Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Một tòa hồn đàn ba tầng như huyết ngọc, từ trong con thuyền khổng lồ dâng lên, Khương Chú Triết một thân áo đỏ như máu, sắc mặt màu đỏ tươi, mắt như đang nhỏ máu, ngồi ngay ngắn ở trên ba tầng hồn đàn.

Ven ba tầng Huyết Ngọc hồn đàn, vô số giọt máu nhỏ xuống, như bức rèm mưa máu.

Bầu trời như đang nhỏ máu.

Một loại khí tức hiếu sát, tanh máu, thô bạo điên cuồng, như là màn trời vô hình đem toàn bộ Bạch Cốt đảo bao lấy, bầu trời Bạch Cốt đảo trở nên đỏ tươi như máu.

Khương Chú Triết hóa thân người máu, khống chế ba tầng hồn đàn, đến bên cạnh Bạch Cốt ma quân.

Đầy trời dòng sông máu cuồn cuộn đến, trong dòng sông máu nhúc nhích rất rất nhiều người máu, người máu phát ra tiếng rít của chỗ sâu trong luyện ngục, vừa từ trong dòng sông máu bay ra, liền biến thành ký hiệu máu tươi thần bí, muốn khắc đến hồn đàn xương trắng của Bạch Cốt ma quân.

Ức vạn mũi tên xương, đao xương, dùi xương, chiến sĩ xương trắng từ trong hồn đàn của Bạch Cốt ma quân bay ra, bị những người máu đó va vào, lập tức nổ tung thành phấn.

“Khương Chú Triết! Ta và ngươi không oán không thù, ngươi vì sao phải dẫn người giết vào Bạch Cốt đảo ta!”. Bạch Cốt ma quân hét lên.

“Tần Liệt cũng không oán không thù với ngươi, ngươi không phải vẫn bao vây tiễu trừ hắn?”. Khương Chú Triết cười nhạo.

Bạch Cốt ma quân đột nhiên biến sắc: “Ngươi chẳng lẽ là báo thù cho Tần Liệt? Hắn đến từ Lạc Nhật quần đảo, Huyết Linh quyết hắn tu luyện, rõ ràng hệ thống khác với ngươi! Ngay hai năm trước, ngươi còn dẫn người giết vào Lạc Nhật quần đảo, là Tần Liệt kia liều mạng cản trở ngươi! Các ngươi không phải là tử địch sao? Ngươi vì sao phải ra mặt vì hắn?!”.

“Hắn tuy cản trở ta, ngăn cản đại sự của ta, nhưng hắn dù sao tu luyện Huyết Linh quyết, hắn là đồ đệ của sư huynh ta, tất nhiên chính là môn nhân Huyết Sát tông ta”. Khương Chú Triết chậm rãi nói: “Ta mâu thuẫn với hắn, đó là tranh chấp nội bộ Huyết Sát tông, ta tự nhiên sẽ giải quyết mâu thuẫn với hắn. Nhưng, ngươi xuống tay với hắn, đó chính là đánh mặt Huyết Sát tông chúng ta, ta tất nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ!”.

“Ngươi đây là ngụy biện cái gì?!”. Bạch Cốt ma quân rít gào.

“Hắn là người của Huyết Sát tông, cho nên, cho dù là hắn có mâu thuẫn với ta, cũng là việc nội bộ chúng ta, ta tất nhiên sẽ giải quyết! Nhưng, trừ ta ra, nếu ai dám có gan làm loạn, ta tất nhiên không buông tha hắn! Hắn cho dù là phải chết, cũng là do ta tới giết, còn chưa tới lượt Bạch Cốt ngươi làm càn!”. Khương Chú Triết hừ lạnh.

Khi nói chuyện, vô số giọt máu bay tản ra về phía đồ tử đồ tôn của Bạch Cốt ma quân.

Các đồ tử đồ tôn đó của Bạch Cốt ma quân, vừa bị giọt máu đụng phải, lập tức máu tươi sôi trào, nổ tan xác mà chết.

Cùng lúc, lưới máu đầy trời, từ ba tầng hồn đàn của Khương Chú Triết chộp xuống, xa xa trói buộc về phía hồn đàn của Bạch Cốt ma quân.

Sắc mặt Bạch Cốt ma quân kịch liệt biến đổi, kêu lên: “Khương Chú Triết! Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”.

“Ta đến mời ngươi rút khỏi Bạch Cốt đảo! Từ nay trở đi, Bạch Cốt đảo này, đặt tên lại là Huyết Sát đảo!”. Khương Chú Triết nói từng chữ một.

Theo Khương Chú Triết quát chói tai, một quầng sáng đỏ rạng rỡ từ hồn đàn của hắn rơi xuống.

Toàn bộ Bạch Cốt đảo, như bị một tầng màng máu bao lấy, toàn bộ sinh linh ở lại Bạch Cốt đảo, đều sinh ra tà niệm đáng sợ máu tươi không khống chế được, muốn điên cuồng chém giết.

“Được! Ta đi! Ta cũng muốn xem Khương Chú Triết ngươi có thể càn rỡ bao lâu!”. Bạch Cốt ma quân trầm ngâm một chút, vung tay lên, hạ lệnh với thủ hạ đồ tử đồ tôn: “Rút khỏi Bạch Cốt đảo!”.

“Ngươi cho rằng Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc giờ này ngày này, cho dù là biết ta ở Khư Địa, còn dám giết đến hay sao?”. Khương Chú Triết cười lạnh, trong mắt thai nghén huyết khí vô cùng: “Ở sau khi tạo ra tầng hồn đàn thứ ba, cho dù là Tương Ngạn đích thân tới, lại có thể như thế nào? Ta hôm nay dám ló mặt ở Khư Địa, vốn không tính tiếp tục tiềm ẩn, ta muốn nói cho Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc, ta ngay tại Khư Địa!”.

Cho tới nay, Khương Chú Triết tiềm ẩn, đều là vì tránh né Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc đuổi đánh mãnh liệt.

Năm đó, hắn trốn vào bộ tộc người Đông Di, là vì tránh họa.

Chút thời gian trước, hắn trốn ở núi lửa chết của Thiên Khí tông, cũng là khiến Hắc Vu giáo và ba đại gia tộc cố kị Thiên Khí tông, do đó không thể to gan lớn mật tìm đến.

Sở dĩ như thế, là vì Khương Chú Triết trước kia chưa đủ thực lực để chống lại Hắc Vu giáo và ba đại gia tộc.

Sau khi ba tầng hồn đàn xây dựng thành công, Khương Chú Triết nháy mắt nhảy lên cảnh giới cường giả đỉnh phong của Bạo Loạn chi địa, hắn không e ngại Hắc Vu giáo và ba đại gia tộc truy kích nữa.

Nhất là, lúc này ba đại gia tộc và Hắc Vu giáo, còn cần đối mặt Địa Quỷ tộc cái phiền toái này.

Hắn hôm nay dám to gan lớn mật đứng ra, liền ý nghĩa, Khương Chú Triết đã có được lực lượng đủ cường đại, có gan đối mặt Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc.

“Xem như ngươi lợi hại! Chúng ta đi!”. Bạch Cốt ma quân mang theo thủ hạ đồ tử đồ tôn bỏ chạy.

“Bạch Cốt đảo, hải đảo này còn có mấy xác chết cường đại, có thể dùng để luyện chế thi nô cấp cao”. Khương Chú Triết phất phất tay.

Không ít kẻ khát máu, từ trên ba chiếc thuyền khổng lồ vận chuyển xuống các quan tài, đem nó nâng đến Bạch Cốt đảo.

Gia chủ Miêu gia Miêu Phong Thiên cũng từ một chiếc thuyền khổng lồ xuống dưới, hít thở một ngụm không khí trên Bạch Cốt đảo, nói: “Nơi này so với núi lửa chết của Thiên Khí tông bên kia càng thêm thích hợp chúng ta!”.

“Nơi này là Khư Địa, là chỗ tà ma ngoại đạo tụ tập, ngươi và ta, nay trong mắt người đời đều là tà ma ngoại đạo”.

Khương Chú Triết cười nhạt, huyết khí trên người, huyết quang trong mắt đều nhanh chóng biến mất không thấy, lại trở nên nho nhã lễ độ, như văn sĩ dạy học: “Ngươi tu luyện lực lượng Thi chi thủy tổ, cần rất nhiều xương trắng ẩn chứa thi lực, nơi này vừa vặn không hề thiếu. Khư Địa, còn có càng nhiều tài liệu thích hợp ngươi ta tu luyện hơn. Rất nhiều năm trước ta đã nhắm vào nơi này, chỉ là bởi vì Khư Địa và Hắc Vu giáo cách nhau khá gần, ta trước kia chưa thể xây dựng ba tầng hồn đàn, chưa có lòng tin có thể ứng phó Tương Ngạn đánh giết, cho nên mới luôn ở lại Thiên Khí tông bên kia”.

“Hiện tại ta không e ngại bất luận kẻ nào nữa!”.

Trong mắt Khương Chú Triết có ngạo nghễ không chút che giấu.

“Về sau, Huyết Sát đảo này, chính là nơi đặt chân mới của chúng ta!”. Miêu Phong Thiên cũng hưng phấn hẳn lên.

***

Minh Phong đảo.

“Ngươi nói cái gì? Bạch Cốt ma quân bị người ta đuổi khỏi Bạch Cốt đảo? Ai lợi hại như vậy?”. Minh Phong lão tổ bị tin tức mới nhất kinh động.

Lục Hằng cung kính nói: “Nghe nói là Huyết Sát tông Khương Chú Triết”.

“Khương Chú Triết?”. Sắc mặt Minh Phong lão tổ hơi thay đổi: “Ngàn năm trước, giết thầy, nhốt sư huynh Huyết Lệ, hầu như một tay chôn vùi Huyết Sát tông Khương Chú Triết?”.

“Chính là hắn”. Lục Hằng gật đầu.

“Thằng cha này ở ngàn năm trước, lúc chỉ Niết Bàn cảnh, đã quấy thiên hạ gà chó không yên, nhấc lên vô số gió tanh mưa máu. Ngàn năm trước, không biết bao nhiêu người, trực tiếp hoặc gián tiếp bởi hắn mà chết. Cùng hắn so sánh, các lão gia hỏa Khư Địa chúng ta, cũng không dám tự xưng mình là ‘Tà ma’ ”. Vẻ mặt Minh Phong lão tổ quái dị: “Như vậy đến xem, Khư Địa chỉ sợ đã có một con cá sấu khổng lồ tanh máu tới, Bạch Cốt ma quân bị đuổi khỏi Bạch Cốt đảo, không biết có thể kinh động ‘người kia’ hay không...”.

“Ai?”. Lục Hằng sửng sốt một chút: “Lão tổ, Khương Chú Triết kia có được ba tầng hồn đàn, ở Khư Địa chúng ta, chẳng lẽ còn có ai có thể chống lại hắn?”.

“Ba tầng hồn đàn nếu có thể ở Khư Địa muốn làm gì thì làm, Khư Địa, cũng sẽ không sừng sững không ngã lâu như vậy”. Minh Phong lão tổ nói sâu xa khó hiểu.

Lục Hằng ngạc nhiên.

“Khương Chú Triết sau khi chiếm lấy Bạch Cốt đảo, có động tác lớn nào khác không?”. Minh Phong lão tổ hỏi tiếp.

“Tạm thời còn chưa có, ta lo lắng...”. Lục Hằng nhướng mày, nhỏ giọng nói: “Nghe nói, hai năm trước ở Lạc Nhật quần đảo, Tần Liệt phá hủy đại kế của Khương Chú Triết, làm Khương Chú Triết không thể đạt được di thể Huyết chi thủy tổ. Nay, Tần Liệt ở Minh Phong đảo chúng ta, mà Khương Chú Triết, thì ở Bạch Cốt đảo cách đó không xa, lão tổ, ngươi nói hắn có thể tìm tới cửa hay không?”.

“Quỷ biết”. Sắc mặt Minh Phong lão tổ cũng thâm trầm hẳn lên.

Hắn còn chưa xây dựng thành tầng hồn đàn thứ hai, cùng Bạch Cốt ma quân so sánh, cũng phải thoáng yếu hơn một bậc.

Khương Chú Triết nếu thật giết tới, hắn chỉ sợ cũng phải chạy trối chết, Minh Phong đảo cũng phải bỏ đi.

“Giết lui một tên Bạch Cốt ma quân, đến một tên Khương Chú Triết khó chơi gấp trăm lần, thật đúng là to đầu”. Minh Phong lão tổ cười khổ liên tục.

“Hy vọng hắn sẽ không tìm tới cửa”. Lục Hằng thở dài.

Lúc hai người bên này nói chuyện, trong lầu các chỗ Tần Liệt, đột nhiên truyền đến một tiếng nổ mãnh liệt.

Lầu gỗ một chỗ đó hầu như bị phá hủy toàn bộ.

Trong khói đặc, Tần Liệt rối bù, vô cùng chật vật đi ra, trong mắt lại thần thái bay lên, kêu lên: “Tà Anh tiền bối đâu?”.

“Vù!”.

Vù một tiếng, Tà Anh đồng tử liền xông ra, hỏi: “Ngươi không sao chứ?”.

“Đem ‘Chư Thiên Bảo Giám’ cho ta, nhiều nhất hai canh giờ, ta có thể giúp ngươi sửa thành công!”. Tần Liệt đưa tay đòi.

Thân thể Tà Anh đồng tử run lên, không chút nghĩ ngợi, liền đem ‘Chư Thiên Bảo Giám’ đưa lên.

“Chờ ta một lát!”.

Tần Liệt cầm ‘Chư Thiên Bảo Giám’, lại vội vàng trở lại một mảng chỗ vụ nổ đó, tìm một căn phòng gỗ chưa hoàn toàn nổ hỏng, đặt mông ngồi xuống.

Minh Phong lão tổ, Tà Anh đồng tử, còn có đám người Lục Hằng, Lục u u, đều tụ tập đến bên cạnh Tần Liệt cách đó không xa, im lặng chờ.

***

Hàn Băng đảo.

Núi băng trắng phau phau, một ngọn nối liền một ngọn, chỗ sâu trong lòng đất trên đảo, vĩnh viễn phun trào dòng khí lạnh vô cùng, làm hải đảo này luôn bị băng lạnh đóng băng.

Lúc này, trong cung điện hàn băng dưới lòng đất Hàn Băng đảo, Hàn Băng Phượng Hoàng lấy chân thân phun ra nuốt vào hàn lưu, tu luyện Băng Đế truyền thừa.

Một năm trước, lúc nàng từ Hàn Băng đảo chạy đi, không ít tộc nhân Long Nhân tộc, Tích Dịch tộc, hầu như đem cả tòa Hàn Băng đảo vơ vét một lần.

Đáng tiếc những dị tộc đó cũng chưa đạt được thứ gì có giá trị.

Về sau, Cổ Đà, Xích Yển cũng tự mình đào bới Hàn Băng đảo, muốn tìm ra mạch khoáng cực hàn, kết quả cũng không có thu hoạch.

Tộc nhân Long Nhân tộc và Tích Dịch tộc không thể thích ứng khí hậu lạnh vô cùng của Hàn Băng đảo, sau khi không tìm thấy quặng có giá trị, bọn họ cuối cùng lại từ Hàn Băng đảo rút ra ngoài.

Võ giả Nhân tộc cùng dị tộc trước kia tu luyện ở Hàn Băng đảo, lấy linh quyết hàn thuộc tính làm ngọn nguồn lực lượng, lại lần nữa tụ tập ở Hàn Băng đảo.

Hàn Băng đảo cũng chậm rãi khôi phục nguyên trạng.

Cung điện hàn băng dưới lòng đất Hàn Băng đảo vốn đã sụp đổ, rất nhiều cấm chế, kết giới, lồng băng năng lượng Băng Đế để lại, trước kia đều bị phá hủy.

Sau khi Hàn Băng Phượng Hoàng trở về, nàng lấy lực lượng của mình xây dựng lại cung điện hàn băng, lại lén lút ẩn náu tiến vào.

Tất cả đều thần không biết quỷ không hay.

Chỉ có Bạch Lị tương tự tu luyện linh quyết hàn băng thuộc tính, sau khi lầm xông vào cung điện hàn băng, mới biết được Hàn Băng Phượng Hoàng đã trở về dưới lòng đất Hàn Băng đảo.

Hàn Băng Phượng Hoàng cuối cùng thuyết phục Bạch Lị, lấy truyền thụ vài loại pháp quyết hàn thuộc tính làm điều kiện, để Bạch Lị trở thành cơ sở ngầm của nàng, giúp nàng xử lý một số việc không tiện làm.

“Sắp một tháng rồi, Tần Liệt vì sao còn chưa tới đây? Bạch Lị, ngươi có đem tin tức thông báo qua hay không?”.

Trong băng cung, thân Phượng Hoàng như băng tinh của Hàn Băng Phượng Hoàng ở trên một khối băng trong suốt thật lớn, khối băng bày ra hình dạng hoa sen, các cánh hoa cũng không ngừng bùng lên dòng khí lạnh vô cùng.

Bạch Lị đứng ở bên cạnh khối băng hình thái hoa sen, ngửi những hàn lưu đó, có thể cảm giác được hàn lực trong cơ thể nhanh chóng ngưng luyện, băng hàn nguyên lực của linh hải dư thừa vô cùng.

Nàng lập tức biết hoa sen băng đó trân quý vô cùng.

“Tần Liệt tựa như muốn giúp Tà Anh đồng tử sửa ‘Chư Thiên Bảo Giám’, ở trước khi hắn thành công đem ‘Chư Thiên Bảo Giám’ sửa xong, hắn hẳn là sẽ không tới đây”. Bạch Lị hơi khom người: “Nếu không, ta đi qua thúc giục thêm một chút nữa?”.

“Đi đi”. Hàn Băng Phượng Hoàng lạnh lùng nói.

Bạch Lị vì thế yên lặng rút đi.

Nàng mới ra ngoài, hai bóng người, liền từ trong một cột băng thật lớn phía sau Hàn Băng Phượng Hoàng toát ra.

“Tần Liệt tiểu tử này thật là khó mời!”. Hứa Nhiên cảm khái nói.

“Ai cũng không đoán trước được, hắn sẽ mang theo mười bốn con Tà Long, rúc ở Khư Địa”. Đồng Chân Chân sóng vai đi ra cùng hắn: “Ngươi và ta thân phận đặc thù, mạo muội hiện thân ở Khư Địa, chỉ sợ sẽ dẫn tới rất nhiều phán đoán, cũng sẽ kinh động ‘người kia’, điều này làm chúng ta không thể tự mình đi Minh Phong đảo, chỉ có thể chờ Tần Liệt tự mình tới đây”.

“Khương Chú Triết tên tà ma đích thực này, vậy mà lại mang theo toàn bộ kẻ khát máu dưới trướng, từ khu núi lửa chết của Thiên Khí tông di chuyển tới đây, xem ra về sau Khư Địa muốn không ồn ào cũng không được”. Hứa Nhiên nhíu chặt lông mày.

“Tầng hồn đàn thứ ba của hắn thành công đúc ra, liền thật sự có tư cách đấu một trận với Tương Ngạn, cộng thêm hiện nay Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc ốc còn không mang nổi mình ốc, cho nên hắn mới dám to gan lớn mật đến Khư Địa dừng chân”. Đồng Chân Chân nói.

“Gia hỏa này... Ngay cả ta cũng đoán không ra hắn nghĩ những gì”. Hứa Nhiên cười khổ: “Hắn rõ ràng đi con đường khác với Huyết Lệ. Lúc ở Thần Táng tràng, Tần Liệt phá hủy kế hoạch của hắn, lúc ở Lạc Nhật quần đảo, lại là Tần Liệt hại hắn chưa lấy được di thể Huyết chi thủy tổ. Hắn vốn nên hận thấu xương đối với Tần Liệt, kết quả, hắn vừa tới Khư Địa, liền đi Bạch Gốt đảo đại khai sát giới, bức bách Bạch Cốt ma quân nghẹn khuất giao ra Bạch Cốt đảo, cũng không biết trong lòng hắn nghĩ những gì”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play