Nàng và hai cường giả dị tộc, không thể không ngay lập tức ôm đầu, xây dựng các tầng linh hồn kết giới, để phòng ngừa những diệt hồn chi âm kia tấn công.
Nàng không biết, lúc này, ngàn vạn xúc tua linh hồn phân thân Hồn Thú của Tần Liệt đã lan tràn đến trước một bước.
Những xúc tu linh hồn mắt thường không thể nhận ra đó từ trên trời hạ xuống, hình thành lưới đánh cá thật lớn chỉ linh hồn có thể thấy.
Lưới đánh cá linh hồn đem không gian chỗ ba người bao phủ hết.
Bọn họ chỉ có thể bị ép lấy linh hồn lực phòng ngự trước.
Trong quá trình này, phân thân Hồn Thú của Tần Liệt một đường điên cuồng lao đến.
“Oành đùng đùng!”
Ven đường, các khối vẫn thạch thật lớn đều đang phát sinh vụ nổ kịch liệt.
Vẫn thạch nổ tung, trong đá vụn bay tán loạn, thân thể khổng lồ dữ tợn đáng sợ của Hồn Thú rốt cuộc như tinh hải cự thú tàn sát bừa bãi, mang theo linh hồn dao động khủng bố như san núi lật biển đánh đến.
Thân thể Hồn Thú ở biển vẫn thạch đánh thẳng về phía trước, gai nhọn sắc bén trên thân thú dễ dàng đem vẫn thạch cứng rắn hóa thành đá vụn.
Ở lúc Mâu Di Tư vất vả áp chế khác thường trong linh hồn, phân thân Hồn Thú của hắn đã buông xuống ở chỗ trống giữa ba người.
“Đây là sinh mệnh chủng tộc gì!?” Sa Thác thét chói tai.
Sắc mặt Điệt Qua cũng biến đổi lớn.
Tần Liệt sau khi buông xuống, một đôi mắt xanh âm u lóe ra hàn quang âm trầm vô tình.
Hắn dẫn đầu nhìn chằm chằm cánh cửa không gian bí mật bên cạnh Sa Thác cùng Điệt Qua.
Hai chùm tia sáng màu xanh lục, từ trong mắt hắn, như thiên thạch lao vút ra.
“Cẩn thận cánh cửa không gian bí mật!” Điệt Qua chợt phản ứng lại.
Sa Thác cũng vội vàng quay đầu.
Nhưng, ngay tại lúc bọn họ thét chói tai, từ trong lưới linh hồn bao phủ nơi đây truyền đến lực đánh linh hồn mãnh liệt hơn mấy lần.
Tròng mắt Điệt Qua và Sa Thác nháy mắt phun ra máu tươi.
Ở sâu trong linh hồn bọn họ, vô số huyệt động quỷ dị phồng lên ngưng hiện ra.
Những huyệt động đó do thiên phú huyết mạch “Phệ Hồn” của Hồn Thú ngưng tụ thành, như hố đen trong vũ trụ, chậm rãi nhúc nhích, đã bắt đầu hút ra linh hồn.
Linh hồn Điệt Qua và Sa Thác trong khoảnh khắc đã bị hút ra một phần mười.
Hai người căn bản không để ý tới được cánh cửa không gian bí mật kia, chỉ có thể liều mạng tụ tập linh hồn lực, để nghĩ cách ngăn cản từng cái huyệt động tối đen hiện lên đột nhiên ở trong linh hồn.
Cái này làm bọn họ không thể cố kỵ chùm tia sáng màu xanh lục trong mắt Tần Liệt bay vọt ra.
Hai cột sáng màu xanh lục, như sợi xích linh hồn thật dài, muốn đem một cánh cửa không gian bí mật kia cố định.
Tần Liệt muốn chặt đứt đường lui thoát đi của Điệt Qua cùng Sa Thác trước.
“Hô!”
Một chùm tia điện màu trắng, do bóng dáng Mâu Di Tư ngưng luyện thành, hướng thẳng tới cánh cửa không gian bí mật kia lao tới.
Nàng vậy mà là muốn chui vào vực giới của Tích Dịch nhân!
Ở lúc phân thân Hồn Thú của Tần Liệt buông xuống, lấy lưới linh hồn khủng bố, đem nàng và Điệt Qua, Sa Thác bức bách phân thân vô thuật, nàng đã biết nàng muốn lấy không gian bí thuật chạy khỏi nơi đây, chỉ sợ cũng là người si nói mộng.
Nàng biết cánh cửa không gian bí mật của Tích Dịch nhân, có lẽ là một con đường tắt duy nhất có thể làm nàng từ dưới mí mắt Tần Liệt chạy trốn.
Nàng tin tưởng cho dù cắm đầu vào vực giới toàn bộ đều là Tích Dịch nhân, cũng an toàn hơn so với ở đây rất nhiều.
Bởi vậy, thừa dịp Tần Liệt xuống tay với Điệt Qua, Sa Thác, nàng dốc hết toàn lực, muốn lấy tốc độ tối đa xuyên qua cánh cửa không gian bí mật kia.
Nàng tụ tập toàn bộ linh lực tăng tốc độ, rõ ràng nhanh hơn hai cột sáng màu xanh lục trong mắt Tần Liệt bay vụt ra, nàng quả thật có khả năng thành công chạy trốn.
Nhưng, ngay tại lúc nàng sắp lao vào cánh cửa không gian bí mật đó, mắt Tần Liệt phóng ra một cột sáng lạ màu xanh lục, chợt biến ảo làm một cái bóng người rõ ràng.
Đó là một người trẻ tuổi ánh mắt thô bạo, vẻ mặt điên cuồng, sắc mặt âm hàn hung lệ.
Đó là bộ dáng Tần Liệt ba trăm năm trước.
Mâu Di Tư vốn có cơ hội mượn cánh cửa không gian bí mật, nháy mắt xông vào vực giới của Tích Dịch tộc, đột nhiên trợn mắt muốn nứt.
“Tần Liệt!”
Thân thể nàng như dòng điện lạnh trên không, đang lao nhanh, vậy mà lại cực kỳ quỷ dị đột nhiên cố định.
Mảng không gian đó chỗ nàng như kết thành đóng băng thật dày.
Thuật giam cầm hư không!
“Vù!”
Cũng ở giờ phút này, trong mắt Tần Liệt phóng ra một cột sáng màu xanh lục khác, bay vọt vào cánh cửa không gian bí mật.
Lúc đôi mắt Mâu Di Tư tràn ra hàn khí lạnh lẽo dữ dội, hướng về bóng người Tần Liệt đột nhiên ngưng huyễn ra kia, bóng người đó như dòng diện bị kéo dài, sau đó một lần nữa hóa thành một chùm sáng màu xanh lục.
Một chùm sáng màu xanh lục này cũng bay vào cánh cửa không gian bí mật.
“Xẹt xẹt xẹt!”
Hai chùm sáng màu xanh lục điên cuồng giao hội ngưng luyện.
Mấy giây sau, cánh cửa không gian bí mật được Sa Thác, Điệt Qua, còn có Mâu Di Tư gửi gắm hy vọng, cửa hang bị một tầng màng ánh sáng màu xanh lục ngăn chặn.
Đường lui của Mâu Di Tư và hai dị tộc lập tức bị phong kín.
“Ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc là ai?!”
Phản ứng lại, Mâu Di Tư vừa thấy cánh cửa không gian bí mật bị phong tỏa, đột nhiên quay đầu nhìn về phía phân thân Hồn Thú của Tần Liệt, lớn tiếng quát hỏi.
“Ngươi hận hắn như vậy?” Tần Liệt thân thể Hồn Thú, lấy một loại thanh âm quái dị khàn khàn như gầm khẽ nói chuyện: “Ta chỉ là tiến vào linh hồn thức hải của ngươi, ở sâu trong ký ức ngươi, đem bộ dáng một người ngươi... ghi nhớ khắc sâu nhất, lấy tơ hồn ngưng luyện ra mà thôi.”
“Một người khắc sâu ký ức nhất...” Mâu Di đầu tiên là chấn động, sau khi sửng sốt, nàng đột nhiên thất thố thét chói tai: “Không phải hắn! Người ta khắc sâu ký ức nhất, sẽ tuyệt đối không là hắn!”
“Ngươi rõ ràng bởi vì ảo ảnh hắn, từ bỏ cơ hội duy nhất có thể chạy trốn kia.” Mắt Tần Liệt lạnh lùng tàn khốc, ngữ khí cũng tràn ngập trào phúng, “Hắn là ai? Hẳn là người ngươi yêu nhỉ?”
“Người yêu? Hắn sao có thể là người ta yêu? Hắn là người ta thống hận khinh bỉ nhất!” Cảm xúc Mâu Di Tư không khống chế được.
“Buông tha chúng ta! Xin buông tha chúng ta!” Giờ phút này, Sa Thác ôm đầu, trong mắt không ngừng chảy máu tươi, hướng Tần Liệt đau khổ cầu xin, “Tích Dịch tộc chúng ta không oán không thù với ngươi, xin không nên đối đãi với chúng ta như thế!”
“Ta chính là hậu duệ của Cự Long tộc trưởng A Phất Lai Khắc, nếu ta chết, hắn có thể thông qua huyết mạch liên hệ biết!” Sắc mặt Điệt Qua giận dữ uy hiếp.
A Phất Lai Khắc, chính là đương nhiệm tộc trưởng Cự Long tộc, đồn đãi lão long này dâm tục vô cùng, cũng không biết có bao nhiêu đời sau hỗn huyết sau khi tạp giao.
Điệt Qua lấy thân phận Long Nhân tộc, có thể tu luyện đến tầng thứ cường đại như thế, quả thật có khả năng là bởi vì trong cơ thể chảy huyết mạch của A Phất Lai Khắc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT