Yêu Hồ’ hướng phía sau bay đi, cũng nhẹ giọng hạ lệnh đối với ba tên võ giả Niết Bàn cảnh kia: “Làm hắn bị thương nặng! Chúng ta cần vẻn vẹn chỉ là ký ức trong đầu hắn, chỉ cần giữ cho hắn một hơi là được!”.

“Rõ!”.

Ba tên võ giả Niết Bàn cảnh, quần áo mặc trên người, rõ ràng không thuộc về Thiên Khí tông.

Bọn họ sau khi đáp ứng, trước nhìn theo La Khả Hinh bay về phía ‘Ô Kim Linh Quy’, lúc này mới chậm rãi hướng tới Tần Liệt.

“Ba Niết Bàn cảnh, hai người ở Niết Bàn cảnh sơ kỳ, một ở trung kỳ, một mình ta không ứng phó được”. Lâm Lương Nhi nhẹ giọng nói.

“Niết Bàn cảnh... Ta cũng không ứng phó được”.

Tần Liệt cười cười, sau đó nhìn về phía Huyết Sát đảo, Tà Anh đảo cùng Minh Phong đảo ở gần, trong lòng đã có kế hoạch.

“Đi Huyết Sát đảo tránh đầu sóng ngọn gió một chút, tùy tiện giúp Khương Chú Triết giải quyết phiền toái một phen, xem có gia hỏa lớn mật làm bậy, đem hồn đàn phóng ra chiến đấu hay không”.

Tâm niệm khẽ động, hắn liền khống chế Thủy Tinh chiến xa, mang theo Lâm Lương Nhi thẳng hướng Huyết Sát đảo.

Ba võ giả Niết Bàn cảnh chợt liếc một cái, mặt đều có nét lo lắng.

Chỗ Tần Liệt cách Huyết Sát đảo rất gần, bọn họ lúc này cho dù là toàn lực ra tay ngăn chặn, chỉ sợ cũng không ngăn được.

Nói cách khác Tần Liệt tất sẽ ở trước khi bọn họ động thủ xâm nhập Huyết Sát đảo.

Huyết Sát đảo lúc này, chính là võ đài chỉ thuộc về hồn đàn võ giả, ba người bọn họ ở bên ngoài chặn đánh Tần Liệt có lẽ không quá khó, chỉ khi nào tiến vào Huyết Sát đảo... Tất cả sẽ không do bọn họ làm chủ nữa.

Đối với Huyết Sát đảo, trong lòng bọn họ có một tia sợ hãi, không quá muốn xâm nhập trong đó.

Cho nên bọn họ do dự.

“Đừng quên các ngươi cầu gì!”. Thanh âm La Khả Hinh, lúc này từ phía sau bọn họ lặng lẽ truyền đến: “Còn có, trên Huyết Sát đảo người của chúng ta nhiều hơn một chút, thật không rõ các ngươi sợ hãi cái gì? Hừ, muốn chúng ta luyện chế linh khí cho các ngươi, tự nhiên cần mạo điểm phiêu lưu, bằng không chúng ta yêu cầu các ngươi tới đây làm gì? Chẳng lẽ là xem kịch hay sao?”.

Ba võ giả Niết Bàn cảnh đó cần nhờ vả La Hàn, nghe vậy mặt đầy cay đắng, chỉ có thể kiên trì đuổi theo về hướng huyết Sát đảo.

Ở chung quanh Huyết Sát đảo, Chiêu Hồn đảo, Tà Anh đảo, còn có Minh Phong đảo các hải đảo trung ương Khư Địa này, nay cũng tụ tập không ít tà ma ngoại đạo của Khư Địa.

Những người đó, chỉ là ở nơi cực xa hờ hững quan sát, không ai muốn nhúng tay việc này.

Tư thế tới đây của đám người La Hàn, thật sự quá mức dọa người, thế mà lại liên hợp Bạch Cốt ma quân, Chiêu Hồn quỷ mẫu, Xích Yển, Cổ Đà loại hào cường bản thổ Khư Địa này, cái này càng làm cho tà ma dị tộc Khư Địa không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Bọn họ chỉ muốn yên lặng xem biến hóa.

Ngay tại lúc Tần Liệt hướng Huyết Sát đảo bay đi, trong những kẻ ở xa xem, có bốn gia hỏa toàn thân bao phủ ở trong áo bào dài đen sì, như bốn u ảnh nhẹ nhàng bay ra.

“Xẹt xẹt!”.

Tiếng không gian ma sát kỳ dị, từ chỗ áo bào của bọn họ phát ra, bắn tung tóe ra các tia sáng vỡ nát.

Bốn người áo bào đen, bóng người như quỷ mị lắc lư, nhìn như thong thả, lại trong khoảnh khắc đã nhẹ nhàng tới phụ cận Huyết Sát đảo.

Một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt, nháy mắt tràn vào trong lòng Tần Liệt, làm toàn thân hắn tựa như lập tức run rẩy lên biên độ nhỏ.

Huyết mạch trong khoảnh khắc sôi trào như nham thạch nóng chảy, vô số Liệt Diễm thần văn mơ hồ đi ra, làm quanh thân hắn nóng rực khó chịu.

“Chuyện gì vậy?”. Lâm Lương Nhi kêu sợ hãi tránh ra.

Nàng cách Tần Liệt cực gần, hơn nữa trời sinh chán ghét khí tức nóng bức, biến hóa trong cơ thể Tần Liệt, nàng sâu sắc phát giác được.

Hít sâu một hơi, Tần Liệt kích phát bản mạng tinh huyết, lập tức thúc giục ‘Huyết Độn thuật’, sau đó mới quát: “Thiên Quỷ tộc!”.

Lời vừa dứt, hắn liền tóm lấy Lâm Lương Nhi, ở trong một quầng huyết quang yêu dị biến mất vô hình.

“Xẹt!”.

Ngay tại nháy mắt hắn biến mất, một chiếc Thủy Tinh chiến xa nọ hắn ngồi cùng Lâm Lương Nhi, thế mà lại bị lưỡi dao không gian không nhìn thấy cắt vỡ thành mảnh nhỏ.

Sau đó, vô số ngọn gió không gian chói lọi, mới hiện lên như bầy cá lóe sáng ở khu vực đó.

“Lại để hắn chạy thoát rồi!”.

Một tên áo bào đen cầm đầu, thanh âm âm trầm khàn khàn, trong con ngươi trong áo bào đen lóng lánh hào quang âm hàn vô tình ác độc.

“Thiên Quỷ tộc!”.

Cách đó không xa, gắt gao theo dõi tình thế biến hóa, La Khả Hinh còn chưa thật sự hạ xuống ‘Ô Kim Linh Quy’, lúc này nhịn không được thất thanh la lên.

Nàng từng tham gia trận huyết chiến nọ ở Tam Lăng đại lục, từng giao đấu mặt đối mặt với tộc nhân Thiên Quỷ tộc, chỉ cần từ ánh mắt trong áo bào đen, nàng đã nhận ra thân phận người tới bốn tộc nhân Thiên Quỷ tộc đến từ Tam Lăng đại lục!

“Tìm được hắn!”.

Kẻ áo bào đen cầm đầu, không để ý đến La Khả Hinh kêu sợ hãi, âm u hạ lệnh.

Sau đó, bốn người áo bào đen hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người Khư Địa vây xem, bóng người chợt mơ hồ.

Từng vòng gợn sóng không gian từ trên người bọn họ nhộn nhạo ra.

Chờ lúc mọi người muốn nhìn kỹ, lại phát hiện bốn người áo bào đen kia, vậy mà lại thần bí biến mất ở trong tầm mắt bọn họ.

Tộc nhân Thiên Quỷ tộc am hiểu không gian lực, ngay tại dưới mí mắt bọn họ, đột nhiên mất tích.

***

Một đạo huyết quang hiện lên, hai người Tần Liệt và Lâm Lương Nhi đột ngột hiện thân ở Huyết Sát đảo.

‘Huyết Độn thuật’ một môn thủ đoạn giữ mạng này, Tần Liệt vận dụng qua đi, đã dần dần mò được bí quyết, có thể quy hoạch đại khái phương hướng bỏ chạy.

Cho nên lần này điểm dừng chân vừa vặn ở huyết Sát đảo.

“Vì sao ngươi lúc trước so với ta cảm giác còn sâu sắc hơn, có thể ngay lập tức khẳng định bọn họ là tộc nhân Thiên Quỷ tộc?”. Lâm Lương Nhi hỏi.

“Đối với tộc nhân Thiên Quỷ tộc, huyết mạch ta cảm giác quả thật mẫn cảm hơn rất nhiều, lúc trước bốn tộc nhân Thiên Quỷ tộc kia, ít nhất có một người đạt tới Bất Diệt cảnh, bằng không ta sẽ không phải không chút nghĩ ngợi, hao phí bản mạng tinh huyết trực tiếp lấy độn thuật thoát đi”. Tần Liệt trầm giọng nói.

“Thì ra là như thế”. Lâm Lương Nhi nhíu mày, nói: “Thực lực ngươi với ta vẫn là yếu một chút, đối với cường giả đạt tới cảnh giới hồn đàn, không có biện pháp ứng đối quá tốt”.

Tần Liệt cũng bất đắc dĩ thừa nhận.

Ngay tại lúc này, hắn mới ý thức được hắn còn cầm lấy bàn tay nhỏ lạnh như băng của Lâm Lương Nhi, không khỏi vội vàng buông ra.

Hắn nhìn về phía Lâm Lương Nhi, phát hiện ở trong mắt Lâm Lương Nhi, bỗng nhiên hiện lên một tia biểu cảm kỳ dị...

“Cho ta thêm mấy năm thời gian, để ta có thể luôn ở trên ‘Thiên Băng Hàn Tinh’ của Hàn Băng đảo tu luyện truyền thừa Băng Đế để lại, ta có hy vọng đột phá đến cấp tám”. Vẻ mặt Lâm Lương Nhi rất nhanh khôi phục bình thường, lạnh nhạt nói: “Tộc nhân Hàn Băng Phượng Hoàng cấp tám, sẽ không yếu hơn Tà Long cấp tám. Mặt khác, ta còn tinh thông Băng Đế truyền thừa, phối hợp thiên phú chủng tộc Hàn Băng Phượng Hoàng tộc chúng ta, ta tin tưởng ở sau khi ta đột phá đến cấp tám, sẽ không e ngại cường giả chủng tộc khác một tầng, hai tầng hồn đàn”.

“Chuyện Khư Địa lần này xong, ta hẳn là có thể đột phá đến Như Ý cảnh hậu kỳ, chẳng qua, từ Như Ý cảnh đến Phá Toái cảnh, lại đến Niết Bàn cảnh. Còn có Bất Diệt cảnh...”. Tần Liệt lắc đầu cười khổ.

“Đường phá giai của ngươi, sẽ so với đại đa số võ giả Nhân tộc nhanh hơn rất nhiều, bởi vì ngươi thiên phú dị bẩm, thân mang huyết mạch Thần tộc. Điều này làm cho cường độ thân thể, linh hồn cảm giác lực, còn có chân hồn cường đại của ngươi, đều xa xa vượt qua võ giả khác ngang cấp!”. Lâm Lương Nhi rất nghiêm túc: “Theo ta thấy, có lẽ ở trong thời gian trăm năm, ngươi có thể đột phá đến Niết Bàn cảnh”.

“Trăm năm...”. Tần Liệt vẫn là vẻ mặt cay đắng.

Theo tầm mắt mở rộng, từng trải nhiều, hắn dần dần ý thức được cảnh giới bản thân hắn đã kéo chân sau.

Thời gian tu luyện của hắn không dài, cùng bạn cùng lứa tuổi so sánh, tốc độ đột phá cảnh giới của hắn coi như là số một số hai.

Chẳng qua, hắn gần đây đều là tiến lên kiểu nhảy nhót, ‘Viêm Nhật đảo’ lại hấp dẫn quá nhiều chú ý, phát triển cũng là nhanh chóng mãnh liệt vô cùng, làm nhân vật bên người hắn tiếp xúc, đều là gia hỏa có số má của Bạo Loạn chi địa, cảnh giới mỗi người đều là Phá Toái cảnh, Niết Bàn cảnh, ngay cả Bất Diệt cảnh cũng có không ít.

Cùng những lão ma cự kiêu tu luyện mấy trăm năm, thậm chí ngàn năm đó so sánh, cảnh giới của hắn lúc này tự nhiên tỏ ra không đáng xem.

“Chờ xong chuyện Khư Địa, ta sẽ đem nhiều tinh lực hơn, dùng ở trên tăng cảnh giới”. Tần Liệt đột nhiên nói.

“Mạch khoáng ‘Thiên Băng Hàn Tinh’ ở Hàn Băng đảo, đối với ngươi tu luyện rất có ích”.

“Ta hiểu rồi”.

“Bích Huyết Thiên Hà!”.

Nhưng vào lúc này, từ bầu trời Huyết Sát đảo, đã truyền đến tiếng cười dữ tợn của Khương Chú Triết.

Ở một góc hẻo lánh của Huyết Sát đảo, Tần Liệt tự nhiên mà vậy ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời máu mờ mịt.

Bầu trời trên hải đảo, hai dòng sông máu rộng lớn cực dài, hình thái chữ ‘thập’ giao nhau.

Ở điểm giao thoa của chữ ‘thập’, một đoàn huyết ảnh nồng đậm cựa quậy, như một huyết yêu bị kén máu bao lấy.

Tiếng cười dữ tợn của Khương Chú Triết, là đến từ đoàn huyết ảnh nhúc nhích đó, vẻn vẹn chỉ là thanh âm, đã làm máu toàn thân người ta chảy không bình thường, muốn từ trong cơ thể bắn vọt ra.

‘Bích Huyết Thiên Hà’ treo ngang trời, chảy xuôi, phóng ra khí tức tà dị làm máu tươi của mọi người không khống chế được.

Dưới dòng sông máu, rất nhiều người đến từ bên ngoài giết vào Huyết Sát đảo, phun ra từng ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.

Máu tươi từ trong miệng bọn họ phun ra, thì chịu ‘Bích Huyết Thiên Hà’ hấp dẫn, vậy mà lại nhất nhất bay vọt lên trời.

Như các dòng suối hội tụ vào biển lớn, những máu tươi đó, cũng là từng đạo hội tụ ở ‘Bích Huyết Thiên Hà’, làm mùi máu tươi của Huyết Sát đảo càng thêm gay mũi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play