“Oanh!”

Một lực lượng khổng lồ, phân biệt tràn vào ma thể của bọn họ, hai chân đứng trên mặt đất của Tần Liệt, như rễ cây cắm thật sâu xuống đất.

Hông hắn trở xuống, đều nhập vào mặt đất cứng rắn như sắt, nửa người trên không ngừng run rẩy.

Ác ma không biết thân phận, vốn từ trên trời cao rơi mạnh xuống, lúc này như một quả đạn pháo lao vút lên trời.

Hắn quay tròn, một lần nữa bắn về phía bầu trời tối tăm.

Hắn chưa một lần nữa dừng lại ở bầu trời, Tần Liệt đã đem thân thể từ trong lòng đất rút ra, nghiến răng nhếch miệng vung gai nhọn chỗ khuỷu tay.

Điện quang vỡ nhỏ màu tím, theo động tác vung vẩy của hắn, đang không ngừng từ trên gai nhọn bay vút đi, từng luồng lực lượng ác ma âm lãnh băng hàn, lại làm loạn ở trong cơ thể hắn.

Hắn hừ lạnh một tiếng, gai nhọn nhô ra chỗ khuỷu tay đột nhiên thu vào trong cơ thể.

Một chốc sau, một cây gai sắc như dao găm kia, lại từ chỗ khuỷu tay hắn lồi ra.

Các tia ma văn kì dị màu tím đậm, chợt xuất hiện từ trên gai nhọn đó, sau đó nhanh chóng biến mất.

Lực lượng huyết mạch ác ma kia lưu lại, ngay tại nháy mắt này, bị loại bỏ sạch sẽ.

Tần Liệt nheo mắt, khóe miệng nở ra một nụ cười cổ quái, đột nhiên lao vút lên trời.

Toàn thân hắn như một cái dùi nhọn, đâm thẳng tắp về phía ác ma tới từ bên ngoài, hắn lấy gai nhọn chỗ khuỷu tay làm mũi nhọn.

Huyết mạch ác ma trong trái tim hắn như núi lửa sôi trào!

Trong chốc lát, rất nhiều Thâm Uyên ma văn cổ xưa, từ trong một trái tim ác ma kia của hắn lóe lên mà ra.

Thâm Uyên ma khí nồng đậm ở phụ cận, như dòng ánh sáng màu tím, trong nháy mắt tràn vào gai nhọn chỗ khuỷu tay hắn.

“Thiên phú huyết mạch. Kim Huy!”

Một chùm tia sáng chói mắt màu vàng, như tia chớp màu vàng, từ trong gai chỗ khuỷu tay hắn bắn ra.

Một chùm tia chớp màu vàng đó nhanh đến không thể tưởng tượng.

Trên bầu trời, cao giai ác ma kia vỗ cánh chim ác ma, nhưng chỉ vừa mới ổn định thân thế.

“Xẹt!”

Tia điện màu vàng, nhỏ như ngón tay, đâm xuyên một bên cánh chim của hắn.

Một cửa hang đầm đìa máu, đột ngột hiện ra trên cánh chim kia, từ đó còn chảy ra mấy giọt máu tươi.

Tên ác ma kia cùng là huyết mạch cấp tám, mắt thấy một bên cánh chim bị xuyên thủng một lỗ, cắn răng rống giận một tiếng.

Đột nhiên, từ trong sừng cong ở trán hắn phóng thích ra các mảng ma văn.

Những ma văn đó vừa ra, lập tức hấp dẫn rất nhiều Thâm Uyên ma khí, hóa thành các đám ma vân màu tím đậm.

Ma vân cựa quậy, ẩn chứa khí tức huyết mạch cuồn cuộn, giống như phù hợp với Thâm Uyên quy tắc kì dị nào đó, phân tán ra, khéo léo hướng về phía Tần Liệt dựa sát vào bên người.

Một cỗ khí tức mục nát ác độc đặc hữu của đầm lầy, từ trong những ma vân kia phóng thích ra, tựa như ngửi một ngụm, đã có thể đủ đem lục phủ ngũ tạng của người ta ăn mòn.

Ma thể của Tần Liệt lao vút lên trời, đột nhiên bị các tầng ma quang màu tím bao lấy, như chống một cái ô ma thật lớn.

Các đám ma vân kia, đều rơi ở trên các tầng ma quang đó, tựa như thật sự là vật kịch độc. Hắn liên này huyết mạch năng lượng ngưng tụ thành ma quang, đều bị nó chậm rãi hòa tan mục nát.

Thân thể Tần Liệt, chưa lao đến bên cạnh tên cao giai ác ma kia, ma quang hắn lấy năng lượng huyết mạch hình thành đã bị ăn mòn tan rã.

Trong đó, một điểm ô uế màu tím, từ trong ma vân kia nhỏ xuống, rơi ở trên lưng hắn.

“Xẹt xẹt!”

Giáp cứng đen tím bao trùm trên lưng hắn, sau khi bị ô uế màu tím dính vào, như bị a xít sunfuric mạnh ăn mòn, thế mà bị ăn mòn một cái lỗ nho nhỏ.

Sắc mặt hắn khẽ biến đổi, thuận tay lấy móng tay sắc bén, đem khối thịt nát đó cạo khỏi trên lưng.

Thân thể lao vút lên trên của hắn đột nhiên dừng lại, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía những ma vân kia.

Cũng ở lúc này, cao giai ác ma kia còn ở trên không của hắn, chẳng những trụ lại thân thế, ngay cả miệng vết thương bị xuyên thủng trên cánh chim, cũng đã một lần nữa khép lại.

Năng lực tự lành khủng bố của thân thể cao giai ác ma cũng bởi vậy có thể thấy được một phần.

“Ta đến từ Hắc Chiểu Thâm Uyên, cha ta là Hắc Chiểu Thâm Uyên đại lĩnh chủ A Thập Nạp Tư, ta tên Khoa Ân, ở hai trăm năm trước đem huyết mạch lột xác đến cấp tám.”

Cao giai ác ma vỗ cánh chim như lưỡi cưa, không vội động thủ lần nữa đối với Tần Liệt, mà là trịnh trọng khác thường tự mình giới thiệu.

“Hắc Chiểu Thâm Uyên...” Sắc mặt Tần Liệt khó coi.

Đoạn thời gian này hắn và Y Nặc Ti tiếp xúc tương đối sâu, thông qua Y Nặc Ti giới thiệu, hắn đối Thâm Uyên các tằng mặt nhận ra càng lúc càng thâm.

Ở trong rất nhiều tầng Thâm Uyên, có chưa sinh ra chủ nhân thực sự, có thì sớm bị ác ma cường đại thống trị.

Còn có giữa Thâm Uyên, ác ma lĩnh chủ, vĩnh viễn chém giết lẫn nhau không ngừng nghỉ.

Rất nhiều tầng Thâm Uyên, có một số tồn tại cực kì đặc thù, ác ma của tầng khác cũng không muốn hướng tới.

Hắc Chiểu Thâm Uyên chính là một tầng Thâm Uyên như vậy.

Căn cứ ý kiến của Y Nặc Ti, ở trong Hắc Chiểu Thâm Uyên, đến đâu cũng là các loại đầm lầy kịch độc, ác ma hoạt động trong những đầm lầy đó, gần như huyết mạch mỗi tên đều có kịch độc.

Ác ma thai nghén từ Hắc Chiểu Thâm Uyên, trời sinh thích ứng hoàn cảnh kịch độc nơi đó, hơn nữa Thâm Uyên ma khí đó cũng trộn lẫn khí tức mục nát.

Ác ma tầng khác, không muốn đi Hắc Chiểu Thâm Uyên, hoàn toàn là vì không thể thích ứng hoàn cảnh khắc nghiệt của nơi đó.

Ác ma tầng khác, nếu thật bị ép đi Hắc Chiểu Thâm Uyên, cần vừa hấp thu Thâm Uyên ma khí, vừa làm sạch các độc tố trong cơ thể, phải không ngừng kéo dài tiêu hao lực lượng huyết mạch.

Ác ma tiến vào Hắc Chiểu Thâm Uyên, thực lực đều sẽ bởi vậy mà giảm bớt, nếu ở Hắc Chiểu Thâm Uyên chiến đấu với ác ma bản thổ, thực lực sẽ chịu kịch độc của những đầm lầy kia ảnh hưởng lớn hơn nữa.

Có thể nói, Thâm Uyên chủng tộc sinh sống ở Hắc Chiểu Thâm Uyên, gần như không cần lo kẻ địch bên ngoài xâm nhập.

Bởi vì kẻ địch bên ngoài vừa tiến vào, không cần bao lâu, liền sẽ bị bọn họ chém giết hết.

Ở trong lịch sử dài lâu của Thâm Uyên, tộc nhân Hồn tộc, Linh tộc và Thần tộc, vô số lần xâm nhập tầng diện Thâm Uyên, lại đều không dám hướng tới Hắc Chiểu Thâm Uyên.

Bởi vậy có thể thấy Hắc Chiểu Thâm Uyên đáng sợ bao nhiêu.

Chỉ có chủng tộc cực kì đặc thù, mới sẽ bởi vì một số Thâm Uyên kì vật đặc thù của Hắc Chiểu Thâm Uyên, kiên trì đi Thâm Uyên chỗ đó.

Các chủng tộc dám tiến vào, bình thường đều có một đặc điểm chung -- trời sinh miễn dịch kịch độc của đầm lầy.

Thí dụ như Cốt tộc...

Cốt tộc không có máu thịt, chỉ có xương, trời sinh không sợ bất cứ kịch độc nào trong đầm lầy, cũng không sợ Thâm Uyên ma khí ẩn chứa độc tố.

Cũng chỉ có chủng tộc đặc thù như bọn họ, mới dám hoạt động ở Hắc Chiểu Thâm Uyên, không lo thời gian ngắn bị các ác ma bản thổ xé thành mảnh vụn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play