Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Rất nhiều tộc nhân Hình gia đều ngẩng đầu nhìn bầu trời, nhìn Hạng Tây cầm đầu bốn đại hộ pháp, khống chế Thủy Tinh chiến xa, chậm rãi tiếp cận hai người Hình Vũ Mạc.

Đám người Tần Liệt và Đỗ Hướng Dương, cũng sớm đã lần lượt từ lầu gỗ đi ra, cũng đều xa xa nhìn về phía bên kia.

“Hạng Tây tất nhiên có con bài chưa lật khác, nếu không, lấy cảnh giới tu vi của hắn, cùng anh em Hình gia ngạnh kháng chính là chịu chết”. Tuyết Mạch Viêm nhẹ giọng nói.

Đôi mắt trong suốt sáng ngời của nàng thỉnh thoảng nhìn về phía hải đảo chung quanh, nhìn về phía khu vực có thể ẩn thân, thử lấy linh hồn cảm giác.

“Thật đúng là có kịch hay để xem”. Đỗ Hướng Dương bừng bừng hứng thú.

“Không liên quan với chúng ta”. Lạc Trần tỏ thái độ.

“Đừng tìm nữa, ở dưới biển”. Tần Liệt bỗng nhiên nói.

Ánh mắt mọi người lập tức tập trung đến trên người hắn, lộ ra vẻ mặt dò hỏi.

“Tám cái thi thể thần cũng ở dưới biển, đại khái ở vị trí dưới biển hơn hai ngàn thước, con bài chưa lật của Hạng Tây, ngay trên tám cái thi thể thần khoảng một ngàn thước”. Tần Liệt lạnh nhạt nói.

“Ngươi có thể cảm giác?”. Tạ Tĩnh Tuyền hơi kinh ngạc.

“Lấy cảnh giới tu vi của ta, tự nhiên gần như không thể phát hiện, là thi thể thần, thi thể thần... Có liên hệ vi diệu với ta”. Tần Liệt giải thích.

Lúc hắn đem tám cái thi thể thần ẩn nấp hướng biển sâu Lạc Nhật quần đảo, cũng đã thăm dò rõ, ở phía dưới mỗi một hòn đảo của Lạc Nhật quần đảo, chỗ sâu trong biển, có sinh mệnh dao động mãnh liệt hơn nữa rõ ràng.

Tám cái thi thể thần vẫn chưa chết hết, còn có một bộ phận tàn hồn, tám cái thi thể thần này lúc còn sống tu vi cực kỳ khủng bố, chỉ cần dựa vào bộ phận tàn hồn, có thể như tám ngọn đèn sáng, đem những kẻ ẩn nấp kia chiếu rọi ra.

Mà những người đó, bởi vì chênh lệch thật lớn trên cảnh giới linh hồn, bởi vì tám cái thi thể thần ở sâu hơn dưới biển, bọn họ thậm chí hoàn toàn không biết gì cả.

“Có bao nhiêu người, cụ thể tu vi cảnh giới như thế nào?”. Tuyết Mạch Viêm vội hỏi.

Nàng vẫn là rất quan tâm đối với Hình gia, muốn đem Hình gia mượn sức hướng Huyết Sát tông, tất nhiên không hy vọng Hình gia gặp chuyện không may.

“Tra kỹ được mỗi một người, không quá thực tế, chẳng qua nhân số hẳn là không ít, có vài khí tức... Hẳn là không kém gì anh em Hình gia”. Tần Liệt nói.

Lời vừa nói ra, khuôn mặt xinh đẹp của Tuyết Mạch Viêm trầm trọng hẳn lên, thở dài một tiếng, nói: “Hình gia lần này phiền toái lớn rồi”.

“Cũng tốt!”. Tần Liệt nặng nề nói: “Không có phiền toái lớn, không có bố cục chắc chắn phải chết bọn Hạng Tây xây dựng, chúng ta nào có thể mượn sức Hình gia?”.

“Ngươi là nói?”. Mắt Tuyết Mạch Viêm sáng lên, đột nhiên kích động hẳn lên.

“Ngươi lại muốn xen vào việc của người khác?”. Tạ Tĩnh tuyền hơi bĩu môi.

“Cho dù là vì Hình Thắng Nam, ta cũng sẽ không ngồi yên không lý đến, không thể mắt thấy người Hình gia chết hết”. Ngữ khí Tần Liệt bình tĩnh.

Ba cô gái bọn Tống đình Ngọc mắt đẹp trào ra ánh sóng, không khỏi một lần nữa đánh giá lại hắn.

“Khẩu vị của ngươi thật đúng là...”. Đỗ Hướng Dương một câu cũng chưa nói xong, bỗng phản ứng lại, đột nhiên câm miệng.

Hắn biết Tần Liệt giúp Hình Thắng Nam, tuyệt đối không liên quan sắc đẹp, bởi vì... Nữ nhân đó hoàn toàn không có một tia sắc đẹp đáng nói, Hình Thắng Nam chỉ là ác mộng của nam nhân.

Đỗ Hướng Dương suy nghĩ sâu xa hẳn lên, rất nhanh đã hiểu, vẻn vẹn chi bởi vì Hình Thắng Nam thật lòng coi hắn là tiểu đệ, vẻn vẹn chỉ bởi vì Hình Thắng Nam đối với hắn biểu lộ ra thân thiết vài ngày, chỉ như thế mà thôi.

Lúc nhìn Tần Liệt lần nữa, Đỗ Hướng Dương không khỏi âm thầm gật đầu, trong mắt toát ra nét phức tạp.

“Hạng đại ca, vì sao? Vì sao phải làm như vậy?”. Trên không, Hình Vũ Mạc thở dài một hơi, vẻ mặt có chút cô đơn: “Ta rất hoài niệm năm đó. Năm đó, huynh muội ba người ta bị ba đại gia tộc đuổi giết, lúc cùng đường, đầu phục Hạng đại ca, được Hạng đại ca giấu ở Kim Dương đảo, để chúng ta có nơi dung thân...”.

“Khi đó, được Hạng đại ca chiếu cố, ba huynh muội chúng ta mới có thể sống yên ở Kim Dương đảo, vì Kim Dương đảo nam chinh bắc chiến, giao đẩu cùng các thế lực”.

“Ở dưới cố gắng chung của chúng ta, Kim Dương đảo chẳng những thoát khỏi Phan gia trói buộc, còn tấn thăng đến thế lực cấp Xích Đồng, cùng các phương chung quanh tách ra đối kháng”.

“Hạng đại ca đạo đức tốt, cố ý nhường ra vị trí đảo chủ, để cho anh em chúng ta quản Kim Dương đảo”.

Hình Vũ Mạc vừa nhớ lại quá khứ, vừa nói, cuối cùng nói: “Đối với Hạng đại ca, ta luôn ôm lòng cảm kích, chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày ngươi sẽ làm ra chuyện như vậy”.

Nhìn Hạng Tây thật sâu, hắn lại nói: “Hạng đại ca, ngươi nếu thật muốn vị trí đảo chủ Kim Dương đảo, ngươi cứ nói rõ, Hình Vũ Mạc ta đồng ý chắp tay nhường ra”.

“Đại ca!”. Hình Vũ Viên kêu sợ hãi: “Ngươi điên rồi?”.

“Đại ca!”. Hình Thắng Nam cũng ở phía dưới kêu la.

“Đừng giả nhân giả nghĩa nữa!”. Hạng Tây quát to một tiếng.

Mọi người đều nhìn Hạng Tây.

“Ngươi nếu thật nhớ ta tốt, đã sớm nên lặng lẽ rời khỏi, còn sẽ chờ tới bây giờ?”. Hạng Tây hừ lạnh một tiếng, lại nói: “Không sai, thiên phú ta là không bằng huynh muội các ngươi, ta thừa nhận ta tài năng cũng không bằng các ngươi. Lúc Kim Dương đảo ở trong tay ta, chỉ là thế lực cấp Hắc Thiết, còn bị quản chế bởi Phan gia, bởi vì huynh muội các ngươi đến, Kim Dương đảo mới có hôm nay, ta biết huynh muội các ngươi công không thể không có, ta cũng biết các ngươi xứng với vị trí đảo chủ!”.

“Vậy ngươi còn...?”. Hình Vũ Viên cười lạnh.

“Nhưng Kim Dương đảo dù sao cũng là một tay ta xây dựng ra! Ta, lão Tư, còn có Gia Đống!”. Chỉ hướng Tư Trường Thịnh với Hứa Gia Đống, Hạng Tây quát: “Là chúng ta các huynh đệ già này liều mình, mới đem Kim Dương đảo đánh hạ được, để Kim Dương đảo có thể có hôm nay! Ta không rõ, không rõ vì sao đột nhiên, Kim Dương đảo liền biến thành họ Hình!”.

“Ta nói, ta có thể buông tay”. Hình Vũ Mạc trầm giọng nói.

“Ngươi sẽ không, ngươi sẽ không buông tay, ngươi cũng không buông được! Ta hiểu biết ngươi, ta cũng biết ngươi muốn làm gì”. Hạng Tây lắc đầu.

Hình Vũ Mạc nhíu mày.

Để tay lên ngực tự hỏi, hắn phát hiện hắn thực không có cách nào buông tay, nhiều lắm, hắn mang theo tộc nhân Hình gia, mang theo thủ hạ của mình thoát ly Kim Dương đảo.

Như vậy mà nói, hắn mang đi vẫn là Kim Dương đảo, là thành viên tổ chức cùng tinh nhuệ thật sự của mình.

Hắn để lại cho đám người Hạng Tây, chỉ sợ chỉ là một cái Kim Dương đảo không trọn vẹn không được đầy đủ, một cái thế lực ngã xuống đến Hắc Thiết.

“Ta biết ngươi muốn giết về Thiên Diệt đại lục, muốn giết sạch người ba đại gia tộc, muốn báo thù ngàn năm trước Hình gia bị diệt”. Hạng Tây cau mày: “Những năm gần đây, ngươi hao phí lượng lớn tinh lực, an bài người đi Thiên Diệt đại lục, không ngừng làm chuẩn bị, ta biết ngươi muốn làm gì”.

Hình Vũ Mạc trầm mặt không giải thích.

Bởi vì Hạng Tây nói đều là sự thật.

“Ta hôm nay muốn phản ngươi, không thuần túy là vì chịu người ta châm ngòi, cũng không thuần túy là vì chính mình. Ta làm như vậy, là vì Kim Dương đảo, vì Kim Dương đảo có thể sinh tồn tiếp!”. Thanh âm Hạng Tây dần dần dâng cao: “Lấy Kim Dương đảo chống lại ba đại gia tộc Thiên Diệt đại lục, căn bản chính là lấy trứng chọi đá, không có chút khả năng thành công! Tư tâm của ngươi, thù hận của ngươi, sẽ chỉ làm Kim Dương đảo chôn cùng theo ngươi, để cho Kim Dương đảo chúng ta các huynh đệ già này sáng tạo đánh hạ, hoàn toàn chôn vùi”.

“Ta phản ngươi, là vì ngươi đã bị thù hận che mắt, ngươi chỉ muốn báo thù, chỉ muốn giết về Thiên Diệt đại lục!”.

“Ta phản ngươi, là vì hành vi của ngươi, không là vì Kim Dương đảo nữa, mà là vì tư tâm của ngươi, vì Hình gia các ngươi!”.

“Ta phản ngươi, là vì ngươi đang đem Kim Dương đảo dẫn tới trên đường cụt!”.

Hạng Tây nói năng có khí phách.

Toàn bộ võ giả theo Hạng Tây, Tư Trường Thịnh, còn có Hứa Gia Đống, càng nhiều lão thần của Kim Dương đảo, đều là tâm tình mênh mông, đều là ngẩng đầu ưỡn ngực.

Trái lại Hình gia, còn có Quách Duyên Chính cùng Thích Kính, đều bỗng nhiên trầm mặc xuống.

Quách Duyên Chính, Thích Kính, còn có càng nhiều thành viên tổ chức tinh nhuệ tin cậy Hình gia, đại đa số đến từ Thiên Diệt đại lục, đều từng bị ba đại gia tộc hãm hại, anh em Hình Vũ Mạc, hình Vũ Viên tìm được bọn họ cũng mượn sức đến Kim Dương đảo, mưu đồ vì sao, không cần nói cũng biết.

Hạng Tây nói không sai.

Từ đầu tới cuối, từ Hình Vũ Mạc bước lên Kim Dương đảo, từ lúc hắn ngày đầu tiên chinh chiến cho Kim Dương đảo, đã ôm ý nghĩ tương lai mượn dùng lực lượng Kim Dương đảo giết về Thiên Diệt đại lục!

Hình Vũ Mạc và Hình Vũ Viên, ở sau một phen lời của Hạng Tây, sắc mặt thâm trầm, không còn lời nào mà chống đỡ.

“Vẻn vẹn một thế lực cấp Xích Đồng, muốn chống lại ba đại thế lực cấp Bạch Ngân, căn bản chỉ là người si nói mộng, Hình Vũ Mạc ngươi chính là kẻ điên!”. Tư Trường Thịnh cũng kêu la.

“Chúng ta không muốn cùng chết với ngươi”. Hứa Gia Đống cùng tỏ thái độ.

Đây là một cái nguyên nhân chủ yếu nhất bọn họ kiên trì cùng đường với Hạng Tây, muốn phản nghịch Hình gia, cướp lấy quyền lớn của Kim Dương đảo.

Những năm gần đây, anh em Hình gia lặng lẽ phái người, thậm chí tự mình lẻn về Thiên Diệt đại lục, mấy lần vụng trộm đánh giết võ giả ba đại gia tộc, sớm đã khiến ba đại gia tộc chú ý.

Ở trong mắt bọn họ, anh em Hình gia đã điên rồi.

Lần này, Hạng Tây sở dĩ kiên trì xuống tay, cũng là bởi vì người ba đại gia tộc đã điều tra rõ hành vi của anh em Hình gia, hơn nữa tự mình tìm tới Hạng Tây.

Hoặc là, bọn họ lặng lẽ giúp Hạng Tây tiêu diệt anh em Hình gia, lấy đấu tranh nội bộ của Kim Dương đảo, kết quả Hình gia, do đó làm bọn họ tránh cùng Huyễn Ma tông xé rách da mặt tiến hành tử chiến.

Hoặc là, mạo hiểm phiêu lưu xé rách da mặt, cũng phải tiêu diệt Kim Dương đảo, tiêu diệt Hình gia cái hậu hoạn này!

Hạng Tây không có quá nhiều lựa chọn, cũng không muốn lựa chọn!

Bởi vì hắn cũng hiểu biết Hình Vũ Mạc, biết chuyện Hình Vũ Mạc quyết định, căn bản không có khả năng sửa đổi.

Hình Vũ Mạc không chết, hắn vẫn là sẽ liều lĩnh đấu tới cùng với ba đại gia tộc, sẽ mang theo Kim Dương đảo đi hướng đường cụt.

Cho nên Hình Vũ Mạc không thể không chết.

***

“Hạng Tây này nói là thực hay giả?”.

Ven cánh Hỏa Phượng, Đỗ Hướng Dương sờ khóe miệng, xa xa nhìn Hạng Tây ba hoa chích chòe, vẻ mặt kinh ngạc.

Hắn phát hiện hắn cẩn một lần nữa đánh giá lại Hạng Tây.

Không đơn giản là hắn, ngay cả Tần Liệt cũng là mặt đẩy kinh ngạc, lông mày dần dần nhíu lại.

Trong mắt hắn Hạng Tây tự cho là đúng, cuồng vọng tự đại, dã tâm bừng bừng, không đúng tí nào, hầu như không nhìn thấy ưu điểm gì.

Nhưng, trải qua một phen giải thích này, hình tượng Hạng Tây ở trong cảm nhận của hắn, rõ ràng có đổi mới trình độ nhất định.

Nếu, nếu Hạng Tây nói là thật, Hình Vũ Mạc thật trăm phương ngàn kế muốn đối phó ba đại gia tộc, hơn nữa dần dần mượn dùng tài nguyên Kim Dương đảo, bắt đầu từng bước hành động, mấy lần phái người thậm chí tự mình xuống tay, đi đánh giết tộc nhân ba đại gia tộc... Vậy Hình Vũ Mạc quả thực có chút quá mức vội vàng.

Kim Dương đảo chỉ là thế lực cấp Xích Đồng, Hạ Hầu gia, Tô gia, Lâm gia bất cứ một phe nào, chỉ cần đem Kim Dương đảo coi là đối tượng tận hết sức lực diệt trừ, Kim Dương đảo cũng sẽ rất nhanh đi đến điểm cuối.

Hình Vũ Mạc không ngừng khiêu khích trước, cho dù là Huyễn Ma tông, cũng chưa chắc có thể bảo vệ Kim Dương đảo.

Như thế đến xem, cách làm của Hình Vũ Mạc, quả thực quá gấp gáp, đối với Kim Dương đảo mà nói quả nhiên là cực kỳ bất lợi.

Điểm xuất phát của Hạng Tây, nếu thật là vì Kim Dương đảo, vì làm Kim Dương đảo tồn tại, ngăn cản hình Vũ Mạc điên cuồng, thật đúng là không trách được hắn phản nghịch.

Vẻ mặt Tần Liệt như có chút đăm chiêu, trầm ngâm một chút, cười nói: “Càng lúc càng thú vị rồi”.

“Quả thực cũng đáng xem”. Ngay cả Lạc Tràn cũng có hứng thú.

“Đại hộ pháp, ngươi dài dòng với anh em Hình gia nhiều như vậy làm gì?”. Trong kẻ phản nghịch, Bạc Ba Trạch dẫn đầu bắt đầu không kiên nhẫn, âm lệ nói: “Hình gia phải trừ, bằng không, sau này Hình gia sẽ tiêu diệt tất cả chúng ta! Tâm tính cùng sự tàn nhẫn của anh em Hình gia, ngươi cũng không phải không rõ, chẳng lẽ ngươi thực cho rằng bọn hắn sẽ hối cải? Sẽ thu tay lại ở đây?”.

Tạm dừng một chút, Bạc Ba Trạch lại nói: “Hơn nữa, nay... Cũng không có cách nào thu tay lại nữa”.

Hắn nhìn mặt biển phía dưới một cái.

Hắn biết rõ, cường giả Thiên Hải các cùng Hắc Vân cung đã ẩn nấp dưới biển, chỉ đợi Hạng Tây ra lệnh một tiếng, sẽ lập tức xung phong ra.

Trừ cái đó ra, cường giả ba đại gia tộc, hẳn là cũng ở phụ cận, cũng đang âm thầm quan sát.

Dưới loại thế cục này, Hạng Tây phải làm ra tư thái, phải trừ bỏ toàn bộ tộc nhân Hình gia.

“Ta rất tò mò, Bạc Ba Trạch ngươi từ đâu mà đến?”. Sắc mặt Hình Vũ Mạc thâm trầm: “Ngươi không phải người cũ của Kim Dương đảo, ngươi ở mười lăm năm trước gia nhập Kim Dương đảo, được Hạng đại ca tín nhiệm. Từ khi ngươi tới, từ khi ngươi gia nhập Kim Dương đảo, ngươi đã luôn gây ra thị phi, con ngươi... Ý đồ gây rối đối với Dao nhi, muốn cường bạo Dao nhi, chỉ phế mệnh căn của hắn, chưa đem hắn đánh chết, ta nghĩ ta đã đủ nhân từ! Sau đó, ta còn nhốt Dao nhi cấm đoán hồi lâu, ngươi vậy mà lại còn chưa hài lòng?”.

“Ta sao có thể hài lòng?”. Bạc Ba Trạch như rắn độc bị giẫm trúng cái đuôi, lập tức hét lên, một đôi mắt tràn ngập thù hận, trừng mắt nhìn chằm chằm Hình Vũ Mạc, nói: “Là bản thân con gái ngươi ti tiện! Là ả cố ý câu dẫn con ta, làm con ta không giữ được, sau đó tìm cớ phế bỏ con ta! Ta có thể nào hài lòng? Không giết sạch tộc nhân Hình gia các ngươi, không làm Hình Dao tiện nhân kia quỳ gối trước mặt con ta cầu xin tha thứ, ta tuyệt không hài lòng!”.

“Ngươi mới là tiện nhân! Cả nhà ngươi đều là tiện nhân!”. Hình Dao ở dưới cơn tâm thần thét chói tai.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play