“Muốn hỏi...” Tần Liệt nhíu mày, trầm ngâm một lát, nói: “Cho dù ngươi là bé gái kia, cũng nên không có quan hệ gì với ta, ta không rõ ngươi ở sau khi biết người lần trước là ta, vì sao muốn ngăn cản các tộc nhân kia của ngươi đối phó ta?”
Hắn không khỏi nhớ tới chuyện cũ ở biển sâu của người Đông Di, huyết chiến với Bát Mục Yêu Linh, lúc ấy Bát Mục Yêu Linh hút ra không ít máu tươi của hắn, hắn dưới cơn phát cuồng, cũng nuốt lượng lớn máu tươi của Bát Mục Yêu Linh.
Sau đó, Bát Mục Yêu Linh hoàn toàn biến mất, Tắc Nạp mang theo Thâm Lam vẫn là bé gái trốn vào vực giới xanh thẳm kia.
Mà hắn, thì là thông máu tươi qua Bát Mục Yêu Linh, đạt được “Tinh Môn”, trong huyết mạch cũng bắt đầu ẩn chứa không gian kì diệu.
Lấy tình huống lúc ấy đến xem, Bát Mục Yêu Linh gắt gao che chở Thâm Lam, tất nhiên là mấu chốt Thâm Lam sống sót.
Hắn cùng võ giả Bạo Loạn Chi Địa xâm nhập Đông Di, hẳn là kẻ địch của Bát Mục Yêu Linh, cũng chính là nói... Hắn cũng là kẻ địch của Thâm Lam.
Đã là kẻ địch, Thâm Lam không lâu trước đây ngăn cản tộc nhân Linh tộc giết hắn, liền tỏ ra có chút kỳ quái.
Hơn nữa, xem tư thế Thâm Lam, hắn ở lúc tu luyện “Hợp Bi Thuật”, Thâm Lam đã biết hắn rốt cuộc là ai.
Rõ ràng thiếu chút nữa giết nàng, nàng chẳng những không có báo thù, còn không chuẩn Linh tộc tộc nhân giết hắn, cái này hiển nhiên không hợp lý.
“Ngươi có nhớ hay không, ở trong vùng biển sâu đó, Bát Mục Yêu Linh hút ra không ít máu tươi của ngươi?” Thâm Lam đột nhiên hỏi.
“Nhớ.” Tần Liệt trả lời.
“Ta có thể sinh ra, có thể thật sự sống sót, đều ỷ lại máu tươi của ngươi.” Khuôn mặt nhỏ của Thâm Lam tràn ngập nghiêm túc, nói: “Máu tươi của ngươi khác hẳn với người thường. Ta sau khi trở lại Linh tộc, có thể có được không gian, thời gian, sinh mệnh cùng vận mệnh bốn loại thuộc tính huyết mạch, cũng là ỷ lại máu tươi của ngươi. Một lần này, ta có thể thuận lợi đem huyết mạch bình phục, cũng là bởi vì ngươi vừa rồi cho ta máu tươi. Ta cảm giác được, năm dị thú kỳ lạ kia của ngươi, cũng có khí tức máu tươi trong cơ thể ngươi, là như thế phải không?”
“Đều ỷ lại máu tươi của ta?” Tần Liệt ngạc nhiên.
Mắt hắn chợt sáng lên.
Máu tươi trong cơ thể hắn, chính là cái gọi là “máu hoàn mỹ”, hầu như có thể dung hợp thần diệu của bất cứ huyết mạch nào.
Bát Mục Yêu Linh lúc ấy sở dĩ muốn hút ra máu tươi của hắn, cũng là nhìn trúng thân phận Thần tộc của hắn, nhưng Bát Mục Yêu Linh không biết máu tươi của hắn, khác với máu tươi của bất cứ tộc nhân Thần tộc nào!
Rất hiển nhiên, máu tươi Bát Mục Yêu Linh từ trong cơ thể hắn hút ra, hẳn là rót hết vào trong cơ thể Thâm Lam.
Bát Mục Yêu Linh hẳn là ở trước khi chết, cũng không biết máu tươi nó hút ra, tạo ra tác dụng kỳ dị cỡ nào đối với Thâm Lam.
“Ta là sau khi trở lại đất tổ, chậm rãi, mới biết được ta có thể có được bốn đại thiên phú huyết mạch, đều là bởi vì chịu ngươi ảnh hưởng.” Thâm Lam nghĩ một chút, có chút sợ hãi nói: “Mặc dù có chút kỳ quái, nhưng thực tính hẳn lên, ngươi hẳn là... Nửa phụ thân của ta.”
“Phụ... Phụ thân.” Tần Liệt ngây ra như phỗng.
“Ừm.” Thâm Lam nhẹ nhàng gật đầu, “Máu tươi chảy trong cơ thể ta, một bộ phận thuộc về ngươi, ngươi ta thực tồn tại quan hệ huyết thống.”
Tần Liệt hoàn toàn trợn tròn mắt.
Hắn tuyệt đối không đoán trước được, siêu cấp linh chủng này của Linh tộc, lại là do máu tươi của hắn hình thành.
Nếu cho tộc nhân Thần tộc biết, máu tươi của hắn tạo nên siêu cấp linh chủng của Linh tộc, không biết sẽ cảm tưởng thế nào.
Hắn lúc trước từ chỗ Kiền Thăng, Huyền Lạc và Nam Khi, đã biết Thần tộc và Linh tộc hàng năm giao chiến, lúc ấy đám người Kiền Thăng sau khi biết Thâm Lam mang bốn đại huyết mạch thuộc tính của Linh tộc, loại rung động cùng sợ hãi kia, hắn bây giờ ký ức hãy còn mới mẻ.
Những gia hỏa đó, nếu biết “Phụ thân” của Thâm Lam là hắn, biết hắn dẫn tới Thâm Lam sinh ra, chỉ sợ sẽ hận không thể đem hắn thiên đao vạn quả nhỉ?
“Ngươi lúc nào biết là ta?” Hắn đột nhiên hỏi.
“Ở sau khi ngươi làm ta bị thương nặng rời khỏi không lâu, lúc ta tiêu trừ những năng lượng liệt diễm kia, từ trong đó cảm nhận được khí tức chỉ thuộc về ngươi.” Thâm Lam mím môi, hốc mắt thế mà lại hơi đỏ lên, buồn bã nói: “Sau khi ta biết người muốn giết ta, thế mà lại là ngươi, ta, ta cũng không muốn sống nữa...”
Không biết vì sao, Tần Liệt đột nhiên có chút luống cuống chân tay, vội vàng giải thích, “Ta lúc ấy cũng không biết là ngươi! Hơn nữa, hơn nữa ta lúc ấy còn chưa biết vận dụng Hợp Bi Thuật, đều là Huyết Nhục Phong Bi mê hoặc ảnh hưởng ta, ta cũng không biết ta đang làm cái gì.”
Thâm Lam ngẩng đầu, đáng thương hề hề nhìn hắn, nói: “Nếu ngươi lúc ấy biết là ta, ngươi sẽ còn giết ta hay không?”
Tần Liệt trầm ngâm một chút, đáp: “Sẽ không.”
Thâm Lam nín khóc mỉm cười, vui vẻ nói: “Được rồi, ta tha thứ ngươi.”
Tần Liệt nghẹn lời.
Sửng sốt một chút, hắn tò mò hỏi: “Trong thời gian ngắn như vậy, ngươi sao ở trước khi bước vào bí cảnh, đã có được huyết mạch Linh tộc cấp sáu? Tốc độ trưởng thành của ngươi, không khỏi cũng quá kinh người một chút rồi nhỉ?”
“Ta thật ra vẫn luôn có linh hồn ý thức.” Thâm Lam nói.
“Vẫn luôn có? Có ý tứ gì?” Tần Liệt ngạc nhiên.
“Chính là... Trước khi thực sự sinh ra, lúc ở trong cơ thể Bát Mục Yêu Linh, ta đã có linh hồn.” Thâm Lam giải thích, “Tắc Nạp sau khi đem ta mang về đất tổ Linh tộc, bọn họ lại lợi dụng trân bảo hiếm có của Linh tộc, không ngừng tăng cường lực lượng huyết mạch của ta, ta cách mỗi một năm một năm rưỡi, huyết mạch sẽ đột phá một bậc.”
Nàng thấp giọng cười, nói: “Nếu không phải lĩnh ngộ không đủ đối với huyết mạch, những trân bảo kia của Linh tộc, có thể trực tiếp đem ta đẩy lên đến tầng thứ huyết mạch cấp tám.”
Tần Liệt kinh dị.
Lúc này, hắn mới tỉnh ngộ được so sánh với Thâm Lam, đãi ngộ của hắn những năm qua kém hơn rất nhiều.
Linh hồn hắn sau khi thức tỉnh, luôn ở Lăng gia trấn ngay cả thế lực cấp Thanh Thạch cũng không tính, hơn nữa ông nội hắn cũng đã đi xa, cố ý để hắn một mình đối mặt thiên địa tàn khốc.
Có thể nói, cảnh giới, huyết mạch, lực lượng của hắn hiện nay, nay tất cả có được, đều là tự hắn phấn đấu mà có.
Con đường này có bao nhiêu gian khổ chỉ có trong lòng chính hắn rõ ràng.
Mà Thâm Lam, sau khi bị đưa vào tộc địa Linh tộc, lập tức được Linh tộc coi là trời xanh ban ân, Linh tộc lập tức dốc hết bồi dưỡng nàng, đem nàng coi là tộc trưởng Linh tộc tương lai đối đãi.
Làm một trong các chủng tộc mạnh nhất trong vũ trụ mênh mông, thiên tài địa bảo Linh tộc nắm giữ tuyệt đối vượt quá cực hạn hắn tưởng tượng.
Vì thế, ngắn ngủn vài năm thời gian, Thâm Lam đã trưởng thành đến trình độ kinh người như thế.
Nàng khiếm khuyết có lẽ cũng chỉ là lĩnh ngộ tầng sâu đối với huyết mạch.
Hiện tại, Linh tộc lại đem nàng đưa đến Bổn Nguyên Thủy Giới, để bù lại chỗ thiếu hụt cuối cùng của nàng.
Tần Liệt bỗng nhiên ý thức được, nàng mới là đứa con cưng của trời may mắn nhất trong vũ trụ mênh mông.
---------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT