Linh Vực

Chương 1174-1: Chia xẻ (1)


2 năm

trướctiếp

“Ha ha ha! Cái này nói rõ ta sống rất ổn!” Cam mập tùy tay đem một giọt tinh quang trong mắt lau đi, giận dữ hét: “Mẹ! Ta nếu không phải ở vực ngoại tinh không, Quân Thiên Diệu và Liễu Hiền Triết kia dám đối với phó ngươi, ta người đầu tiên đem hồn đàn của hai tên khốn kiếp này xé nát!”

“Hồn đàn của bọn hắn đã vỡ nát rồi.” Trong mắt Mâu Di Tư hàm chứa ý cười nói.

Cam Phi Bằng đột nhiên không lên tiếng nữa. Hắn trầm mặc một chút, nói: “Tiểu khốn kiếp kia ở trong sự kiện đó đảm đương dạng nhân vật gì?”

Hắn chưa nói “Tiểu khốn kiếp” kia là ai, nhưng mọi người ở đây đều biết hắn nói là Tần Liệt.

Hắn thậm chí không cố kỵ Trần Lâm ở đây.

Mâu Di Tư khẽ nhíu mày ngài, nghĩ một chút, mới thản nhiên nói: “Hắn đã cứu ta một mạng.”

“Thật sự là hắn? Không phải người Tần gia điều đi?!” Cam mập không tin hét lên.

“Là hắn.” Mâu Di Tư trả lời, nghĩ một chút, lại bổ sung nói: “Là hắn và tùy tùng bên người hắn. Chẳng qua, sự kiện đó quả thực không có liên quan với Tần gia, Tần gia cũng căn bản không biết tình hình, là bản thân ta sơ sót, mới bị Quân Thiên Diệu dụ dỗ đi qua.”

Phen giải thích này vừa ra, đám người Cam Phi Bằng, Phạm Cam và Ba đà tử, mắt đều lộ ra nét kinh dị.

Ngay cả Trần Lâm cũng sờ cằm, trong mắt nảy sinh nhiều sự nghi ngờ.

Hắn hiển nhiên cũng không quá rõ ràng rốt cuộc là một cái tình trạng như thế nào.

***

Bạc La giới.

Tộc địa vốn thuộc về Cổ Thú tộc nay khí thế ngất trời, mở ra các mảng đất trống, bắt đầu xây dựng cung điện lầu các.

Trên không Thất Linh đảo, các ngôi lầu đá phong cách cổ xưa, cũng đột ngột từ mặt đất mọc lên.

Bầu trời chỗ xa hơn, rất nhiều lục địa lơ lửng trên không, cũng bị lợi dụng, chia ra thuộc Thiên Khí tông, Tịch Diệt tông, Vạn Thú sơn các thế lực cấp Bạch Ngân.

Tính từ lúc Thái Dương cung nổ tung, đến nay, đã qua gần một tháng.

Nhưng, một tháng của Linh Vực, chỉ là khoảng một ngày của Bạc La giới.

Lúc này, các thế lực lớn cấp Bạch Ngân đều đem lực lượng tông phái, vật tư dự trữ ngàn năm, lợi dụng cánh cửa vực giới chuyển dời đến Bạc La giới.

Võ giả Thông U cảnh trở lên, cũng hầu như đều bị triệu tập tới đây, làm lực lượng đến tiếp sau tương lai chinh chiến thâm uyên.

Trên một hòn đảo lơ lửng trong Thất Linh đảo, bóng người Tần Liệt chợt lóe, đứng ở chỗ tòa tế đàn xương trắng nọ nối liền Hàn Tịch Thâm Uyên.

“Bàn bạc với Cơ gia, Bổ Thiên cung thế nào rồi?”

Tống Đình Ngọc đứng ở ven tế đàn xương trắng, cười khẽ quyến rũ, ngữ khí thoải mái.

Toàn bộ vật tư, nhân viên, luyện khí cùng tài liệu tu luyện của Viêm Nhật đảo, rất sớm trước đây, đã được vận chuyển đến Thất Linh đảo.

Mười ngày trước khi Hàn Thiến bọn cường giả sáu thế lực lớn tới Bạo Loạn Chi Địa, bọn họ đã rời khỏi hết.

Lúc này, Viêm Nhật đảo cùng các thế lực lớn cấp Bạch Ngân còn lại, đã cắm rễ ở Bạc La giới cùng Hàn Tịch Thâm Uyên, bắt đầu tiến hành cuộc sống hoàn toàn mới.

Nàng biết, may có Tần Liệt sớm có bố trí ở Bạc La giới, bằng không bọn họ căn bản không thể chống đỡ thế công của sáu thế lực lớn.

“Cơ gia và Bổ Thiên cung tất nhiên cũng muốn tiến vào thâm uyên săn bắn.” Tần Liệt cười cười: “Loại địa phương tốt tăng cường võ giả dưới trướng này, bọn họ há có thể từ chối? Ngươi cứ chờ đi, không cần quá lâu, cường giả Cơ gia và Bổ Thiên cung, sẽ lần lượt xông vào thâm uyên.”

“Ta không phải hỏi cái này.” Tống Đình Ngọc nhẹ nhàng nói.

Tần Liệt ngẩn ra. “Vậy ngươi muốn hỏi cái gì?”

“Tần gia...” Tống Đình Ngọc nói.

Tần Liệt hơi sững sờ, suy tư một lúc mới nói: “Trước mắt người chủ sự đời hai của Bổ Thiên cung, chính là Hoa An Dương cha của Hoa Vũ Trì. Hắn đã tỏ thái độ sẽ đem tình huống của ta bên này, nói rõ ràng với Tần gia. Về phần Tần gia bên kia sẽ an bài thế nào, hắn bảo ta chờ tin tức...”

Thân thể quyến rũ dụ hoặc của Tống Đình Ngọc nhẹ nhàng dán lên, chủ động dựa vào trong lòng hắn, dịu dàng nói: “Tần gia khẳng định sẽ tiếp nhận ngươi...”

Thân là người cầm quyền Viêm Nhật đảo, nàng những năm gần đây luôn giúp Tần Liệt, thu thập các loại tin tức của Tần gia ở trung ương thế giới năm đó.

Tần Liệt có thể biết rất nhiều quá khứ của Tần gia, rất nhiều chuyện bí ẩn của trung ương thế giới, đều là công lao của nàng.

Nàng tự nhiên cũng biết, rất nhiều người trong Tần gia, năm đó đều có ý kiến rất lớn đối với Tần Liệt.

Nhất là các thủ lãnh của mười hai thế lực phụ thuộc lớn, đều cho rằng bởi Tần Liệt tồn tại, mới đưa đến Tần gia khai chiến quá sớm với sáu thế lực lớn.

Tần gia, còn có mười hai thế lực phụ thuộc, thật ra vẫn âm thầm có mưu tính khác.

Đáng tiếc, bởi Tần Liệt “chết thảm”, dẫn tới Tần Sơn, Tần Hạo đều mất đi lý trí, không thể tiếp tục chờ đợi nữa, sớm mở ra chiến tranh.

Tần gia cuối cùng rơi vào kết quả thảm bại.

Thủ lãnh mười hai thế lực phụ thuộc, âm thầm đều cho rằng, nếu không có Tần Liệt chuyện ngoài ý muốn đó, nếu Tần Sơn và Tần Hạo có thể lý trí thi hành kế hoạch kia, Tần gia có hi vọng rất lớn chống lại sáu thế lực lớn.

Bọn họ không dám trách cứ Tần Sơn mưu tính sâu xa, không dám trách cứ Tần Hạo bá đạo trác tuyệt, mà là đem sai lầm đổ lỗi đến trên đầu Tần Liệt.

Những người đó, còn có một ít thành viên trong Tần gia, đều cảm thấy Tần Liệt chết chưa hết tội.

Có lẽ bọn họ hiện tại cũng ôm oán niệm trong lòng.

Chính là bởi vì càng ngày càng hiểu biết sâu thêm một ít chân tướng, Tống Đình Ngọc mới lo lắng, lo lắng Tần Liệt sẽ bởi vì một số người và một số việc của Tần gia rối loạn tâm cảnh.

“Thật ra, cho dù không có Tần gia, chúng ta vẫn có thể liên tục tiến lên.” Tần Liệt cười nhạt nói.

“Ta nghĩ, chờ sau khi bọn họ hiểu biết được ngươi của hôm nay, đã thay đổi triệt để, đã thay da đổi thịt, bọn họ sẽ một lần nữa nhận thức ngươi.” Tống Đình Ngọc cười tươi, dịu dàng nói: “Bọn họ sẽ tán thành ngươi.”

Nàng biết, ở sâu trong lòng Tần Liệt, là muốn được Tần gia tán thành.

“Không cần nghĩ nhiều nữa, thời đại khác nhau, nắm giữ cánh cửa thâm uyên, ta chỉ cần lẳng lặng chờ là được.” Trong mắt Tần Liệt hiện ra nét ngạo nghễ, “Bất luận là Cơ gia, Bổ Thiên cung, hay là Tần gia, nếu muốn săn bắn ở thâm uyên, đều cần trưng cầu ta đồng ý. Một số người của Tần gia, năm đó cho dù là tràn ngập oán hận đối với ta, hôm nay ở sau ba trăm năm, bọn họ nếu muốn tới thâm uyên đạt được con mồi phong phú, vận là cần gõ cánh cửa này của ta trước.”

“Bọn họ cũng là một bộ phận của Tần gia, ngươi không cần thiết quá cường thế. Hơn nữa, căn cứ sự thật đến xem, năm đó quả thực sai ở ngươi...” Tống Đình Ngọc khuyên bảo.

Tần Liệt cười cay đắng, gật gật đầu, nói: “Cũng đúng.”

Lúc hai người bên này nói chuyện, từ trong cánh cửa vực giới của tòa tế đàn xương trắng kia, liên tiếp dần hiện ra các bóng người.

Nam Chính Thiên, vợ chồng Hứa Nhiên, Đoạn Thiên Kiếp, Lí Mục, còn có Phùng Nghị và Kì Dương, Khương Chú Triết, Huyết Lệ, Mạt Linh Dạ, Tương Ngạn, Vũ Lăng Vi, vân vân các hào hùng một phương của Bạo Loạn Chi Địa, đều từ Hàn Tịch Thâm Uyên mà đến.

Bọn họ là được Tần Liệt kêu gọi trở về Bạc La giới.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp