Lúc này, hơi nước do chiến đấu tạo thành đã hoàn toàn tản đi, tầm mắt Long Thần trở nên sáng rõ. Đám Kim Giác Huyết Sa tụ tập lại một chỗ trước mặt cách hắn khoảng năm mươi thước, nhìn về một phía khác, trong ánh mắt chúng nó hiện ra biểu tình như triều bái.
"Không hay rồi, nhất định là có minh thú cường đại hơn xuất hiện." Long Thần thầm kêu rên trong lòng.
Mà lúc này, Diệp Hiên đã bắt đầu chạy về phía Long Thần, vẻ mặt hắn có chút nóng nảy, hiển nhiên là cũng cảm nhận được có nguy hiểm kinh khủng hơn đang tới. Loại nguy hiểm này ước chừng phải kinh khủng hơn nguy hiểm đối đầu với mười mấy con Kim Giác Huyết Sa, rất rất nhiều lần. Nguy hiểm như vậy, có thể trong nháy mắt cướp đi tính mạng của Long Thần.
Ở thời điểm Diệp Hiên còn chưa kịp tới gần, theo phương hướng triều bái của đám Kim Giác Huyết Sa, Long Thần cảm giác được một luồng dao động linh hồn vô cùng to lớn, một cỗ khí tức khiến người ta hít thở không thông, không chút kiêng kỵ phóng ra, khiến mọi người hoảng sợ không thôi. Ngay vào lúc này, một con cá mập dáng vẻ nhỏ bé dài khoảng thước rưỡi, trông giống như rất bình thường, nổi lên từ giữa mặt biển.
Đây là một con cá mập nhỏ màu bạc, ngoại trừ thân ngoài là màu bạc khác với màu máu của Kim Giác Huyết Sa thì nó cũng có một cái độc giác màu vàng kim.
"Kim Giác Ngân Sa."
Diệp Hiên có chút khiếp sợ kêu lên cái tên này.
"Đây chính là một trong những bá chủ trong truyền thuyết của U Minh Huyết Hải, thật không ngờ nó thật sự tồn tại. Kim Giác Ngân Sa là vương giả siêu cấp sinh ra trong đám Kim Giác Huyết Sa, thực lực chính là Thần cấp tam phẩm."
Minh thú Thần cấp tam phẩm, nói cách khác, con Kim Giác Ngân Sa nhìn rất đáng yêu, chỉ dài có thước rưỡi này, chính là võ giả cấp bậc Minh Tướng, mà võ giả cấp bậc đó có thể giết chết Long Thần và Diệp Hiên trong nháy mắt. Đứng trước Kim Giác Ngân Sa này, hai người Long Thần, thật không có sức kháng cự, sắc mặt hai người lập tức tái nhợt tới cực điểm.
Loại minh thú như Kim Giác Ngân Sa này, người U Minh Quân cũng chỉ có thể phỏng đoán là có tồn tại, mà không hề chắc chắn. Nếu như biết chắc, Diệp Hiên hẳn sẽ không đi trêu chọc Kim Giác Huyết Sa, để rồi dẫn động ra cả bá chủ siêu cấp của toàn bộ U Minh Huyết Hải. Dựa vào tình huống hiện tại mà nói, hậu quả thật sự là không tưởng tượng nổi.
Long Thần lại không hề căng thẳng sắc mặt ảm đạm như Diệp Hiên, bởi vì hắn biết, Độc Cô Quân ở gần đây, dựa vào tốc độ kinh người của Độc Cô Quân, trong thời gian ngắn Độc Cô Quân sẽ tới nơi này.
Mà vào lúc này, Kim Giác Ngân Sa đang nhìn chằm chằm hai người Long Thần và Diệp Hiên, hai con mắt màu bạc của nó tràn đày một loại lực chấn nhiếp không âm thanh. Nhìn bề ngoài có thể thấy Kim Giác Ngân Sa này rất đáng yêu, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt này, cho dù là Long Thần cũng cảm thấy một sự kiêng kỵ từ sâu trong linh hồn.
Chẳng những kiêng kỵ, còn có sợ hãi.
Kim Giác Ngân Sa này chắc chắn là yêu thú khủng bố nhất mà Long Thần từng gặp.
Yêu thú như vậy chắc chắn là lão yêu quái đã tồn tại mấy ngàn năm rồi.
Bây giờ, Diệp Hiên đã tới bên cạnh Long Thần, hắn chuẩn bị đưa Diệp Hiên vào trong Thái Hư Cảnh nhưng đã muộn. Chính giữa ánh mắt của Kim Giác Ngân Sa kia đột nhiên xuất hiện một vòng sáng màu bạc, bay về phía Long Thần và Diệp Hiên. Mặc dù tốc độ rất chậm, nhưng Long Thần và Diệp Hiên đều có một loại cảm giác hoàn toàn bị giam cầm, động đậy một chút cũng không được. Cái chết đã cách hai người rất gần.
Thời điểm vòng sáng màu bạc đó tới sát hai người, thân hình gầy gò của Độc Cô Quân xuất hiện trước mặt bọn họ, vẻ mặt của hắn vô cùng thận trọng, hẳn là sớm biết Kim Giác Ngân Sa này sẽ xuất hiện. Một quyền nhẹ nhàng đánh ra, quyền ấn của Độc Cô Quân va chạm với vòng sáng màu bạc kia, mặc dù vòng sáng bị đánh nát hoàn toàn, nhưng lại hóa thành hạt bụi màu bạc rơi vào trong U Minh Huyết Hải. Trong nháy mắt, giống như vô số vụ nổ bùng lên, toàn bộ U Minh Huyết Hải nổi sóng, cảnh tượng kinh thiên động địa, nước biển gầm thét kinh người, tựa như có vô số cự thú ẩn nấp trong đó. Tiếng nổ đùng đoàng, một cỗ sức mạnh mang tính lật đổ cuốn toàn bộ nước biển của hải vực lên cao, sóng biển cao ngất trong nháy mắt nhấn chìm Long Thần và Diệp Hiên xuống đáy biển.
"Diệp Hiên."
Độc Cô Quân kêu lên thê lương. Nước biển bạo động như vậy là do Kim Giác Ngân Sa giận dữ mà tạo thành, thời điểm Độc Cô Quân xuất hiện, Kim Giác Ngân Sa kia đã dời sự chú ý lên người cùng đẳng cấp với nó là Độc Cô Quân, nên trút lửa giận của mình lên người hắn. Dưới tình huống khẩn cấp như vậy, Độc Cô Quân vốn muốn cho Long Thần và Diệp Hiên thoát khỏi nguy hiểm trước, một mình hắn chiến đấu, nhưng lại chậm một bước.
Trong nước biển đang điên cuồng cuộn trào, chỉ một nháy mắt đã không thể biết Long Thần và Diệp Hiên bị cuốn đi nơi nào. Độc Cô Quân vốn muốn đuổi theo, nhưng bá chủ siêu cấp trong nước biển - Kim Giác Ngân Sa lại ngăn cản hắn sít sao. Nếu đã tới, sao có thể đi dễ dàng như vậy.
Kim Giác Ngân Sa, chính là Hoàng giả siêu cấp của hải vực này, muốn chạy khỏi lĩnh vực của nó không phải là chuyện đơn giản. Mặc dù Độc Cô Quân là cường giả Thần Vũ cảnh tầng ba viên mãn, cường đại hơn Kim Giác Ngân Sa không ít, nhưng U Minh Huyết Hải này chính là địa bàn của nó, thực lực của hắn đương nhiên là bị giảm đi nhiều.
"Dù sao trên người Diệp Hiên có "tử diệp", dựa vào "mẫu diệp" mà thành chủ cho ta, nhất định ta có thể tìm được hắn. Chỉ hy vọng, hắn có thể sống sót qua thời gian ta đối phó với Kim Giác Ngân Sa."
Độc Cô Quân lập tức ra quyết đinh, đối phó với con Kim Giác Ngân Sa quấn người này trước, sau đó mới đi tìm Diệp Hiên, bởi vì lúc hắn rời khỏi phủ thành chủ, Diệp Huyên đã đưa cho hắn một cái lá cây thần kỳ, gọi là "mẫu diệp". Loại Tử Mẫu Diệp này là một loại lá cây thần kỳ có thể cảm ứng đối phương, chỉ cần phạm vi giữa hai người không vượt quá trăm ngàn dặm, thì vẫn cảm ứng được. Trên người Diệp Hiên có giữ "tử diệp" mà tỷ tỷ hắn đưa, cho dù tạm thời Độc Cô Quân không biết Diệp Hiên bị cuốn đi nơi nào, nhưng chờ sau khi hắn giải quyết xong xuôi, thì vẫn có thể đi tìm Diệp Hiên.
Trước mặt, việc phải làm duy nhất, chính là đánh lui con Kim Giác Ngân Sa phiền toái này.
Ánh mắt Độc Cô Quân lập tức lạnh như băng.
...
Thời điểm nước biển cuộn trào, Long Thần đã dự đoán được sẽ xảy ra chuyện gì. Toàn bộ hải vực đều nằm trong sự khống chế của con Kim Giác Ngân Sa này, với sức mạnh như vậy, Long Thần chắc chắn không chống đỡ được, cho nên trong thời điểm nguy cấp đó, hắn chỉ có thể đảm bảo mình và Diệp Hiên không bị tách ra.
"Nắm lấy tay ta."
Vươn tay ra, quả nhiên Diệp Hiên cũng ý thức được chuyện như vậy, nên hai người nắm chặt lấy cánh tay đối phương. Trong nháy mắt tiếp theo, bọn họ bị nước biển khổng lồ nhấn chìm, không biết bị cuốn tới chỗ nào của U Minh Huyết Hải.
Từng cỗ sức lực khổng lồ kia thật sự đã đập hai người Long Thần tới sưng mặt sưng mũi, cánh tay cũng suýt chút nữa buông ra. Chỉ là ở giây phút sắp chết, dục vọng cầu sinh của con người luôn vô cùng mạnh mẽ, dù không có sức lực chống cự, Long Thần vẫn có thể nhịn chịu. Khoảng nửa canh giờ trôi qua, hai người rốt cuộc trôi ra khỏi phạm vi bạo động của Kim Giác Ngân Sa, hải vực huyết sắc chung quanh bắt đầu ổn định lại. Một cỗ áp lực nước khổng lồ đè nặng lên hai người, dùng thân thể của Long Thần cũng có chút khó chống đỡ.
Thật vất vả hai người mới phục hồi lại, thở phào nhẹ nhõm.
"Chúng ta chắc là tới đáy biển của U Minh Huyết Hải." Long Thần nhìn xung quanh, nơi này u ám tới mức không nhìn thấy cái gì, nhưng hắn phát hiện chân mình đạp trên đất bằng, có thể thấy, bọn họ đã tới đáy biển.
"Độc Cô gia gia lại đi theo chúng ta..." Chuyện này khiến cho Diệp Hiên vô cùng bất ngờ, trầm tư một hồi, rồi nói tiếp: "Nói thế nào thì lần này cũng là do hai người chúng ta quá lỗ mãng, chưa tìm hiểu rõ sự khủng bố của U Minh Huyết Hải này. Lại còn cho rằng chỉ giết một con Kim Giác Huyết Sa thì không sao cả. Bây giờ vẫn nên nhanh chóng bơi lên, thoát khỏi U Minh Huyết Hải này, sau đó chờ Độc Cô gia gia tìm được chúng ta."
Long Thần cũng nghĩ như vậy, gật đầu một cái. Nhưng thời điểm hai người muốn rời khỏi, thì đột nhiên phát hiện cách nơi đó không xa, xuất hiện một vầng ánh sáng màu đỏ yêu dị.
"Đó là vật gì."
Một mùi thơm thấm vào lòng người từ bên kia bay lại. Ngửi thấy mùi thơm này, hai người đều có một loại cảm giác yên lòng, ngay cả mệt mỏi trên người dường như cũng dần dần khôi phục.
"Không ngờ ở chỗ này lại có thể gặp được một vật tốt như vậy đó. Diệp gia chúng ta có một miếng ngọc bội Hồng Liên, theo truyền thuyết là dùng một đóa Yêu Huyết Hồng Liên ngưng kết thành, đương nhiên không có khả năng có hai miếng ngọc bội Hồng Liên. Chỉ là Yêu Huyết Hồng Liên là linh dược Thần cấp nhị phẩm, hạt sen do Yêu Huyết Hồng Liên kết thành có thể đưa cho luyện đan sư luyện ra rất nhiều loại đan dược, đều có hiệu quả to lớn. Mà hiệu quả lớn nhất, chính là gia tăng ngộ tính và năng lực lĩnh ngộ của người dùng, điểm này mới là quan trọng nhất."
Long Thần dùng Phệ Linh Yêu Đồng nhìn một chút, trong vòng một dặm có vẻ không có nguy hiểm gì thì nói, "Đi qua xem một chút."
Hai người nhìn nhau rồi vội vàng chạy tới. Chỉ là khi tới gần hơn một chút, Diệp Hiên bỗng cau mày mất mát nói: "Gốc Yêu Huyết Hồng Liên này đã chết rồi, không thể nào có hạt sen nữa, lưu lại chỉ là một thân xác mà thôi. Cho dù là thân xác cũng có được mùi thơm thấm vào lòng người như vậy."
Chỉ là Long Thần vẫn cảm giác thấy Yêu Huyết Hồng Liên này có chút kỳ quái. Hai người tiếp tục đi tới, nhanh chóng tới được trên đỉnh Yêu Huyết Hồng Liên. Có thể thấy, Yêu Huyết Hồng Liên này có hình tròn, đường kính khoảng chừng mười thước, vòng ngoài là cánh sen màu đỏ yêu dã, bên trong thì là đài sen đã có chút khô héo. Quả nhiên, hạt sen Hồng Liên trân quý đã sớm không còn.
"Đi thôi, Yêu Huyết Hồng Liên này đã không còn giá trị." Diệp Hiên tiếc hận nói.
"Chờ một chút." Long Thần tỉ mỉ phát hiện, chính giữa đài sen này thật giống như có một điểm lõm xuống. Nhìn hình dáng điểm lõm này có vẻ là hình thù một khối ngọc bội, mà khối ngọc bội này hình như Long Thần đã từng thấy Diệp Huyên đeo trước ngực.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT