Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Được, ta lập tức báo cho Đình Ngọc, bất luận hải đảo đó trước mắt thuộc về ai, ta cũng sẽ nghĩ cách để cho hắn nhường ra”. Tần Liệt sảng khoái nói.

Trong mắt Cao Vũ hiện lên một tia ấm áp: “Cảm ơn”.

“Giữa ngươi và ta không cần nói lời khách khí”. Tần Liệt cười.

Cao Vũ nhẹ nhàng gật đầu, giải thích: “Cha mẹ Già Nguyệt, còn có một ít tộc nhân Bạch Di tộc, chưa táng thân ở trận chiến lúc trước. Hải đảo đó, chính là quê của một chi bọn họ, ta nợ Già Nguyệt cùng cha mẹ nàng quá nhiều, cho nên...”. Hắn biết năm đó Cao Vũ và Già Nguyệt đi xa Đông Di, được cha mẹ Già Nguyệt tán đồng, cũng từng đạt được địa vị nhất định ở Bạch Di tộc.

Đáng tiếc, bởi vì vết xe đổ của Khương Chú Triết, người Đông Di rất khó tiếp tục tin tưởng người ngoài.

Cuối cùng, chẳng những Cao Vũ và Già Nguyệt bị đuổi đi, bị coi là cái cớ người Đông Di tiến công Bạo Loạn chi địa, cha mẹ Già Nguyệt cũng bỏ chạy xa xứ.

Chẳng qua cũng bởi cha mẹ Già Nguyệt rời khỏi, bọn họ đã tránh khỏi các thế lực Bạo Loạn chi địa giết hại đối với người Đông Di.

Nay bụi bặm tan, đại đa số người Đông Di hoặc bị đánh chết, hoặc bị Bát Mục Yêu Linh luyện hóa thành lực lượng máu thịt tinh thuần, nuôi nấng bé gái Linh tộc kia.

Lãnh địa của người Đông Di cũng bị các thế lực chia cắt.

Lúc này, cha mẹ Già Nguyệt muốn trở về Đông Di, cũng chỉ có thể dựa vào Già Nguyệt và Cao Vũ một tầng quan hệ này, đến năn nỉ Tần Liệt.

Tần Liệt biết Cao Vũ và Già Nguyệt tình cảm thâm hậu, hơn nữa lấy địa vị giờ này ngày này của hắn, khiến bất cứ thế lực nào cắt nhường Bạch Dạng đảo kia, đối phương cũng sẽ nể tình, cho nên một lời đáp ứng luôn.

“Nghe nói ngươi và Tà Thần dung hợp có chút phiền toái?”. Trầm ngâm một chút, hắn lại hỏi.

“Huyết mạch có xung đột”. Cao Vũ thản nhiên nói.

Tần Liệt khẽ nhíu mày, nói: “Ngươi có ý tưởng gì không? Buông tha?”. Tần Liệt cả kinh.

“Ừm”. Vẻ mặt Cao Vũ đờ đẫn: “Huyết mạch đã có xung đột, ta sẽ không tính tiếp tục cưỡng cầu, không có một vị Tà Thần đó, ta vẫn có thể cường đại lên. Chẳng qua, thời gian cần, có thể sẽ dài hơn rất nhiều. Không có việc gì. Ta còn trẻ, ta chờ được, cũng tiêu hao được. Hơn nữa, ta cảm thấy thành tựu tương lai của ta, chưa chắc sẽ kém một vị Tà Thần kia!”.

Mắt Tần Liệt sáng lên, nhìn thật sâu về phía hắn, nói: “Chuyến đi thâm uyên lần này ngươi cũng đi cùng?”.

“Đương nhiên”. Cao Vũ nói.

“Ta thấy ngươi tương lai, thậm chí có thể sẽ vượt qua một vị Tà Thần nọ truyền thừa cho ngươi Cửu U tà thuật!”. Tần Liệt nghiêm túc nói.

“Ta cũng nghĩ như vậy”. Trong mắt Cao Vũ toát ra ngạo ý.

Lúc này, Tần Liệt biết Lăng Ngữ Thi lo lắng đã là dư thừa, Cao Vũ trải qua một phen uể oải, rõ ràng đã từ trong đó đi ra.

Hắn tin tưởng Cao Vũ từ bỏ, đối với Cao Vũ mà nói, nói không chừng là phúc không phải là họa.

Sau đó, các đại thế lực cấp Bạch Ngân ở Bạo Loạn chi địa, ba đại chủng tộc của U Minh giới đều đang bận rộn, chuẩn bị sau đó không lâu đến Chiêu Hồn đảo hướng thâm uyên rảo bước tiến lên.

Tần Liệt ở trên Chiêu Hồn đảo, cùng Lăng Ngữ Thi tham thảo lẫn nhau ở trên ảo diệu của linh hồn.

Hắn đem một ít bí thuật Hồn tộc nói rõ, Lăng Ngữ Thi cũng đem ảo diệu linh hồn nàng thông qua Cửu U Hồn Ngục quan sát được, hướng hắn nói rõ ràng.

Hai người đều bởi vậy được lợi không phải là ít.

Ngày thứ sáu.

Trầm Khôi thông qua Tống Đình Ngọc, hướng hắn truyền đến một tin tức, nói có tộc nhân Tu La tộc tới Tịch Diệt tông, muốn biết nơi Tạp Luân gia tộc ẩn thân.

Trầm Khôi biểu lộ ý vội vàng.

Sau khi thu được tin tức, Tần Liệt lập tức đứng dậy, từ Tà Anh đảo trước khi tới Tịch Diệt tông.

Hắn rất nhanh đã hiện thân ở Tịch Diệt tông.

Tịch Diệt tông, trước khe núi Lôi Thần Bào Hao, năm tộc nhân tên Tu La tộc mặc một loại áo giáp màu đen đẹp đẽ quý giá, đang cùng đám người Tịch Diệt tông Trầm Khôi, Lôi Diêm, Hứa Nhiên giằng co.

Bốn trong năm người ở Bất Diệt cảnh, một người trong đó, chính là tu vi Hư Không cảnh.

Cũng bởi thế, Trầm Khôi mới sẽ vội vã đưa tin cho hắn, hy vọng hắn có thể ra mặt.

“Chúng ta ở Tố Lạc giới, nhìn cánh cửa vực giới vỡ nát, nhìn tộc nhân Tạp Luân gia tộc nhất nhất biến mất”. Cường giả Tu La tộc Hư Không cảnh, trong một đôi mắt sao chữ lóe ra hào quang hung lệ, nói: “Liên hệ giữa Tạp Luân gia tộc với các ngươi, từ trước tới nay đều không phải bí mật, bọn họ từ Tố Lạc giới chạy ra, tất nhiên là tới nơi đây! Các ngươi nếu không thể cung cấp tin tức xác thực, ta sẽ đem gia hỏa trong khe núi phía sau bế quan tu luyện kia đánh chết!”.

Hắn chỉ hướng khe núi Lôi Thần Bào Hao.

Hiển nhiên, người này cũng biết tông chủ Tịch Diệt tông, chính là Tịch Diệt lão tổ còn đang bế quan tu luyện.

Thân là người số một ở Bạo Loạn chi địa, Tịch Diệt lão tổ vẫn đang đau khổ tìm con đường phá cảnh, nhiều năm qua chưa xuất quan.

Người này lấy tính mạng Tịch Diệt lão tổ để áp chế đám người Trầm Khôi, làm Trầm Khôi những người này quả nhiên là lửa giận ngập trời, lại không biết như thế nào cho phải.

Tịch Diệt tông không có cường giả Hư Không cảnh, ở lúc đối mặt người này, bọn họ căn bản không có một chút phần thắng.

Toàn bộ Bạo Loạn chi địa, cũng chỉ có Viêm Nhật đảo, chỉ có Tần Liệt mới có thể mời được cường giả Hư Không cảnh.

Bọn họ chỉ có thể hướng Tần Liệt cầu cứu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play