- Ha ha, Diệp Trần đang ở trong Vân Vụ Sơn, cách Nam La Tông hai trăm dặm về hướng Đông.

Long Bích Vân chỉ về hướng Vân Vụ Sơn.

- Đa tạ, vậy ta xin phép đi trước. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Nói đoạn, Mộ Dung Chỉ Thuỷ hoá thành lưu quang biến mất.

- Không hổ là Nam Trác Vực Nhân Ma gia tộc gia chủ, danh tiếng mặc dù không nổi, nhưng cũng không phải Linh Hải Cảnh tông sư bình thường, Mạc Phong, ngươi cảm thấy thế nào?

Thanh niên tóc bạc Mạc Phong nói:

- Rất mạnh!

Nghe Mạc Phong nói vậy, Long Bích Vân đại khái biết được thực lực của Mộ Dung Chỉ Thuỷ.

Phía trước.

Mộ Dung Chỉ Thuỷ đang phi hành cũng phải quay đầu nhìn lại.

- Bạch Long Điện điện chủ Mạc Phong ở đây, cộng thêm cháu gái Long Vương, trọng lượng đủ nặng, xem la Lão Long Vương rất coi trọng Diệp Trần.

Nở một nụ cười, Mộ Dung Chỉ Thuỷ càng có niềm tin.

- Đại thiếu gia, có người tên Mộ Dung Chỉ Thuỷ đến tìm thiếu gia, đang ở trong đại sảnh.

Bên ngoài viện tử, chấp sự Diệp gia đến thông báo.

- Mộ Dung Chỉ Thuỷ!

Diệp Trần nhíu mày,

- Nói với hắn, ta sẽ đến ngay.

- Vâng!

Tiếng bước chân xa dần.

Dừng tham ngộ, Diệp Trần tự lẩm bẩm một mình:

- Nam Trác Vực họ Mộ Dung không nhiều, hình như chỉ có một Mộ Dung gia, không lẽ là người thân của Mộ Dung, nhưng người thân của nàng sao lại đến tìm ta, không lẽ Mộ Dung có chuyện, đi xem trước rồi tính.

Tra kiếm vào vỏ, Diệp Trần đi ra ngoài viện tử.

Trong đại sảnh.

Một nam tử hắc y đang ngồi uống trà, bộ dạng rất kiên nhẫn.

Tiếng bước chân vang lên, Diệp Trần bước vào.

- Ngươi là Diệp Trần!

Mộ Dung Chỉ Thuỷ lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Trần, không khỏi kinh ngạc về tuổi tác và khí tức của đối phương, mặc dù hắn từng xem qua hình vẽ, nhưng hình vẽ chỉ vằng một phần mười người thật.

- Tại hạ chính là Diệp Trần, xin hỏi ngươi là?

- Ta là phụ thân của Mộ Dung Khuynhh Thành, giá chủ đương đại Mộ Dung gia tộc Mộ Dung Chỉ Thuỷ.

- Thì ra là Mộ Dung bá phụ.

Diệp Trần chắp tay nói tiếp:

- Không biết Mộ Dung có khoẻ không.

- Khoẻ, mà cũng không khoẻ.

Ngồi đối diện Mộ Dung Chỉ Thuỷ, Diệp Trần hỏi:

- Sao lại nói thế.

- Ngươi có biết, Mộ Dung gia tộc ta là huyết mạch gì không.

- Huyết mạch nhân ma.

- Đến cái này nó cũng nói cho ngươi biết, xem ra chuyến đi này của ta không mất công vô ích.

Mộ Dung Chỉ Thuỷ không hề tỏ ra kinh ngạc.

Diệp Trần biểu tình bất biến, đợi đối phương nói tiếp.

- Nếu ngươi đã biết Mộ Dung gia tộc ta là một nhánh của Nhân Ma gia tộc, vậy chắc ngươi cũng biết, để duy trì sự thuần tuý của huyết mạch nhân ma, Nhân Ma gia tộc cấm chỉ tộc nhân thông hôn với người ngoài, chỉ có thể thông hôn với người trong tộc.

Diệp Trần gật gật đầu:

- Ta biết, Mộ Dung từng nói qua với ta.

- Khuynh Thành lần trước quay về, thực sự khiến ta quá kinh ngạc, không chỉ huyết mạch trưởng thành một cách hoàn mỹ mà trong cơ thể còn ẩn hàm tinh hoa ma lực, nhưng cũng chính vì nguyên nhân này, mọi thứ trở nên bị động, thân làm phụ thân, ta không thể không đến tìm ngươi.

- Bá phụ có gì cứ nói!

Mộ Dung Chỉ Thuỷ cười nói:

- Mộ Dung gia tộc ta là Nhân Ma gia tộc, nhưng chỉ là một nhánh của Nhân Ma gia tộc, cho nên thông hôn trong tộc không phải chỉ người trong Mộ Dung gia tộc thông hôn, mà là cả Nhân Ma gia tộc thông hôn, ta hỏi ngươi, ngươi có ý gì với con gái ta không, nếu như không có, vậy thì những việc tiếp theo, ta không cần phải nói nữa, nếu như có, nói ra mới có ý nghĩa.

Diệp Trần sớm đã nghĩ đến vấn đề này, kiếp trước hắn từng yêu một lần, nhưng cuối cùng vẫn thất bại, đến thế giới này, hắn căn bản không muốn bước vào nữ nhi tư tình quá sớm, nhưng tình cảm không thể nói trước, bất luận là Từ Tĩnh, hay Mộ Dung Khuynh Thành, hắn đều quan tâm, đôi khi hắn cũng tự giày vò mình, rốt cục để ý bên nào, nhưng không có kết quả, cảm giác mỗi người mang lại đều không giống nhau, cho nên không thể so sánh.

Diệp Trần gật gật đầu, cũng không nhăn nhó, đối với võ giả mà nói, tu luyện đồng thời cũng phải luyện tâm, trực chỉ bản tâm mới có hi vọng thông lên cảnh giới cao hơn, nếu như đến bản thân mình còn lừa gạt, sớm muộn cũng rơi vào trong tâm ma, không thể tự cứu.

Thấy Diệp Trần gật đầu, Mộ Dung Chỉ Thuỷ bật cười, có thì tốt, nếu như không có, hắn đúng là mất công vô ích, và cũng thấy tiếc cho con gái, hắn có thể nhìn ra, con gái kì thực rất quan tâm đến Diệp Trần, chỉ là tính cách hướng nội, không giỏi biểu đạt bản thân.

- Từ lâu ta đã để ý đến ngươi, Thiên Phong Quốc, cũng có gián điệp của Mộ Dung gia tộc ta.

Dừng lại một chút, Mộ Dung Chỉ Thuỷ nói tiếp:

- Đừng nhìn bộ dạng phong khinh vân đạm của Khuynh Thành nha đầu, kì thực nó không giỏi biểu đạt tình cảm, ở nhà với ta cũng vậy, chỉ ở bên cạnh mẫu thân nó, nó mới thể hiện tình cảm nữ nhi, cho nên, nó không giống như ngươi, mặc dù lần đầu chúng ta gặp mặt, nhưng ta có thể nhìn ra, nhất cử nhất động của ngươi đều phát từ nội tâm, đến trả lời những câu hỏi kiểu này cũng rất thẳng thắn.

Mộ Dung Chỉ Thuỷ rất ưng ý Diệp Trần, tâm tính đối phương, không chỉ khiến hắn bội phục, mà cũng khiến hắn sợ hãi, rốt cục là hoàn cảnh nào đã tạo ra tâm tính này, đến Sinh Tử Cảnh vương giả cũng chưa chắc có, chừng mực đúng đắn, và cũng rất thành thật.

Thì ra Mộ Dung vẫn còn có mặt này, nghe Mộ Dung Chỉ Thuỷ nói, Diệp Trần cười thầm.

- Bá phụ, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Trần hỏi.

Mộ Dung Chỉ Thuỷ nói:

- Khuynh Thành tuổi tác không còn nhỏ, vốn dĩ nửa năm nữa, nó sẽ phải thành hôn với Vũ Văn gia tộc Vũ Văn Dã, nhưng ta không ngờ, sau khi ra ngoài trở về, huyết mạch trong người Khuynh Thành trưởng thành đến huyết mạch nhân ma hoàn mỹ, bởi vì một số trưởng lão trong tộc rất ủng hộ hôn nhân giữa Khuynh Thành và Vũ Văn Dã, cho nên tin tức truyền đến Vũ Văn gia tộc, Vũ Văn gia tộc sợ đêm dài lắm mộng, đòi tổ chức hôn sự trước ba tháng, cũng chính la nói, ba tháng sau, chính là ngày cười của Khuynh Thành và Vũ Văn Dã.

- Vũ Văn gia tộc là Nhân Ma gia tộc?

- Không sai, Nhân Ma gia tộc tổng cộng có hơn hai mươi gia tộc lớn nhỏ, trong hơn hai mươi gia tộc đó, Vũ Văn gia tộc là lớn nhất, Vũ Văn gia tộc chính là gia chủ của Nhân Ma gia tộc chúng ta, Vũ Văn Dã là một trong những cường giả đỉnh cấp của Vũ Văn gia tộc, hơn nữa, cũng giống như Khuynh Thành, hắn cũng có huyết mạch nhân ma hoàn mỹ, đã đánh thức năng lực thiên phú, chỉ cần Khuynh Thành kết hôn với Vũ Văn Dã, con cái do hai người sinh ra chắc chắn là huyết mạch nhân ma hoàn mỹ, cuộn hôn nhân này ý nghĩa là ở chỗ đó.

Diệp Trần nhíu mày,

- Ngươi muốn ta làm thế nào?

Mộ Dung Chỉ Thuỷ cười nói:

- Rất đơn giản, cướp lại Khuynh Thành.

Diệp Trần có chút kinh ngạc:

- Mặc dù ta cũng không hi vọng Khuynh Thành gả cho Vũ Văn Dã, nhưng ta không hiểu, tại sao là một thành viên của Nhân Ma gia tộc, tại sao ngươi lại không muốn gả Khuynh Thành cho Vũ Văn Dã, về lý mà nói, nhân ma chỉ có thể thông hôn với nhân ma, đây là quy định do Nhân Ma gia tộc các ngươi đặt ra, ngoài ra, ta là nhân tộc, không phải nhân ma, kết hôn với Mộ Dung, là phá hoại quy đinh của Nhân Ma gia tộc.

- Cái này ta đương nhiên biết, nhưng ta không muốn nhìn thấy Khuynh Thành gả cho một người mà nó không thích, nhất là đối phương lại là một thành viên của Vũ Văn gia tộc, nói ra sợ ngươi cười, năm xưa ta có yêu một người, chúng ta rất thương yêu nhau, hai bên hoàn toàn có thể kết thành phu thê, bởi vì nàng ấy cũng là nhân ma, nhưng cuối cùng chúng ta không được ở bên nhau, nguyên nhân chính là huyết mạch, huyết mạch nhân ma của nàng ấy rất cao, gần bằng huyết mạch hoàn mỹ, cho nên bị ép gả cho người của Vũ Văn gia tộc.

Nói đến đây, thanh âm của Mộ Dung Chỉ Thuỷ bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo,

- Tại sao Vũ Văn gia tộc lại có thể đặt ra yêu cầu nọ yêu cầu kia với phân gia chúng ta, huyết mạch cao là phải gả cho Vũ Văn gia tộc, xinh đẹp, cũng phải gả cho Vũ Văn gia tộc, đó là quy định gì, đáng ghét nhất là, Vũ Văn gia tộc còn có rất nhiều Vũ Văn gia tộc phân chi, nữ nhân huyết mạch cao, không gả đến phân gia, mà là Vũ Văn gia tộc phân chi thông hôn với nhau, chỉ cần ngoài ba đời là được, hoàn toàn không coi phân gia chúng ta ra gì.

- Cách làm đó, đúng là rất ích kỉ.

Trong mắt Diệp Trần, Vũ Văn gia tộc chính là loài sâu bọ hút máu, tinh hoa phân gia không ngừng lưu nhập vào Vũ Văn gia tộc, giúp cho Vũ Văn gia tộc trường cửu bất suy, còn phân gia, vĩnh viễn không thể vượt qua Vũ Văn gia tộc, thậm chí còn có thể suy yếu.

- Bây giờ ngươi đã hiểu tại sao ta lại làm thế chưa!

Mộ Dung Chỉ Thuỷ nhìn Diệp Trần.

Diệp Trần nhìn đối phương nói:

- Ngươi cũng nói, Vũ Văn gia tộc là gia chủ Nhân Ma gia tộc, trong gia chủ, chắc chắn phải có Sinh Tử Cảnh vương giả tồn tại, một mình ta, liệu có thể đối kháng với Vũ Văn gia tộc, khiêu chiến với quy tắc của cả Nhân Ma gia tộc không?

- Đổi thành người khác thì không thể, nhưng ngươi thì có thể.

- Tại sao?

- Bởi vì sau lưng ngươi là Long Thần Thiên Cung cung chủ Long Vương, có Long Vương, Nhân Ma gia tộc ai dám ức hiếp ngươi, cho dù Nhân Ma Vương cũng không dám, nói một cách không hề khoa trương, không có Long Vương và Huyền Hậu ủng hộ Nhân Ma gia tộc, Nhân Ma gia tộc đã không được như ngày hôm nay, ngươi cũng biết, bên trong Nhân Ma gia tộc, có huyết mạch nhân ma, trên đại lục, rất nhiều Sinh Tử Cảnh vương giả căm thù chúng ta.

- Long Vương sao?

Diệp Trần gật gật đầu, đúng, có Long Vương, Nhân Ma gia tộc sẽ không dám đánh chết mình, đánh chết mình, khác gì trở mặt với Long Vương, không phải hắn kiêu ngạo, một người chưa đầy hai mươi lăm tuổi mà đã bước vào Linh Hải Cảnh, hơn nữa còn có đỉnh tiêm chân nhân cấp đại năng thực lực như hắn, Long Vương không coi trọng cũng không được, mặc dù hắn rất muốn dựa vào chính mình, nhưng trên thế giới này, thiên tài nào mà không có chỗ dựa, không có chỗ dựa, người khác nói giết là giết, sẽ không đợi ngươi trưởng thành, chỗ dựa, cũng là một phần của thực lực, chân lý này mãi mãi không bao giờ thay đổi.

Nghĩ đến đây, Diệp Trần đã có quyết định, trên thực tế, cho dù đối phương không đến, hắn cũng không thể trơ mắt đứng nhìn Khuynh Thành kết hôn với người khác, đối phương kết hôn, hắn sẽ rất tiếc, rất trống trải, có năng lực ngăn cản, tại sao lại không thực hiện? Bất cứ thứ gì cũng phải dùng chính sức lực của mình để giành lấy, bất luận kết quả.

- Ngươi lựa chọn thế nào?

Mộ Dung Chỉ Thuỷ hỏi.

Diệp Trần nói:

- Nếu bá phụ không quan tâm quy tắc nhân ma, vậy thì ta còn gì phải băn khoăn nữa, đúng rồi, Mộ Dung biết ngươi đến chứ?

- Ta không nói cho nó biết, nhưng ta nghĩ nó khẳng định đoán ra, ngoài ra, không phải ta không quan tâm quy tắc nhân ma, là giá trị của ngươi vượt qua quy tắc nhân ma, với thành tựu hiện tại của ngươi, chỉ sợ không cần mất quá nhiều thời gian, sẽ trở thành Sinh Tử Cảnh vương giả, đến lúc, ai dám nghị luận sau lưng.

Mộ Dung Chỉ Thuỷ thấy bối cảnh sau lưng Diệp Trần không tệ, nhưng nếu như bản thân Diệp Trần chẳng có gì xuất sắc, tiềm lực không đủ, hắn đã không đến, phá hoại quy tắc nhân ma không phải trò đùa, phải gánh chịu hậu quả nhất định, bây giờ hắn chỉ có thể đặt hi vọng lên người Diệp Trần, nhưng hắn tin, đổi thành bất cứ ai, đều sẽ làm vậy, tiềm lực Diệp Trần quá kinh nhân, mới từng ấy tuổi.

Diệp Trần đương nhiên biết Mộ Dung Chỉ Thuỷ không phải chỉ nghĩ riêng cho hạnh phúc của Mộ Dung, bên trong khẳng định còn gì mà hắn không biết, nhưng hắn cũng không quan tâm, đối phương có mục đích của đối phương, mình có mục đích của mình, tóm lại, không thể để Mộ Dung gả cho Vũ Văn Dã.

- Trần Nhi, vị này là?

Diệp Thiên Hào và Trầm Ngọc Thanh bước vào đại sảnh.

Diệp Trần giới thiệu:

- Phụ thân, phụ mẫu, vị này là Mộ Dung gia chủ Mộ Dung Chỉ Thuỷ, bá phụ, họ là phụ mẫu ta.

- Ha ha, Diệp lão đệ, Trầm muội tử, ta gọi như vậy không đường đột quá chứ!

Mộ Dung Chỉ Thuỷ tuổi tác lớn hơn Diệp Thiên Hào và Trầm Ngọc Thanh một chút, nhưng tu vi cao nên nhìn trẻ hơn vài tuổi, hắn không coi thường hai người họ mới chỉ là Tinh Cực Cảnh sơ kì tu vi, bởi vì đối phương là phụ mẫu Diệp Trần, sau này nói không chừng sẽ trở thành thông gia. Bất luận từ phương diện nào, đều phải xây dựng quan hệ tốt với họ.

Chỉ một lúc, ba người đã trở nên thân thiết, Diệp Thiên Hào và Trầm Ngọc Thanh cũng lờ mờ đoán ra mục đích của đối phương, chỉ cười cười.

- Diệp lão đệ, Trầm muội tử, ta muốn mượn Diệp Trần một khoảng thời gian, hai người không phản đối chứ!

Hắn không đi thẳng vào vấn đề mà chỉ tiết lộ một chút quan hệ giữa Diệp Trần và con gái mình, sau đó mới nói mượn.

Quả nhiên là vậy, Diệp Thiên Hào vội vàng nói:

- Đừng nói mượn một khoảng thời gian, mượn ba năm năm cũng không vấn đề gì.

Cái này liên quan đến hạnh phúc cả đời của con trai, nếu đúng ba năm năm không gặp được con trai, cũng chỉ có thể nín nhịn.

- Tốt, Diệp lão đệ quả nhiên thông tình đạt lý, việc không nên chậm trễ, Diệp Trần, theo ta về Mộ Dung gia tộc nào! Ba tháng nói dài không dài, ngắn không ngắn, muốn đến Vũ Văn gia tộc phải mất rất nhiều thời gian.

Mộ Dung Chỉ Thuỷ đứng dậy nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play