“Như thế nào?”.

Cạnh ba thi thể cháy đen, Tần Liệt lột ra Không Gian giới chỉ, lấy được ba khối lệnh bài Hắc Vu giáo, cẩn thận kiểm tra qua, phát hiện cũng không có bất cứ ghi chép phá giải Vu độc nào, không khỏi hỏi Tống Đình Ngọc.

Một bàn tay nắm chặt Toái Niệm tinh của Tống Đình Ngọc, lúc này hoàn toàn buông ra, nàng đã hoàn thành phân tích ký ức.

“Linh quyết thật độc ác tà dị, Vu trùng thật đáng sợ!”. Tống Đình Ngọc sau khi đem ký ức của Vũ Nguyên phá giải, sắc mặt trở nên vô cùng ngưng trọng: “Thiếu chủ của bọn hắn chính là Dạ Ức Hạo, ngực người này chiếm cứ ‘Bát Dực Ngô Công Vương’ là mẫu trùng, Dạ Ức Hạo thông qua mẫu trùng thai nghén ấu trùng, đến khống chế bọn hắn, để phóng thích Vu độc. Toàn bộ người trúng Vu độc, linh hồn cùng sinh mệnh năng lượng trong cơ thể đều sẽ bị Dạ Ức Hạo thông qua ‘Bát Dực Ngô Công Vương’ chia ăn, hắn hút năng lượng linh hồn, Vu trùng của hắn thì là tằm ăn rỗi sinh mệnh tinh năng, cùng nhau đến cường đại chính mình”.

“Quả nhiên là linh quyết đáng sợ”. Tần Liệt biến sắc: “Có tìm được cách giải Vu độc hay không?”.

“Hắn không nói dối”. Tống Đình Ngọc lặng lẽ thở dài, trong mắt tràn đầy mất mát bất đắc dĩ: “Ấu trùng chỉ có thể phóng thích Vu độc, muốn giải Vu độc, vẫn là cần mẫu trùng, chỉ có mẫu trùng chết, hoặc là lấy được máu mẫu trùng, mới có thể giải trừ Vu độc, trừ cái đó ra, không có cách nào hay khác”.

“Mẫu trùng chết là được?”. Trong mắt Tần Liệt tràn ra sát ý nồng đậm.

“Không sai, mẫu trùng vừa chết, những Vu độc này sẽ tự động tiêu tán”. Tống Đình Ngọc lắc lắc đầu, cay đắng nói: “Ngươi biết ngươi nghĩ cái gì. Muốn giết mẫu trùng, nhất định phải giết Dạ Ức Hạo trước, người này phi thường đáng sợ, so với vài người này lợi hại hơn rất nhiều, mà mẫu trùng chỗ trái tim hắn, càng là vũ khí sắc bén trong tay hắn. Ta từ trong trí nhớ của người này, cảm nhận được hắn sợ hãi thật sâu đối với ‘Bát Dực Ngô Công Vương’, tựa như, mẫu trùng đó càng thêm quỷ dị lợi hại”.

Tạm dừng một chút, nàng lại thở dài thật sâu: “Quan trọng nhất là, mẫu trùng có thể tăng Vu độc thẩm thấu khuếch tán. Nếu chúng ta xuất hiện ở trong phạm vi cảm giác của mẫu trùng, nó có thể làm Vu độc nhanh chóng phát tác, làm lúc chúng ta còn chưa tiếp cận nó, đã bị Vu độc hao chết”.

“Vậy chính là không có cách nào rồi?”. Tần Liệt nhíu mày nói.

“Có thể thực không có cách nào nữa”. Tống Đình Ngọc thở dài.

“Trên đời này, không có độc tố nào là không giải được, chỉ cần có cách, chúng ta còn có hy vọng!”. Tần Liệt đã hạ quyết tâm, chuẩn bị lấy người của Hắc Vu giáo khai đao, nếu muốn cách tiêu diệt Dạ Ức Hạo, đem “Bát Dực Ngô Công Vương” lấy Hỏa Kỳ Lân luyện chết.

Vì thế, hắn chủ động lấy ra một tấm lệnh bài Hắc Vu giáo, treo ở bên hông, chờ võ giả Hắc Vu giáo chủ động tìm tới.

“Chúng ta giết ba người của bọn hắn, yên tâm đi, bọn hắn sẽ tìm tới lần nữa”. Tần Liệt lạnh lùng nói: “Lần sau, Dạ Ức Hạo kia nói không chừng sẽ đích thân ra mặt”.

“Sẽ không, hắn sẽ không”. Tống Đình Ngọc lắc đầu: “Hắn sẽ an bài tộc nhân Vũ gia, lấy cảnh giới cùng thân phận của hắn, hắn là còn chưa đem chúng ta để vào mắt”.

Lời vừa nói ra, sắc mặt Tần Liệt càng thêm khó coi.

Ba ngày kế tiếp, hắn cùng Tống Đình Ngọc hai người chủ động hướng tới chỗ Hắc Vu giáo tới gần.

Thời gian ba ngày này, Tần Liệt nghĩ hết mọi cách, ý đồ đem Vu độc trong chân hồn hai người hóa giải, nhưng không có một loại biện pháp hiệu quả.

Linh lực không thể xua tan, linh đan giải độc bình thường không có cách nào phá giải, ngay cả hắn lấy Hàn Băng quyết, đem bản thân cùng Tống Đình Ngọc đóng băng, đông lạnh thành người băng, nhưng lại như cũ không thể ngăn cản sinh mệnh cùng linh hồn năng lượng lặng lẽ trôi đi.

Hắn rốt cuộc đã biết chỗ đáng sợ của Vu độc Hắc Vu giáo.

Ba ngày sau, Tống Đình Ngọc càng thêm suy yếu, một mái tóc dài đen nhánh cũng dần dần mất đi hào quang, đôi mắt sáng càng thêm u ám, tử khí trầm trầm, từ trong đó không nhìn thấy ánh sáng hy vọng.

“Ta hẳn là chỉ có mười ngày thời gian nữa”. Nàng bình tĩnh nói.

Việc đã đến nước này, nàng dần dần nhận mệnh, tựa như biết đã không có cách nào tiếp tục sống sót, tính không giãy giụa nữa.

“Còn thời gian!”. Tần Liệt quát.

Tống Đình Ngọc buồn bã cười, lắc lắc đầu, nhưng chưa nói thêm cái gì.

Tần Liệt cũng bỗng trở nên trầm mặc hẳn đi.

Ngày thứ tư.

Hắn ngồi ở dưới bóng một gốc cổ thụ che trời rợp đất, một bàn tay vuốt ve lệnh bài Hắc Vu giáo, lấy tâm thần cảm giác, muốn xem một chút có võ giả Hắc Vu giáo tìm tới hay không.

Hắn phát hiện tinh thần ý thức của hắn dần dần trở nên phân tán, ngay cả tập trung cũng có chút cố hết sức.

Vẻ mặt hắn trở nên vô cùng trầm trọng, hắn biết, ở thời gian bốn ngày qua linh hồn cùng sinh mệnh khí tức của hắn cũng đã trôi đi không ít.

Cái này sẽ yếu bớt sức chiến đấu của hắn trên diện rộng.

“Không được! Phải ít nhất tìm được cách trì hoãn Vu độc, nếu không không đợi gặp được Hắc Vu giáo Dạ Ức Hạo, ta đã mất sức chiến đấu!”.

Ôm đầu, sắc mặt Tần Liệt dữ tợn, liều mạng suy nghĩ, nghĩ các loại phương pháp cực đoan.

“Thiên Lôi Cức! Thiên Lôi Cức năm tầng cảnh giới Lôi Điện Thối Thể, Cửu Thiên Lôi Động, Lôi Điện Thối Hồn, Ý Niệm Sinh Lôi, Luyện Hóa Lôi Trì (ao sét), sau khi đạt tới Thông U cảnh, có thể tiến hành Thiên Lôi Cức tầng thứ ba ‘Lôi Điện Thối Hồn’ tu luyện, lấy lôi điện rèn giũa linh hồn, làm linh hồn có thể chậm rãi thừa nhận lôi điện đánh giết, về sau không chịu lôi kiếp ảnh hưởng!”.

Một đạo linh quang hiện lên ở trong đầu hắn, mắt hắn sáng lên, quyết định thử phương pháp này một chút.

Toàn bộ u hồn, tà linh, oan hồn, ác quỷ không có thực thể, đều xem tia chớp sấm sét là thiên địch, cho dù là hồn phách võ giả cường đại một khi bị sấm sét bao lấy đánh giết, cũng không thể thừa nhận.

Tu vi Huyết Lệ Niết Bàn cảnh, cảnh giới cường hãn linh hồn cường đại vô cùng.

Nhưng, cho dù là hắn, ở trong Trấn Hồn châu bị sấm sét phong ấn bọc trấn áp, cũng không có cách nào giãy thoát.

Chỉ cần là linh hồn, đều không dám thật sự bại lộ ở dưới đầy trời sấm sét đánh bắn, Huyết Lệ tương tự không thể ngoại lệ.

Lấy sấm sét tia chớp đến rèn luyện linh hồn, để linh hồn có thể thừa nhận sấm sét oanh tạc, đây là Thiên Lôi Cức giai đoạn thứ ba.

Cũng là giai đoạn hắn phải trải qua.

Chỉ có đạt tới Thông U cảnh, ở trong hồn hồ hình thành chân hồn, hắn mới có thể tiến hành tu luyện Thiên Lôi Cức một giai đoạn này.

Nay, hắn hoàn toàn đạt tới cảnh giới này, thật sự có điều kiện tu luyện.

Dưới cây cổ thụ, trên người Tần Liệt bỗng nhiên toát ra từng tia chớp, một tiếng sét đánh nặng nề từ trong lồng ngực hắn truyền ra, chấn động làm vẻ mặt Tống Đình Ngọc khẽ biến.

Nàng quay đầu nhìn về phía Tần Liệt.

Chỉ thấy từng tia chớp trên người Tần Liệt, như rắn điện tới lui, từ tứ chi cùng lồng ngực hắn, nhất nhất tụ tập đến chỗ cổ hắn.

Điện quang lóa mắt, như từng cái vòng cổ kim loại bạc sáng, quấn chặt chẽ ở trên cổ hắn.

Trong điện quang, tiếng nổ vang nặng nề thật sâu chấn động không ngớt, lôi lực bị đè nén, bị tia chớp bọc, từng chút một, hướng tới dưới cằm của hắn kéo lên.

Khuôn mặt Tần Liệt đột nhiên đỏ bừng, như hít thở không thông, vẻ mặt đáng sợ!

“Oành!”.

Sau một tiếng trầm nặng, chỉ thấy từng tia chớp nhỏ bé yếu ớt như tơ, từ trên cổ hắn lao đi, đến thẳng chỗ sâu trong não hải của hắn.

Tia chớp xen lẫn thiên lôi, chợt xuất hiện ở não hải hắn, từng đạo đánh xuống, dần dần tụ tập đến hồn hồ của hắn.

Hồn hồ của hắn lập tức trở nên điện chớp sấm rền, tia chớp cùng sấm sét không ngừng nổ vang giao hội, chỉ thẳng chân hồn hắn chìm ở trong hồn hồ.

“Bốp!”.

Ở dưới tia chớp dệt dày đặc cùng sấm sét cuồng bạo, chân hồn trong hồn hồ của hắn vậy mà lại nháy mắt nổ tung ra.

Từng luồng linh hồn ấn ký, bản nguyên, ký ức ý niệm gian nan tụ tập lại bỗng tán loạn, từ trong hồn hồ bay vọt ra, hóa thành từng tia sáng mây khói không nhìn thấy, rơi xuống các góc tâm linh thức hải của hắn.

Tu vi Thông U cảnh của hắn như lập tức lui một bước, như là lại lần nữa về tới Vạn Tượng cảnh.

Vạn Tượng cảnh linh hồn không tụ tập, rất phân tán, bản nguyên, ấn ký, cùng ký ức ý niệm, đều hỗn loạn không chật tự.

Nói chung, chân hồn sau khi tan vỡ, võ giả sẽ bị thương nặng, sẽ lập tức mất đi sức chiến đấu, thậm chí cả đời cũng không thể khôi phục lại.

Nhưng hắn lại chưa cảm giác được một tia suy yếu.

Trái lại, hắn ngạc nhiên phát hiện, cảm giác linh hồn cùng sinh mệnh suy yếu của hắn, ở nháy mắt đó chân hồn nổ tung, kỳ diệu vô cùng biến mất.

Tâm thần Tần Liệt phấn chấn.

Vu độc Hắc Vu giáo, thẩm thấu ở trong chân hồn, thông qua bám vào đối với chân hồn, từng chút một tằm ăn rỗi linh hồn cùng sinh mệnh khí tức của hắn.

Nay, chân hồn hắn cũng vỡ nát rồi, Vu độc kia tự nhiên cũng theo đó tiêu tán.

Hắn vội tìm ở thức hải của hắn, hắn quả nhiên phát hiện từng sợi màu đen lượn lờ ở trong hồn hồ không tiêu tan, như rắn độc lẳng lặng chờ, chờ chân hồn của hắn một lần nữa tụ tập.

Tựa như, chỉ cần hắn lần nữa ngưng kết ra chân hồn, những Vu độc kia sẽ lập tức một lần nữa thẩm thấu tằm ăn rỗi, sẽ bám mà không nhả nuốt hết toàn bộ lực lượng của hắn.

Hắn cũng chưa vội vã một lần nữa tụ tập chân hồn.

Hắn vận chuyển Thiên Lôi Cức, ngưng tụ tia chớp cùng sấm sét, không ngừng tấn công oanh tạc những độc tố Vu độc đó.

Từng sợi tơ đen, ở trong lôi điện cuồng oanh loạn tạc, thế mà không có một chút phản ứng!

Điều này làm Tần Liệt cực kỳ kinh hãi.

“Độc tố Vu độc, không phải do linh hồn ngưng tụ thành, mà là độc thật sự! Là tồn tại thiết thực!”. Tần Liệt rốt cuộc hiểu ra.

Sấm sét tia chớp, đối với hình thái loại linh hồn, có uy lực hủy diệt tuyệt đối, nhưng đối với loại độc tố này, tựa như cũng không có cách gì.

“Máu Hỏa Kỳ Lân!”. Một ý niệm mới hiện ra ở trong lòng hắn.

Tinh huyết Hỏa Kỳ Lân có thể luyện hóa Vu trùng, đem Vu trùng thiêu đốt thành tro, có thể luyện hóa những Vu độc thoát ly chân hồn kia hay không?

Lúc hắn nghĩ như vậy, hắn phát hiện ba giọt tinh huyết kỳ diệu yên lặng ở mạch máu gân mạch hắn, một đường từ ngực lăn lộn đến mạch máu cổ, rất thuận lợi thẳng đến chỗ sâu trong não hải của hắn.

Ba giọt máu tươi đỏ rực biến hóa thành hình thái ngọn lửa Hỏa Kỳ Lân, bỗng ngưng hiện ra ở trên hồn hồ của hắn.

Một nhiệt độ cao nóng bỏng khủng bố, tràn ngập ở trong toàn bộ não hải hắn, chưng hồn hồ hắn cũng có chút không chịu nổi.

Hắn bỗng có chút do dự.

Hắn không biết ba quầng lửa mãnh liệt hình thái Hỏa Kỳ Lân này, nếu là rơi vào trong hồn hồ, sẽ xuất hiện hậu quả gì.

Nhưng, ngay tại lúc hắn do dự, hắn ngạc nhiên phát hiện, độc tố những Vu độc kia tựa như ý thức được không ổn.

Không đợi hắn đem lửa chìm xuống hồn hồ, các độc tố màu đen đó vậy mà lại chủ động từ trong hồn hồ bay vọt ra, hướng tới ngoài não hải của hắn chạy tán loạn.

“Máu Hỏa Kỳ Lân quả nhiên có thể luyện hóa!”. Tần Liệt hiểu được.

Ba quầng lửa nóng cháy, như ba con Hỏa Kỳ Lân thật lớn, ở trong thức hải của hắn bay lên, đuổi giết luyện hóa những Vu độc đó khắp nơi.

Từng tia Vu độc, ở trước khi thoát khỏi não hải của hắn, bị Hỏa Kỳ Lân đuổi tới luyện hóa.

Độc tố hoàn toàn bị đốt thành tro tàn!

Tần Liệt đột nhiên mở mắt ra, trong đôi mắt hắn, từng tia màu đen, không sót lại một tia!

Hắn đem Vu độc của bản thân hoàn toàn luyện hóa!

“Ta không sao rồi”. Nhìn Tống Đình Ngọc, Tần Liệt nhe răng cười, thần thái thoải mái.

“Ngươi, ngươi thực?”. Đôi mắt u ám của Tống Đình Ngọc tái hiện ánh sáng hy vọng.

“Thực không có việc gì, ta đã luyện hóa Vu độc”. Tần Liệt khẳng định nói.

Trong con ngươi của Tần Liệt, cũng không nhìn thấy một tia khói đen lượn lờ nữa, ánh mắt một lần nữa khôi phục tinh thần.

Linh hồn cùng sinh mệnh năng lượng cũng dừng trôi đi, sau khi cảm giác thức hải, cũng chưa phát hiện chút Vu độc còn sót lại.

Vu độc quả thực thật là bị tinh huyết Hỏa Kỳ Lân luyện hóa.

“Nói như vậy ta cũng có thể? Ta cũng có thể không có việc gì?”. Trong lòng Tống Đình Ngọc dấy lên hy vọng, vội vàng nói: “Ngươi là làm như thế nào?”.

“Ta...”.

Tần Liệt hơi má mồm, bỗng nhiên dừng lại, chau mày.

“Sao?”. Tống Đình Ngọc sâu sắc phát giác được không ổn.

“Ta trước lấy sấm sét tia chớp oanh kích chân hồn, làm chân hồn tán loạn hết. Sau đó, lại lấy tinh huyết Hỏa Kỳ Lân, từng chút một luyện hóa Vu độc”. Vẻ mặt Tần Liệt ngưng trọng: “Ta không biết loại phương pháp này có thể cũng dùng ở trên người ngươi hay không”.

Sắc mặt Tống Đình Ngọc trắng nhợt, chợt cay đắng lắc đầu: “Chân hồn của ta đã rất suy yếu, chỉ sợ ngay cả một tia lôi điện oanh kích cũng không chịu nổi, sẽ trực tiếp hồn phi phách tán. Ta và ngươi khác nhau, ta không tu luyện lôi điện linh quyết, linh hồn căn bản không thể thừa nhận sét đánh”.

“Ngươi ngồi xuống, ta thử lấy máu Hỏa Kỳ Lân tới tiếp cận ngươi, xem có thể đem Vu độc bức ra hay không”. Tần Liệt chưa từ bỏ ý định, chuẩn bị thử cách khác.

Ở sau khi Tống Đình Ngọc chuẩn bị tốt, hắn lấy tâm thần ý niệm điều khiển máu Hỏa Kỳ Lân, ba giọt máu tươi đỏ sậm, sau khi từ ngực hắn bay vọt ra, đột nhiên biến đổi, ngưng tụ thành ba quầng lửa mãnh liệt.

Ba ngọn lửa hình thái Kỳ Lân, từng chút một tiếp cận Tống Đình Ngọc, chậm rãi áp sát.

Khuôn mặt tái nhợt của Tống Đình Ngọc bị chiếu rọi đỏ rực, như đã khôi phục tươi đẹp.

“Thế nào? Có động tĩnh hay không?”. Tần Liệt quát khẽ.

“Không, Vu độc đã thẩm thấu ở chỗ sâu trong chân hồn ta, không có một chút phản ứng”. Tống Đình Ngọc thở dài.

Tần Liệt sử dụng máu Hỏa Kỳ Lân, lại đi Tống Đình Ngọc áp sát đến, hầu như muốn thiêu đốt đến quần áo nàng.

“Đừng tiếp tục đến gần tra, ta sợ Vu độc chưa bị buộc ra, ta sẽ bị lửa nóng đốt thành tro trước”, vẻ mặt Tống Đình Ngọc bất đắc dĩ.

Tần Liệt không thể không gọi tinh huyết quay về.

“Vô dụng, ta cũng nhận mệnh rồi, chết thì chết đi”. Tống Đình Ngọc miễn cưỡng cười.

Tần Liệt trầm ngâm. Sau một hồi, đột nhiên nói: “Ngươi có thể làm chân hồn tán loạn hay không?”.

“Tản mất chân hồn?”. Tống Đình Ngọc kinh ngạc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play