Nếu có thể thăm dò kỳ diệu của Phong Ma Bi, lấy Phong Ma Bi phong ấn linh thể còn lại, mọi người có lẽ có thể thông qua Phong Ma Bi cuối cùng làm rõ ảo diệu của Thần Táng tràng, biết vị trí Táng Thần chi địa, săn được di thể những kẻ ngã xuống kia.
Phong Ma Bi, ở trong mắt bọn họ, có thể nói là chìa khóa của Thần Táng tràng.
Bọn họ không muốn Tần Liệt bởi vì đột nhiên toát ra một Cao Vũ, mà giao ra Phong Ma Bi, làm bọn họ về sau cũng không mò ra được phương hướng nữa.
Bốn cô gái bọn Tống Đình Ngọc cũng không nói chuyện.
Cao Vũ nhìn thẳng tắp về phía Tần Liệt.
“Ta cho ngươi Phong Ma Bi!”. Tần Liệt quát khẽ.
“Được!”. Nữ tử Bạch Di cười khẽ lên, vui vẻ nói: “Chỉ cần lấy được Phong Ma Bi, gã tên là Cao Vũ này, ta cũng có thể cam đoan không có việc gì”.
“Đinh linh linh!”.
Lệnh bài bên hông mọi người vang lên tiếng ngân thấp dồn dập, cái này ý nghĩa người Đông Di từ phía sau đuổi theo, đã càng lúc càng gần.
“Tần Liệt, những người Đông Di kia luôn truy kích chúng ta, cùng sắp tới rồi”. Tống Đình Ngọc nhẹ giọng nhắc nhở: “Muốn giao dịch, phải nhanh chóng, chờ những người đó đuổi tới thì phiền”.
“Có thể một đường đuổi theo chúng ta không tha, khẳng định đều là võ giả Đông Di cảnh giới cao thâm, thực lực cực kỳ bất phàm”, sắc mặt Tuyết Mạch Viêm ngưng trọng.
“Là ngươi tới lấy Phong Ma Bi, hay là ta đưa đến trên tay ngươi?”. Tần Liệt nhíu mày.
“Ngươi đưa tới đi”. Nữ tử Bạch Di cười nhạt.
Thiếu nữ Bạch Di tộc này, thoạt nhìn chỉ hai mươi mấy tuổi, so với Cao Vũ còn nhỏ hơn một chút.
Nàng mặc áo khoác lông màu trắng, yêu kiều đứng ở trong tuyết, dáng người cao gầy, khuôn mặt tuyệt đẹp, tỏ ra quý khí mười phần.
“Cẩn thận có trá!”. Tống Đình Ngọc nôn nóng nói.
Đám người Đỗ Hướng Dương cũng biến sắc, cùng lên tiếng ngăn cản, bảo hắn không nên đi qua.
“Được!”.
Tần Liệt lại đã gật đầu, không đợi mọi người tới cản lại, liền sải bước tới trước người thiếu nữ Bạch Di kia.
Cao Vũ vẫn là bị thiếu nữ Bạch Di lấy băng kiếm uy hiếp, hắn nhìn Tần Liệt cầm Phong Ma Bi, sải bước mà đến, chỗ sâu trong đôi mắt u ám lóe ra ánh sáng khác thường, biểu cảm trên mặt cũng là rất phức tạp.
“Phong Ma Bi sẽ chỉ dẫn vị trí Băng Linh, ta chỉ có đè nó, nó mới sẽ không bay đi”. Tần Liệt dừng lại sau đó nói.
“Chúng ta biết Phong Ma Bi kỳ diệu, còn biết tốt nhất không nên lấy thân thể đụng chạm, tận lực lấy Không Gian giới chỉ thu”, thiếu nữ Bạch Di khẽ cười một tiếng, lại nói: “Ta nghĩ, ta còn có cách thử đem liên hệ của ngươi cùng Phong Ma Bi bóc ra, nói cách khác... Một khi Phong Ma Bi rơi xuống trên tay ta, ta có cách đem liên hệ giữa ngươi cùng nó cắt đứt, mà ta, sẽ trở thành chủ nhân mới của Phong Ma Bi”.
Tần Liệt biến sắc.
Mấy người bọn Tống Đình Ngọc biết rõ ảo diệu Phong Ma Bi, cùng kinh ngạc hẳn lên, liên thanh ngăn cản.
Trước kia, lúc Phong Ma Bi ở trong tay Lạc Trần, Lạc Trần không có cách phá giải kỳ diệu của Phong Ma Bi, làm Phong Ma Bi một lần nữa quay về trong tay Tần Liệt.
Lần này, bọn họ cũng hiểu Tần Liệt cho dù là tạm thời đem Phong Ma Bi giao ra, không cần bao lâu, ở lúc thiếu nữ Bạch Di lấy ra Phong Ma Bi, Phong Ma Bi vẫn là có thể trở về bên cạnh Tần Liệt.
Nhưng từ sau khi nữ tử Bạch Di nói ra câu này, bọn họ liền biết bàn tính tốt đẹp của bọn họ chỉ sợ phải thất bại, biết Phong Ma Bi một khi giao ra, có lẽ thật sẽ vĩnh viễn mất đi.
“Hiện tại ngươi quyết định thế nào? Còn muốn lấy Phong Ma Bi đổi một cái mạng của người này không?”. Nữ tử Bạch Di hỏi lại.
“Đổi!”. Tần Liệt không chút do dự nói.
“Vậy được”, nữ tử Bạch Di tiến lên một bước, lấy một cái Không Gian giới chỉ hình thái lam nguyệt trên ngón tay trắng trẻo, đi thu Phong Ma Bi.
Một cái nhân đó của nàng, vừa chạm Phong Ma Bi, Phong Ma Bi tựa như một làn khói mỏng biến mất ở trong giới chỉ.
“Người Đông Di phía sau đã sắp đến!”. Tạ Tĩnh Tuyền lên tiếng nhắc nhở.
“Tần Liệt! Mang theo Cao Vũ chạy nhanh đi!”. Tống Đình Ngọc gấp nói.
“Thả người!”. Tần Liệt trừng mắt nhìn cô gái Bạch Di kia.
Cô gái Bạch Di thu hồi Phong Ma Bi, hé miệng cười, nhẹ nhàng gật đầu nói: “Đừng có vội”.
Mọi người đều biến sắc.
Bọn họ đã nhìn ra, cô gái Bạch Di này chỉ sợ không tính thực hiện ước định, nàng cái gọi là lấy Phong Ma Bi trao đổi Cao Vũ này có thể vẻn vẹn chỉ là vì kéo dài thời gian.
Mục đích thực sự của nàng, rất có thể chính là vì chờ các người Đông Di truy kích phía sau tới, để đem đám người Tần Liệt một lưới bắt hết.
Trái tim đám người Lạc Trần chìm vào đáy cốc.
“Vù vù!”.
Theo thanh âm phiêu động ở trong gió lạnh từ xa xa dần dần truyền đến, cái này ý nghĩa người Đông Di phía sau lập tức sẽ tới.
“Tần Liệt!”. Đỗ Hướng Dương cắn răng một cái: “Đối phương căn bản chưa từng muốn, muốn cho chúng ta còn sống rời khỏi! Thừa dịp người Đông Di phía sau chưa tới, chúng ta đừng quản Cao Vũ này nữa, trước liên thủ lập tức đánh chết cô gái này, lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi nơi đây!”.
Mọi người đều nhìn ra tính khẩn cấp của thế cục.
Cô gái Bạch Di này, sở dĩ bỗng nhiên xuất hiện, chỉ sợ cũng là vì kéo dài thời gian của mọi người, muốn đem bọn họ tiêu diệt hết.
Nay đến xem, bất luận Tần Liệt giao ra Phong Ma Bi hay không, Cao Vũ này có thể cũng không sống được.
Cách làm sáng suốt nhất chính là mặc kệ Cao Vũ chết sống, mau chóng giết chết cô gái Bạch Di này, sau đó thừa dịp cường giả người Đông Di chưa đến, mau chóng thoát thân rời khỏi.
Nếu không, một khi hãm sâu người Đông Di bao vây, bọn họ những người này sẽ một người cũng khó sống sót.
“Tần Liệt!”. Đám người đều trừng mắt nhìn hắn.
Tần Liệt cũng nhận rõ tình thế, sau khi hít sâu một hơi hắn liền chuẩn bị bất chấp tất cả ra tay.
Nhưng vào lúc này, Cao Vũ đột nhiên nói chuyện: “Già thả bọn họ đi, Phong Ma Bi cùng trả lại cho Tần Liệt”.
Ngay cả Tần Liệt ở trong, mọi người chợt ngây người, đều là vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Cao Vũ.
Hắn không phải bị giam cầm, không thể mở miệng nói chuyện sao? Hiện tại lại là chuyện gì xảy ra?
Cao Vũ rõ ràng biết tên cô gái Bạch Di, hơn nữa còn lấy một loại khẩu khí thương lượng, bảo cô gái kia thả người, hơn nữa còn muốn nàng trả lại Phong Ma Bi?
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Mọi người đều là kinh dị không rõ.
“Cao Vũ, người ta có thể thả cho chạy, nhưng Phong Ma Bi đối với chúng ta rất mấu chốt”. Cô gái Bạch Di khẽ nhíu mày: “Có Phong Ma Bi, chúng ta liền có thể chiếm chủ động ở Băng chi cấm địa, bất luận là đối với võ giả Bạo Loạn chi địa, hay là trong tranh đoạt với Xích Di, Hắc Di, chúng ta đều có thể có nhiều quyền lên tiếng hơn”.
“Bồng!”.
Gông xiềng kim loại màu bạc buộc ở trên hai tay cổ Cao Vũ, đột nhiên nổ chia năm xẻ bảy, Cao Vũ nháy mắt khôi phục tự do.
Một cỗ khí tức âm trầm tà ác, tự nhiên mà vậy từ trên người Cao Vũ toát ra, sắc mặt hắn nhất quán âm trầm lạnh lùng, nói: “Ngươi là muốn giữ lại Phong Ma Bi, hay là muốn ta đi?”. Hắn nhìn về phía cô gái Bạch Di kia.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT