Chỉ trong nháy mắt, bốn phía Diệp Trần liền hiện ra từng đạo hắc sắc chân nguyên xiềng xích, những sợi xích này rất linh hoạt đem Diệp Trần phong toả ở chính giữa, rồi sau đó, trên đầu Diệp Trần lại có một toà hắc sắc thạch thai áp xuống.
- Chân nguyên biến hoá thật cao minh, trong đó tựa hồ ẩn chứa hai loại ý cảnh, một loại là Kim ý cảnh, một loại là Thổ ý cảnh.
Diệp Trần hơi kinh ngạc, tên Chu lão tuy tướng mạo xấu xí nhưng thực lực lại rất mạnh, đáng tiếc ở trược mặt thực lực tuyệt đối, hết thảy đều là phù du.
- Phá! Phá! Phá cho ta!
Thanh Liên chân nguyên bùng lên, Diệp Trần liên tiếp nói ba chữ PHÁ, chữ PHÁ cuối cùng vừa ra, chân nguyên xiền xích bốn phía lập tức bị bứt đứt đoạn, thạch thai cũng bị chấn nứt toát, ầm ầm nổ tung.
- Làm sao có thể, kiếm này quá nhanh!
Chu lão nhanh chóng thối lui, thi lực được thúc dục đến cực hạn mới miễn cưỡng nhìn được Diệp Trần chém ra bảy bảy bốn mươi chín kiếm, mỗi một kiếm đều đánh trúng vào điểm yếu trên chân nguyên xiềng xích và thạch thai, loại ý cảnh tốc độ này khiến hắn rất sợ hãi.
- Chết đi!
Lúc này, Quỷ Hùng vừa xông lên, thừa dịp Diệp Trần đang ra tay đối phó chân nguyên xiềng xích và thạch thai, hai cánh tay thô to như thùng nước của hắn nắm lấy cự phủ bổ xuống một cái. Một phủ này ẩn chứ Vạn vật hoả chi ý cảnh, sóng nhiệt đem không gian đều nung đỏ.
- Quả nhiên những cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong đều đã đem ý cảnh nghiên cứu tới trình độ tiếp cận cực hạn, muốn bảo trì ưu thế của ý cảnh thì phải có sự đột phá.
Đối mặt với hồng sắc phủ mang, Diệp Trần vẫn còn có thời gian để suy nghĩa, cho tới nay, ưu thế của hắn có rất nhiều, ví dụ như kiếm ý, ví dụ như ý cảnh. Có thể bước vào Tinh Cực Cảnh thì đối thủ đều là những Tinh Cực Cảnh cường giả cực kỳ lợi hại, lúc này ưu thế về mặt ý cảnh đã cực kỳ nhỏ bé, vẻn vẹn chỉ có kiếm ý mới là ỷ trượng lớn nhất của hắn.
- Mạn!
Chưa bao giờ vận dụng qua Kiếm ý cảnh, Diệp Trần một kiếm đâm ra, không khí như bị đông cứng, tộc độ phủ mang của Quỷ Hùng tựa hồ cũng chậm lại rất nhiều chậm rãi di động tới Diệp Trần, mà kiếm quang của Diệp Trần tốc độ lại như tốc độ ánh sáng, chói mắt cùng cực.
"Ầm! Ầm!
Thông đạo sau lưng Diệp Trần vỡ vụn nhưng trên cánh tay của Quỷ Hùng có một vết kiếm nhỏ.
- Cái gì, có thể tránh được sát chiêu của ta?
Quỷ Hùng giống như phát giác được điều gì đó, trong nội tâm rất khiếp sợ, bước vào Tinh Cực Cảnh, ý cảnh là trọng yếu nhất, đại đa số mọi người đều nghiên cứu tự nhiên ý cảnh như Kim Thuỷ Hoả Thổ Phong Vân... một số loại ý cảnh hư vô mờ mịt cũng có thể lĩnh ngộ nhưng khó khăn rất lớn. Trong đó có Khoái chi ý cảnh và Mạn chi ý cảnh, vừa rồi Diệp Trần thi triển chính là Mạn chi ý cảnh mới khiến cho tư duy của hắn bị dừng lại một thoáng chốc.
- Tiểu tử này là quái thai, ngay cả Mạn chi ý cảnh cũng có thể lĩnh ngộ được!
Quỷ Hùng và Chu lão trợn mắt nhìn nhau.
- Khoái!
Mạn chi ý cảnh liền chuyển thành Khoái chi ý cảnh, tốc độ không khí lưu động gia tốc, một luồng gió thổi qua, không biết có bao nhiêu kiếm quang bắn ra, nhanh đến cùng cực.
Tốc độ chuyển đổi quá nhanh khiến tư duy của hai người tho không kịp nên chỉ có thể bị động phòng thủ.
- Hai năm qua, ta chưa từng buôn tha tìm hiểu về Khoái - Mạn ý cảnh, trên thực tế Khoái - Mạn ý cảnh đều tồn tại trong đại bộ phận các ý cảnh khác, như Lôi chi ý cảnh có nhanh có chậm, càng tìm hiểu ta lại càng cảm thấy hứng thú!
Kiếm quang như mưa, tốc độ của kiếm quang Diệp Trần phát ra như những đạo lưu quang.
"Xoẹt!"
Chu lão và Quỷ Hùng đều bị thương!
- Chu lão, chúng ta đấu không lại hắn, nhưng muốn chúng ta buông tha cho đống bảo khí kia là không thể nào, liên thủ cuốn đi một ít bảo khí, sau đó lui lại.
Quỷ Hùng không thể không thừa nhận thực lực của Diệp Trần cao hơn hắn và Chu lão, nếu đem Diệp Trần xếp vào trong danh sách Tinh Cực Cảnh thập đại kiếm khác thì hắn tối thiểu cũng đứng vị trí thứ ba.
- Hảo!
Chu lão dù gì cũng là Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, Diệp Trần tuy mạnh nhưng muốn giết bọn hắn cũng không phải dễ dàng, hắn và Quỷ Hùng cũng chỉ mới bị vết thương nhẹ mà thôi.
Hai người mặc dù tu luyện không phải đồng nguyên chân nguyên nhưng lúc này phối hợp với nhau vẫn có thể phát ra cường đại chân nguyên chấn lui Diệp Trần.
- Khởi!
Chân nguyên hoá thành bàn tay lớn, hai người hợp lực lại lực công kích cũng tăng gần bốn thành.
Diệp Trần liếc mắt liền thấy bên trong bàn tay do chân nguyên tạo thành kia có một kiện Trung phẩm bảo khí thì quát lớn:
- Lưu lại!
Kiếm quang bổ qua liền trảm rớt mấy ngón tay của bàn tay cho chân nguyên của Chu lão và Quỷ Hùng tạo thành.
- Tức chết được, đi!
Thu hoạch giảm một nửa nên Quỷ Hùng và Chu lão đều rất phẫn nộ nhưng có thể làm được gì chứ? Thực lực Diệp Trần thể hiện ra đó lại hiểu được Tốc độ ý cảnh, muốn thuận lợi liên thủ là rất khó khăn, nếu tiếp tục dây dưa thì bọn họ càng bất lợi.
"Vụt! Vụt!"
Tàn ảnh loé lên, hai người đã bỏ chạy ra ngoài.
- Thực lực bọn chúng yếu hơn so với ta, một chọi một hay một chọi hai ta đều không sợ, chỉ là muốn giết bọn chúng thì có chút khó khăn. Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả không phải dễ giết như vậy. Dù thi triển ra Thanh Liên Kiếm thức thứ tám Thanh Liên phát nha thì tối đa cũng chỉ có thể làm bọn chúng bị trọng thương, mà còn làm lộ ra át chủ bài!
Diệp Trần cũng không có đuổi theo mà kiểm tra lại đám bảo khí chỉ còn lại tám phần kia.
Chân nguyên bao trùm lên đám bùn đất, Diệp Trần liền phát lực khiến bùn đất nát bấy, từng thanh bảo khí đủ hình đủ dạng, đủ màu sắc liền rơi xuống mặt đất xếp thành một đống.
- Hạ phẩm bảo khí không cần xem xét a.
Lực chú ý của Diệp Trần chủ yếu tập trung lên Trung phẩm bảo khí, Hạ phẩm bảo khí đối với hắn cùng với Hạ phẩm linh thạch không khác gì nhau, chỉ thuộc về phàm trù tài phú mà thôi.
Sau khi thu hồi tất cả Hạ phẩm bảo khí, trên mặt đất chỉ còn lại Trung phẩm bảo khí, số lượng cũng được bảy kiện.
- Ồ, Trung phẩm bảo kiếm!
Diệp Trần liếc mắt nhìn một thanh trọng kiếm Trung phẩm bảo khí màu đen không có vỏ kiếm.
Nhưng chỉ sau một tích tắc, Diệp Trần liền há hốc mồm, bởi vì thanh hắc sắc trọng kiếm này sau khi vừa quán chú chân nguyên vào thì lập tức vỡ vụn biến thành từng điểm sáng tiêu tán trong không khí.
- Thời gian đã quá lâu, ngay cả Trung phẩm bảo kiếm cũng mục nát!
Diệp Trần phi thường tiếc hận.
Trừ hắc sắc trọng kiếm ra còn có bốn kiện Trung phẩm bảo khí khác cũng đều bị mục nát. Rốt cuộc chỉ còn lại có hai kiện Trung phẩm bảo khí là có thể sử dụng được. Nếu không có gì bất ngờ thì tất cả đám Hạ phẩm bảo khí vừa rồi cũng đã bị mục nát, dù sao luận về độ bền thì Hạ phẩm bảo khí không thể so được với Trung phẩm bảo khí.
Hai kiện Trung phẩm bảo khí có thể sử dụng được, một kiện là Hoàng kim thủ sáo và một kiện Tề mi thiết côn.
Hoàng kim thủ sáo thích hợp với Từ Tĩnh cho nên Diệp Trần có ý định lưu lại cho nàng đợi đến khí nàng bước và Tinh Cực Cảnh thì không cần phải đi kiếm Trung phẩm bảo khí nữa.
Sau khi kiểm kê xong, Diệp Trần mới thở dài một hơi, kiếm khách của Chân Linh đại lục vẫn còn quá ít, Trung phẩm bảo khí cũng không thưa thớt. Sáu đại tông môn trên đại lục này thì cũng chỉ có Hoả Linh Điện có bảo khí đại sư, nhưng Diệp Trần chưa hề nghe nói vị bảo khí đại sư đó cua Hoả Linh Điện có bất kỳ một thanh Trung phẩm bảo khí nào, thậm chí ngay cả nội môn trưởng lão cũng không mấy người có được Trung phẩm bảo khí. Từ đó có thể nghĩ, muốn luyện chế một kiện Trung phẩm bảo khí là khó khăn bao nhiêu, cho nên cũng chỉ có rất ít người có thể có được Trung phẩm bảo khí.
- Có một thanh Trung phẩm bảo kiếm thì gặp cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong, cơ hội đánh chết đối phương cũng lớn hơn một chút. Trước mắt Trung phẩm bảo kiếm là vật cần phải có a!
Trong lòng đã có quyết định, Diệp Trần liền hướng sâu xuống lòng đất lao đi.
...
- Mẹ nó, tất cả đều là phế phẩm, chỉ có một kiện Hạ phẩm bảo khí là hoàn hảo!
Trong một đám thông đạo rối rắm, Quỷ Hùng lớn tiếng chửi rủa.
Sắc mặt Chu lão cũng không tốt lắm, lần này chẳng những không thu hoạch được một kiện Trung phẩm bảo khí nào mà ngay cả Hạ phẩm bảo khí đến tay cũng toàn là phế phẩm, nguyên vẹn lại chỉ có một kiện.
- Quỷ Hùng, không thể không nói chúng ta lần này bị lật thuyền trong mương a, không biết tên tiểu tử kia từ đâu xuất hiện?
Chu lão âm trầm nói.
Thu hồi lại kiện Hạ phẩm bảo khí hoàn hảo duy nhất kia, Quỷ Hùng oán giận nói:
- Mặc kệ hắn là ai, dám đắc tội với Quỷ Hùng ta thì sớm muộn gì ta cũng khiến cho hắn chết không toàn thây.
- Chết không toàn thây? Bằng ngươi?
Chu lão chậm chọc nói.
Quỷ Hùng trừng mắt:
- Thế nào? Ngươi dám xem thường ta?
- Hừ, ngươi không hiểu hay là cố ý không muốn hiểu vấn đề đây? Trên thực tế, chúng ta một mình đi báo thù thì chỉ có nước đi chịu chết, ngươi đừng quên tên tiểu tử đó cũng chỉ mới chừng hai mươi tuổi, nếu ta đoán không sai, hắn có lẽ chính là tên Diệp Trần hai năm trước nổi danh ở Tiềm Long cổ thành. Trong đông đảo người dự tuyển, chỉ có Diệp Trần là trẻ tuổi nhất. Tư Không Thánh chúng ta cũng biết, mà Tư Không Thánh cũng lớn tuổi hơn một chút, cho nên ngoại trừ tên Diệp Trần kia ra thì căn bản trên đời này không có tên trẻ tuổi nào nữa lại có thành tựu như vậy!
- Diệp Trần? Là tên tiểu tử bằng vào tu vi Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ mà có thể chống lại Tinh Cực Cảnh sơ kỳ cường giả đó sao?
Quỷ Hùng có chút giật mình, ngày đó Tinh Cực Cảnh cường giả đi tới Tiềm Long cổ thành không ít nhưng cũng chỉ chiếm khoảng một phần mười Tinh Cực Cảnh cường giả trong cả Nam Trác Vực, do đó người không biết Diệp Trần cũng có rất nhiều. Đại đa số mọi người chỉ nghe qua danh hào của hắn mà thôi. Lúc này nghe Chu lão nói như vậy, Quỷ Hùng cũng đoán được tên tiểu tử kia rất có thể là Diệp Trần, là một yêu nghiệt thiên tài khiến cho đại bộ phận thiên tài khác của Nam Trác Vực đều phải ảm đạm thất sắc.
- Ngươi nghĩ xem, hắn mới chỉ là Tinh Cực Cảnh trung kỳ mà đã có thực lực đánh bại chúng ta, nếu như để hắn tiếp tục tiến bộ thêm nữa thì đến lúc đó chẳng phải là toàn bộ Tinh Cực Cảnh cường giả cũng đều không ai có thể áp chế được hắn nữa sao?
Quỷ Hùng cố gắng đè nén sự phẫn nộ trong lòng, nói:
- Chu lão, ngươi nói chúng ta phải làm sao bây giờ? Cũng không thể coi như chưa có chuyện gì được a! Quỷ Hùng ta không thể chịu được uất ức như vậy!
- Đừng vội, có vội cũng vô dụng, việc cấp bách lúc này là tăng cường thực lực của bản thân, kiếm được Trung phẩm bảo khí thuận tay, lúc đó lại tiếp tục thương lượng cách nào đối phó hắn!
Quỷ Hùng thiếu một kiện Trung phẩm phòng ngự bảo khí, Chu lão thì ngay cả một kiện Trung phẩm bảo khí cũng không có, bất quá hắn bước vào Tinh Cực Cảnh đỉnh phong sớm hơn Quỷ Hùng nhiều, cho nên chân nguyên cũng rất hùng hậu, thực lực so ra cao hơn Quỷ Hùng một chút, cho nên luận tổng thực lực thì hai người coi như tương đương.
- Chậc chậc, hai vị là chạy nạn mà đến đây à? Nhìn bộ dáng có vể rất chật vật a!
Phía trên thông đạo có một mảnh kiếm quang loé lên, một đạo nhân ảnh liền lướt xuống.
- Huyết Kiếm Khách!
Đồng tử Chu lão co rút lại.
Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả cũng có phân chia mạnh yếu, như Diệp Trần có thể coi là tương đối mạnh trong nhóm Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, mà tên Huyết Kiếm Khách này cũng là một dạng không khác gì Diệp Trần.
Huyết Kiếm Khách liếc nhìn Quỷ Hùng và Chu lão, trong lòng thoáng có chút kinh ngạc, trên người hai tên này có vết máu, quần áo cũng bị tổn hại, dĩ nhiên là vừa trải qua một hồi đại chiến, nhưng xem ra trân đại chiến này không phải là giữa hai tên này, nếu không bọn chúng làm gì có thể ôn hoà đứng chung một chỗ nói chuyện với nhau như vậy? Là ai đả thương bon chúng? Thực lực hai người này cũng không kém mình bao nhiêu a.
- Huyết Kiếm Khách, trên người của ngươi đã có Trung phẩm bảo khí phòng ngự, lại có Trung phẩm bảo khí công kích, hình như không cần phải đi vào Loạn Táng Cương này a!
Quỷ Hùng có chút kiêng kị nhìn Huyết Kiếm Khách nói.
Huyết Kiếm Khách cười hắc hắc:
- Ta nhàn rỗi không có việc gì làm nên đi kiếm người giết chơi, hai vị cũng nên cẩn thân một chút, nếu đơn thân độc mã gặp phải ta thì rất có thể ta sẽ giết hai vị đó. Săn giết cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong, nhất định là rất thú vị, ha ha!
- Hừ, thực lực của ngươi tuy mạnh hơn hai chúng ta, nhưng muốn giết chúng ta là tuyệt đối không có khả năng, huống chi trong Loạn Toán Cương này còn có Huyết Ma Chân Nhân, thực lực của hắn thì không cần ta phải nhiều lời!
Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả muốn giết cường giả cùng cấp là rất khó khăn, đây là một sự thực đã được nghiệm chứng từ rất lâu rồi, cho nên cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong ai cũng có ngạo khí không chịu phục ai cả! Muốn hắn sợ hãi là không thể nào, tối đa chỉ có thể khiến hắn kiêng kị mà thôi.
- Kiếm pháp của ta gần đây có đôi chút tiến bộ, đang cần người để thử tay, Huyết Ma Chân Nhân ta sớm muộn gì cũng sẽ lĩnh giáo hắn! Hai vị, cáo từ!
Huyết ảnh loé lên, Huyết Kiếm Khách đã biến mất trong tầm mắt hai người.
- Chúng ta cũng đi thôi.
Hai người cũng không có tách nhau ra, tình hình trước mắt đối với họ mà nói thì liên thủ mới có lợi, một mình Diệp Trần, một Huyết Kiếm Khách, một Huyết Ma Chân Nhân, ai cũng đều là nhân vật rất lợi hại!
...
Dưới lòng đất Loạn Toán Cương có vô số thông đạo, so với hang kiến còn phức tạp hơn gấp trăm lần, bởi vì quá phức tạp như vậy cho nên tuỳ thời tuỳ khắc đều sẽ có cường giả lựa chọn mở ra thông đạo mới, khiến cho hoàn cảnh ở dưới này càng thêm rắm rối khó phân biệt phương hướng, không biết được thông đạo nào nối với thông đạo nào.
"Ầm! Ầm!"
Sâu trong lòng đất đột nhiên truyền ra một tiếng nổ mạnh.
- Có tiếng đánh nhau, còn có khí tức của Trung phẩm bảo khí chấn động rất mạnh, đây là dạng Trung phẩm bảo khí gì?
Diệp Trần thầm cả kinh, rút kiếm ra khỏi vỏ, vận khởi hộ thể chân nguyên, lao nhanh xuống phía dưới.
Dưới lòng đất ở độ sâu khoảng hơn hai ngàn mét, có năm sáu người đang giao thủ.
- Hỗn đản, thanh kiếm này là do chúng ta phát hiện trước, nhanh cút ngay cho ta!
- Ngươi nghĩ dễ dàng quá, bảo vật chỉ có người có đức mới được hưởng, các ngươi không xứng!
- Muốn chết? Giết cho ta!
- Sợ các ngươi sao? Giết sạch bọn chúng cho ta!
Những người giao thủ ở đây đều là Tinh Cực Cảnh hậu kỳ cường giả, bên ít hơn chỉ có hai người, nhưng trong đó lại có một cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong, một người độc chiến ba người mà vẫn không hề rơi xuống hạ phong.
"Vụt!"
Thông đạo phía trên vỡ ra, một đạo lam ảnh rơi xuống.
Đạo lam ảnh này đúng là Diệp Trần, ánh mắt hắn quét qua chiến trường của song phương rồi rơi vào một vật đỏ như máu trên một tảng đá giữa dòng nham thạch. Trên tảng đá chỉ có một chuôi kiếm, khí tức Trung phẩm bảo khí chấn động kia đúng là theo trong nham thạch truyền ra.
- Khí tức chấn động so với Trung phẩm bảo khí bình thường còn mạnh hơn gấp ba lần, hẳn là Thượng phẩm bảo khí, không đúng, Thượng phẩm bảo khí thường sẽ dẫn xuất dị tượng khi xuất hiện, thanh kiếm này tuy có khí tức chấn động mạnh mẽ nhưng cũng không có dị tượng gì đi the, hản là cực phẩm Trung phẩm bảo kiếm.
Hai mắt Diệp Trần nóng rực.
"Crắc!"
Một cái thông đạo ở gần đó lại bị phá vỡ, một hắc bào nhân mang mặt nạ quỷ hiện ra. Sau lưng hắn chính là Huyết Ma Chân Nhân cả người dính đầy máu tươi!
- Là ngươi!
Hắc bào nhân vừa thấy Diệp Trần liền nghiến răng nói.
Thần sắc Diệp Trần vẫn lạnh nhạt, nói:
- Thi Quỷ Đạo Nhân, đã lâu không gặp, lần này ai cũng không cứu được ngươi!
- Khẩu khí lớn lắm, ở trước mặt Huyết Ma Chân Nhân ta mà còn dám khẩu xuất cuồng ngôn như vậy?
Huyết Ma Chân Nhân đã đoán được thân phận của Diệp Trần, trên mặt lộ vẻ khinh thường, tay trái vuốt vê Trữ Vật Linh Giứoi trên ngón tay phải, tự hồ như Diệp Trần đã là con mồi nằm trong tay hắn vậy.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn- Ngươi là Huyết Ma Chân Nhân? Ta sớm đã muốn chiếu cố ngươi, ta còn phải cảm tạ Tiểu Huyết Ma giải thể của ngươi đã giúp ta không ít!
Huyết Ma Chân Nhân có chút nghi hoặc nhìn Thi Quỷ Đạo Nhân hỏi:
- Thi Quỷ, đây là chuyện gì? Tiểu Huyế Ma giải thể đại pháp của ta cùng hắn có quan hệ gì?
- Hảo tiểu tử, quả thật không sợ chết!
Thi Quỷ Đạo Nhân cũng bội phục đảm lượng của Diệp Trần, nói:
- Ngươi vẫn chưa biết à? Hắn tu luyện chính là Tiểu Huyết Ma giải thể đại pháp mà ngươi sáng tạo ra, nếu như không có môn bí kỹ này, hắn sớm đã chết trong tay ta rồi!
- Ngươi thua trên tay hắn?
Huyết Ma Chân Nhân rốt cuộc cũng đã hiểu chuyện gì đã xảy ra, khó trách tại sao Thi Quỷ Đạo Nhân không hảo hảo ở trong Thiên Phong Quốc mà lại chạy tới Huyết Ma chiến trường. Nguyên lại là bị người khác bức phải đi ra, về phần Tiểu Huyết Ma giải thể đại pháp hắn đã từng truyền cho vài tên thủ hạ, trong đám thủ hạ đó lại có hai tên bị giết chết, Diệp Trần nhất định là từ trên người của bọn chúng thu được, hoặc giả là thu được trên người của người đã giết hai tên thủ hạ kia của hắn.