Nơi đây là nơi Cổ Thú tộc sinh sống, Tạp Luân gia tộc ăn nhờ ở đậu, tất nhiên cần cẩn thận.

Thân là tộc trưởng Tạp Luân gia tộc, hắn cũng không muốn gia tộc bởi vì hắn mạo muội, diệt tộc ở Bạc La giới.

Nhất là, khí tức trên người Chu Tước cấp chín Đồng Yên, lại là cường đại như thế.

Cường đại đến khiến hắn cảm thấy không có một chút khả năng thắng lợi.

“Mời ngươi về!” Đồng Yên hừ nói.

Khải Lí mặt đầy xấu hổ, hắn nhìn nhìn Tần Liệt, một vẻ mặt muốn nói lại thôi.

Vẻ mặt Tần Liệt lạnh nhạt, không một lời, rõ ràng không chuẩn bị nói chuyện hỗ trợ.

Khải Lí thầm than một tiếng, chỉ có thể chắp tay, bất đắc dĩ rời khỏi.

“Vừa rồi những gia hỏa Tu La tộc đó, chính là...” Đồng Yên khẽ nhíu mày, châm chước dùng từ, nói: “Chính là những người bị ngươi thuần phục?”

Hiển nhiên, nàng nhất định là từ chỗ Đằng Viễn, Ni Duy Đặc rời khỏi, đã biết được một số chuyện.

“Ừm, là bọn họ.” Tần Liệt cũng không che che dấu dấu, chỉ vào những xương trắng thật lớn bên dưới, nói: “Mấy thứ này, có thể xây dựng một tòa tế đàn liên thông một giới khác. Chờ bọn Đằng Viễn từ vực ngoại tinh không trở về, Cổ Thú tộc các ngươi, còn có cường giả chủng tộc khác của Bạc La giới, đều có thể tổ chức lực lượng, đi một giới chỗ đó săn bắn.”

“Cần ta hỗ trợ gì không?” Mắt Đồng Yên sáng lên.

“Giúp ta đem những hài cốt này vận chuyển đến nơi đó.” Tần Liệt chỉ chỉ bảy lục địa lơ lửng trên không cách đó không xa.

“Được.” Đồng Yên gật đầu.

Chi tiết trong đó, rất nhiều chuyện vụn vặt, nàng thế mà lại căn bản không hỏi.

***

“Phụ thân, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

Mắt thấy Khải Lí ủ rũ trở về, Sắt Lâm vội vàng tiến lên hỏi tình trạng.

Hắc Tư Đặc, Nạp Cát, Kiều Thập các tộc nhân Tạp Luân gia tộc, cũng đều tràn lên.

Những người này, rất nhiều trong mắt che kín tơ máu.

Một đoạn thời gian gần đây, Tạp Luân gia tộc đã trải qua cảnh ngộ thê thảm nhất trong đời, xa xứ, ăn nhờ ở đậu, có loại cảm giác tuyệt vọng không nhìn thấy tương lai.

Bọn họ đã không có lòng nào để tu luyện.

Khải Lí nhìn mọi người, sắc mặt tối sầm lại, trong lòng sinh ra cảm giác chua xót bất đắc dĩ.

Hắn biết toàn bộ gia tộc, đều bởi vì dã tâm của hắn, bởi vì Nạp Cát trộm sọ Ám Hồn Thú, bởi vì một loại liên hệ của Sắt Lâm với sọ Ám Hồn Thú, cuối cùng quyết liệt với Tu La giới.

Kết quả sọ Ám Hồn Thú được bọn họ gửi gắm hy vọng còn nổ tung ở trong tay Tần Liệt, Tạp Luân gia tộc không thu hoạch được gì.

Bọn họ mất đi toàn bộ, cũng chưa nhận được thứ mong muốn, tất cả gia tộc có được còn bị chôn vùi.

Hắn cảm thấy vô lực thật sâu.

Hắn không biết, giờ này ngày này, còn có cách nào, còn có người nào, có thể thật sự cứu vớt được Tạp Luân gia tộc.

Vài phút đồng hồ trước, hắn cảm ứng được khí tức đồng tộc, sinh lòng ra sự sợ hãi thật lớn.

Hắn lo lắng là truy binh giết vào Bạc La giới.

Lại lo lắng là nanh vuốt của Ám Hồn Thú truy tìm đến.

Hắn đã biến thành chim sợ cành cong.

“Không có gì, vừa rồi hẳn là có người cùng tộc tới đây, chẳng qua... Ta không biết là ai.” Hắn cười cay đắng, lại trấn an mọi người: “Nơi này là Bạc La giới, ta nghĩ hẳn là không phải người tới từ năm đại gia tộc của Tu La giới, hẳn là... Hẳn chỉ là đồng tộc của chúng ta ở Bạc La giới.”

“Đồng tộc Bạc La giới, hẳn là đều bị Ám Hồn Thú nô dịch rồi chứ? Bọn họ vì sao tới đây?” Hắc Tư Đặc ngạc nhiên hẳn lên.

“Không biết, ta chỉ nhìn thấy Tần Liệt với Chu Tước cấp chín.” Khải Lí lắc lắc đầu.

“Tần Liệt?” Sắt Lâm cả kinh: “Hắn cùng một chỗ với những đồng tộc kia của chúng ta?”

“Ta chưa nhìn thấy.” Khải Lí nói.

Lúc này, Sắt Lâm nghĩ một chút, đột nhiên nói: “Đại khái mấy canh giờ trước, linh hồn con... Không cảm nhận được áp lực khủng bố làm người ta hít thở không thông nữa.”

“Có ý tứ gì?” Nạp Cát khó hiểu nói.

“Ám Hồn Thú hẳn là đã rời khỏi Bạc La giới.” Sắt Lâm nói.

“Cái gì?!” Mọi người đều kinh ngạc hô lên.

“Nói như vậy, chúng ta ở Bạc La giới an toàn rồi?” Hắc Tư Đặc kinh hỉ đan xen.

Vẻ mặt Khải Lí cũng khẽ chấn động.

Ngay tại lúc này, Cát Vinh Quang ngồi một chiếc phi hành linh khí tinh xảo đẹp đẽ, từ xa xa chạy đến như bay.

Phi hành linh khí bỏ neo ở trên không Tạp Luân gia tộc, Cát Vinh Quang nhìn phía mọi người, hơi khom người, nói: “Chủ nhân nhà ta mời các ngươi, ở tối nay lúc mặt trăng thứ bảy mọc lên, đi Thất Linh đảo tụ một chút.”

“Thất Linh đảo?” Khải Lí ngẩn ra.

Cát Vinh Quang nghiêng người, chỉ hướng bảy lục địa cách đó không xa lơ lửng trên không, nói: “Chỗ đó là Thất Linh đảo, tổng bộ Viêm Nhật đảo chúng ta ở Bạc La giới.”

“Chủ nhân nhà ngươi là Tần Liệt?” Mắt Sắt Lâm chợt lóe ánh sáng lạ.

Cát Vinh Quang mỉm cười gật đầu, sau đó nói: “Chủ nhân nói, hắn mời là... Toàn bộ tộc nhân Tạp Luân gia tộc.”

Nói xong, Cát Vinh Quang xoay người rời khỏi.

Một đám người Tạp Luân gia tộc nghi hoặc trùng trùng bắt đầu thương nghị.

Trong trời đêm sáng ngời, năm vầng trăng treo cao, phóng thích ánh sáng bạc rạng rỡ.

“Lúc mặt trăng thứ bảy mọc lên...” Khải Lí nhíu mày thật sâu.

Thời gian vội vàng.

Ở lúc đám người Tạp Luân gia tộc còn đang khó có thể lựa chọn, bọn họ nhìn thấy chỗ ngọn núi đặt cánh cửa bí cảnh kia của Cổ Thú tộc, không ngừng có cường giả nhân tộc tràn ra.

Hứa Nhiên, Lôi Diêm, vân vân các người quen của Tịch Diệt tông, mang theo rất nhiều cường giả Niết Bàn cảnh, hồn đàn, hướng Thất Linh đảo phương xa bước vào.

Không đơn giản như thế, Phùng Nghị, Kì Dương, còn có Tương Ngạn vân vân các người quen, cũng liên tiếp tràn ra.

“Những gia hỏa này chính là lực lượng mạnh nhất Bạo Loạn Chi Địa! Bọn hắn muốn đi đâu?” Hắc Tư Đặc kinh ngạc kêu lên.

Nhiều năm qua, hắn luôn phụ trách lui tới với Tịch Diệt tông, thường xuyên đi lại ở các đại lục của Bạo Loạn Chi Địa.

Hắn đối với thủ lãnh, mỗi một hồn đàn cường giả của các đại thế lực cấp Bạch Ngân đều là phi thường quen thuộc.

Mắt thấy toàn bộ tinh nhuệ của Bạo Loạn Chi Địa nhất nhất tràn vào Bạc La giới, hướng Thất Linh đảo bay đi, Hắc Tư Đặc chấn động vô cùng.

“Lúc mặt trăng thứ bảy mọc lên...” Khải Lí hít sâu một hơi, nói: “Tần Liệt cũng mời chúng ta, chúng ta cũng đi qua xem tình huống một chút đi.”

“Giác Ma tộc! Ám Ảnh tộc! Còn có Quỷ Mục tộc!” Lão bộc Kiều Thập của Tạp Luân gia tộc biến sắc, lại hét lên chói tai.

Mọi người tập trung nhìn, lập tức chú ý tới cường giả ba đại chủng tộc của U Minh giới, giờ phút này, cũng từ đỉnh núi đó tràn ra.

Những người đó cũng hướng Thất Linh đảo mà đi.

Rất nhiều tộc nhân Cổ Thú tộc phân tán ở trong khe núi cùng rừng, giống như biết sự kiện hôm nay, vẻ mặt mỗi người như thường.

Bọn họ tản ra rất rộng, trải rộng ở ven Cổ Thú tộc, đang cẩn thận đề phòng.

“Đây là Bạc La giới! Bầu trời đêm bảy mặt trăng treo cao, thật đẹp, thật đẹp!” Phùng Nghị dẫn dắt cường giả Thiên Khí tông, lúc hướng Thất Linh đảo bay đi, âm thầm cảm thán.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play