"Lang Gia Chí Tôn, thịt Thiên Thanh Mãng Ngưu này của ngươi
thật đúng là tuyệt nhất, thật sự là ngon đấy." Sơn Hải Chí Tôn thích nhất là
ăn thịt, ở trước mặt hắn là một cái chén có đường kính trăm mét, trên mâm là một
cái chân trâu cực lớn, cầm lấy chân trâu, Sơn Hải Chí Tôn cắn một khối lớn, vừa
ăn mà miệng dính đầy chảy mỡ.
"Thịt Thiên Hà Mãng Xà này cũng không tệ a."
Cùng như Sơn Hải Chí Tôn, Dã Man Chí Tôn cũng ưa thích ăn thịt, trên thực tế, Cự
Nhân tộc cùng Man tộc, không ai là không thích ăn thịt, còn Nhân tộc thì chú ý ẩm
thực cân đối hơn.
Lang Gia Chí Tôn cười nói: "Có thể bắt được Thiên Thanh Mãng Ngưu là không
hề dễ dàng, Vạn Lý Vô Tung Giản có vô số huyệt động, chỉ cần chúng trốn vào
huyệt động thì suốt một vạn năm cũng sẽ không ra tới một lần, ngược lại Thiên
Hà Mãng Xà thì dễ bắt hơn, nhưng đáng tiếc Thiên Hà quá nguy hiểm, rất dễ gặp phải
siêu giai thủy quái đấy."
Thiên Hà thủy quái có mạnh có yếu, theo thứ tự từ yếu đến mạnh là Sơ giai thủy
quái, Trung giai thủy quái, Cao giai thủy quái, Chuẩn siêu giai thủy quái, Siêu
Nhất giai thủy quái, Siêu Nhị giai thủy quái. Riêng Siêu Nhị giai thủy quái thì
tựu tương đương với cường đại Chí Tôn rồi.
"Hoàn toàn chính xác đấy, chúng ta tuy là Chí Tôn, thế nhưng có vài chỗ đối
với chúng ta mà nói vẫn là rất nguy hiểm." Thanh Đồng Chí Tôn gật gật đầu,
hắn không khỏi nghĩ tới Hoàng Kim Chí Tôn.
Tụ hội đã bắt đầu, Diệp Trần một mực giữ im lặng và nghe người khác nói chuyện,
ăn uống thưởng thức phần ăn của mình, hắn là tân tấn Chí Tôn nên không muốn quá
mức cao điệu, huống hồ những mỹ thực trước mắt hoàn toàn chính xác không giống với
những thứ mà người thường hay dùng, thêm nữa gần đây hắn cũng không quan tâm về
vấn đề ăn uống nên cũng muốn ăn nhiều một chút. Trong nội tâm thậm chí còn nghĩ
đến, muốn mang một ít về cho cha mẹ, thân nhân cùng với ý trung nhân của mình
ăn hay không.
Nghĩ tới đây, Diệp Trần cười nhẹ một tiếng, cảm thấy mình thật đúng là như một kẻ
quê mùa, chưa thấy qua các mặt của xã hội.
Băng Hoàng Chí Tôn ngồi không xa với Diệp Trần, gặp Diệp Trần không lý do gì lại
lộ ra dáng tươi cười, liền trả lời nói: "Diệp Chí Tôn, nghe nói ngươi cùng
tiểu bối Hỏa Tước Nhi của Phượng tộc ta là bằng hữu đúng không?"
"Vâng, đúng vậy."
Diệp Trần gật gật đầu, đối với việc Băng Hoàng Chí Tôn biết rõ hắn và Hỏa Tước
Đế là bằng hữu, Diệp Trần tuyệt nhiên không kinh ngạc, vì chỉ cần hơi chút nghe
ngóng thoáng một chút là có thể biết ngay.
"Hỏa Tước Nhi có thể có bằng hữu như ngươi vậy, thật sự là phúc khí của nó
a." Băng Hoàng Chí Tôn nói tiếp: "Đúng rồi, Diệp Chí Tôn đến từ nơi
đâu vậy?"
Cội nguồn của Nhân tộc xuất phát từ các tánh mạng thế giới, có rất nhiều thiên
tài kinh tài kinh diễm cũng tới từ những tánh mạng thế giới.
Diệp Trần cũng không sợ để người khác biết rõ hắn đến từ Chân Linh Thế Giới,
nói ra: "Chân Linh Thế Giới ạ."
Băng Hoàng Chí Tôn nói: "Từ rất nhiều năm trước, lúc đó cơ hồ những Chí
Tôn ở đây còn chưa được sinh ra đời, có một vị Chí Tôn được gọi là Cổ Tôn. Lúc ấy,
hắn là một trong những Chí Tôn cường đại nhất, nghe nói còn muốn mạnh hơn cả Chân
Vũ Chí Tôn đấy. Sau hắn một đoạn tuế nguyệt, lại xuất hiện ra một vị Chí Tôn
khác, gọi là Khí Thiên Tôn, đồng dạng có thực lực vô cùng đáng sợ, bọn hắn đều đến
từ một cái tánh mạng thế giới, chính là Chân Linh Thế Giới theo như lời ngươi vừa
nói đấy."
Nói xong, Băng Hoàng Chí Tôn nhìn về phía Diệp Trần với ánh mắt xuất hiện một
ít biến hóa rất nhỏ, cái biến hóa nhỏ này ngay cả chính cô ta cũng không phát
giác ra được.
"Cổ Tôn, Khí Thiên Tôn?"
Diệp Trần trong đầu hiện lên vô số ý niệm.
"Là Cổ Đế cùng Khí Thiên Đế!"
Rốt cục, Diệp Trần đã phục hồi tinh thần lại.
Hai vị này là hai vị Phong Đế Vương giả đời thứ nhất của Chân Linh Thế Giới, được
vạn người kính ngưỡng, không thể tưởng được bọn họ tại bên ngoài cũng nổi danh như
thế, bất quá Diệp Trần hồi tưởng thoáng một hồi liền cảm thấy đó là điều đương
nhiên. Cổ Đế có tu vi là Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, Khí Thiên Đế tuy ly khai
Chân Linh Thế Giới vào thời điểm nào thì không người nào biết rõ, nhưng cụ thể
thực lực của ông khi đó hẳn là Sinh Tử Cảnh cửu trọng thiên cảnh giới. Mà Cửu
trọng thiên cảnh giới thì tức là Chí Tôn rồi. Dùng thiên phú của Cổ Đế cùng Khí
Thiên Đế thì không khó để có danh vọng như thế.
Bỗng nhiên, Diệp Trần trong đầu hiện lên rất nhiều nghi vấn.
Cổ Đế cùng Khí Thiên Đế đến tột cùng là đã chết hay chưa? Sinh Tử Cảnh Vương
giả có tuổi thọ là mười vạn năm, còn Chí Tôn thì không chỉ như vậy, có thể sống
trăm vạn năm thậm chí hơn trăm vạn năm cũng không phải là không thể.
Nếu như còn sống, bọn họ đã đi đâu.
Thêm nữa, nếu như Cổ Đế cùng Khí Thiên Đế lúc trước đã không chết, vì sao lại để
mặc cho Ma tộc, Tà Linh tộc ngăn chặn cửa ra vào Chân Linh Thế Giới, với tuổi
thọ của bọn họ, thủ hộ Chân Linh Thế Giới trong hơn mười vạn năm là rất dễ
nhàng, trừ việc đó ra, Nhân tộc tuy yếu hơn so với Ma tộc, nhưng cũng không đến
mức trơ mắt ngồi nhìn mà bỏ qua như vậy...
Rất nhiều nghi vấn...
Diệp Trần có cảm giác, Chân Linh Thế Giới nhất định không phải là một tánh mạng
thế giới tầm thường, Nhân tộc đứng nhìn và mặc kệ Chân Linh Thế Giới nhất định cũng
có nguyên nhân sâu xa.
Bây giờ nghĩ lại, Ma tộc buông tha cho Chân Linh Thế Giới, đây cũng không phải là
điều đơn giản như mình tưởng tượng.
Thật lâu sau, Diệp Trần lắc đầu, bản thân mình là một tân tấn Chí Tôn nên có rất
nhiều thứ không biết hết, cũng không cần nóng lòng biết rõ hết thảy mọi thứ,
theo thời gian trôi qua, những thứ phải biết, bản thân mình tổng sẽ biết.
"Diệp Chí Tôn, tin tức về hai người này, tại Chân Linh Thế Giới các ngươi còn
có lưu lại không?" Băng Hoàng Chí Tôn hỏi.
Diệp Trần nói: "Bọn họ là những Chí Tôn sớm nhất của Chân Linh Thế Giới."
"A!"
Băng Hoàng Chí Tôn nhìn ra được, Diệp Trần biết đến cũng không nhiều.
Theo thời gian trôi qua, hào khí buổi tụ hội càng lúc càng tăng vọt.
"Các vị, lần này mời mọi người tới đây, vẻn vẹn là vui chơi giải trí, nghĩ
đến tất cả mọi người sẽ cảm thấy vô cùng hưng phấn, cho nên, kế tiếp là thời
gian luận bàn, mọi người có thể giúp nhau mời đối thủ, nghiệm chứng võ học của mình.
Tựu do ta bắt đầu trước a, có ai nguyện ý cùng ta luận bàn một phen không nào?."
Uống cạn một ngụm rượu, Lang Gia Chí Tôn đứng người lên, phóng khoáng nói.
Tiếng nghị luận nổi lên bốn phía, mọi người đã sớm chờ đợi giờ phút này rồi.
"Lang Gia Chí Tôn, Hồng Lĩnh ta đến chiếu cố ngươi a."
Cự Nhân tộc Hồng Lĩnh Chí Tôn đứng người lên.
"Được được, xin chỉ giáo."
Ai cũng biết Hồng Lĩnh Chí Tôn là một trong những cường đại Chí Tôn của Cự Nhân
tộc, thân thể thấp hơn so với Sơn Hải Chí Tôn nhưng cũng cao đến 38 trượng.
Khi hai người đại chiến, những điểm đặc sắc bắt đầu lộ ra, từ trên trời đánh xuống
tới trên mặt đất, từ lục địa đánh xuống tới trong hồ nước, cũng may Tham Lang đại
lục thập phần rắn chắc nên mới có thể chịu nổi hai người giao thủ.
Cuối cùng nhất, Lang Gia Chí Tôn vẫn nhỉnh hơn một chút, chiến thắng.
"Đa tạ rồi!"
Lang Gia Chí Tôn ôm quyền.
"Tài nghệ ta không bằng người, không phản đối a."
Hồng Lĩnh Chí Tôn cũng không nghĩ đây là mất mặt, trở về chỗ và tiếp tục ăn uống.
Kế tiếp, Băng Hoàng Chí Tôn lên võ đài, đối thủ của nàng là một vị Man tộc nữ
Chí Tôn - Thất Nguyệt Chí Tôn, cuối cùng nhất, hai người cân sức ngang tài, nếu
tiếp tục đánh tiếp sẽ khó tránh khỏi tổn thương hòa khí.
"Diệp Chí Tôn, ngươi là tân tấn Chí Tôn, bất quá Động Đình ta ngược lại là
muốn cùng ngươi giao thủ một hồi a."
Man tộc Động Đình Chí Tôn theo trên chỗ ngồi bay ra ngoài, ánh mắt nhìn quét một
vòng, cuối cùng rơi vào trên người Diệp Trần, phát ra lời mời luận bàn.
Băng Hoàng Chí Tôn nhắc nhở: "Động Đình Chí Tôn có thực lực không thể
khinh thường, coi chừng Thiên Băng Địa Liệt Cước của hắn đấy!"
Động Đình Chí Tôn nổi tiếng dùng cước pháp, thực lực không tính là đỉnh tiêm cường
đại Chí Tôn, bất quá đối với Diệp Trần thì tựu khó mà nói rồi, 15 qua, Diệp Trần
tiến bộ lớn thế nào thì chỉ sợ cũng có hạn mà thôi.
"Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh rồi."
Diệp Trần nghĩ cũng muốn hiểu rõ thoáng một chút xem thực lực của mình đã đạt đến
trình độ nào rồi.
Thân hình lóe lên, Diệp Trần đi tới đối diện Động Đình Chí Tôn.
"Lang Gia, chúng ta đánh cuộc xem, nếu là Diệp Chí Tôn thua trên tay Động
Đình Chí Tôn, ngươi đem mớ thịt Thiên Thanh Mãng Ngưu của ngươi giao cho ta, chịu
không? Đương nhiên, ngươi cũng có thể không đánh cược a." Sơn Hải Chí Tôn
bỗng nhiên đối với Lang Gia Chí Tôn nói.
Lang Gia Chí Tôn sững sờ, mở miệng nói: "Vậy nếu Diệp Chí Tôn thắng thì
sao nào?"
"Thắng hả?" Sơn Hải Chí Tôn nghĩ nghĩ, nói: "Vậy ta đem Tinh
Không Hùng Khuyển của ta cho ngươi một con, như thế nào?"
"Được, nói giữ lời nhé."
Tinh Không Hùng Khuyển là một loại thần kỳ Cự Thú, có tập tính cùng loại với
các loài chó trong Nhân tộc, Sơn Hải Chí Tôn có nuôi ba con Tinh Không Hùng
Khuyển, tất cả đều có thực lực Chí Tôn bình thường, có thể có được một con thì đã
là thiên đại may mắn rồi, về phần Diệp Trần thua, Lang Gia Chí Tôn tổn thất
cũng không lớn, cùng lắm thì sau này tốn chút công phu đi Vạn Lý Vô Tung Giản bắt
một ít nữa mà thôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT