“Tin tức tiểu thiếu gia không sai, ‘Nguyệt Chi Miện’ quả thực ngay tại Đô Linh động, bị động chủ Hà Kiền nắm giữ”.
“Hà Kiền?”. Trong mắt Lô Nghị hiện lên một tia mỉa mai: “Năm đó hắn chỉ là thằng bé người hầu của ta”.
“Chính là hắn”. Hách Liên Tranh cảm thán không thôi: “Nhưng hắn hẳn là không có quan hệ với chuyện hại ngươi năm đó, hắn năm đó cũng tuổi nhỏ tương tự, ‘Nguyệt Chi Miện’ cũng là nhiều lần đổi chủ, mới ở trăm năm trước bị hắn đạt được”.
Ngừng một chút, Hách Liên Tranh thở dài một tiếng, lại nói: “Hắn còn là thông qua một phòng đấu giá mua được”.
“Phòng đấu giá?”. Lô Nghị ngạc nhiên.
Gật gật đầu, Hách Liên Tranh cười khổ nói: “Những kẻ hại ngươi, sau theo Bái Nguyệt giáo bị định là tà giáo số một, chịu Tịch Diệt tông, Huyễn Ma tông, còn có Hắc Vu giáo liên thủ đuổi giết, đại đa số người trong bọn họ đều ở trong đào vong bị giết. ‘Nguyệt Chi Miện’ bị bọn họ cướp lấy, thì là bị bọn họ truyền tới trong tay hậu bối, đáng tiếc những hậu bối đó bất tài, rất nhiều ngay cả thiên phú tu luyện cũng không có. Như vậy sau khi qua mấy đời, ‘Nguyệt Chi Miện’ liền biến thành một món đồ cổ trong nhà, bọn họ ngay cả đó là cái gì cũng không biết”.
“Cứ như vậy bị bọn hắn buôn bán?”. Lô Nghị sinh ra một loại cảm giác khuất nhục.
“Những người truyền thừa cho đời sau, bởi vì bị đuổi giết, chưa kịp dặn dò quá nhiều. Hơn nữa, trong ‘Nguyệt Chi Miện’ có ‘Nguyệt Ma’ tồn tại, bọn họ cũng không dám nói quá nhiều, chỉ là dặn dò hậu bối thu lại, chờ tương lai có một ngày ai có thể ở trên võ đạo đột phá đến Hư Không cảnh, tự nhiên sẽ biết chỗ tốt của ‘Nguyệt Chi Miện’ ”.
“Những con cháu đó của bọn họ, cũng có một ít võ giả sinh ra, đáng tiếc cảnh giới quá thấp, cho dù muốn thử vận dụng ‘Nguyệt Chi Miện’, cũng không phá được phong ấn tầng ngoài, căn bản không thể cảm giác được ‘Nguyệt Ma’ tồn tại”.
“Về lâu về dài, bọn họ liền cảm thấy ‘Nguyệt Chi Miện’ không có tác dụng gì, căn bản là không thể mang đến lực lượng cho bọn họ”.
“Đến về sau, ‘Nguyệt Chi Miện’ càng ngày càng không được coi trọng, cuối cùng bị bán cho một phòng đấu giá”.
“Hà Kiền cũng là vô tình từ tin tức nhận được, biết một phòng đấu giá bán ra một thứ không biết tên, hắn trước kia là người hầu của ngươi, theo ngươi từng gặp, cũng từng sờ ‘Nguyệt Chi Miện’, sau mấy phen hỏi thăm bộ dáng, mới xác định là ‘Nguyệt Chi Miện’ ”.
“Vì thế hắn đem nó thu mua”.
“Nghe nói... Chỉ tiêu phí trăm khối Địa cấp linh thạch mà thôi”.
Hách Liên Tranh lại giải thích kỹ càng thêm một phen.
Trên mặt hắn tràn đầy cay đắng bất đắc dĩ, còn cảm thấy không biết nên khóc hay cười, năm đó các phương thủ lãnh của Bái Nguyệt giáo vì ‘Nguyệt Chi Miện’, không tiếc ám hại Lô Nghị, trăm phương ngàn kế mới có được ‘Nguyệt Chi Miện’, coi là trọng bảo.
‘Nguyệt Chi Miện’ đổi chủ, Lô Nghị không rõ tung tích, cuối cùng dẫn tới Bái Nguyệt giáo cường thịnh một thời không thể ngưng tụ thành một cỗ, cứ như vậy hoàn toàn xuống dốc.
Thời gian cách nhiều năm, chí bảo Bái Nguyệt giáo gặp phải vô số thị phi này, thế mà lấy bảng giá vẻn vẹn trăm khối Địa cấp linh thạch bán ra, hơn nữa ở trước khi Hà Kiền động thủ mua, còn từng một lần không người hỏi thăm.
Cái này có thể nói là một cái châm chọc rất lớn.
Thân là ‘Nguyệt Thần chi tử’ trước đây, nghe được phen quá khứ không chịu nổi này, Lô Nghị thật lâu không nói nên lời.
Rất lâu sau đó, hắn mới hít một hơi thật sâu, nói: “Hách Liên thúc, ta lần này đi qua muốn một lần nữa lấy lại thứ thuộc về ta! Còn có, ta nghe nói Hà Kiền ý đồ lấy bí thuật câu thông ‘Nguyệt Ma’ trong ‘Nguyệt Chi Miện’, không biết có chuyện như vậy hay không? Đúng rồi, còn nghe nói các ngươi nhốt một lão giả Quỷ Mục tộc, tên là Lạp Phổ?”.
Luôn trầm mặc, Tần Liệt lúc này nhướng mày lên, tinh thần rõ ràng tập trung hẳn lên.
Hắn đối với chí bảo Bái Nguyệt giáo ‘Nguyệt Chi Miện’ còn có ‘Nguyệt Ma’ trong đó, cũng không có hứng thú quá lớn.
Hắn tới đây chỉ là vì giải cứu Lạp Phổ.
“Tin tức của tiểu thiếu gia thực rất linh thông. Không sai, Lạp Phổ kia nay đang bị nhốt ở Đô Linh động, Hà Kiền cũng đang nghĩ cách câu thông ‘Nguyệt Ma’ trong ‘Nguyệt Chi Miện’, ý đồ từ chỗ ‘Nguyệt Ma’ đạt được chỗ tốt, đạt thành giao dịch gì đó”. Hách Liên Tranh đối với Lô Nghị không có bất cứ gì giấu giếm: “Theo ta thấy, Hà Kiền hẳn là đã liên hệ với ‘Nguyệt Ma’, Lạp Phổ... Hẳn chính là một trong các tế phẩm ‘Nguyệt Ma’ thiếu. Trừ cái đó ra, Hà Kiền còn hướng Hắc Vu giáo bên kia năn nỉ một số thứ, mặt khác nhờ người từ Khư Địa mua rất nhiều vật âm tà”.
“Hắn là?”. Hách Liên Tranh nghi hoặc nhìn về phía Lô Nghị.
“Đảo chủ Viêm Nhật đảo Tần Liệt”. Lô Nghị đáp.
“Đảo chủ Viêm Nhật đảo?”. Hách Liên Tranh sau khi sửng sốt, vẻ mặt hơi chấn động, nói: “Như sấm bên tai! Thật sự là như sấm bên tai! Gần đây đại danh Tần đảo chủ quả nhiên là truyền khắp toàn bộ Bạo Loạn chi địa!”.
“Lạp Phổ có được thực lực tương đương với Niết Bàn cảnh đỉnh phong, hắn sao có thể bị Đô Linh động các ngươi nhốt?”. Tần Liệt hỏi tiếp.
“Tộc nhân Quỷ Mục tộc tên là Lạp Phổ này, nay không chỉ có được thực lực Niết Bàn cảnh, hắn đã sinh ra con mắt thứ tám, ít nhất cũng phải tương đương với cường giả một tầng hồn đàn của chúng ta, thậm chí còn mạnh hơn một chút”. Chuyển đề tài, Hách Liên Tranh lại nói: “Chính là bởi vì hắn vừa mới sinh ra con mắt thứ tám, còn ở giai đoạn suy yếu, mới bị chúng ta vây khốn, thừa dịp hắn chưa khôi phục nhốt lại, lấy nước thuốc tiêu tán lực lượng làm lực lượng toàn thân hắn trôi mất, không thể cấu thành uy hiếp đối với chúng ta”.
“Tiểu thiếu gia, Hà Kiền giống với ngươi, cũng là Niết Bàn cảnh đỉnh phong, hắn sắp tới là chuẩn bị cấu tạo hồn đàn, hơn nữa đã gom góp đủ tài liệu cần thiết”.
“Hắn câu thông với ‘Nguyệt Ma’, là hy vọng thông qua giao dịch, từ chỗ ‘Nguyệt Ma’ đạt được nhiều lòng tin đột phá hơn”.
“Lạp Phổ, chính là một trong các tế phẩm hắn sắp sửa hiến cho ‘Nguyệt Ma’, về phần ‘Nguyệt Ma’ đồng ý cho hắn cái gì, ta không biết”.
Hách Liên Tranh nói rõ chân tướng.
“Ta muốn lấy lại ‘Nguyệt Chi Miện’, mặt khác, còn muốn giúp Tần đảo chủ đem Lạp Phổ phóng thích, Hách Liên thúc, có thể giúp ta hay không?”. Lô Nghị hỏi.
Hách Liên Tranh nhẹ nhàng gật đầu.
***
Ba người bọn Tần Liệt, mặc trang phục Đô Linh động, ở dưới đại tế ti Hách Liên Tranh dẫn dắt, đến thẳng căn phòng bí mật nhốt Lạp Phổ của Đô Linh động.
Các tầng ánh trăng sáng ngời rải trên người, Tần Liệt sinh ra một loại cảm giác tâm thần yên tĩnh, linh hồn cũng như được tẩy rửa.
Lúc ở Tam Lăng đại lục, hắn từng bị Nguyệt Cơ, Dạ Cơ cùng Thủy Cơ liên thủ, lấy thuật quỷ bí của Bái Nguyệt giáo, dẫn dắt Nguyệt Hoa đến phá vỡ ký ức phong ấn.
Sau chuyện, trong thức hải hồn hồ của hắn, ít nhiều lưu lại một bộ phận nguyệt năng.
Điều này làm khí tức trên người hắn tương tự với rất nhiều giáo đồ Bái Nguyệt giáo thuần túy, cộng thêm áo bào của hắn, còn có đại tế ti Hách Liên Tranh chỉ dẫn, trên đường chưa gặp phải bất cứ sự ngăn trở nào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT