Mỹ phụ áo đỏ rõ ràng từng nghĩ qua chuyện này, nói:

- Ta có một viên thiên hoả tịch lịch châu, có thể tăng tỷ lệ cơ hội.

- Thiên hoả tịch lịch châu!

Diệp Trần lộ vẻ kinh ngạc.

Giống như ngân quang tịch lịch đạn, thiên hoả tịch lịch châu cũng là ám khí có lực sát thương cực lớn, đương nhiên, hai bên không cùng cấp bậc, ngân quang tịch lịch đạn chỉ có thể uy hiếp Bão Nguyên cảnh võ giả, thiên hoả tịch lịch châu có thể uy hiếp chân nhân cấp đại năng, dùng để cản đường Thiết Chưởng Tông, không phải không có khả năng.

- Được rồi! Chúng ta cứ nghỉ ngơi trước, đợi một tuần nữa, toàn lực phá vòng vây.

Có thiên hoả tịch lịch châu, cơ hội đúng là nhiều hơn, nhưng cũng không thể buông lỏng thần kinh, thế giới này có quá nhiều điều bất ngờ, lúc nào cũng có thể phát sinh, phải chắc chắn mình luôn ở trạng thái đỉnh phong nhất, sau đó mới tính kế hoạch đột phá.

- Bảo Hà Đảo xuất thế đã được hai tháng, không lẽ cứ phải lãng phí thời gian trên người hai kẻ này.

Trong đại điện, lão giả áo đỏ mặt lộ vẻ sốt sắng.

Phải biết Bảo Hà Đảo xuất thế, trăm năm mới có một lần, nếu toàn lực tìm kiếm bảo vật thì thu hoạch sẽ bằng mấy chục năm cộng lại, ngồi đợi ở đây, hắn chẳng kiếm được gì, mặc dù thỉnh thoảng lại có người đến dâng bảo vậy, nhưng vẫn không kìm được ngọn lửa trong hắn.

- Không được, đợi từng ấy ngày rồi, bây giờ từ bỏ không phải lãng phí công phu sao, nhất định phải đợi chúng ra ngoài.

Đại hắn áo đỏ mặt tràn đầy nộ hoả.

Một tuần sau, bên trong cánh cửa kim loại.

- Chuẩn bị xong chưa!

Diệp Trần hỏi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Mỹ phụ áo đỏ hít một thật sâu, có chút căng thẳng:

- Chuẩn bị xong rồi!

- Xuất phát!

Đập mạnh tay lên khai quan, Diệp Trần giãn căng cơ thể, vận sức chờ đợi.

Ầm ầm!

Cánh cửa kim loại nâng lên với tốc độ không nhanh không chậm.

- Ha ha, ra rồi!

Đại hán áo đỏ hai mắt sáng rực, đợi nửa tháng, cuối cùng cũng đợi đến ngày hai người xuất hiện, đứng dậy, đại hán áo đỏ chăm chú nhìn vào bên trong căn phòng, chỉ cần đối phương xuất hiện, hắn sẽ thi triển thủ đoạn lôi đình, giết chết hai người.

Cánh cửa kim loại nâng lên chừng nửa mét, một thân ảnh lam sắc đột nhiên bắn ra.

- Kim diệu chấn sát kiếm!

Kiếm quang kim thanh sắc mãnh liệt đánh lên đại hán áo đỏ, người xuất thủ chính là Diệp Trần.

Đại hán áo đỏ không ngờ Diệp Trần lại xuất thủ trước cả hắn, nhưng phản ứng cũng hề chậm, hoàn toàn đỡ được một kiếm toàn lực của Diệp Trần, sau đó phản kích.

Ầm!

Thanh kim sắc trường kiếm và thủ chưởng va vào nhau, khí kình phúc xạ.

- Đi!

Đúng lúc này, Diệp Trần hoá ảnh thân thể, tránh khỏi đòn phản kích của đại hán áo đỏ, dán lên mặt đất vọt thẳng ra ngoài, về phần mỹ phụ áo đỏ, sớm đã chui ra khi Diệp Trần giao thủ với đại hán áo đỏ, đi trước Diệp Trần, chỉ còn cách cửa đại điện chưa đến ba mươi mét.

- Đi được sao?

Đại hán áo đỏ cười lạnh, hai tay kết ấn, vô số hoả nguyên khí hội tụ với tốc độ kinh nhân, hình thành nên một chiếc lồng hoả diễm chụp lấy hai người.

- Nếu như ta là các ngươi, ta đã không ra ngoài, ra ngoài, chỉ có một con đường chết.

Nhìn hai con người lúc này đã bị nhốt trong lồng hoả diễm, đại hán áo đỏ có vẻ nhẹ nhõm, hắn không nghĩ họ còn biện pháp nào khác, nếu như lao được ra ngoài thì sự tồn tại của Linh Hải Cảnh tông sư hắn còn ý nghĩa gì nữa.

Nhưng bất ngờ phát sinh.

Chỉ thấy Diệp Trần lấy từ trong linh giới trữ vật một thanh trường kiếm lam sắc, thân kiếm như điện quang, như lôi đình, một kiếm chém lên một chiếc cột của lồng hoả diễm.

- Phá cho ta!

Long chi lực và chân nguyên bạo phát, Diệp Trần tập trung toàn bộ tinh khí thần.

Rắc một tiếng!

Chiếc cột gãy đôi, Diệp Trần và mỹ phụ áo đỏ loáng cái đã xuất hiện bên ngoài đại điện.

- Không thể nào, sao hắn có thể một kiếm chém gãy lồng hoả diễm của mình?

Diệp Trần vẫn chưa phá hỏng lồng hoả diễm mà chỉ chém gãy hai chiếc cột, nhưng đối với đại hán áo đỏ mà nói, tương đương chém gãy lồng hoả diễm của hắn, bảo hắn không ngạc nhiên, không phẫn nộ sao được.

- Trở lại đây cho ta!

Hoả hệ chân khí cuồng bạo tuôn trào, đại hán áo đỏ định đuổi theo, với tốc độ của hắn, đuổi kịp một trong hai người dễ như trở bàn tay.

Bất ngờ lại phát sinh,

Mỹ phụ áo đỏ quat đầu, tay phải bóp một viên châu màu đỏ lửa, ném về phía đại hán áo đỏ, viên châu này, ẩn hàm khí tức đáng sợ.

Ầm!

Hoả quang cuồn cuộn, một khối hoả cầu nóng rực sinh ra, khuếch đại với tốc độ chóng mặt, chặn đứng đường tiến của đại hán áo đỏ, đẩy đối phương ngược ra sau.

Nhìn thấy cảnh tượng này, thần tình Diệp Trần vẫn chưa bớt căng thẳng, chân nguyên hình thành nên từng phiến kiếm quang bên ngoài cơ thể, giơ tay tóm lấy mỹ phụ áo đỏ, bay đi với tốc độ kinh nhân, chỉ sau một cái chớp mắt, hai người đã bay được hơn mười dặm, sau hai cái chớp mắt, sớm đã đến chân trời, chỉ còn là một điểm sáng.

Vung chưởng dập được hoả cầu, đại hán áo đỏ bắn ra khỏi đại điện, ngẩng đầu nhìn bốn phía nhưng không nhìn thấy bóng dáng Diệp Trần và mỹ phụ áo đỏ, hắn không cam tâm, toàn lực thôi động linh hồn lực, chỉ cần đối phương vẫn ở trong phạm vi một trăm dặm, không thể thoát khỏi cảm ứng của hắn.

- Cái gì, mới đó mà đã chạy hơn một trăm dặm.

Đại hán áo đỏ chẳng cảm ứng được gì, giận đến xịt khói!

- Đúng rồi, lúc còn ở trong lồng, hắn có đổi một thành trường kiếm lam sắc, việc lồng hoả sắc bị chém gãy rất có liên quan đến thanh trường kiếm lam sắc đó, không lẽ là bán cực phẩm bảo kiếm? Đúng, nhất định là bán cực phẩm bảo kiếm, nếu không hắn không thể phá được lồng hoả diễm của mình.

Tốc độ đổi kiếm của Diệp Trần quá nhanh, lúc đó đại hán áo đỏ không cảm nhận được điều gì, bây giờ ngẫm lại, lập tức tìm ra vấn đề, nếu trường kiếm lam sắc không có gì cổ quái, tại sao đối phương phải đổi kiếm, đổi kiếm, khẳng định là để chém đứt lồng hoả diễm.

- Bán cực phẩm bảo kiếm!

Đại hán ảo đỏ mắt ánh lên tinh quang sắc bén.

Mặc dù lộ tuyến phát triển chủ yếu của hắn là chưởng pháp nhưng nếu có bán cực phẩm bảo kiếm, tu luyện thêm một số kiếm chiêu áo nghĩa, thực lực chắc chắn sẽ lên một tầng thứ mới, thế giới này chỉ tôn vinh cường giả, chẳng ai quan tâm ngươi dùng thực lực gì.

...

Một hơi bay liền tám trăm dặm, ra đến biên giới Bảo Hà Đảo, Diệp Trần mới dừng lại.

- Xem ra chúng ta loại bỏ được hắn rồi.

Chính vì Thiết Chưởng Tông dùng linh hồn lực xác định vị trí của họ, nên Diệp Trần mới thi triển kiếm quang phi hành thuật, dùng tốc độ nhanh nhất bỏ chạy, trước khi hắn bước vào Linh Hải Cảnh, tốc độ của kiếm quang phi hành thuật đã gấp năm lần âm tốc, bây giờ còn tấn thăng lên một trình độ không thể tưởng tượng, gấp hai mươi lần âm tốc, chớp mắt đã bay được ba mươi tư dặm, tương đương Linh hải Cảnh tông sư.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play