Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Đem cửa đóng lại”. Tần Liệt bình tĩnh nói.

Bước vào sương phòng, Quách Duyên Chính nhếch miệng cười, lớn tiếng nói: “Tiểu tử, đừng tưởng rằng đối với tộc phổ Hình gia có chút nhận thức, tùy tiện lập ra tên, có thể lừa dối qua ải, thật sự nhấc lên quan hệ với Hình gia!”.

“Đem cửa đóng lại!”. Tần Liệt lại nói.

Lúc này, tộc nhân Hình gia từ các sương phòng đi ra, còn có cao tầng Kim Dương đảo, từng người tò mò ghé tới.

Hình Dao cùng hướng đến cửa gian sương phòng này của Tần Liệt.

“Ta giam cầm ngươi trước nói sau!”. Quách Duyên Chính cười ha ha, liền muốn xuống tay.

Sau khi câu này hạ xuống, đôi mắt Tần Liệt phút chốc biến thành màu sắc đỏ tươi như máu, một mùi máu tươi nồng đậm, xen lẫn sát khí kinh người, từng chút một từ trên người hắn phóng ra.

Một tầng sương máu mỏng manh, ở thời gian ngắn ngủi bốc lên, lượn lờ ở quanh thân Tần Liệt.

Quách Duyên Chính phút chốc bị trấn trụ, ánh mắt hắn bối rối, môi run rẩy nói: “Ngài, ngài là?”.

Giống như Tần Liệt ở trong sương máu, bộ dáng thô bạo hung tàn, kéo kéo khóe miệng, cười hung ác gật gật đầu, lại nói: “Đóng cửa”.

Quách Duyên Chính không dám do dự nữa, hầu như lập tức quay đầu, ở trước khi Hình Dao gần nhất còn chưa tới, chợt đem cửa phòng sương phòng đóng lại.

Hình Dao, còn có rất nhiều tộc nhân Hình gia, bao gồm một gã hộ pháp khác tên Thích Kính, đều bị nhốt ở ngoài cửa.

Trong sương phòng, Quách Duyên Chính vẻ mặt hồi hộp, ngơ ngác nhìn Tần Liệt sương máu trên người nhanh chóng thu liễm, chỉ có con ngươi còn hiện ra màu đỏ tươi.

Tần Liệt cũng cẩn thận quan sát vẻ mặt Quách Duyên Chính. Quách Duyên Chính câm như hến, như bỗng nhiên thay đổi một người khác, lập tức hạ quyết tâm nói: “Bàn bạc bên trong”.

Hắn dẫn đầu tiến vào phòng tu luyện có thể cách âm.

Quách Duyên Chính nhắm mắt theo đuôi, khiêm tốn cúi người, cũng chợt tiến vào theo.

“Ngài, ngài là người của Huyết Sát tông?”. Quách Duyên Chính vừa đến, liền kinh sợ hỏi, không còn ngạo nghễ của lúc trước nữa.

Tần Liệt tùy tiện ngồi ở nơi đó, hừ lạnh một tiếng, nói: “Ta tu luyện Huyết Linh quyết, xem như môn nhân Huyết Sát tông, hơn nữa ta thực sự tên là Hình Liệt!”.

Quách Duyên Chính kinh ngạc la lên: “Ngài thật sự là cháu nội của thất gia, ngài sao lại hiểu được Huyết Linh quyết, sao biến thành môn nhân Huyết Sát tông?”.

“Ngàn năm trước, Hình gia và Huyết Sát tông cùng gặp nạn, gia gia của ta... Cùng một số người của Huyết Sát tông, cùng nhau trốn vào núi sâu, thông qua những người đó ta liền tu luyện Huyết Linh quyết”. Tần Liệt giải thích một cái, lại nói: “Ta tu luyện Huyết Linh quyết, khác với bọn người Khương Chú Triết, ta chính là môn nhân Huyết Sát tông chính thống!”.

“Ta, tổ tiên ta cũng ở Thiên Diệt đại lục, tổ tiên ta là một cái thế lực cấp Hắc Thiết, cũng theo Huyết Sát tông cùng nhau bị diệt”. Quách Duyên Chính giọng khàn khàn nói.

Lúc này, Tần Liệt mắt hiện ý cười, nhìn quét Tuyết Mạch Viêm một cái.

Tuyết Mạch Viêm nghẹn lời.

Một số chuyện có liên quan Kim Dương đảo Hình gia, nàng hai ngày qua lục tục nói không ít với Tần Liệt, nàng nói cho Tần Liệt, trên Kim Dương đảo rất nhiều tinh nhuệ hạch tâm, ít nhiều đều có liên quan với thế lực bị dọn sạch của Thiên Diệt đại lục.

Hình Vũ Mạc người này phi thường nhớ tình cũ, hắn chẳng những từ trên Thiên Diệt đại lục tìm kiếm tộc nhân Hình gia khắp nơi, còn đem võ giả sống sót của các tiểu thế lực trước kia có lui tới với Hình gia, tương tự ở ngàn năm trước gặp tai ương ngập đầu, cũng lần lượt kéo vào Kim Dương đảo.

Nói cách khác, nay Kim Dương đảo nội, rất nhiều thân cư chức vị quan trọng giả, đều cùng Thiên Diệt đại lục, còn có Huyết Sát tông có điểm quan hệ.

Ngàn năm trước, Huyết Sát tông là bá chủ không nghi ngờ gì của Thiên Diệt đại lục, ở toàn bộ Bạo Loạn chi địa cũng là xưng hùng tám phương, cường thịnh nhất thời.

Năm đó, toàn bộ thế lực trên Thiên Diệt đại lục, bao gồm Hình gia, Hạ Hầu gia, Lăng gia, Tô gia hiện nay, đều đối với Huyết Sát tông có sự sợ hãi thật sâu, loại sợ hãi đó xâm nhập xương tủy bọn họ!

Tổ tiên Quách Duyên Chính, vừa vặn cũng là một thế lực nhỏ dựa vào Huyết Sát tông, hắn từ nhỏ được tổ tông giáo huấn khái niệm Huyết Sát tông vô cùng cường thế đáng sợ, cho nên hắn đối với Huyết Sát tông từ nhỏ đã ôm lòng kính sợ.

Loại kính sợ này kéo dài mãi đến nay.

Nay, vừa phát hiện Tần Liệt thế mà tu luyện Huyết Linh quyết chính thống, Quách Duyên Chính lập tức tin tưởng Tần Liệt quả quyết không có khả năng là gian tế quân địch, đối với chuyện Tần Liệt nói hắn tên là Hình Liệt, còn là tộc nhân Hình gia cũng tin tám phần.

Cháu nội của thất gia Hình gia, lại là môn nhân Huyết Sát tông, Quách Duyên Chính hắn nào dám đắc tội?

Cho nên hắn lập tức chịu thua.

“Này, cái kia... Là lão hủ ngu dốt, là lão hủ chưa làm rõ sự thật, mong Hình thiếu gia thứ tội”. Quách Duyên Chính không ngừng cúi đầu khom lưng, trán mơ hồ đổ mồ hôi.

Ba cô gái bọn Tống Đình Ngọc chợt liếc một cái, mặt đều đầy ngạc nhiên, không ngờ Tần Liệt lại thông qua loại phương pháp này, dễ dàng giải quyết sự việc.

Tuyết Mạch Viêm cũng âm thầm buồn cười.

Nàng mới là người thừa kế chính thống nhất của Huyết Sát tông, đáng tiếc nàng lại không nghĩ đến lấy thân phận Huyết Sát tông, đến ép Quách Duyên Chính.

Cũng càng thêm không đoán được, Quách Duyên Chính này còn vừa vặn thực chính là hậu nhân thế lực dưới trướng Huyết Sát tông trước kia, đối với Huyết Sát tông kính sợ mãi đến nay.

“Thôi, người không biết không có tội”. Tần Liệt khoát tay, không kiên nhẫn nói: “Về chuyện ta tu luyện Huyết Linh quyết, ngươi vẫn là giúp ta che lấp một chút, lời ngươi ta nói... Ta cũng không muốn người khác biết được, ừm, cứ như vậy, ngươi đi ra ngoài đi, ồ, nhớ đem cửa đóng chặt cho ta”.

“Đa tạ Hình thiếu gia đại nhân không bắt tội tiểu nhân, lão hủ hiểu, lão hủ hiểu”. Quách Duyên Chính một đường lui về phía sau ra khỏi phòng tu luyện.

“Kẹt!”.

Cửa phòng đóng chặt một lần nữa bị mở ra, Quách Duyên Chính mặt đầy cay đắng lui ra, cẩn thận đem cửa phòng một lần nữa đóng lại, giương giọng xin chỉ thị: “Hình thiếu gia, vậy ta đi về tu luyện trước?”.

“Ừm”. Trong phòng, truyền đến thanh âm ngạo mạn của Tần Liệt.

Trong hành lang dài, Hình Dao, Thích Kính, còn có các tộc nhân Hình gia, đều là không dám tin nhìn về phía Quách Duyên Chính, dụi mắt, còn cho rằng mình hoa mắt rồi.

“Quách lão đệ, ngươi đây là nháo ra cái gì?”. Vẻ mặt Thích Kính không thể tưởng tượng.

Hình Dao cũng bị trấn trụ: “Quách hộ pháp, ngươi, ngươi đang làm cái quỷ gì?”.

Quách Duyên Chính cùng Tần Liệt ở phòng tu luyện đối thoại, bọn họ không nghe rõ một câu, cho nên tất cả đều là không hiểu ra sao.

Nhưng mọi người đều biết tính tình Quách Duyên Chính cũng không tốt, lúc trước còn là nổi giận đùng đùng đi vào, đều cho rằng bên trong tất nhiên bùng nổ xung đột kịch liệt, cho rằng bọn Tần Liệt sẽ bị bắt giữ.

Ai cũng không ngờ tới, Quách Duyên Chính sau khi ra, lại thái độ khác thường khiêm tốn cung kính đối với Tần Liệt, điều này làm bọn họ rớt hết cả mắt xuống đất.

Trong phòng, rốt cuộc đã xảy ra cái gì?

Đây là tiếng lòng của mọi người.

“Thân phận Hình Liệt không sai, hắn chính là con cháu thất gia, một điểm này lão hủ có thể dùng tính mạng đảm bảo!”. Bỏ lại câu như vậy, Quách Duyên Chính lạnh lùng trừng mắt nhìn Hình Dao một cái, hừ một tiếng liền xoay người trở về sương phòng của mình.

Bỏ lại một đống tộc nhân Hình gia kinh ngạc không thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play