- Ha ha!
Dường như nghe được chuyện buồn cười nhất thế gian, Tất Mặc ngửa mặt lên trời cười lớn, sắc mặt chợt biến lạnh:
- Được lắm, ta muốn xem ngươi dùng mấy chiêu đánh bại ta đây? Nhưng mà trước đó, ta dự định dùng mười chiêu đánh bại ngươi, không biết ngươi chuẩn bị tâm lý chưa?
- Phần thắng lại gia tăng một chút rồi.
Cao Phong đáp.
- Cuồng vọng!
Tất Mặc nổi giận, Linh Giới Trữ Vật chợt lóe, một thanh kiếm xuất hiện trên tay, cổ tay run lên, kiếm bộc phát ra hơn một nghìn kiếm quang, mỗi kiếm quang đều mang theo hỏa hồng chi ý, phong tỏa không gian xung quanh Cao Phong, muốn một kiếm đánh bại hắn.
- Xuất hiện rồi, là kiếm pháp của Tất Mặc, Tinh Hỏa Liệu Nguyên kiếm!
- Tinh Hỏa Liệu Nguyên kiếm là địa cấp cao giai kiếm pháp, dưới một kiếm, kiếm quang như lửa cháy lan ra đồng cổ, bao trùm phạm vị cực lớn, ít có khả năng né tránh, mà một khi không né tránh được, tất nhiên phải đối mặt với lực đả kích cường đại, liên miên không dứt.
Bên tai nghe nghị luận của các tuyển thủ, Diệp Trần sờ cằm, hàng loạt đệ tử ở đây xuất ra kiếm pháp đều là phẩm cấp địa cấp cao giai, trước tiên chiếm ưu thế tuyệt đại, nếu như hắn đoán không sai, uy lực Tinh Hỏa Liệu Nguyên kiếm không chỉ có vậy, lợi hại hẳn là chiêu phía sau, loại ý cảnh lửa cháy đồng cỏ này thực sự tương đối đáng sợ, đương nhiên, điều tiên quyết là Tất Mặc phải lĩnh ngộ được ý cảnh Tinh Hỏa Liệu Nguyên Kiếm, bằng không lợi hại nữa thì cũng chỉ là uy lực đơn thuần mà thôi.
- Xem ngươi chạy đi đâu!
Tất Mặc cực kỳ tự tin với Tinh Hỏa Liệu Nguyên kiếm, hắn tin rằng Cao Phong tuyệt đối không tránh được một chiêu, mà một khi không tránh được, ác mộng sẽ bắt đầu.
Cao Phong đúng là không tránh thoát một kiếm này, vì thế hắn không lựa chọn chạy trốn mà là đón vô số kiếm quang vọt tới, trong tay đồng dạng xuất hiện một thanh kiếm, một thanh kiếm ngân quang lập lòe, kiếm dài bốn xích một tấc, rộng ba chỉ, theo cánh tay hắn huy động, một đoàn kiếm quang ngân bạch phiêu hốt bất định, bay trên hư không, chỉ nghe phốc phốc một tiếng, kiếm quang hỏa nhiệt ở trên không trung bị đánh tan, bắn ra hàng ngàn tia lửa, đẹp đẽ không gì sánh được.
- Cái gì? Phá thủng?
Tất Mặc không tin được vào hai mắt mình, một kiếm này tuy chỉ là thức đầu của Tinh Hỏa Liệu Nguyên, nhưng trong võ giả cùng cấp, còn chưa có người nào có thể phá vỡ, Cao Phong vọt tới, hắn còn đang cao hứng, bởi vì kiếm quang này không phải kiếm quang phổ thông, mà là kiếm quang bạo tạc, giống như hỏa diễm bùng nổ, nếu mấy trăm kiếm quang bùng nổ, hộ thể chân khí có mạnh mẽ cũng không chống nổi.
Trong tuyển thủ dự thi dưới đài, chỉ có Diệp Trần liếc mắt nhìn ra hư thực.
- Hoàn toàn nhìn thấu nhược điểm quỹ tích của kiếm quang, lợi dụng lực chấn động, từ bên trong làm tan rã lực bạo tạc của kiếm quang, thủ đoạn như vậy không phải kẻ bình thường làm nổi.
Một màn nhanh như điện bị kiếm quang bắn ra che mắt, nhưng mà Diệp Trần nhãn lực lợi hại, chỉ cần từ cảnh tượng kiếm quang tan vỡ liền có thể thấy được cách Cao Phong phá vỡ kiếm quang.
- Lợi hại, chiêu thứ nhất của Tất Mặc bị phá rồi.
- Quá ngạc nhiên nha! Lần này Tiềm Long Bảng thế nào lòi ra toàn hạng biến thái thế, Cao Phong này từ trước đến giờ ta còn chưa thấy hắn.
Đại bộ phận người không nhìn ra huyền ảo bên trong, nhưng không ngăn cản đến việc đánh giá sự lợi hại của Cao Phong, vốn tưởng là cuộc chiến một phía, ai ngờ cục diện ngang nhau, nhất thời cả đám hứng thú, con mắt không chớp nhìn lên trên đài.
- Tinh Hỏa hoàn!
Tất Mặc dù sao cũng là cao thủ trẻ tuổi lão làng, tâm tình rất nhanh điều chỉnh, đầu ngón chân điểm mặt đất, thân thể lướt lên cao, một kiếm chém tới, hỏa diễm kiếm quang dưới tác dụng của quán tính, trên hư không vòng tròn, biến thành một hỏa hoàn nóng cháy, nhằm phía Cao Phong cuốn tới.
- Ồ, thực sự coi thường hắn rồi.
Đáy mắt Cao Phong co rút, hắn tự nhiên nhìn ra lợi hại của hỏa hoàn, không phải là kiếm quang đơn thuần, hỏa hoàn này là kiếm quang biến thành, muốn một kiếm đánh tan, rất khó khăn, hơi chút sơ sẩy sẽ bị bạo tạc đánh thương, cái được không bù nổi cái mất.
- Đã vậy, cứng đối cứng đi!
Ngân sắc trường kiếm chỉ nghiêng mặt đất, cánh tay phải Cao Phong bỗng nhiên xuất hiện từng đạo khói xám, khói xám như nấm mọc lên, dường như không có nhiệt độ như hỏa diễm.
- Kiếm bạo!
Chân phải bước tới trước, Cao Phong huy kiếm chém về phía bầu trời.
Vù........
Tiếng gào thét thảm thiết vang lên, theo một kiếm của Cao Phong đánh ra, hỏa hoàn nóng cháy toàn bộ bị thổi tắt, kiếm phong màu xám thẳng tắp hướng Tất Mặc đánh tới, thế không thể đỡ.
- Cao Phong thắng!
Nhìn tới đây, Diệp trần lắc đầu, Tất Mặc mặc dù lợi hại, đáng tiếc không nắm giữ tinh túy của Tinh Hỏa Liệu Nguyên kiếm, ý cảnh còn chưa lĩnh ngộ, bằng không Cao Phong không có khả năng phá kiếm đơn giản như vậy, nếu đổi thành hắn thi triển Tinh Hỏa Liệu Nguyên kiếm, Cường giả Tinh Cực Cảnh bình thường cũng đừng mong dùng kỹ xảo phá chiêu.
Như Diệp Trần dự liệu, Tất Mặc thất bại, thua trên tay Cao Phong, không bằng nói thua chính trên tay mình, ngay từ đầu hắn đã coi thường Cao Phong, không có xuất ra toàn bộ thực lực cùng với tâm lý coi trọng đối thủ, đợi khi hắn phản ứng cục diện đã mất khống chế rồi.
Đánh bại Tất Mặc, danh tiếng Cao Phong như diều gặp gió, không người nào so sánh được danh tiếng của hắn trong tổ ba.
Tuyển thủ dự thi tổ khác cũng không rảnh quan tâm tới Cao Phong, không phải là bên họ không có cao thủ trẻ tuổi, mà là ngược lại, bởi vì bên họ cao thủ quá lợi hại, có thể dùng câu không hề lo lắng lọt vào vòng sau để hình dung, dùng mắt thường cũng có thể đoán được kết quả, mà loại thực lực ngang tầm như Tất Mặc và Cao Phong này, trong cuộc so tài khác cũng không phát sinh vài lần.
- Cao Phong kia thật lợi hại, hơn nữa vận khí cũng tốt, đứng ở tổ ba không hề có cao thủ.
- ừm! Trong mười hai tổ, có năm tổ được gọi là tử vong tiểu tổ, cao thủ đông đảo, tổ ba là an toàn nhất, tuyển thủ dự thi bên trong có hi vọng tấn cấp nhất.
- Dù thế nào thì thực lực bản thân mới là quan trọng, vòng đấu loại đầu tiên mỗi tổ sẽ có mười hai người tấn cấp, sau đó hai tổ hợp một, bắt đầu vòng hai, khi đó lựa chọn mười hai người từ hai bốn người.
- Có thể trổ hết tài năng trong tiểu tổ không ai không có tuyệt chiêu áp hòm, ta có thể tưởng tượng ra giai đoạn hai sẽ tàn khốc cỡ nào rồi, mỗi tràng đấu đều không chút dễ dàng nào.
Tiềm Long Bảng một trận tiếp một trận bắt đầu, cuối cùng kết thúc, tốc độ rất nhanh, không ít trận trong vòng dưới mười chiêu đã hạ gục đối thủ, còn có người thẳng thắn chịu thua, đương nhiên, loại tình huống này cũng là xác xuất nhỏ, đại bộ phận đều phải trên dưới trăm chiêu mới có thể phân thắng bại.
Trận đấu của mình đã xong, Diệp Trần thỉnh thoảng chú ý mấy người quen, như Từ Tĩnh, Chu Mai và Lâm Kỳ.
Từ Tĩnh đúng là không cần ai lo lắng, đến bây giờ, còn chưa ai trụ được trên mười chiêu dưới tay nàng, nàng như là chiến nữ thời thượng cổ, động tác nhanh nhẹn, lực đạo cực mạnh, mỗi chiêu đều ẩn chứa ý cảnh thiên quân vạn mã, khiến cho đối thủ sinh lòng run sợ.
Tình hình tiếp tục như vậy chừng ba bốn vòng so đấu, rốt cuộc có người lựa chọn chịu thua, nhưng lại là cao thủ trẻ tuổi không nổi danh, đối với những người này, không ai toát ra thần sắc khinh bỉ, Từ Tĩnh cường đại ai cũng nhìn thấy, huống hồ khiến họ đau đầu chính là chiêu thức của Từ Tĩnh phạm vi rất rộng, thích buộc đối thủ cứng đối cứng, tiếp đó luân phiên liều mạng, mạnh mẽ khiến mọi người không chịu nổi, xương cốt cơ bắp đều đau nhức, khó tránh khỏi ảnh hưởng đến những cuộc chiến sau này, khiến họ bất ngờ chính là, vóc người mảnh khảnh, thân hình yểu điệu Từ Tĩnh vẫn mặt không đỏ, hô hấp không nhanh, dường như chiến đấu lúc trước chỉ là gió thoảng.
So với Từ Tĩnh, Chu Mai yếu hơn nhiều lắm, bốn vòng bỉ tái, nàng thua hai trận, thắng hai trận, rút cuộc đủ điều kiện.
Thua hai trận cũng không thể trách nàng, đối thủ của nàng thực lực cao hơn không chỉ một bậc, cho dù phát huy võ kỹ nhuần nhuyễn cũng không thủ thắng nổi. Về phần hai trận thắng rất không thoải mái, trận đầu là hơn hai trăm hiệp cuối cùng dùng trí tuệ đánh bại đối thủ, trận thứ hai có thể nói là thực lực ngang nhau, nhưng mà Chu Mai yếu hơn đối phương một bậc, cuộc chiến bắt đầu, vẫn ngang tài ngang sức, đến hiệp thứ hơn bốn trăm thì Chu Mai nắm được sơ hở của đối thủ, phản kích sấm sét, giành được thượng phong, cuối cùng đạt thắng lợi.
Không thể không nói, trên phương diện đệ tử, hiện tại Bắc Tuyết Sơn trang đã hoàn toán chiến thắng Phỉ Thúy cốc, luận số lượng, Phỉ Thúy cốc chỉ có một người là Phỉ Thúy công tử có tư cách tham gia đấu loại, Cơ Tuyết Nhạn và Liễu Vô Tướng đã bị loại ở Long môn tam quan, mà Bắc Tuyết Sơn trang tham gia thi đấu hai người, phân biệt là Bắc Tuyết công tử Tô Văn và Bắc Tuyết khoái đao Lâm Kỳ, luận chất lượng, Tô Văn hơn Trang Phỉ một chút, nhưng Lâm Kỳ mặc kệ phương diện nào xem ra cũng đều hơn Trang Phỉ.
Vòng bốn Tiềm Long Bảng, Tô Văn và Trang Phỉ ngang nhau, thua một thắng một, về phần Lâm Kỳ thì dễ dàng hơn nhiều, không có phát huy toàn bộ thực lực, dưới tình huống liên tục chiến thắng bốn tràng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, vòng loại đầu tiên hẳn là thuận lợi thăng cấp.
Cuối cùng là đại đệ tử Nam La Tông Tần Vũ Liên, thực lực của nàng không thể khinh thường, tu luyện thiên nhất thành thủy quyết, bí quyết cấp cao, bốn trận đánh thua một trận, thắng ba, cũng đủ điều kiện tấn cấp.
- Lần này không chỉ có Tiềm Long Bảng toàn thịnh, mà cũng là thời kỳ thịnh của cao thủ trẻ tuổi Thiên Phong quốc ta a!
Trên thính phòng số một, La Hành Liệt cảm khái nói.
Đại trưởng lão gật đầu:
- Không nói Trang Phỉ và Tô Văn hai cao thủ lâu đời, Từ Tĩnh, Chu Mai, Tần Vũ Liên cùng với Lâm Kỳ đều rất giỏi a, hơn nữa Diệp Trần thiên tài yêu nghiệt, có thể nói là Thiên Phong quốc gặp được thời kỳ toàn thịnh ngàn năm a.
- Trong bảy người, Diệp Trần không tính, còn sáu người kia, ngươi cho rằng ai có khả năng lớn hơn?
Đại trưởng lão trầm ngâm nói:
- Đầu tiên là Từ Tĩnh, sau đó là Lâm Kỳ, những người khác thực lực không khác biệt lắm.
-Ta cũng nghĩ thế, thật là mỏi mắt mong chờ a!
- Ồ! Diệp Trần đánh rồi kia.
Hai người ngừng bàn luận, ánh mắt nhìn về phía võ đài tổ ba.
Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vnTrên luận võ đài.
Diệp Trần đứng cách xa đối thủ năm mươi mét, mà đối thủ của hắn không phải ai khác chính là đại đệ tử Thiên Ưng bảo Nguyên Hoành Ưng.
- Diệp Trần, đừng tưởng tu vi cao hơn ta một giai, là có thể dễ dàng chiến thắng ta, Tiềm Long Bảng lần này, ta đã chuẩn bị không ít tuyệt chiêu.
Nguyên Hoành Ưng thập phần kiêng kỵ Diệp Trần, nếu như tuyển thủ khác, hắn sẽ không tốn nước bọt, nói chuyện mình chuẩn bị tuyệt chiêu cho đối phương, nhưng đối mặt với Diệp Trần, Nguyên Hoành Ưng không dám có chút sơ sẩy, hắn mong đối phương biết mình có tuyệt chiêu mà tâm lý ảnh hưởng, chiến đấu lóng ngóng.
Diệp Trần cười thầm, tâm tư Nguyên Hoành Ưng hắn sao lại không hiểu, đương nhiên, loại tiểu xảo này tuy đơn giản, nhưng cực kỳ thực dụng đáng tiếc sử dụng sai đối tượng.
- Được rồi, nói nhiều như vậy làm gì, cuộc chiến sẽ kết thúc rất nhanh, ra tay đi!
Diệp Trần quyết định tốc chiến tốc thắng, hắn thực sự không có hứng thú dây dưa với Nguyên Hoành Ưng, bởi vì đối phương và hắn căn bản không phải một cấp bậc.
- Ngươi!
Nguyên Hoành Ưng sắc mặt đỏ lên, ngữ khí của Diệp Trần khiến hắn nổi giận lôi đình, Nguyên Hoành Ưng hắn không ngờ bị kẻ khác coi thường?
- Ma Ưng Thiên Hạ, bắt lấy cho ta!
Nổi giận gầm lên một tiếng, chân khí Nguyên Hoành Ưng vận chuyển tới cực hạn, ám thanh sắc chân khí như hùng ưng dang cánh từ người hắn tỏa ra, sau đó biến thành một cái ưng trảo lớn không gì sánh được phá không bắn tới, tỏa ra khí tức tà ác thượng cổ mênh mông.
Vù!
Kiếm quang chợt lóe, chân khí ưng trảo bị nghiền nát, Diệp Trần từng bước đi tới cạnh Nguyên Hoành Ưng.
- Ghê Tởm.
Nguyên Hoành Ưng cả kinh, tuy rằng hắn biết tuyệt chiêu Ma Ưng Thiên Hạ không thể ngăn trở Diệp Trần phản kích nhưng trong nháy mắt bị đánh tan vẫn ngoài dự liệu của hắn, trái tim kịch liệt nảy lên, Nguyên Hoành Ưng có chút hoảng hốt, nhưng mà thấy Diệp Trần từng bước đi tới, hoảng hốt thay thế bằng lửa giận, thực sự quá kiêu ngạo, xem ta hạ ngươi như thế nào!
- Ma Ưng Hiển Hình quyền!
Chân phải bước tới một bước, Nguyên Hoành Ưng nắm hai tay, đánh ra một luồng chân khí ám thanh sắc dùng lộ tuyến cực kỳ quỷ dị quấn trên quyền phong, sau một khắc, tiếng ưng gào vang, một con phi ưng dần hiển lộ ra, lúc trước Nguyên Hoành Ưng đánh ra ưng trảo, hiện tại toàn bộ Ma Ưng đều được hiện hình, uy lực gia tăng không phải chỉ hai lần, ít nhất cũng ngoài năm lần, khó trách hắn có điểm tin tưởng.
- Xem người tránh thế nào...
Nguyên Hoành Ưng chưa kịp nói xong, thần tình cứng đờ, trong tầm mắt hắn, ma ưng cuồng bạo không gì sánh được chưa triển khai được hai cánh đã bị Diệp Trần một kiếm chém thành hai đoạn, hóa thành hư vô, kiếm quang chói mắt che khuất tầm nhìn, cái gì cũng không nhìn thấy.
Bang!
Hộ thể chân khí bị nghiền nát, Nguyên Hoành Ưng bắn ra ngoài, thân thể đập lên quang mạc thanh sắc.
Một kiếm miểu sát!