Loại tiếng không gian vỡ nát kỳ dị đó nháy mắt dừng lại, áng mây rung động trên trời cũng đột nhiên yên lặng.

“Thái đương thánh huy” đại trận bắt nguồn từ Thái Dương cung, trải qua Quân Thiên Diệu điều khiển, bày ra uy lực nên có.

Mâu Di Tư lấy không gian lực để xé rách thiên địa quanh thân, sáu tầng hồn đàn dưới thân đột nhiên nứt vỡ ra vô số khe hở.

Đôi vai dịu dàng của Mâu Di Tư đột nhiên run lên, trên khuôn mặt trắng nõn đột nhiên hiện ra một tia đỏ ửng không khỏe mạnh.

Đó là dấu hiệu nàng gặp lực lượng cắn trả.

Nàng ở nháy mắt phóng ra sáu tầng hồn đàn, lập tức vận dụng không gian bí thuật, ý đồ thừa dịp đám người Liễu Hiền Triệt còn chưa tụ tập toàn bộ lực lượng, muốn nhất cử phá vỡ không gian cấm chế, lao vào hư không loạn lưu.

Đáng tiếc, nàng toàn lực thúc dục không gian bí thuật, chỉ làm không gian cấm chế quanh thân sinh ra sự phá vỡ.

Chợt, Quân Thiên Diệu lấy bí thuật mở ra hộ tông “Thái dương thánh huy”, từ trong các tòa cung điện to lớn kia phóng thích quầng sáng, như búa tạ, hung hăng đánh ở trên không gian lực lượng hỗn loạn của nàng.

Sức một mình nàng, cùng Thái Dương cung ngưng luyện ánh nắng mấy ngàn năm thời gian, hình thành “Thái dương thánh huy” cổ trận chống lại, tất nhiên là chịu khổ.

Trên mặt nàng hiện lên một tia đỏ ửng, chính là biểu hiện tốn sức quá độ.

“Vì bắt ngươi, ta cũng bị Quân huynh từ Thái Âm điện mời đến, hắn sao nỡ để ngươi dễ dàng rời khỏi?” Liễu Hiền Triết cười lắc đầu.

Mâu Di Tư nghe lời nói ấy, lại theo bản năng nhìn về phía Quân Thiên Diệu, mắt như bao trùm hàn băng.

Nàng vốn tưởng rằng Quân Thiên Diệu là bị Liễu Hiền Triết xúi giục, bị sáu thế lực lớn thuyết phục, bất đắc dĩ mới dẫn dụ nàng đến.

Nghe Liễu Hiền Triết nói như vậy, thế mà lại là Quân Thiên Diệu chủ động mời Liễu Hiền Triết bọn cường giả Thái Âm điện, đưa tới Thái Dương cung bọn họ.

Cái này nói rõ kẻ thúc đẩy việc này căn bản chính là bản thân Quân Thiên Diệu!

“Thật sự là như vậy?” Nàng lấy vẻ mặt lòng tổn thương nhìn về phía Quân Thiên Diệu.

Quân Thiên Diệu cúi đầu, không dám đối mặt với nàng, nói: “Ta thiếu một dạng linh tài mấu chốt nhất cầu tạo tầng hồn đàn thứ bảy, linh tài như vậy... chỉ có Tinh Thần Điện mới có. Hồng điện chủ đáp ứng ta, chỉ cần ta có thể từ trong miệng ngươi, biết được vị trí chuẩn xác Tần gia trốn ở vực ngoại tinh không, thì sẽ đem dạng linh tài kia tặng cho ta.”

“Tất cả đều là ngươi vì muốn tiến giai Vực Thủy cảnh?” Mâu Di Tư nói.

“Coi như vậy đi.” Sắc mặt Quân Thiên Diệu lạnh nhạt, nói: “Ta nếu là không thể tiến giai Vực Thủy cảnh, Thái Dương cung sẽ vĩnh viễn chỉ là thế lực cấp Hoàng Kim thứ một cấp, vĩnh viễn không thể chen thân đến hàng ngũ đại thế lực. Mà nguyện vọng suốt đời của ta, chính là phải đem Thái Dương cung dẫn dắt đến tầng thứ thế lực cấp Hoàng Kim đỉnh cấp, vì nguyện vọng này, ta có thể trả giá tất cả!”

“Ta hiểu rồi.” Mâu Di Tư nhẹ nhàng gật đầu.

Nàng phát hiện, mãi cho đến hôm nay, nàng mới chính thức nhận rõ Quân Thiên Diệu con người này.

Nàng bỗng ý thức được, có lẽ Quân Thiên Diệu những năm gần đây theo đuổi đối với nàng, có thể cũng vẻn vẹn chỉ là vì cái mục tiêu to lớn kia của hắn -- đem Thái Dương cung dẫn dắt đến thế lực cấp Hoàng Kim đỉnh cao.

Sáu tầng hồn đàn, Hư Không cảnh hậu kỳ, hơn nữa tinh thông không gian bí thuật, nàng chính là một cỗ lực lượng đặc thù toàn bộ thế lực cường đại đều sẽ muốn có được.

Nàng nếu thực đáp ứng Quân Thiên Diệu, toàn tâm toàn ý giúp đỡ Thái Dương cung, đối với kế hoạch của Quân Thiên Diệu sẽ là một cỗ trợ lực phi thường khả quan.

“Ngươi bó tay chịu trói đi.” Vẻ mặt Quân Thiên Diệu bình tĩnh, “Tòa “Thái dương thánh huy” hộ tông cổ trận này, ta còn từng chuyên môn bố trí vì ngươi, cố ý tăng thêm rất nhiều trận pháp loại nhỏ ngăn chặn lực lượng không gian. Ngươi cũng biết ta rất quen thuộc đối với không gian bí thuật ngươi am hiểu, ta rất rõ ràng nên từ phương diện nào nhúng tay đến hạn chế ngươi.”

“Chậc chậc, Quân huynh thật sự là thủ đoạn hay, thủ đoạn hay! Ngay cả ta cũng bắt đầu bội phục ngươi rồi.” Liễu Hiền Triết mặt chế nhạo vỗ tay.

Sắc mặt Quân Thiên Diệu lạnh lùng, liếc hắn, nói: “Ngươi ta cũng như nhau thôi.”

“Không không, ta không bằng ngươi, phương diện này ta thực không bằng ngươi!” Liễu Hiền Triết vội vàng lắc đầu, vẻ mặt khiêm tốn, cười âm hiểm nói: “Loại tính kế đối với theo đuổi nữ nhân, trăm phương ngàn kế mấy trăm năm này, ta thực tự xấu hổ không bằng.”

Hai điện chủ khác của Thái Âm điện, cũng là tựa cười mà không cười, tựa như cảm thấy cảnh này rất thú vị.

“Quân Thiên Diệu! Ngươi ngay cả Tần Liệt cũng không bằng! Ngươi thật sự làm ta ghê tởm!” Mâu Di Tư tàn khốc nói.

Cũng ở giờ phút này, một thanh lưỡi hái xương trắng nọ rơi ở trên quảng trường, từ đầu tới cuối đều bị Quân Thiên Diệu và Liễu Hiền Triết bỏ qua, từ trên lưỡi đao đột nhiên lóe ra một vòng hào quang kỳ dị.

Mục tiêu của Quân Thiên Diệu và Liễu Hiền Triết, từ đầu tới đuôi, cũng chỉ là một mình Mâu Di Tư.

Giám định cây lưỡi hái xương trắng cực lớn đó, vẻn vẹn chỉ là một cái cớ của Quân Thiên Diệu, hắn thật ra đối với cây hung khí lai lịch không rõ kia cũng không có hứng thú quá lớn.

Cho nên Mâu Di Tư sau khi đến, hắn chưa lưu ý cây lưỡi hái xương trăng kia bao nhiêu, lực chú ý luôn đặt ở trên người Mâu Di Tư.

Liễu Hiền Triết cũng thế.

Nhưng, cây lưỡi hái xương trắng cực lớn kia, ở sau khi nghe thấy Mâu Di Tư lấy Quân Thiên Diệu và Tần Liệt so sánh, lại đột nhiên hiện ra khác thường.

Trong lưỡi hái xương trắng, một luồng tàn hồn tiềm ẩn của Hồn Thú, từ mơ hồ dần dần trở nên rõ ràng.

Tầng ngoài hung khí kia, một hồn ảnh dữ tợn khủng bố, cũng từng chút một hiện ra.

Quân Thiên Diệu, Liễu Hiền Triết, còn có bảy tên cường giả Hư Không cảnh khác, đều sâu sắc cảm giác được khác thường.

Từng tầm mắt, rốt cuộc từ trên người Mâu Di Tư dời ra, lần đầu tiên dừng toàn bộ ở trên cây lưỡi hái xương trắng đó.

Lưỡi hái xương trắng do Mâu Di Tư từ hư không loạn lưu mang đến, giờ phút này lẳng lặng nằm ở trên quảng trường, trên thân đao dần dần hiện ra hình ảnh hung thú dữ tợn.

Cùng lúc đó, linh hồn dao động cực kỳ rõ ràng, cũng từ trên lưỡi hái xương trắng phóng ra.

Trong chốc lát, chín tên cường giả Hư Không cảnh vốn muốn vây đánh Mâu Di Tư đều dời đi tầm mắt.

Ngay cả Mâu Di Tư, cũng kinh ngạc quay đầu lại, có chút kỳ quái nhìn về phía một thanh lưỡi hái xương trắng kia.

Thanh hung khí này từ trong tay Ám Hồn Thú cướp lấy, nàng sau khi mang vào bí cảnh sở hữu riêng, từng nhiều phen nghiền ngẫm tra xét.

Đáng tiếc nàng từ đầu tới cuối chưa phát giác được dị thường.

Nàng cũng chỉ cho rằng, đây là một hung khí chất liệu đặc thù, cũng không có chỗ đặc biệt khác.

Thẳng đến giờ phút này.

Trên thân đao hiện lên thú ảnh dữ tợn, cẩn thận nhìn, rõ ràng chính là hình thái đáng sợ của Ám Hồn Thú.

Cái này làm lòng nàng sinh một tia bất an.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play