Trở lại khoảnh khắc trước đó.

Sau khi lâm vào vòng vây trùng trùng điệp điệp của mấy trăm con Hỏa Tinh Thú, Diệp Trần ra sức vung vẩy Long Tuyền Kiếm nhưng tất cả đều phí công bởi với số lượng bọn chúng quá nhiều, kiếm khí tuy có thể chém đứt thân thể của những con Hỏa Tinh Thú ở phía trước nhất, nhưng vẫn không làm nên chuyện gì, đám Hỏa Tinh Thú ở phía sau thừa cơ mãnh liệt bổ nhào về phía trước, tiến sát người Diệp Trần buộc hắn phải dùng kiếm đón chặn, tiếng kim loại ma sát “cót két, cót két” kịch liệt vang lên, Diệp Trần thoáng cái đã trúng mấy lần công kích từ móng vuốt sắc bén của Hỏa Tinh Thú. Lực sát thương của chúng mạnh vô cùng, thậm chí có thể so với Luyện Thể Phong Đế Vương giả.

Máu tươi cuồng phun, thân thể Diệp Trần cơ hồ đã bị vặn vẹo, nếu như chỉ một con Hỏa Tinh Thú công kích hắn thì hắn còn có thể kháng trụ, nhưng bây giờ lại có vài con ở chung quanh đồng loạt công kích, những công kích từ nhiều phương hướng khác nhau tạo ra lực xé rách lên trên người Diện Trần, thân thể hắn như thế nào có thể chịu nổi, nếu không nhờ có Thiết Huyết ngân lam sáo trang một mực thủ hộ cho hắn, có lẽ công kích lúc nãy đã có thể làm cho thân thể của hắn bị xé nát ra rồi.

Oanh!

Đến đây vẫn chưa xong, một con Hỏa Tinh Thú “cỡ nhỏ” lao đến và vỗ một trảo như “dời non lấp biển, như thiên thần nộ kích” vào trên lồng ngực của Diệp Trần khiến nó bị lõm xuống dưới một mảng lớn, máu tươi càng cuồng bắn ra ngoài nhiều hơn. Lúc này đây, Diệp Trần đã bị tấn công đến mức hoàn toàn ngu dại, không còn biết bất kỳ thứ gì xung quanh, không còn biết chính mình là ai nữa.

Trong Hồn Hải của hắn lúc này như sóng to gió lớn cuồn cuộn.

Linh hồn cùng thân thể là hai thứ không thể tách rời, khi thân thể bị trọng thương thì linh hồn cũng sẽ sinh ra biến động, giờ này khắc này, Diệp Trần đã sa vào trong nguy cơ mà từ trước đến nay chưa từng có.

Bất Hủ Kiếm Hồn điên cuồng chấn động, Kiếm Ý tựa giống như bạch sắc thánh quang tràn ngập ra để bảo vệ linh hồn cùng thân thể Diệp Trần, mà Hủy Diệt Kiếm Hồn ở cạnh bên Bất Hủ Kiếm Hồn cũng đồng dạng vì sợ hãi mà tâm rung động và bắt đầu chuyển mình, “ông, ông, ông, ông ông ông”, Hủy Diệt Kiếm Hồn phảng phất như thức tỉnh, một cổ hắc sắc Kiếm Ý đen như mực nước bắt đầu tràn ra, cho đến khi địa vị của nó tương đồng cùng Bạch sắc thánh quang Bất Hủ Kiếm Ý, lúc này Hủy Diệt Kiếm Ý cùng Bất Hủ Kiếm Ý đều riêng phần mình chiếm cứ “nửa giang sơn”, khiến cho trong Hồn Hải của Diệp Trần hình thành nên một thế giới nữa đen nữa trắng.

Aaaaaaaaaaa!

Tiếng rống giận dữ vang lên, hai mắt Diệp Trần chẳng biết từ lúc nào cũng đã biến thành một đen một trắng, bên mắt đen thì sâu thẫm như một lỗ đen không gian, thâm bất khả trắc nhưng lại tràn ngập hủy diệt sát ý, còn bên trắng thì lại như thánh quang đầy vẻ tang thương, mang theo một phong cách rất cổ xưa, lại như bao quát hết thảy vạn vật, ẩn chứa Thiên Địa và Bất Hủ ý cảnh.

Long Tuyền Kiếm lúc này cũng bị nhuộm thành hắc sắc, Diệp Trần khẽ động vung ra một kiếm, lập tức con Hỏa Tinh Thú đầu đàn kia bị trảm bay ra ngoài, dư thế kiếm khí không tan, lao tới đem đám Hỏa Tinh Thú ở phía sau trảm cho thất linh bát lạc.

Xuy xuy xuy xuy xuy xuy xùy!

Giờ đây đã có không gian đủ rộng, Diệp Trần tiếp tục vung vẩy Long Tuyền Kiếm với tốc độ được bộc phát đến cực hạn khiến cả người hắn như được một cái hắc sắc quang cầu bao bọc ở bên trong, sau một khắc, hắc sắc kiếm khí tung hoành bắn ra xung quanh, hướng phía bốn phương tám hướng giao thoa bay vụt đi. Kiếm khí có màu đen như mực kia chẳng những trảm kích tại trên người đám Hỏa Tinh Thú, mà trong nháy mắt còn xuyên thấu qua những khe hở ở giữa bọn chúng mà phát tiết ra ngoài. Khối cầu do mấy trăm con Hỏa Tinh Thú chồng chất lên nhau tạo thành đã bị hắc sắc kiếm khí đâm xuyên tua tủa, trông như những cái gai nhím màu đen cự đại, chỉ nhìn vào thôi đã thấy kinh tâm động phách rồi.

"Cái gì?"

Đang ở cách đó rất xa, Khô Hải Đế nhìn thấy tình huống nơi này mà con mắt hung hăng híp lại.

Lâm vào vòng vây trùng trùng điệp điệp của mấy trăm con Hỏa Tinh Thú, Nếu như là bản thân mình thì hắn cũng phải đem hết toàn lực mới có cơ hội mở đường máu đi ra, dù sao khi bị vây quanh trùng trùng điệp điệp sẽ hoàn toàn không giống như bị vây quanh bình thường, “vây quanh bình thường” chắc chắn sẽ có tồn tại lỗ hổng, chỉ cần trong vòng vây có một khu vực yếu kém và dùng thêm chút sức là có thể giết ra ngoài, mà “trùng trùng điệp điệp vây quanh” sẽ không có bất kỳ lỗ hổng cùng sơ hở nào.

"Cỗ hủy diệt khí tức này? Là Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý ư?!"

Khô Hải Đế trong nội tâm đã bắt đầu trì trệ.

Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý tương đương với Bát giai Kiếm Ý bình thường, Kiếm Ý từ thất giai đến Bát giai là cả một sự chuyển mình cự đại, không biết đã có bao nhiêu người vẫn dậm chân ở cấp bậc này rồi, mà một khi Kiếm Ý đạt tới Bát giai, sẽ có thể sinh ra được hộ thể Kiếm Ý, sức mạnh của Bát giai hộ thể Kiếm Ý hoàn toàn không kém gì Lục giai đỉnh phong Linh khu, bởi vậy có thể thấy được đôi chút gì đó về sự tình này rồi.

Một Sinh Tử Cảnh Vương giả mà có Kiếm Ý hoặc Võ đạo ý chí đạt đến Bát giai, không nói đến những thứ khác, chỉ đơn thuần là linh hồn lực phòng ngự thôi tựu đã mạnh hơn rất nhiều rồi, phải biết rằng hộ thể ý chí không chỉ có thể bảo hộ thân thể, mà còn có thể bảo hộ linh hồn. Trước đây, khi Diệp Trần chưa tu luyện Hồn Chi Hoàn, linh hồn lực phòng ngự của hắn sở dĩ mạnh được như vậy là vì có quan hệ cùng Bất Hủ Kiếm Ý mà ra.

Bất quá Hủy Diệt Kiếm Ý cùng Bất Hủ Kiếm Ý lại bất đồng với nhau, Bất Hủ Kiếm Ý thì chú trọng vào phương diện phòng thủ, còn Hủy Diệt Kiếm Ý thì chú trọng vào sự sát phạt, ẩn chứa tinh túy của sự hủy diệt.

Bằng vào Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý, chiến lực Diệp Trần đã gia tăng gấp bội, thậm chí gấp 10 lần, rốt cục hắn đã có thể bước qua “cái khảm” đỉnh cấp Chiến Đế này, đạt đến cấp bậc sơ đẳng Chiến Hoàng rồi.

"Hủy Diệt Kiếm Ý rốt cục đã đạt đến Thất giai rồi!"

Diệp Trần chợt tỉnh táo lại và mừng rỡ trong lòng.

Hủy Diệt Kiếm Ý cùng Bất Hủ Kiếm Ý đều là Chí cao Kiếm Ý, cái nào cũng rất khó tăng lên, chỉ khi hai đại Chí cao Kiếm Ý có phẩm giai tương đương nhau thì mới có thể sinh ra cộng hưởng và hỗ trợ lẫn nhau. Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý tương đương với Bát giai Kiếm Ý bình thường, tuy nói là uy năng lên, thế nhưng ngoại trừ uy năng thì Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý lại có hiệu quả khác mà Bát giai Kiếm Ý bình thường không thể so sánh được, ví dụ như, một số Hỏa Tinh Thú bị chém đứt đã không thể tự khôi phục lại, miệng vết thương trên người chúng phảng phất như có một lực lượng vô hình nào đó gây trở ngại chúng phục hồi như cũ, đây chính là lực lượng hủy diệt.

Hộ thể thì có Bất hủ Kiếm Ý, còn công phạt thì có Hủy Diệt Kiếm Ý, như vậy Diệp Trần đã không còn điểm yếu nữa.

"Thật đúng là muốn cám ơn ngươi rồi."

Linh Hồn Lực cảm ứng được Khô Hải Đế vẫn còn tồn tại ở gần đó, Diệp Trần lạnh lùng cười cười.

"Hừ, tiểu tử, cho dù Hủy Diệt Kiếm Ý của ngươi có đạt tới Thất giai thì sao chứ, xét về thực lực, ngươi như trước vẫn yếu hơn ta một bậc." lực lượng lớn nhất của Khô Hải Đế chính là trung đẳng Đế cấp áo giáp mà hắn mặc trên người, luận về lực phòng ngự thì trung đẳng Đế cấp khôi giáp cường đại hơn rất nhiều so với trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang, lực công kích của Diệp Trần có lẽ tương đương với hắn, nhưng lực phòng ngự thì khẳng định xa xa không bằng hắn.

"Vậy sao?"

Vèo!

Diệp Trần cả người phóng lên cao, đám Hỏa Tinh Thú quanh thân căn bản không còn bắt kịp hắn nữa, Long Tuyền Kiếm giơ lên, Diệp Trần quét một luồng hắc sắc kiếm khí về phía Khô Hải Đế.

Nhật tinh hóa cực hàm chứa sức mạnh của Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý khiến kiếm khí biến thành hắc sắc, tản ra hắc sắc hào quang vô cùng vô tận, tựa như kiếm khí ẩn chứa trong một vòng mặt trời mà đen vậy.

"Phá."

Khô Hải Đế không hề sợ hãi Diệp Trần, lập tức kích ra chiến mâu, thi triển ra sát chiêu của mình.

Ầm ầm!

Kiếm quang và quang cầu trùng kích vào nhau, khí kình bạo tạc tỏa ra thổi bay cả đám Hỏa Tinh Thú ra xa, đại chiến giữa hai người đã không còn là tràng cảnh bình thường mà đám Hỏa Tinh Thú có thể lao vào quấy nhiễu nữa rồi.

Xoạt!

Sau cơn bạo tạc, Khô Hải Đế cúi đầu nhìn vào trước ngực của mình, một đám hắc sắc kiếm khí rời rạc đã bám vào trên khải giáp của hắn, cái sợi hắc sắc kiếm khí này trông như những con rắn nhỏ màu đen đang ngọa ngậy một cách bất định và rất khó khu trừ.

"Không hổ là Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý."

Khô Hải Đế cũng không quá kinh ngạc, Hủy Diệt Kiếm Ý là Chí cao Kiếm Ý, tất nhiên là Kiếm Ý bình thường khó có thể so sánh tới, điều này khiến hắn không khỏi cảm khái. Diệp Trần thật sự là có vận khí rất tốt, chí cao Kiếm Ý không phải là thứ mà người bình thường có thể tham ngộ ra được. Cần phải gặp được một cơ hội rất đặc biệt nào đó, trừ việc đó ra, chí cao Kiếm Ý so với các thuộc tính Kiếm Ý khác càng rất khó có thể tăng lên, so với Kiếm Ý bình thường thì khó tăng hơn gấp 10 lần. Bản thân hắn cũng không thể nào hình dung ra tại sao Diệp Trần lại có thể đem Hủy Diệt Kiếm Ý tăng lên tới trình độ Thất giai như vậy.

Sự cường đại của Diệp Trần khiến cho Khô Hải Đế càng cảm thấy đây là một tai họa, chờ đến khi đối phương lớn lên thì không biết sẽ có bao nhiêu Dạ Xoa tộc cường giả chết ở trên tay hắn.

Dạ Xoa Chân Nguyên nương theo võ đạo ý chí để bộc phát, Khô Hải Đế dùng sức bức văng “con rắn” kiếm khí màu đen nhỏ kia ra khỏi người. Nhưng ngay sau đó, chỉ nghe “xoẹt” một tiếng, “con rắn hắc sắc” kiếm khí nhỏ bé vừa bị tháo khỏi người hắn đã rất nhanh phi bám trở lại, tựa hồ như nó đã theo dấu Khô Hải Đế vậy.

Hừ lạnh một tiếng, Khô Hải Đế phải dùng một ngón tay sát mạnh lần nữa mới làm “con rắn hắc sắc” kiếm khí mất đi.

"Kẻ này rất khó đối phó, trước hết nên ly khai Hoang Hỏa Tinh rồi nói sau."

Khô Hải Đế không có ý định cùng Diệp Trần tiếp tục chiến đấu nữa, nơi này là Hoang Hỏa Tinh chứ không phải là ngoại giới, muốn chạy đi cũng đều rất khó khăn, nếu như cùng Diệp Trần đại chiến thì liền sẽ bị ngàn vạn Hỏa Tinh Thú vây quanh, lúc đó dù có ba đầu sáu tay cũng chỉ còn đường chết mà thôi, hắn không có khả năng đem tánh mạng của mình ra đùa giỡn.

Đôi cánh sau lưng vỗ mạnh, Khô Hải Đế bộc phát tốc độ đến cực hạn, lam quang lóe lên, cả người hắn biến mất vô tung vô ảnh.

"Chạy nhanh đấy."

Diệp Trần có tốc độ chậm hơn rất nhiều so với Khô Hải Đế, tất nhiên cũng không cần phải truy kích hắn, tốt nhất cũng nên ly khai khỏi cái khỏa sinh mệnh tinh cầu này. Hắn có dự cảm, muốn chạy thoát hội sẽ thập phần gian nan, mọi thứ ở trước mắt chỉ mới là vừa bắt đầu mà thôi.

...

Riêng Ám Long Đế Chiến thì có lực mạnh đến nghịch thiên, đám Hỏa Tinh Thú “nhỏ nhắn” vây quanh hắn đã đạt tới mười tám con rồi, nhưng như trước chúng vẫn không thể làm gì được hắn cả, ngược lại còn bị hắn đánh cho tan rã.

"Không cùng các ngươi chơi đùa nữa, chết hết đi!"

Hắc sắc long trảo cực lớn được huyễn hóa ra, Ám Long đế chụp một trảo vào một con Hỏa Tinh Thú "nhỏ nhắn".

Phanh!

Con Hỏa Tinh Thú kia lập tức bị đánh nát bấy, đến mức khó có thể phục hồi như cũ.

Chỉ chốc lát sau công phu, mười tám con Hỏa Tinh Thú “nhỏ” kia đã bị Ám Long đế giết sạch, sát chiêu mà Ám Long đế thi triển ra, không phải là thứ mà đám Hỏa Tinh Thú “nhỏ nhắn” kia có thể chống lại đấy.

Bất quá giờ này khắc này, bốn phía xung quanh Ám Long đế đã bị mấy ngàn con Hỏa Tinh Thú bình thường bao vây, đến khi đám Hỏa Tinh Thú đầu đàn không địch lại Ám Long đế nữa thì đại lượng Hỏa Tinh Thú bình thường bắt đầu đánh tới, vì trí tuệ của chúng quá đơn giản nên căn bả không biết sợ hãi là gì, hành động chủ đạo của chúng chỉ là giết sạch hết thảy huyết nhục tánh mạng bên trong Hoang Hỏa Tinh này.

"Thống khoái, ha ha!"

Ám Long đế thân là Phong Đế Vương giả, đã cô đọng ra Thiên Yêu ấn ký, nên trạng thái hình nhân càng mạnh hơn nhiều so với trạng thái Hắc Ám Cự Long, càng là một quái vật hùng mạnh, mỗi cái giơ tay nhấc chân của hắn đều có được chiến lực nghịch thiên, tùy tiện một trảo chém ra liền có hơn mười con Hỏa Tinh Thú bình thường bị nghiền nát, thế công không thể chống đỡ nổi.

"Ám Long bạo!"

Bỗng nhiên, tứ chi Ám Long đế trương to lên, trên người hắn tràn ngập ra thâm thúy Hắc Ám, “oanh” một tiếng, hắc quang bộc phát làm rất nhiều có Hỏa Tinh Thú bình thường bị phá nát, vẩy ra tứ tán.

Gầm Gừuuuuuuuuuuuuu!

Trông thấy Ám Long đế đại khai sát giới, một tiếng gào thét kinh thiên từ đâu đó truyền ra, khiến toàn bộ Hoang Hỏa Tinh sinh ra một loạt chấn động nhỏ.

Một đạo kim hồng sắc lưu quang từ trong bóng tối dùng tốc độ cực kỳ khủng khiếp mà xuất hiện ở trước người Long Đế.

"Hỏa Tinh Thú Hoàng sao?"

Hỏa Tinh Thú bình thường tức là loài Hỏa Tinh Thú phổ biến nhất, còn Hỏa Tinh Thú “nhỏ nhắn” nhưng mạnh mẽ hơn thì chính là Thú Vương, còn con kim hồng sắc Hỏa Tinh Thú này có thân hình lại càng “nhỏ và đẹp” hơn cả Thú Vương, nó chỉ cao chừng hơn một mét, dài chừng ba mét, không xê xích bao nhiêu so với một con Mãnh Hổ lớn, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì con kim hồng sắc Hỏa Tinh Thú này, hẳn là Thú Hoàng tại trong bầy Hỏa Tinh Thú.

"Đến đây đi!"

Ám Long đế cũng không sợ chút nào, cùng Hỏa Tinh Thú Hoàng đại chiến.

...

Tiếng gào thét kinh thiên vang lên khắp mọi nơi.

"Đây là gì vậy?"

Diệp Trần trên mặt lộ vẻ chần chờ.

Hưu!

Đúng lúc này, Khô Hải Đế đang chật vật chạy trốn ngược trở lại, trên người hắn tuôn ra máu tươi đầm đìa, không đem sự tồn tại của Diệp Trần để vào mắt, Khô Hải Đế lập tức hướng phía chỗ sâu trong Hoang Hỏa Tinh lao đi.

Diệp Trần cũng không công kích Khô Hải Đế, tại cảm ứng trong linh hồn lực của hắn, một con kim hồng sắc Hỏa Tinh Thú “nhỏ đẹp” đang đuổi theo sau lưng Khô Hải Đế, cường đại khí tức của nó kích động và vô cùng khủng bố, “bá” kim hồng sắc Hỏa Tinh Thú liếc nhìn Diệp Trần và lộ ra sát ý.

"Không tốt."

Diệp Trần cũng đồng dạng như Khô Hải Đế, lập tức quay người trốn đi, hắn dám khẳng định, phòng ngự của mình không thể nào ngăn nổi một kích của con kim hồng sắc Hỏa Tinh Thú này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play