Thẳng đến lúc này, hắn mới nhìn về phía cánh cửa không gian bí mật bị một tầng màng ánh sáng màu xanh lục ngăn chặn kia.
Một bên khác của cánh cửa không gian bí mật kia, hẳn chính là vực giới tộc nhân Tích Dịch tộc sinh sống, hắn nếu muốn, hiện tại có thể xâm nhập đi qua.
“Tích Dịch tộc...” Hắn nhíu mày suy nghĩ sâu xa.
Lúc ở Khư Địa, hắn đã từng có khúc mắc với Long Nhân tộc cùng Tích Dịch tộc, Tích Dịch tộc Xích Yển, còn có Long Nhân tộc Cổ Đà, đều từng tạo thành phiền toái đối với hắn.
Lúc hắn mới vào Khư Địa, thậm chí bị Cổ Đà, Xích Yển bức đi.
Bởi vì việc này, hắn đối với Long Nhân tộc cùng Tích Dịch tộc, cũng đã tiêu phí tâm tư tìm hiểu một phen.
Long Nhân tộc, sau lưng có Cự Long tộc chống lưng, rất nhiều tộc nhân Long Nhân tộc, đều là con cháu hỗn huyết của cự long thiên tính dâm tục gieo giống khắp nơi hình thành.
Những con cháu này không thể lột xác thành cự long, đều bị ném ở vực giới Long Nhân tộc, bị coi là chủng tộc phụ thuộc hai bậc đối đãi.
Bởi vì một tầng quan hệ này, hắn nếu mạo muội giết vào Long Nhân tộc, chắc chắn nghênh đón lửa giận của Cự Long tộc.
Tích Dịch tộc, đồn đãi là con cháu của một con thằn lằn khổng lồ có một chút huyết mạch sâu xa với cự long, cùng một ít chủng tộc nhỏ yếu hỗn huyết.
Một con thằn lằn khổng lồ đó, tựa như luôn chú ý Tích Dịch tộc, tựa như ở ngay vùng đất bí mật nào đó của vực giới Tích Dịch tộc.
Mà con thằn lằn khổng lồ này có thực lực có thể so với huyết mạch cường giả Vực Thủy cảnh.
“Tạm thời không nên động tác quá lớn, để tránh thân phận Hồn Thú bại lộ, dẫn tới các tộc bao vây tiêu trừ.”
Hắn trầm ngâm một phen, quyết định không thông qua cánh cửa không gian bí mật, tiến vào vực giới của Tích Dịch tộc đại khai sát giới, không đi bắt giết tộc nhân Tích Dịch tộc để luyện hóa huyết nhục tinh khí.
Giờ phút này, hắn tin tưởng sáu người bọn Đằng Viễn hẳn là đã xử lý xong đám Ma Phong.
Có lẽ Ma Phong đã biến thành một miếng thịt trong bụng Đằng Viễn.
“Mâu Di Tư...” Trong mắt bản thể hắn cùng Hồn Thú, đồng thời hiện ra ánh sáng lạ.
Hư không loạn lưu vực.
Mặc một bộ áo trắng, Mâu Di Tư ở trong vòng xoáy gió lốc của không gian lực vặn vẹo hỗn loạn bắn vọt ra.
Vòng xoáy gió lốc đó trải rộng các khe hở không gian chói lọi, một thanh lưỡi hái xương trắng thật lớn, như con dao khổng lồ, cũng từ trong đó chậm rãi hiện ra.
“Oành!”
Lưỡi hái xương trắng, ở dưới tác dụng của lực lượng không gian của nàng, bị dẫn ra khỏi vòng xoáy gió lốc.
Thanh cự nhận này, cũng liền ở hư không loạn lưu lưu quang bắn tung tóe, không gian lực rung chuyển không ngớt thật sự hiển hiện ra.
Mùi thô bạo, hiếu sát, tanh máu từ trên mỗi một mảnh xương sắc bén của thanh cự nhận này chảy tràn ra.
Mâu Di Tư đứng ở bên cạnh lưỡi hái xương trắng đó, cũng cảm thấy phiền lòng bực bội, có dục niệm tà ác muốn đại khai sát giới.
Nàng lập tức biết thanh hung nhận này tuyệt đối không phải vật phàm.
“Nhiệm vụ lần này chỉ sợ là thất bại rồi.” Đôi mắt Mâu Di Tư hơi tối đi, vẻ mặt có chút âm trầm.
Nàng đi cùng ba người bọn Ma Phong, dùng vài năm thời gian xuyên qua tinh hải mênh mông, hướng tới Bạc La giới muốn thành lập cánh cửa bí cảnh.
Kết quả, ngay tại lúc sắp tới Bạc La giới, đột nhiên sinh biến cố.
Nàng gặp một cánh cửa không gian bí mật của Tích Dịch tộc và Long Nhân tộc, ba người bọn Ma Phong, thì là chậm chạp chưa có tin tức truyền đến.
Điều này làm nàng cảm thấy tất cả đều không phải là ngoài ý muốn.
“Nhất định là bọn dị tộc Bạc La giới.” Nàng âm thầm đoán.
Trong lòng nghĩ như vậy, nàng khống chế không gian lực, vặn vẹo một thanh lưỡi hái xương trắng kia, hướng một khu vực hung hiểm không gian năng lượng rung chuyển mãnh liệt cách đó không xa bước vào.
Mấy chục giây sau, một hành lang không gian bí ẩn, theo lực lượng của nàng dẫn dắt ngưng luyện, từ trong khu vực đó hiện ra.
Nàng kéo lưỡi hái xương trắng, hóa thành một cột sáng, chậm rãi xâm nhập hành lang không gian đó.
Sau đó không lâu, nàng và lưỡi hái xương trắng cùng nhau hiện thân ở một bí cảnh đẹp đẽ.
Bí cảnh này khí hậu ấm áp, bầu trời sáng ngời có cột sáng bảy màu bay vút, đem toàn bộ bí cảnh chiếu rọi ra sắc thái mỹ lệ như cảnh trong mơ.
Bí cảnh này so sánh với Thần Táng Tràng còn nhỏ hơn một chút, không phải vực giới đầy đủ, cũng không có thiên địa linh khí có thể dùng, cũng không thể thai nghén ra chủng tộc sinh mệnh.
Toàn bộ bí cảnh, như một vườn hoa thật lớn, rất nhiều kỳ hoa dị thảo không ỷ lại thiên địa linh khí có thể sinh trưởng, bị Mâu Di Tư từ các khu vực dời trồng đến.
Giữa bí cảnh, còn có hồ nước trong vắt thấy đáy, có các tòa cung điện hình tháp nhọn lấy thủy tinh năm màu xây dựng.
Bí cảnh này tràn ngập đủ loại sắc thái cùng nguyên tố nữ tính hóa.
Vài thiếu nữ non xanh mười mấy tuổi, mặc váy trắng sạch sẽ, ở trên cung điện thuỷ tỉnh cạnh hồ nước kia, hoặc ngồi thiền, hoặc trêu đùa.
“Sư phụ về rồi.”
Mắt thấy Mâu Di Tư từ không trung hiện thân, các nàng lập tức vui vẻ hô đi lên, cười hướng Mâu Di Tư vẫy tay.
Luôn lạnh lùng bất cận nhân tình, Mâu Di Tư sau khi trở lại bí cảnh nho nhỏ này, trong mắt toát ra một tia ý cười thả lỏng.
Bí cảnh này sau khi bị nàng phát hiện, nàng dùng mấy chục năm thời gian, dựa theo sở thích của mình tạo thành bộ dạng hiện tại.
Những thiếu nữ lưu lại, chính là trẻ mồ côi nàng nhận nuôi, do nàng truyền thụ không gian linh quyết, dạy dỗ tu luyện.
Những cô bé này rất ít rời khỏi, đều ỷ lại linh thạch nàng lưu lại tu luyện, đều không biết nhân gian hiểm ác.
“Sư phụ, nhiệm vụ của người lần này, hẳn là hoàn thành rồi chứ?”
Một thiếu nữ buộc tóc đuôi ngựa, có khuôn mặt tròn tròn, cười lên mắt cong thành trăng non, tỏ ra rất đáng yêu. Mâu Di Tư mới từ phía trên hạ xuống, nàng liền sốt ruột không chờ được bắt đầu truy hỏi: “Ô, lưỡi hái xương trắng thật lớn này là chiến lợi phẩm của sư phụ sao?”
Nàng sau khi tới gần, đột nhiên sắc mặt tái nhợt, ôm ngực lui về phía sau vài bước.
Cảnh giới của nàng còn chưa đủ, dẫn tới ngay cả khí tức thâm uyên lĩnh chủ kia trên lưỡi hái xương trắng cũng căn bản không chịu nổi.
“Xem như chiến lợi phẩm.” Mâu Di Tư mỉm cười, nói: “Chẳng qua nhiệm vụ lần này của ta thất bại rồi.”
“Sao lại thế?” Những thiếu nữ kia vây lên, líu ríu truy hỏi.
“Có thể tin tức đi Bạc La giới tiết lộ, chúng ta còn chưa tới Bạc La giới, đã gặp ngoài ý muốn.” Mâu Di Tư đơn giản giải thích hai câu, liền hỏi tình huống tu luyện của các nàng, giúp các nàng giải đáp đủ loại hoang mang trên tu luyện.
Sau đó, nàng lấy không gian lực trói buộc lưỡi hái xương trắng, tới quảng trường bạch ngọc phía trước cung điện thuỷ tinh.
Trung tâm quảng trường, chồng chất rất rất nhiều không gian linh thạch kỳ dị, những không gian linh thạch đó lấy phương thức riêng sắp xếp, rõ ràng là một loại không gian bí trận.
Lưỡi hái xương trắng, ở dưới tác dụng của lực lượng của nàng, bị đặt ở trên quảng trường rộng lớn.
Những thiếu nữ líu ríu kia, lúc này đều phân tán ở quanh quảng trường, ai cũng bừng bừng hứng thú nhìn về phía lưỡi hái xương trắng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT