Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Hôi đảo nhanh chóng tích lũy tài phú, còn có thanh danh ở trong Luyện Khí sư Bạo Loạn chi địa, đều khiến Văn Tân cùng một số người của Huyễn Ma tông cuối cùng không kìm chế được.

Trong lòng Mạt Linh Dạ rõ ràng, giữa Lạc Nhật quần đảo và Huyễn Ma tông, sớm muộn gì sẽ đi đến mặt đối lập.

Nàng chỉ là không ngờ tất cả cái này sẽ đến nhanh như vậy.

Nhanh đến nàng căn bản trở tay không kịp.

Huyết Lệ, đã dốc mọi thủ đoạn tăng lực lượng, thậm chí không tiếc xuất hiện dấu hiệu nhập ma!

Nhưng dù vậy, Huyết Lệ hiện nay, cũng vẻn vẹn chỉ có thể phát huy ra thực lực một tầng hồn đàn.

Nhìn từ trước mắt Huyết Lệ lúc này chỉ sợ còn chưa thể khiến Văn Tân biết khó mà lui.

Mạt Linh Dạ mặt co mày cáu.

“Ai nói Lạc Nhật quần đảo chính là của Huyễn Ma tông các ngươi?”. Một chiếc Thủy Tinh chiến xa, từ Viêm Nhật đảo bên kia chạy tới, trên chiến xa, Tống Đình Ngọc mặc quần áo rực rỡ, mày ngài nhíu lại, nói: “Lúc ban đầu, Lạc Nhật quần đảo thuộc về một thế lực nhỏ cấp Thanh Thạch tên là ‘Ngư Long hội’. Người của Ngư Long hội qua lại ở hải ngoại, phát hiện mảng hải đảo này, liền nghỉ chân ở đây, đem nó khai phá ra”.

“Ngư Long hội này trước kia thuộc về Hắc Vân cung, mà Hắc Vân cung thì là thế lực cấp Xích Đồng bên dưới Hắc Vu giáo”.

“Cho nên thực ngược dòng hẳn lên. Lạc Nhật quần đảo, có thể coi là của Hắc Vu giáo”.

“Sau đó, Hạng Tây đảo chủ Kim Dương đảo, xảy ra tranh đấu với Ngư Long hội, cuối cùng đem Ngư Long hội đấu suy sụp, do đó có được Lạc Nhật quần đảo”.

“Kim Dương đảo trước kia dựa vào Huyễn Ma tông các ngươi, ở lúc đó, Lạc Nhật quần đảo có lẽ có chút liên quan với Huyễn Ma tông”.

“Nhưng ở sau khi Kim Dương đảo thoát ly Huyễn Ma tông, một lần nữa dựa vào Huyết Sát tông, Lạc Nhật quần đảo làm địa bàn của Kim Dương đảo, đã không còn quan hệ với Huyễn Ma tông các ngươi”.

“Các ngươi dựa vào cái gì cho rằng Lạc Nhật quần đảo thuộc về Huyễn Ma tông các ngươi?”.

Chiếc Thủy Tinh chiến xa kia của Tống Đình Ngọc ngừng lại ở bên cạnh Tần Liệt, mặc dù đối mặt Văn Tân, trên mặt nàng cũng không có ý sợ hãi, đâu vào đấy nói rõ Lạc Nhật quần đảo dưới chân, từ đầu tới đuôi đều không có quan hệ với Huyễn Ma tông.

Tần Liệt và Mạt Linh Dạ đều âm thầm kinh dị.

“Hay cho một nha đầu mỏ nhọn!”. Sở Diệu Đan cười lạnh: “Kim Dương đảo vốn là thế lực cấp dưới Huyễn Ma tông, như vậy, Lạc Nhật quần đảo tất nhiên thuộc về Huyễn Ma tông! Về phần Kim Dương đảo thoát ly Huyễn Ma tông, chuyện này chỉ là một mình Vũ tông chủ quyết định, chưa được trưởng lão hội đồng ý! Theo chúng ta thấy, là Huyết Sát tông cường hành bức bách Kim Dương đảo, đem Kim Dương đảo làm của riêng, cái này vốn là từ trong tay Huyễn Ma tông chúng ta cướp thức ăn, xâm chiếm ích lợi của Huyễn Ma tông chúng ta!”.

“Cho nên lần này lúc Huyết Sát tông rời khỏi Lạc Nhật quần đảo, tất cả người của Kim Dương đảo, đều phải lưu lại”. Văn Tân ánh mắt âm u, không ngừng tìm tòi ở trong đám người, dần dần rơi xuống trên người anh em Hình Vũ Mạc cùng Hình Vũ Viễn.

Ở dưới ánh mắt của hắn, tộc nhân Hình gia Kim Dương đảo, bao gồm Hạng Tây, đều có chút không rét mà run.

Văn Tân lần này tới đây, chẳng những muốn áp bách Huyết Sát tông rời khỏi, thế mà còn có ý tứ muốn hạ sát thủ với Kim Dương đảo, điều này làm sắc mặt võ giả Huyết Sát tông đều biến đổi lớn.

Rất sớm trước đây, Hình gia chính là một trong năm đại gia tộc bên dưới Huyết Sát tông, luôn trung thành đối với Huyết Sát tông.

Lần này, anh em Hình gia cũng là ở dưới Tần Liệt khuyên bảo, mới trở về Huyết Sát tông, còn đem Lạc Nhật quần đảo cũng nhường ra, làm nơi đặt chân của Huyết Sát tông.

Hình gia đối với Huyết Sát tông có thể nói là trung thành và tận tâm.

Nếu, lần này Hình gia và Kim Dương đảo, bởi vì Huyết Sát tông, Viêm Nhật đảo cùng Huyễn Ma tông tranh chấp, bị Huyễn Ma tông diệt môn, vậy Huyết Sát tông thế tất sẽ bị khắp thiên hạ coi thường.

Mạt Linh Dạ, Mạc Tuấn, Mông Phụng, bọn họ đều sẽ không còn mặt mũi gặp ai.

“Đừng nói ta không cho các ngươi thời gian”. Văn Tân lỗ mũi hướng lên trời, hừ lạnh một tiếng, nói: “Ba ngày! Hạn các ngươi trong vòng ba ngày, rời khỏi Lạc Nhật quần đảo!”.

“Người Kim Dương đảo không được rút khỏi, bọn hắn vẫn là một bộ phận của Huyễn Ma tông chúng ta!”. Sở Diệu Đan lạnh lùng nói.

“Luyện Khí sư của Hôi đảo...”. Sư Tú Linh giả mặt đỏ (một người đấm một người xoa), vẻ mặt nàng ôn hòa nhìn về phía Mặc Hải, còn có đám người Đường Tư Kỳ đi ra, nói: “Nếu các ngươi muốn, có thể vĩnh viễn ở lại Hôi đảo luyện khí, an toàn nhân thân của các ngươi Huyễn Ma tông chúng ta có thể cam đoan. Mặt khác, đãi ngộ trước kia Viêm Nhật đảo và Huyết Sát tông cho các ngươi, Huyễn Ma tông có thể gấp bội, sẽ tuyệt không can thiệp các ngươi luyện khí, sẽ chỉ tận khả năng của Huyễn Ma tông giúp các ngươi. Mấy ngày nay, Huyễn Ma tông sở dĩ chặt đứt linh tài lui tới với Hôi đảo, không phải nhằm vào các ngươi, mà là đối với Huyết Sát tông cùng Viêm Nhật đảo”.

Toàn bộ người tới từ Huyễn Ma tông, ở lúc nhìn về phía đám người Đường Tư Kỳ và Mặc Hải, khóe miệng đều nặn ra nụ cười hòa ái.

Ở trong mắt bọn họ, Hôi đảo chính là một cái cây rụng tiền, có thể cuồn cuộn không ngừng kiếm lấy lượng lớn linh thạch.

“Chỉ cho các ngươi ba ngày thời gian!”.

Văn Tân bỏ lại câu này, dẫn đầu khống chế hai tầng hồn đàn, từ nơi này bay đi.

“Kim Dương đảo nếu dám có gan rời khỏi theo, chúng ta tuyệt đối sẽ không nuông chiều, sẽ coi là phản nghịch đối đãi!”. Sở Diệu Đan cười lạnh một tiếng, cũng xoay người rời khỏi.

“Các ngươi đừng lo, chỉ cần các ngươi đồng ý ở lại Hôi đảo, tất cả ở nơi này đều sẽ không xảy ra thay đổi”. Sư Tú Linh cười nhìn Mặc Hải với Đường Tư Kỳ, nói: “Chúng ta lần này tới đây, không phải vì nhằm vào các ngươi, mong các vị có thể hiểu cho chúng ta khó xử”.

Mặc Hải và Đường Tư Kỳ cau mày không nói một lời.

“Các ngươi cũng cân nhắc cho tốt đi”. Sư Tú Linh than nhẹ một tiếng: “Thế cục bên ngoài không phải quá tốt, Thanh Quỷ tộc xâm nhập, Hắc Vu giáo và ba đại gia tộc cũng từng có khúc mắc với các ngươi, chỉ có Huyễn Ma tông có thể che chở các ngươi”.

Nàng cũng mang theo Sư Duệ Tiệp rời khỏi.

Sư Duệ Tiệp trước khi đi, ánh mắt lạnh lùng u ám, ở trên người Tần Liệt hung hăng nhìn một cái, vẻ mặt vô cùng kiêu căng đắc ý.

Người của Huyễn Ma tông, đến nhanh, đi cũng nhanh, nháy mắt thời gian, toàn bộ võ giả Huyễn Ma tông đã biến mất sạch sẽ.

“Nếu chúng ta vẫn là Huyết Sát tông ngàn năm trước, lần này, sẽ làm bọn Văn Tân có đến mà không có về!”. Mông Phụng hung tợn nói.

“Tần Liệt, chuyện này ngươi thấy thế nào?”. Mạt Linh Dạ đi tới, trầm ngâm một chút, có chút bất đắc dĩ nói: “Ngươi từng nói, Tịch Diệt tông bên kia... Đối với chúng ta coi như thân mật, có lòng mời chúng ta đi qua?”.

“Sao? Ngươi thật muốn rút khỏi Lạc Nhật quần đảo?”. Sắc mặt Tần Liệt khẽ thay đổi: “Kim Dương đảo nói như thế nào?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play