Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Ngươi tựa như thu hoạch không nhỏ?”. Tần Liệt ngạc nhiên nói.

“Con hung thú này tên là Bát Mục Toan Nghê, trong xương thú có một loại truyền thừa thần kỳ, bên trong ghi lại phương pháp rèn luyện cốt hài. Ta đem lực lượng trong xương thú bóc ra từng chút, giấu ở trong xương cốt, còn có thể hình thành tàn ảnh hung thú có được khí tức hung thú tồn tại”. Đôi mắt đẹp của Tống Đình Ngọc lóe sáng, vui vẻ nói: “Cái đó và tàn ảnh Tà Thần của Cao Vũ có chút cùng loại. Thông qua hung thú chi khí, ta có thể thi triển ra vài loại linh quyết đặc thù, có thể đạt được lực lượng của con thú khổng lồ, tăng cường độ thân thể”.

“Ngươi chưa bởi vậy đột phá đến Như Ý cảnh?”. Tần Liệt kinh ngạc.

“Ta là cố ý áp chế, chuẩn bị chờ làm rõ tinh diệu trong truyền thừa, sau đó mới đột phá cảnh giới”. Vẻ mặt Tống Đình Ngọc ngạo nghễ: “Ta muốn đột phá đến Như Ý cảnh, lúc nào cũng có thể!”.

“Nói như vậy, từ trong di hài thái cổ sinh linh này, ngươi đã đạt được chỗ tốt cực lớn?”. Tần Liệt cũng cười lên.

“Đó là đương nhiên!”. Tống Đình Ngọc rõ ràng có chút hưng phấn, sau đó lại hỏi: “Vì sao ngươi chưa từ trong di hài các thái cổ sinh linh này, đến tìm kiếm lực lượng cùng truyền thừa thích hợp ngươi, có thể giúp ngươi cường đại?”.

Tần Liệt bỗng nhiên trầm mặc.

Một hồi lâu, hắn mới nói: “Ta luôn cảm thấy, thứ trong toàn bộ di hài thái cổ sinh linh, đều không thích hợp ta. Hơn nữa...”.

“Cái gì?”. Tống Đình Ngọc hỏi tiếp.

“Ta không thể từ trong di hài các thái cổ sinh linh kia thu hoạch được bất cứ thứ gì. Lúc trước, ở nơi nọ những di cốt lúc ban đầu rơi xuống, ta đã tìm được Phong Ma Bi, lấy Phong Ma Bi ý đồ cởi bỏ phong cấm của mấy bộ di cốt, sau đó...”. Tần Liệt nhớ lại cảnh tượng lúc ấy, nói: “Phong Ma Bi bài xích, bài xích ta từ trong những di hài kia tìm lực lượng, thu hoạch truyền thừa”.

Tống Đình Ngọc cả kinh: “Sao có thể như vậy?”.

“Ta cũng không biết”. Lắc lắc đầu, Tần Liệt nói: “Ta luôn cảm thấy, thứ thật sự thuộc về ta, cũng không ở trong những di cốt kia, mà là ngay tại bên trong Phong Ma Bi!”.

“Ở bên trong Phong Ma Bi?”. Đôi mắt đẹp Tống Đình Ngọc dập dờn tia sáng kỳ dị.

“Cảm giác rất kỳ quái”. Tần Liệt cười cười: “Đương nhiên, ở trước khi phá vỡ ảo diệu của Phong Ma Bi, ta cũng không thể trăm phần trăm xác định. Tóm lại, Phong Ma Bi này từ chối bản thân ta đi phá vỡ phong cấm, thu hoạch lực lượng cùng truyền thừa trong những di hài kia”.

“Ở nó đến xem, có thể truyền thừa lưu lại trong toàn bộ di hài thái cổ sinh linh, đều không nên do ngươi tu luyện. Cái này nhất định có thâm ý gì, xem ra ngươi cần dụng tâm nhiều hơn, nghiên cứu Phong Ma Bi thêm một chút”. Tống Đình Ngọc đề nghị.

Tần Liệt cười khổ.

Một cái Trấn Hồn châu chôn sâu ở trán, đã ẩn chứa quá nhiều bí mật, khiến hắn không mò được rõ ràng.

Dùng mười mấy năm thời gian, hắn mới sờ đến tầng thứ ba trong Trấn Hồn châu, nhìn thấy một bức Linh Trận đồ như mạng nhện to lớn kia, còn chưa thể tiến thêm một bước, làm rõ Hư Hồn chi linh sinh ra như thế nào.

Nay lại tới thêm một cái Phong Ma Bi, hắn ngay cả lấy linh hồn ý thức xâm nhập cũng không được, chỉ có thể mượn dùng khí huyết sát trong Phong Ma Bi để ngưng luyện máu tươi, tăng cường huyết chi linh lực.

“So với trong di hài thái cổ sinh linh, Phong Ma Bi, hẳn mới là bảo vật đích thực!”. Tống Đình Ngọc khẳng định nói.

“Tần Liệt! Bên này!”. Tiếng hò hét của Sở Ly từ xa xa vang lên: “Chúng ta nhìn trúng di cốt một tộc nhân Tu La tộc!”.

“Ngươi đi trước đi, ta tiếp tục lĩnh ngộ ảo diệu truyền thừa trong cốt hài Bát Mục Toan Nghê”. Tống Đình Ngọc nói.

Khống chế Thủy Tinh chiến xa, Tần Liệt gào thét mà đi, tiến về phía Sở Ly bên kia.

Tiêu phí suốt ba ngày thời gian, Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn cùng Huyễn Ma tông, đã xác định tám bộ di cốt.

Tịch Diệt tông ba bộ, Thiên Kiếm sơn bốn bộ, Huyễn Ma tông một bộ.

Tần Liệt nhất nhất cởi bỏ phong ấn.

Bởi vậy, ở trên hải đảo liền chỉ còn lại có mười một bộ di hài thái cổ sinh linh, tám bộ di thể kia sau khi được lựa chọn, sẽ ở dưới Sư Tú Linh an bài, phái người đưa hướng Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn cùng Huyễn Ma tông.

Sau khi làm xong việc, anh em Hình gia ở trên hòn đảo Hạng Tây lựa chọn, mở tiệc chiêu đãi ba phương.

Rượu ngon món ngon qua đi, Thiên Kiếm sơn Lạc Nam cười ha ha nói: “Từ nay về sau, Thiên Kiếm sơn chúng ta sẽ thừa nhận thân phận chính thống của Huyết Sát tông các ngươi!”.

“Tịch Diệt tông chúng ta mặc kệ Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc nghĩ như thế nào!”. Lôi Diêm cũng tỏ thái độ.

“Huyễn Ma tông cũng sẽ tuyệt đối không liên thủ với người khác chèn ép các ngươi, chẳng qua, các ngươi cần tự mình ứng phó thế công của Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc, phương diện này chúng ta cũng không thể hỗ trợ”. Sư Tú Linh nói.

***

Thiên Liệt đại lục, vùng núi lửa chết.

Khương Chú Triết ngâm ở trong ao máu, hít thở bình ổn, mỗi một lần hít thở, máu trong ao máu liền toát ra một đám bọt máu yêu dị, từ trong đó bốc hơi ra sương mù máu đậm đặc.

“Thiên Khí tông truyền đến tin tức, nói Tần Liệt kia nay đang ở Lạc Nhật quần đảo, toàn bộ di hài thái cổ sinh linh cũng ở bên trên”. Khương Thiên Hưng đứng ở một bên, đem tin tức gần đây nghe được, một năm một mười báo cáo.

“Tần Liệt gọi đến Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn cùng Huyễn Ma tông, bảo bọn họ chọn lựa mấy bộ di hài, để chỉnh lại tên tuổi cho Huyết Sát tông?”. Trong tròng mắt màu đỏ tươi của Khương Chú Triết tràn ra tia máu dọa người: “Bên kia đã hướng ra phía ngoài tuyên bố, nói rõ thân phận Huyết Sát tông của bọn họ?”.

“Không sai, tin tức Huyết Lệ còn sống khỏe trên đời, tin tức Tuyết Mạch Viêm là truyền nhân chính thống của Huyết Sát tông, đều từ bên đó truyền ra rồi”. Khương Thiên Hưng cười lạnh: “Lấy lực lượng không chịu nổi một kích đó của Lạc Nhật quần đảo, còn dám nói rõ thân phận Huyết Sát tông, quả thực không biết sống chết. Cha, chúng ta nên giết qua, trực tiếp nghiền phảng Lạc Nhật quần đảo, đem các di cốt còn lại cướp lấy hay không?”.

Khương Chú Triết chưa trả lời.

Trầm ngâm chốc lát, hắn lại hỏi: “Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc những người đó, muốn động thủ đối với Lạc Nhật quần đảo? Ngay tại sắp tới?”.

Khương Thiên Hưng gật đầu.

“Gọi đến toàn bộ môn nhân, bảo họ chuẩn bị một chút, hai ngày tới sẽ đi đến Lạc Nhật quần đảo”. Khương Chú Triết quát.

“Rõ!”. Khương Thiên Hưng phấn chấn hẳn lên.

“Có chuyện, ngươi cần làm rõ, bất luận là sư huynh cổ hủ cỡ nào, hắn vẫn là người của Huyết Sát tông. Tần Liệt, Huyết Mạch Viêm, bao gồm những người đó ở Lạc Nhật quần đảo đều là một bộ phận của Huyết Sát tông!”. Sắc mặt Khương Chú Triết lạnh lùng, âm trầm nói: “Chúng ta lần này đi qua, cần đối phó chính là ba đại gia tộc cùng Hắc Vu giáo, bọn chúng mới là hung thủ diệt Huyết Sát tông! Còn có, Huyết Lệ là sư bá của ngươi, lúc nhắc tới hắn, ngươi tốt nhất kính trọng một chút!”.

“Cha...”. Khương Thiên Hưng bị răn dạy sắc mặt xanh đỏ đen trắng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play