Linh Vực

Chương 1095-2: Tinh không huyết chiến (2)


2 năm

trướctiếp

Long Nhân tộc và Tích Dịch tộc, xưa nay Tiêu không rời Mạnh, Mạnh không rời Tiêu, bọn họ ở Khư Địa như thế, ở nơi khác cũng là tương tự.

Đồn đãi, vực giới của Tích Dịch tộc và Long Nhân tộc, cũng là tương thông.

Lần này, Tích Dịch tộc ở vực ngoại bí địa này bị Mâu Di Tư giết hại rất nhiều tộc nhân, hiển nhiên đã triệt để chọc giận Tích Dịch tộc.

Hắn đem bạn thân Long Nhân tộc cùng mời tới.

“Sa Thác, là ai, là ai đang giết hại tộc nhân của ngươi?!”

Đại hán Long Nhân tộc, cả người lóe ra ánh lửa như lưu kim, hắn vừa ra, đã rít gào lên.

“Một nữ nhân nhân tộc!” Lão đầu Tích Dịch tộc tên là Sa Thác, trong mắt cuồng bạo hung lệ, xa xa chỉ về phía Mâu Di Tư.

Đại hán Long Nhân tộc quay đầu nhìn một cái, trong một đôi mắt màu vàng cực lớn như chuông đồng lập tức hiện ra hào quang dâm tục và nóng nảy cùng tồn tại.

Không đợi Tích Dịch tộc Sa Thác nhiều lời, hắn ngửa mặt lên trời hét một tiếng giận dữ, chợt lao về phía Mâu Di Tư.

Một cây cột ánh vàng rực rỡ, đột nhiên toát ra ngay tại trong hai tay hắn, trên cây cột màu vàng trải rộng bí văn thần bí, những bí văn đó như nước chảy róc rách, như hội tụ lại ở ánh sáng màu vàng.

Mâu Di Tư mắt thấy đại hán Long Nhân tộc lao tới, một đôi mắt sáng ngời bỗng nhiên dừng ở trên cây cột ánh vàng rạng rỡ kia.

Trên mặt nàng hiện ra một cái biểu cảm kỳ quái.

“Linh khí trong tay ngươi là bắt nguồn từ Tần gia phải không?” Mâu Di Tư khẽ nhíu mày ngài, lạnh lùng nhìn đại hán Long Nhân tộc đến: “Các ngươi là được Tần gia dặn ở đây phải không?”

Nàng bỗng nhiên hoài nghi tới sư huynh của nàng.

“Tần gia? Linh khí này quả thật là Tần gia tạo ra, nhưng đây là ta hao phí lớn tài liệu tu luyện, mới từ Tần gia đổi được.” Đại hán Long Nhân tộc, lúc ở giữa đường, tốc độ buông chậm lại nhếch miệng cười lên quái dị: “Ai chẳng biết, Tần gia sau khi thoát ly trung ương thế giới, đối với các đại thái cổ cường tộc đều buông ra cánh cửa giao dịch. Chỉ cần có đủ tài liệu, cường giả bất cứ chủng tộc nào cũng có thể mua linh khí đẳng cấp cao Tần gia tạo ra.”

“Nói như vậy, các ngươi không phải cố ý đến?” Mâu Di Tư lạnh nhạt hỏi.

“Chúng ta không có liên quan với Tần gia!” Đại Hán ngao ngao kêu quái dị.

“Vậy thì tốt.” Mâu Di Tư nói.

Tiếng nói vừa dứt, ngàn vạn không gian quang nhận, như con bướm bay lượn, đột nhiên từ trong cổ tay áo thật dài của nàng bay vút ra.

Những con dao ánh sáng đó tạo thành lưới đao rực rỡ dày đặc, chợt hướng về đại hán Long Nhân tộc.

Rất nhiều vòng tròn màu đen tràn vào mảnh không gian này, giờ phút này, bị một cỗ không gian dao động mãnh liệt đảo loạn, đều bị gạt về phía xa xa.

Cùng lúc, Mâu Di Tư thoáng lui lại một đoạn nhỏ, phóng ra một luồng linh hồn tin tức cực kỳ bí ẩn.

Trong đám vẫn thạch, Tần Liệt lấy thiên phú huyết mạch đem linh hồn tiềm ẩn đi, sâu sắc bắt giữ được một luồng khí tức linh hồn đó.

Hắn nhìn chằm chằm Mâu Di Tư một cái, trầm ngâm chút, đột nhiên lặng lẽ rời khỏi.

Phương hướng hắn rời khỏi, chính là phương hướng linh hồn Mâu Di Tư đưa tin, cũng là chỗ đám người Ma Phong.

Phân thân Hồn Thú của Tần Liệt, đối với mỗi một luồng linh hồn, đều có sức quan sát cực kỳ sâu sắc.

Bất luận một luồng linh hồn đó bí ẩn mỏng manh cỡ nào.

Một luồng linh hồn ý niệm Mâu Di Tư phóng ra, hướng ba người bọn Ma Phong truyền tin tức, bảo ba người đó đến viện trợ, bị Tần Liệt cảm giác được động hướng chính xác.

Hắn theo đuổi một luồng hồn niệm đó, trong lặng yên bất giác rời khỏi đám vẫn thạch.

Cùng lúc đó, hắn lại hướng một hồn nô Tu La tộc kia hạ đạt mệnh lệnh.

Chỗ bức tường trong suốt tầng ngoài Bạc La giới, Tu La tộc lão giả kia khẽ nhíu mày, đột nhiên hô to ra tiếng.

Đám người Đằng Viễn, Ni Duy Đặc, vừa nghe được tiếng kêu, vội vàng lấy bản thể tụ tập đến.

“Chuyện gì thế?” Đằng Viễn truy hỏi.

“Chủ nhân đã phát hiện vị trí chuẩn xác của đối phương!” Hồn nô nói.

“Ngươi dẫn đường cho chúng ta!” Vẻ mặt Đằng Viễn khẽ chấn động.

“Lộ trình có chút xa xôi.” Hồn nô nói.

“Rất xa?” Ni Duy Đặc kinh ngạc kêu lên.

Hồn nô đang muốn nói chuyện, linh hồn đột nhiên xuất hiện dao động khác thường, ngay sau đó, một Tinh Môn nhanh chóng ngưng tụ thành.

Trong Tỉnh Môn, bản thể Tần Liệt lướt xuyên đến.

“Tần Liệt!” Ba Lôi Đặc kinh ngặc hô lên.

“Đây mới là bản thể của hắn!” Đằng Viễn quát khẽ.

“Đối phương cách chúng ta quả thực quá mức xa xôi, lấy tốc độ của các ngươi muốn chặn đứng bọn họ, vẫn có thể cần nửa tháng thời gian.”

Tần Liệt vừa hiện thân, liền vận chuyển huyết mạch Bát Mục Yêu Linh.

Một cái Tinh Môn kia, đầu tiên là biến mất, mấy giây sau, lại có Tinh Môn mới ngưng luyện ra.

“Bên này đi!” Hắn chỉ hướng Tinh Môn.

Đám người Đằng Viễn mặt đầy sự kinh dị, nhưng không chần chờ quá nhiêu, lần lượt bay vào Tinh Môn.

“Ngươi ở lại tại chỗ!”

Ở sau khi đám người Đằng Viễn biến mất hết, bản thể Tần Liệt cũng cắm đầu chui vào Tinh Môn.

Chợt, bản thể của hắn, cùng một chỗ với đám người Đằng Viễn, đến thẳng chỗ phân thân của Hồn Thú.

Chỉ có huyết mạch bản thể Bát Mục Yêu Linh, mới có thể tùy ý mở ra Tinh Môn. Ngay cả phân thân Hồn Thú cũng không có liên hệ kỳ diệu như thế với mỗi một hồn nô.

Bởi vậy, nếu muốn làm đám người Đằng Viễn ngay lập tức tới chỗ phân thân Hồn Thú, nhất định phải dựa vào lực lượng huyết mạch bản thể.

Cho nên bản thể hắn bị ép vượt ngang hư không mà đến.

Từ Bạc La giới mở ra một Tinh Môn, tới chỗ hồn phó Tu La tộc, đã hao phí lượng lớn huyết mạch lực của hắn.

Trong tinh hải mênh mông, lần thứ hai ngưng luyện Tinh Môn, đưa bọn Đằng Viễn đến thẳng phân thân Hồn Thú, lại tiêu hao rất nhiều lực lượng huyết mạch của hắn.

Cái này dẫn tới bản thể hắn sau khi hội hợp với phân thân Hồn Thú, sắc mặt có chút tái nhợt, rõ ràng là huyết nhục tinh khí tiêu hao quá lớn.

Hắn không thể không lấy ra Phong Ma Bi, đem huyết nhục tinh khí cất giữ trong Phong Ma Bi hút ra.

“Đối phương ở nơi nào?” Đằng Viễn vội vã nói.

“Bên kia, một ngôi sao băng bay về phía Bạc La giới!” Phân thân Hồn Thú của Tân Liệt vươn cái vó dữ tợn, chỉ về phương xa.

Bản thể hắn thì là ngồi ngay ngắn ở vai phân thân Hồn Thú.

“Ngươi... Nếu không về Bạc La giới trước?” Ni Duy Đặc nhướng mày, nói: “Bản thể ngươi dù sao chỉ là tu vi Niết Bàn cảnh, ngươi hẳn là không chịu nổi hoàn cảnh vực ngoại tinh không chứ?”

Hắn nói như vậy, đám người Đằng Viễn cũng đều phản ứng lại, đều vội thúc giục bản thể hắn đi trước.

Bản thân Tần Liệt cũng sửng sốt một chút.

Hắn đã nghe rất nhiều hung hiểm của vực ngoại tinh không, biết trừ phi đạt tới Hư Không cảnh, bằng không rất khó ở sau khi thoát ly vực giới, bay lượn ở trong vũ trụ.

Niết Bàn cảnh thì khả năng càng thêm không lớn.

Nhưng, giờ phút này hắn ngồi ngay ngắn ở trên phân thân Hồn Thú, nhắm mắt cảm thụ một chút, phát hiện đủ loại lực lượng ăn mòn không biết tên tràn ngập ở vực ngoại tinh không, tựa như căn bản không tạo thành ảnh hưởng đối với hắn.

Cái phát hiện này làm hắn kinh dị vô cùng.

Hắn không khỏi nghiêm túc quan sát động tĩnh của huyết mạch.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp