"Ta
không phục, chúng ta không làm gì sai cả, tại sao lại cách chức chúng ta."
Quân trưởng thứ tư là một Đại Hán có râu quai nón, người xưng là Đồng Chùy
Vương, hắn đứng người lên, hằm hằm nhìn lấy Mân Côi Vương.
Quân trưởng thứ sáu Phi Vũ Vương tắc thì nhìn về phía Diệp Trần, "Thành chủ,
ta cùng Đồng Chùy Vương có từng làm sai điều gì chứ?"
Diệp Trần lạnh nhạt nói: "Không có."
"Vậy thì vì sao lại cách chức chúng ta, chẳng lẽ bởi vì chúng ta là người của
Xích Hỏa Bang cùng Phi Hỏa Bang?"
"Không sai."
"Thành chủ làm như vậy sẽ khó để kẻ dưới phục tùng, mong rằng thành chủ
thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, từ nay về sau, Phi Hỏa Bang ta cùng Xích Hỏa Bang
tất nhiên sẽ toàn tâm toàn ý phụ tá ngài." Phi Vũ Vương lớn tiếng nói.
Diệp Trần lạnh lùng liếc đảo đi qua, "Ý của ngươi là…, nếu ta không thu hồi
mệnh lệnh đã ban ra, Phi Hỏa Bang cùng Xích Hỏa Bang tựu cũng không toàn tâm
toàn ý phụ tá ta, cũng tốt, đã như vầy, Phi Hỏa Bang cùng Xích Hỏa Bang tất yếu
sẽ không còn tồn tại nữa rồi, Hỏa Hoa Thành có đến chín đại thế lực, như vậy xác
thực là có hơi nhiều đấy, cũng nên tiêu giảm bớt một hai cái rồi."
Nghe vậy, Phi Vũ Vương sắc mặt vô cùng tái nhợt, hắn không nghĩ tới chỉ vì một
câu của mình mà liền có thể mang đến mầm tai vạ cực lớn cho Phi Hỏa Bang cùng
Xích Hỏa Bang, hắn vội vàng nói: "Thành chủ, tại hạ vừa rồi đã không lựa lời
nói, mong ngài thứ tội, Phi Hỏa Bang cùng Xích Hỏa Bang bất cứ lúc nào cũng sẽ
không sinh lòng hai ý."
Đến lúc này, hắn đã không còn dám yêu cầu Diệp Trần thu hồi mệnh lệnh đã ban ra
nữa rồi, đối phương một khi đã có ý muốn tiêu diệt Phi Hỏa Bang cùng Xích Hỏa
Bang, thì tựa cũng dễ dàng như nghiền chết một con kiến mà thôi.
"Như thế là tốt, các ngươi mang câu này của ta trở về nói cho bang chủ của
các ngươi nghe, muốn sinh tồn tại Hỏa Hoa Thành thì cũng đừng bao giờ làm ra những
chuyện ô uế, nếu để cho ta bắt được thì tự mà gánh lấy hậu quả."
Hắn không ngại tiêu diệt Phi Hỏa Bang cùng Xích Hỏa Bang, nhưng cũng phải có một
cái lý do chính đáng, phải lấy một cái cớ nào đó, nếu tự dưng lại diệt người và
bang phái lung tung, hội sẽ làm cho mọi người cảm thấy bất an.
"Vâng!"
Phi Vũ Vương cùng Đồng Chùy Vương đến đại khí cũng không dám thở gấp, chỉ biết
vâng lời lia lịa.
Kế tiếp, Mân Côi Vương lại giải trừ không ít người có chức vụ khác, những kẻ
này đều là Sinh Tử Cảnh Vương giả thân cận Triệu gia, vốn dĩ bọn hắn đã che dấu
thân phận vô cùng sâu, người bình thường cũng không thể biết được, nhưng chung
quy vẫn không thể gạt được Mân Côi Vương cùng gia tộc của nàng.
Cuối cùng, ngoài hơn 200 tên Triệu gia Sinh Tử Cảnh Vương giả không tới trình
diện, trong số hơn 1000 tên cao tầng quan quân còn lại thì đã có hơn bốn trăm tên
đã bị giải trừ chức vụ, có thể nói là đại giảm biên chế.
May mắn là số lượng Sinh Tử Cảnh Vương giả tại bên trên Diễm Hỏa Tinh cũng rất
nhiều, chỉ cần tuyên bố tin tức thoáng một phát, tuyệt đối sẽ có hàng ngàn Vương
giả tới cạnh tranh những chức vụ này.
Dù sao đây chính là “cái bát sắt”, nếu bỏ qua cái thôn này sẽ không đến được
cái điếm kia rồi.
"Thành chủ, Triệu gia Triệu Dương cầu kiến."
Ngày kế tiếp, ngoài đại môn phủ thành chủ có một vị "Khách nhân " đến, tiến đến
thông báo chính là một thủ vệ.
"Triệu Dương? Hắn là ai?" Diệp Trần dò hỏi.
"Triệu Dương là đệ nhất cao thủ của Triệu gia, năm nay đã hơn ba nghìn tuổi,
nghe nói, tại 2000 năm trước, hắn tựu đã đạt đến Sinh Tử Cảnh lục trọng Thiên Cực
hạn cảnh giới, đã từng đả bại một vị Phong Đế Vương giả, và được người đời xưng
tụng là Liệt Dương Vương."
"Mời hắn vào."
Diệp Trần gật gật đầu.
Chỉ chốc lát sau công phu, Triệu Dương đi vào nghị sự đại sảnh.
Nhìn dáng vẻ bên ngoài, Triệu Dương chừng hơn ba mươi tuổi, là một thanh niên thân
dài vai rộng, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Trần đang ngồi ở bên trên đại sảnh
thủ tọa, mở miệng nói: "Ta là Triệu Dương, tân nhiệm Tộc trưởng của Triệu
gia. Lần này tới đây là muốn cùng ngươi nói chuyện sự tình Hỏa Hoa Thành, đừng
nóng vội mà cự tuyệt. Ta lần này đến là mang theo thành ý."
"Thế thì tốt, nói thành ý của ngươi cho ta nghe thử xem!"
Diệp Trần ngược lại là muốn nghe xem thành ý của đối phương cao bao nhiêu.
Triệu Dương lông mày nhíu lại, "1 tỷ, chỉ cần ngươi buông tha cho Hỏa Hoa
Thành mà lựa chọn một cái chủ thành khác làm lãnh địa của ngươi, Triệu gia ta có
thể cho ngươi 1 tỷ Nguyên thạch một lần duy nhất, mà từ nay về sau, ngươi sẽ chính
là bằng hữu của Triệu gia ta, điều này đối với ngươi mà nói sẽ không có tổn thất
cái gì, ngược lại còn kiếm được một số lớn, ta tin rằng các Tam cấp sinh mệnh
tinh cầu khác đều có không ít chủ thành không kém cỏi chút nào so với Hỏa Hoa
Thành đấy."
"1 tỷ, quả nhiên là một con số lớn."
Diệp Trần cười nhạt một tiếng.
Đối với Sinh Tử Cảnh Vương giả bình thường mà nói, một trăm vạn Nguyên thạch đã
có thể cho hắn cả đời an nhàn không cần "Dốc sức liều mạng" phấn đấu nữa rồi,
dù sao không phải người nào cũng đều có tiềm lực rất cao, tuyệt đại bộ phận
Sinh Tử Cảnh Vương giả dù có cố gắn cả đời đi nữa, cũng chỉ có thể dậm chân tại
tam hay tứ trọng thiên cảnh giới mà thôi. 1000 vạn Nguyên thạch, có thể dùng
để duy trì tốt cho sự phát triển của một Tứ phẩm gia tộc, một trăm triệu Nguyên
thạch, liền có thể để cho một cái Tam phẩm gia tộc phát triển hưng thịnh, về phần
1 tỷ, rất nhiều người cũng không bao giờ dám nghĩ đến.
"Ngươi cân nhắc như thế nào?"
Triệu Dương cẩn thận quan sát biểu lộ của Diệp Trần, hy vọng có thể phát hiện một
tia mánh khóe.
"Nói thật cho ngươi biết, ta đây không thiếu Nguyên thạch."
Diệp Trần không có chút dao động nào.
Chân mày hơi nhíu lại, Triệu Dương nói: "Trên cái thế giới này, bất kỳ vật
gì cũng đều có giá trị của nó, chẳng qua là giá trị cao hay thấp mà thôi, ta
tin rằng, trong lòng của ngươi, Hỏa Hoa Thành cũng không phải là vô giá đấy."
"Hoàn toàn chính xác, Hỏa Hoa Thành tại trong suy nghĩ của ta không phải là
vô giá, nhưng Triệu gia ngươi sẽ không thể ra nổi cái giá để mua nó đâu."
"Hai tỷ."
Triệu Dương như trước vẫn chưa từ bỏ ý định.
"Mười tỷ, Hỏa Hoa Thành quy về cho Triệu gia ngươi."
Diệp Trần không cho rằng Triệu gia sẽ nguyện ý ra giá mười tỷ, nếu như đối
phương thật sự nguyện ý đưa ra mười tỷ, hắn ngược lại sẽ rước lấy lo lắng đấy.
"Mười tỷ!" Dù cho Triệu Dương đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhưng như
trước vẫn bị lời nói của Diệp Trần làm cho thất kinh, mười tỷ tương đương với toàn
bộ tài phú Triệu gia rồi, đừng nói là những người khác của Triệu gia không đáp
ứng, mà ngay cả chính hắn cũng sẽ không đáp ứng, ai biết được Triệu gia phải cần
bao nhiêu năm mới có thể thu hồi lại được mười tỷ này, trong khi đó, nếu Triệu
gia lại gặp phải khó khăn trắc trở gì thì ngược lại chỉ còn biết cười trừ mà
thôi, Triệu Dương cười nói: "Ngươi thật đúng là thích nói chơi, mười tỷ ta
không cách nào tiếp nhận, chuyện này thật vớ vẩn."
"Với ta mà nói, vị trí thành chủ Hỏa Hoa Thành có giá trị là mười tỷ."
Diễm Hỏa Tinh là một khỏa sinh mệnh tinh cầu rất đặc thù, có rất ít chỗ thích hợp
cho nhân loại sinh sống, không đến hai thành, mà những địa phương khác tuy
không thích hợp để nhân loại ở, nhưng ngược lại chính là nơi có có giá trị nhất
của Diễm Hỏa Tinh, mỏ kim loại khoáng sản nhiều vô cùng vô tận, khoáng thạch có
năng lượng Hỏa thuộc tính cùng với linh thảo Hỏa thuộc tính, những thứ này đều
là tài phú vô giá, đơn giản mà nói, giá trị một tòa chủ thành tại Diễm Hỏa Tinh
sẽ hoàn toàn không kém cỏi một tòa chủ thành tại Ngũ cấp sinh mệnh tinh cầu.
Thần sắc Triệu Dương dần dần âm trầm đi, hít sâu một hơi, hắn chậm rãi nói:
"Ngươi có thể đến được Hỏa Hoa Thành, nói rõ ngươi là Tam Tinh Tử Kim Thống
Lĩnh, như vậy, nếu ta có thể may mắn thắng ngươi một chiêu, ngươi có thể cân
nhắc điều kiện vừa rồi kia chứ."
Chỉ cần hắn thắng đối phương, Triệu Dương không tin Diệp Trần còn có mặt mũi đứng
ở Hỏa Hoa Thành nữa.
"Thắng ta một chiêu?"
Diệp Trần như thế nào lại nhìn không ra, Triệu Dương đã tiến vào Sinh Tử Cảnh Thất
trọng thiên cảnh giới, không còn là Liệt Dương Vương nữa, mà là Liệt Dương Đế
rồi, vừa mới tiến vào Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên thì sẽ rất có lòng tin, đổi
thành ai cũng vậy mà thôi.
"Không cần phiền toái như vậy, chỉ cần ngươi có thể ngăn cản một chiêu của
ta mà không rơi vào thế hạ phong, Hỏa Hoa Thành tặng cho ngươi cũng không
sao."
Diệp Trần nói.
"Được, nhất ngôn cửu đỉnh."
Triệu Dương trong mắt hiện lên vẻ đắc ý, hắn không nghĩ tới Diệp Trần lại dễ
dàng bị kích động như vậy, trên thực tế, hắn một điểm nắm chắc có thể thắng Diệp Trần cũng đều không có, hiện tại mọi
khúc mắc đã được xử lý rồi, đừng nói là một chiêu không rơi vào thế hạ phong,
mười chiêu không rơi vào thế hạ phong hắn cũng đều có nắm chắc rất lớn.
"Ra tay đi!"
Triệu Dương bộc phát Chân Nguyên, cả người phảng phất như một mặt trời hình nhân,
tản ra vô cùng vô tận hào quang.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT