Sau khi lấy được Liệt Diễm Huyền Lôi, những thế lực nhân tộc này, thoáng phấn chấn lên, chuẩn bị lần nữa tiến hành phục kích đối với những thâm uyến ác ma kia.
Cùng lúc đó, Tần Liệt thu được linh hồn Miêu Phong Thiên đưa tin.
Lúc này, tâm cảnh hắn đã bình ổn xuống, không nôn nóng mê hoặc như vậy nữa.
Hắn chợt đi tìm Miêu Phong Thiên.
Nơi các cây cột băng vờn quanh, mười mấy hồn nô Tu La tộc, lẳng lặng ngồi ở mép ngoài thủ hộ.
Trong những cột băng đó có thi khí nồng đậm, lưu chiến như nước.
Xác các con thâm uyên ác ma cấp tám, cấp bảy, còn có cấp sáu, ngay trong cột băng thi khí như mặt nước.
Miêu Phong Thiên đứng ở giữa những cột băng đó.
Nơi đây chồng chất rất nhiều mảnh xương to lớn trắng phau phau, trong những mảnh xương đó, thi khí bị cột băng dẫn dắt, bị lần lượt hút ra.
Miêu Phong Thiên dung hợp Thi chi thuỷ tổ, lúc này nhìn một cột băng nhỏ nhất, nhìn một bóng người trong cột băng.
Đó là bản thể của hắn.
“Có phải có chút không nỡ hay không?” Tần Liệt từ xa xa đi tới.
“Quả thực có chút luyến tiếc.” Miêu Phong Thiên gật gật đầu, nói: “Dù sao cũng là thân thể cha mẹ cho, cứ như vậy bỏ qua, đem nó luyện thành thi yêu, quả thật không quá dễ tiếp nhận.”
“Tìm ta làm gì?” Tần Liệt hỏi.
“Mấy con thâm uyên ác ma cấp sáu cùng cấp bảy đã bị ta luyện thành thi yêu, nhưng cấp tám... thời gian cần sẽ khá dài.” Miêu Phong Thiên vừa nói chuyện, vừa từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái chuông, lắc nhẹ một cái.
“Đinh linh linh!”
Năm con thâm uyên ác ma cấp sáu cùng cấp bảy, từ trong hai cột băng thật lớn chậm rãi đi ra.
Đây là Kim Giác Man Ma cùng Địa Huyệt Ác Ma.
Hai loại thâm uyên ác ma, sau khi từ cột băng đi ra, toàn thân phóng ra thi khí nồng đậm.
Trong mắt của năm con thâm uyên ác ma toát ra hào quang trắng xóa, không có một chút sinh khí.
“Chúng nó có thể dùng để chiến đấu.” Miêu Phong Thiên tiếp tục lắc chuông.
Năm con thâm uyên ác ma này, trước mặt Tần Liệt, bắt đầu điên cuồng chém giết lẫn nhau.
Thâm uyên ác ma bị luyện thành thi yêu trở nên càng thêm đáng sợ, không biết sợ hãi, không biết đau đớn, chỉ lưu lại bản năng giết chóc thuần túy nhất.
“Nghe nói nhân tộc ở lúc chinh phạt thâm uyên ác ma, tổn thất phi thường thảm trọng, ta nghĩ có thể cần những thi yêu này đến xung phong.” Miêu Phong Thiên tốt bụng nói.
Tần Liệt nhíu mày yên lặng suy nghĩ.
“Người nào?!” Nhưng vào lúc này, một hồn nô Tu La tộc bên ngoài đột nhiên quát chói tai.
Một cỗ khí tức huyết sát cực kỳ khổng lồ từ phương xa phóng ra.
Tần Liệt cảm giác một chút, liền hạ lệnh: “Để hắn qua đây.”
Hắn nhìn Miêu Phong Thiên một cái, nói: “Ngươi cũng gọi hắn?”
Miêu Phong Thiên thản nhiên nói: “Phải.”
Sau khi thu được mệnh lệnh của hắn, các hồn nô Tu La tộc tầng ngoài đem vòng phòng ngự buông ra.
Khương Chú Triết đôi mắt tràn ra ánh sáng đỏ yêu tà, cười khẽ hắc hắc, không nhanh không chậm đi tới.
Khương Chú Triết nhìn mấy con thâm uyên ác ma chém giết, mắt sáng lên, vỗ tay tán thưởng hẳn lên: “Mấy con thi yêu lấy thâm uyên ác ma luyện chế này thật là đủ mạnh!”
Tần Liệt nheo mắt, nhìn hắn thật kĩ, đột nhiên hỏi: “Ngươi tựa như cách đột phá Hư Không cảnh không xa.”
“Ta đã đang gom góp tài liệu xây dựng tầng hồn đàn thứ tư.” Khương Chú Triết tỏ ra tâm tình cực tốt, nói: “Thâm uyên ác ma nơi đây, trong mỗi một giọt máu tươi, đều ẩn chứa huyết nhục năng lượng khổng lồ. Ở nơi này, ta chỉ cần chém giết thâm uyên ác ma mạnh mẽ, hút máu tươi của chúng nó, thì có thể nhanh chóng đột phá.”
“Ngươi không thiếu cảnh giới thể ngộ?” Tần Liệt ngạc nhiên.
“Tạm thời không thiếu.” Khương Chú Triết ngạo nghễ nói.
Tâm thần khẽ động, nửa sau bộ Huyết Điển từ trong tay Tần Liệt hiện ra, Huyết Điển này như mảnh xương màu máu, bị hắn tùy tay đưa cho Khương Chú Triết, “Thứ này ta vật quy nguyên chủ.”
Khương Chú Triết tiếp nhận Huyết Điển, hỏi: “Thứ trên đó ngươi đều xem qua rồi?”
Tần Liệt gật đầu.
Trong con mắt đỏ như máu của Khương Chú Triết nở rộ ra hào quang quỷ dị: “Ngươi đối đãi Thiết Huyết Bí Thuật thế nào?”
“Là mấu chốt nhân tộc ta có thể quật khởi.” Tần Liệt toát ra kính ý, sau đó lại nói: “Chẳng qua, Huyết chi thuỷ tổ hẳn cũng là bởi vì Thiết Huyết Bí Thuật mà chết.”
“Ngươi quả nhiên thông minh.” Khương Chú Triết thở dài một hơi, nói: “Ta, ngươi, còn có sư huynh bọn họ, tương lai một ngày nào đó sẽ bị các thế lực cấp Hoàng Kim ở trung ương thế giới thanh lí. Tông chủ Huyết Sát tông đời thứ nhất của chúng ta Lê Hân, chính là ít ỏi mấy kỳ tài có thể siêu việt Bất Diệt cảnh của Bạo Loạn Chi Địa. Hắn năm đó sau khi đột phá đến Hư Không cảnh, từng ngao du vực ngoại tinh không, cuối cùng lại chết oan chết uổng. Căn cứ tin tức ta đạt được đến xem, Lê Hân là lúc ở vực ngoại, là bị cường giả nhân tộc chúng ta đuổi giết đến chết.”
“Ta từng nghe người ta nói, một số thế lực mạnh mẽ của trung ương thế giới, không cho phép xuất hiện người thừa kế Huyết chi thuỷ tổ đạt tới Hư Không cảnh sống sót.”
“Ta nếu là đột phá đến Hư Không cảnh, vẫn ở lại Bạo Loạn Chi Địa, có lẽ còn có thể giữ mạng.”
“Một khi ra khỏi Bạo Loạn Chi Địa, liền có thể giống với cùng tông chủ đời thứ nhất Lê Hân, cũng ở bên ngoài ù ù cạc cạc chết.”
Sắc mặt Khương Chú Triết quái dị nói.
Tần Liệt nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Ta có chút hiểu ra rồi.”
Khương Chú Triết trầm mặc một lát, đột nhiên quỳ một gối, một đôi mắt đỏ tươi như máu nhìn chằm chằm về phía hắn, nói: “Ta nguyện dẫn dắt thị huyết giả nguyện trung thành với ngươi, nhưng ngươi... Có dám tiếp thu chúng ta?”
Tần Liệt chấn động, nói; “Ngươi là nghiêm túc?”
“Chưa bao giờ nghiêm túc như thế!” Khương Chú Triết trầm giọng nói.
“Vì sao?” Tần Liệt nhíu mày: “Cho ta một cái lý do! Vì sao là ta?”
Mấy lần mang đến gió tanh mưa máu cho Bạo Loạn Chi Địa, dẫn tới Huyết Sát tông diệt môn, đem Huyết Lệ giam cầm, Khương Chú Triết chưa bao giờ chịu thua trước bất kỳ ai.
Bao gồm Tịch Diệt lão tổ Nam Chính Thiên.
Tần Liệt cũng chưa bao giờ nghĩ tới đem Khương Chú Triết cùng những thị huyết giả kia vun vào dưới trướng.
Hắn tự cảm thấy hắn chưa có thực lực đủ để làm Khương Chú Triết đầu thành.
Hắn càng thêm liêu không đến Khương Chú Triết sẽ chủ động yêu cầu thần phục.
Tất cả cái này đều vượt qua hắn dự kiến.
“Ta chỉ hỏi ngươi có dám tiếp nhận chúng ta hay không?!” Khương Chú Triết quát khẽ.
Tần Liệt hít sâu một hơi, trầm tĩnh nói: “Có gì không dám?”
Trong mắt Khương Chú Triết toát ra ý cười vui mừng, hắn trịnh trọng gật đầu, nói: “Tốt lắm! Ngươi quả thực không làm ta thất vọng!”
“Vì sao? Vì sao đột nhiên như vậy?” Tần Liệt truy hỏi.
Khương Chú Triết cúi đầu, trầm ngâm một chút, nói: “Có một số việc ta tạm thời không thể nói.”
“Khi nào có thể nói?” Tần Liệt nhíu mày.
“Ít nhất cũng cần chờ sau khi ngươi mạnh hơn ta!” Khương Chú Triết cười to, nét điên cuồng hiện ra hết.
Ở trong tiếng cười của Khương Chú Triết, từng mùi máu tanh đậm đặc liên tiếp từ bên ngoài tràn ra.
“Ta bảo người mang theo một số thứ tới đây.” Khương Chú Triết nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT