Diệp Trần liếc mắt hai cha con Diệp Phách Thiên và Diệp Phong ở ngoài phòng khách, cũng không có để ý nhiều, hiện tại còn có cơ hội hối cải, mất đi cơ hội lần này, liền không còn cơ hội khác nữa.
Hắn muốn Diệp gia là một gia tộc đoàn kết, mà không phải một gia tộc nội bộ lục đục, bất luận ai hay cái gì cản trở đều bị hắn dẫm nát.
Màn đêm buông xuống!
Trong chủ viện Diệp gia đèn đuốc sáng trưng.
Phòng khách chủ viện.
Diệp Trần từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một đống quyển bí tịch để lên bàn:
- Phụ thân, mẫu thân, những thứ này để làm võ học gia truyền của Diệp gia khi chúng ta đi sao!
Trầm Ngọc Thanh tiện tay cầm lấy một quyển bí tịch, chưa mở ra còn không sao, vừa mở liền ngây ngốc:
- Địa cấp trung giai kiếm pháp, Phá Ngọc Kiếm Bạn.
Diệp Thiên Hào chưa kịp phản ứng, chính mình cũng cầm lấy một quyển, mở ra thì thầm:
- Địa cấp trung giai công pháp, Kinh Lang Quyết.
- Ở đây còn có quyền pháp!
- Thối pháp cũng có.
Tự nhiên nhìn thấy hơn mười bản bí tịch, Trầm Ngọc Thanh và Diệp Thiên Hào không hẹn mà cùng nhìn về phía Diệp Trần, ánh mắt sững sờ, Diệp Trần lấy ra hơn hai mươi bản bí tịch, trong đó Địa cấp trung giai bí tịch ba bản, Địa cấp đê giai bí tịch năm bản, Nhân cấp đỉnh giai bí tịch mười tám bản, tất cả đều là loại hàng tốt, đừng nói Thiên Phong Quốc bát đại gia tộc so ra kém, coi như là nhập phẩm tông môn cũng không hơn được.
Diệp Thiên Hào nói:
- Những thứ này đều là của con sao?
Diệp Trần gật đầu:
- Ở bên ngoài lịch lãm đã hơn một năm, từng có hai lần kỳ ngộ, còn giết không ít cao thủ lợi hại, những thứ này đều lấy trên người bọn chúng. Một số khác đều là nhờ cống hiến cho Lưu Vân Tông. Phụ thân, người tu luyện công pháp là Địa cấp trung giai phẩm cấp, nên không cần thay đổi, bản Phá Ngọc Kiếm Pháp này người có thể luyện. Mẫu thân, người tu luyện công pháp là Địa cấp đê giai phẩm cấp, có thể đổi thành rất tốt, về phần Địa cấp cao giai cao giai tạm thời không có biện pháp sử dụng, sau đó sẽ tìm biện pháp.
- Từng đó cũng đủ rồi, Địa cấp cao giai bí tịch cho chúng ta, chúng ta cũng vô pháp hoàn toàn tìm hiểu.
Một quyển tu luyện công pháp là một quyển Địa cấp trung giai võ học duy nhất của Diệp gia, là năm đó gia chủ đời thứ ba bỏ ra đại giới mua được. Chỉ có gia chủ mới được tu luyện, chỉ là cho tới bây giờ, Diệp Thiên Hào cũng không có đem nó luyện đến cảnh giới cao nhất, cho hắn Địa cấp cao giai công pháp chỉ tổ lãng phí.
Trầm Ngọc Thanh nói:
- Phụ thân ngươi nói không sai, Địa cấp trung giai võ học là cực hạn của chúng ta, không cần phải lãng phí thời gian tìm kiếm võ học càng cao cấp nữa.
Bọn họ không phải là thiên tài gì cả, cũng không phải cô gia quả nhân, có nhiều thời gian để tu luyện võ học. Do đó cho dù có một quyển Địa cấp cao cấp bí tịch đặt ở đây, bọn họ cũng sẽ lý trí buông tha, lựa chọn lưu làm bí mật bất truyền của gia tộc.
- Phá Ngọc Kiếm Pháp, không sai, có nó, chiến lực của ta ít nhất có thể đề thăng ba bốn thành, võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ cũng có thể chống lại được.
Diệp Thiên Hào cười ngoác miệng, cầm lấy bí tịch Phá Ngọc Kiếm Pháp yêu thích không buông tay.
Diệp Trần cười cười, bản Phá Ngọc Kiếm Pháp này là cùng Nhàn Vân tử trao đổi được, mà toàn bộ bí tịch trên người hai gã cường giả Tinh Cực Cảnh đều cống hiến cho Lưu Vân Tông. Dù sao không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, Diệp gia cũng không có thực lực đối kháng cường giả Tinh Cực Cảnh.
- Ở đây con còn một ít đan dược, có thể đề thăng tu vi một chút, có thể lấy để bù đắp tinh khí thần, hai người tự mình có thể dùng.
Diệp Trần lại từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một bình đan dược. Những đan dược này giá trị xa xỉ, có loại thậm chí giá trị trên vạn khối Hạ phẩm linh thạch.
Diệp Thiên Hào và Trầm Ngọc Thanh vẻ mặt tươi cười, nếu như là những người khác cho bọn hoj bí tịch và đan dược, bọn họ có thể sẽ từ chối. Nhưng nhi tử cho bọn họ thứ đó, thích còn không kịp, quan trọng hơn là bọn họ không muốn làm vướng chân Diệp Trần, chỉ có chính mình mạnh mẽ, mới giảm bớt gánh nặng ở nhà cho hắn.
Hai tiểu tử kia nằm ở trong lòng Diệp Trần rất an tĩnh, khi tỉnh đều dùng hai mắt đen láy nhìn chằm chằm ba người, nhưng cũng không ầm ĩ hay khóc lóc, tinh thần tựa hồ so với lúc Diệp Trần vừa tới tốt hơn nhiều. Thậm chí Trầm Ngọc Thanh đều lấy làm kỳ quái, cho rằng nguyên nhân là ở trên người Diệp Trần.
Diệp Trần nghĩ đến long mạch chi khí, long mạch chi khí không chỉ có thể tăng thêm số mệnh tông môn, đồng dạng có thể tăng thêm số mệnh gia tộc, khác nhau là, người trong tông môn cùng hắn không có quan hệ huyết mạch, do đó cần rót vào bộ phận long mạch chi khí để mà trấn áp số mệnh. Mà người trong trong gia tộc cùng hắn có quan hệ huyết thống, nên hiện tại hắn trở về, long mạch chi khí trên người đã ảnh hưởng đến tộc nhân, nhất là phụ mẫu và đệ đệ, muội muội.
- Qua vài ngày nữa con sẽ trở lại Lưu Vân Tông bế quan, con Thiên Phong thứu sẽ ở đây, có chuyện gì có thể trực tiếp đi tìm con.
Diệp Trần ngẫm nghĩ rồi nói.
Diệp Thiên Hào gật đầu:
- Được, con không cần lo lắng cho bọn ta, hảo hảo chiếu cố bản thân đi.
- Vâng.
Vài ngày kế tiếp Diệp Trần chuyện gì cũng không có làm, mà cùng người nhà ở bên nhau, kể lại những chuyện bản thân đã trải qua, hưởng thụ cuộc sống gia đình.
Ngày thứ năm, Diệp Trần trở lại Lưu Vân Tông.
Nhàn Vân tử vì hắn chọn một ngọn núi tại tòa thứ hai phía sau chủ phong, cùng ngọn núi chỗ Nhàn Vân tử liền nhau. Núi non hiểm trở, không đường đi lên, trên núi có thác nước, hoa cỏ rừng cây, xung quanh là một mảnh vân hải mờ mịt bao phủ để cả tòa núi như ẩn như hiện.
- Hảo một chỗ nhân gian thắng cảnh!
Lưu Vân Tông thành lập tông môn ở chỗ này, không phải không có đạo lý, mà trừ chủ phong, ngọn núi của Diệp Trần cũng là hiểm trở nhất, tòa núi của Nhàn Vân tử thì mang theo phiêu miểu chi ý, ba ngọn núi có thể gọi là Lưu Vân tam phong.
Ngọn núi còn không có tên, giữ lại chờ Thái Thượng trưởng lão tới ở sẽ tự đặt.
Diệp Trần cũng không có suy nghĩ nhiều, trực tiếp gọi nó là Kinh Vân Phong!
Đây là ngày thứ ba Diệp Trần đi tới ở đây. Cả tòa Kinh Vân Phong rộng lớn đã bị hắn đi hết, hoàn toàn quen thuộc hoàn cảnh, Diệp Trần đứng sừng sững ở đó.
- Đã tới lúc bế quan, Thanh Liên Kiếm Quyết là Địa cấp đỉnh giai công pháp, độ khó tu luyện có thể nghĩ, trong khoảng thời gian ngắn, chiến lực nhất định không tăng sẽ giảm, rơi xuống thấp, bất quá vượt qua thời kỳ này, chiến lực của ta sẽ bạo tăng tới cảnh giới trước đó chưa từng có.
Chỉ là đáng tiếc Thái Huyền Công tinh luyện ra một ngụm chân nguyên, vẫn chưa từng dùng qua, một khi thay đổi công pháp, ngụm chân nguyên nãy cũng sẽ hỏng mất, thật sự là đáng tiếc.
Vướng mắc lớn nhất của Diệp Trần là chân khí đinh ốc trong một ngụm chân nguyên trong cơ thể. Một ngụm chân nguyên này không giống như bán bộ chân nguyên, mà là vô thượng chân nguyên danh bất hư truyền, cực kỳ tinh thuần. Không khoa trương mà nói, thôi động ngụm chân nguyên này, Diệp Trần có thể trong nháy mắt giết chết một vị cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, coi như là cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ dưới sơ ý cũng muốn trọng thương.
Một ngụm chân nguyên so với thập lô sát chiêu đều lợi hại hơn. Là con bài chưa lật trong con bài chưa lật, sát chiêu trong sát chiêu, đủ để hoàn toàn trở mình.
Chỉ là dừng ở chỗ này cũng không phải biện pháp, Thanh Liên Kiếm Quyết so với Thái Huyền Công cao hơn hai phẩm cấp, hơn nữa còn là công pháp thích hợp cho kiếm khách tu luyện, phối hợp với Thanh Liên Kiếm Pháp có thể cho hắn dưới trạng thái bình thường có thẻ giết chết cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ, không cần thi triển Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp.
Huồng hồ thời gian quý giá, chậm trễ tu luyện Thanh Liên Kiếm Quyết một ngày, hắn sẽ bị dừng lại bước tiến một ngày, đối với thành tựu sau này khó tránh khỏi có điều ảnh hưởng.
- Trước tiên cứ tu luyện Thanh Liên Kiếm Quyết cái đã, chờ ta có thực lực chính diện đánh chết cường giả Tinh Cực Cảnh, tác dụng của một ngụm chân nguyên cũng không còn lớn nữa.
Khẽ cắn môi, Diệp Trần rốt cục hạ quyết tâm.
Dưới Kinh Vân Phong kiến trúc không hề thiếu mật thất tu luyện, tòa mật thất lớn nhất trong đó tại trung tâm núi. Mật thất có hai cái thông đạo, một cái thông đạo chính quy đi thông nội bộ kiến trúc, một cái đối mặt là thông đạo đối diện sơn động chủ phong của Lưu Vân Tông Chủ.
Trên bãi đá ở trung ương mật thất, Diệp Trần khoanh chân mà ngồi.
- Thanh Liên Kiếm Quyết có mười lăm trọng, đối với võ giả tầm thường mà nói, tu luyện đến đệ cửu trọng mới tương đương với đệ thập nhất thùy Thái Huyền Công, bất quá ta là lĩnh ngộ đến đệ bát trọng hẳn có thể khôi phục tới chiến lực vốn có.
Hít sâu một hơi, Diệp Trần chậm rãi nhắm lại hai mắt, bắt đầu căn cứ lộ tuyến đồ đệ nhất trọng chân khí của Thanh Liên Kiếm Quyết vận chuyển chân khí.
Phương pháp tu luyện đệ nhất trọng của bất kỳ công pháp gì đều rất đơn giản, cho dù là người có thiên tư bình thường, cũng có thể tu luyện thành công. Diệp Trần ngộ tính siêu cường, hơn nữa Thanh Liên Kiếm Quyết phù hợp tâm ý của hắn, dùng làm ít công to cũng không thể hình dung tốc độ tu luyện của hắn, bởi vì nửa canh giờ ngắn ngủi, hắn đã tu luyện đến đệ nhị trọng rồi.
Đệ nhị trọng so với đệ nhất trọng khó hơn mấy thành, bất quá cũng không làm khó được Diệp Trần, sau một thời thần, đệ nhị trọng cũng được tu luyện thành công. Hiện tại hắn đang bị vây ở đệ tam trọng cảnh giới.
Đệ tam trọng đến đệ tứ trọng muốn trong thời gian ngắn đột phá là không có khả năng, cái này không liên quan tới ngộ tính, mà là cả một quá trình, dù sao vận chuyển chân khí cũng mất đại lượng thời gian.
Ba giờ qua đi.
Ông!
Từng đạo kiếm hình khí cơ khuếch tán ra, đệ tam trọng thành.
So với trong tưởng tượng phải nhanh hơn, hẳn là năm đó tu luyện Thái Huyền Công mang đến kinh nghiệm. Võ giả thay đổi công pháp ngoài việc muốn càng mạnh hơn, cũng bởi vì đã từng tu luyện qua công pháp khác, khi thay đổi công pháp có thể giảm bớt thời gian. Bằng không võ giả suốt đời đều phải lãng phí thay đổi công pháp, sao có tiến bộ được.
Kế tiếp, đột phá đến đệ ngũ trọng tốn hao một tuần, đệ lục trọng tổn hao nửa tháng, đệ thất trọng tốn hao một tháng.
- Thái Huyền Chân Khí sắp toàn bộ chuyển hóa thành Thanh Liên chân khí, ngụm chân nguyên này cũng khó bảo trụ được.
Tâm thần chìm vào đan điền, Diệp Trần có thể quan sát đến trong đan điền hai luồng chân khí đinh ốc cỡ nắm tay là Thanh Liên chân khí, cỡ trứng chim là Thái Huyền Chân Khí. Mà dưới Thái Huyền Chân Khí bao vây là một ngụm chân nguyên thuần túy, rực rỡ vô tạp chất.
Chém giết tâm tình phiền muộn, Diệp Trần thôi động Thanh Liên chân khí bao vây Thái Huyền Chân Khí, muốn đem nó luyện hóa thành Thanh Liên chân khí, làm chuẩn bị cho đột phá đệ bát trọng.
Ti ti ti ti ti ti!
Ngoại giới nghe không được thanh âm vang lên trong đan điền Diệp Trần, một tia Thái Huyền Chân Khí giảm bớt, Thanh Liên một tia lớn mạnh, ngụm chân nguyên kia từ từ lộ ra, Diệp Trần có thể tưởng tượng, một ngày chân nguyên mất đi Thái Huyền Chân Khí chăm sóc, liền trong nháy mắt hóa thành Thái Huyền Chân Khí bình thường.
- Mặc kệ, đau muộn không bằng đau sớm.
Tốc độ luyện hóa không giảm mà tăng, Diệp Trần vận chuyển Thanh Liên chân khí tới cực hạn.
Rốt cục Thái Huyền Chân Khí toàn bộ chuyển hóa thành Thanh Liên chân khí, chỉ còn lại có một ít chân nguyên, lẳng lặng huyền phù ở trong đan điền, thong thả rung động hữu lực, đó là dấu hiệu sắp sửa phân giải.
Đúng lúc này, một đạo chân khí ở trung tâm Thanh Liên chân khí bắn ra, quấn lấy chút chân nguyên, đem nó kéo vào, sau một khắc vô số đạo chân khí nhỏ cùng chân nguyên liên hệ cùng một chỗ tựa như kinh mạch cùng huyết quản, thiên ti vạn lũ, chém không đứt, phân không ra.
Tâm thần quan sát đến một màn này, trên mặt Diệp Trần lộ ra vẻ kinh hỉ, hắn thực sự không nghĩ tới chân nguyên không chỉ không biến mất ngược lại tiến nhập đến trong Thanh Liên chân khí.
Tuy rằng từ lâu hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, dự định buông tha ngụm chân nguyên này, nhưng chuyện tới trước mắt, nói không đau lòng là không có khả năng, dù sao ngụm chân nguyên tinh luyện đến nay, chưa từng sử dụng lần nào, ngay cả uy lực của nó cũng chưa biết, Diệp Trần sao không đau lòng cho được.
Hiện tại thì không cần lo lắng, chân nguyên đã cùng Thanh Liên chân khí kết hợp với nhau, theo thời gian chuyển dời, ngụm Thái Huyên chân nguyên cũng sẽ chuyển hóa thành Thanh Liên chân nguyên.
- Có thể, vấn đề phát sinh trên Thái Huyền Công, bằng không lúc Thái Huyền Chân Khí biến mất, Thái Huyền chân nguyên đã lập tức phân giải, chứ không phải đình trệ ở đó, để Thanh Liên chân khí có cơ hội phản ứng.
Diệp Trần mơ hồ cảm giác được võ học của Thiên Mộng chiến điện xuất ra không đơn giản, công pháp Địa cấp trung giai phẩm cấp cư nhiên có thể tinh luyện ra một ngụm chân nguyên, quả thực không thể tưởng tượng nổi, bản thân nó sẽ tồn tại bao nhiêu ảo diệu.
- Chuyện không thể lý giải, có cưỡng ép lý giải cũng không phải chuyện tốt gì.
Nguồn: http://truyenfull.vnDiệp Trần lắc đầu, không dự định tiếp tục theo đuổi vấn đề này.
Tâm thần lại chìm vào trong đan điền, Diệp Trần quan sát đến Thái Huyền chân nguyên ở trong Thanh Liên chân khí chậm rãi dao động, đang từ từ chuyển biến thành Thanh Liên chân nguyên. Trong lúc chuyển biến, Thái Huyền chân nguyên khó tránh khỏi có chút pha tạp, bên trong không chỉ ẩn chứa đại lượng Thái Huyền chân nguyên, còn có chút ít Thanh Liên chân nguyên.