Sở Nam nói xong, liền duỗi ra bàn tay huyết nhục, trực tiếp bắt lấy Hắc Long Thánh Thương, Thanh lão khó tiến thêm được chút nào, sắc mặt Thanh lão thoáng cái tái nhợt, lắp bắp:
- Đây là Thánh Khí chân chính, không ngờ ngươi có thể dùng huyết nhục bắt lấy, ngươi…
- Thánh Khí không phải ngươi muốn là có thể dùng được.
Sở Nam kéo một cái, Hắc Long Thánh Thương liền nằm trong tay Sở Nam, ngay sau đó bị thu vào trong nhẫn trữ vật, Thanh lão tay không liền bị gió lốc tử khí quấn lấy, thoáng cái bên trong tử khí liền truyền đến tiếng vang “rắc rắc”.
Nháy mắt sau, cơn lốc tử khí tiêu tán, Thanh lão đã không còn bóng dáng.
Từ khi xuất thủ cho đến khi toàn diệt, tất cả diễn ra chỉ trong nháy mắt, Đế Ma hoàn toàn không có cơ hội phản ứng, nhưng hắn vẫn theo bản năng xoay người bỏ chạy, nhưng vừa xoay người đã nhìn thấy Sở Nam đứng trước mặt hắn, nhẹ nhàng hỏi:
- Hàn Võ Hoàng của Thần Khí Phái đâu? Sư phụ của ta đâu?
Đế Ma cảm thấy tử khí đâm vào trong tâm mạch, xông thẳng lên tận não mình, không dám giấu diếm chút nào, vội nói:
- Không có ở đây…
- Cái gì?
- Không ở đây, vậy ở đâu?
Thanh âm của Sở Nam lạnh lẽo vô cùng, Đế Ma cảm thấy linh hồn của mình như bị đông cứng, vội vàng trả lời:
- Đã bị người của phụ hoàng phái tới mang đi rồi.
- Mang đi đâu?
- Không…
Đế Ma vừa mới nói một chữ đã nhìn thấy huyết nhục trên tay mình mất sạch, chỉ còn lại xương cốt, Đế Ma hét lên một tiếng kinh hãi, vội vàng thối lui, nhưng vẫn nói:
- Nếu không có gì bất ngờ thì có lẽ bị mang đến Thập Vạn Đại Sơn rồi.
- Thập Vạn Đại Sơn?
Sở Nam lập tức nghĩ đến bí mật của Đại Chu trong Thập Vạn Đại Sơn, trong lòng khẽ giật mình, chợt một dự cảm bất hảo dâng lên trong lòng, dường như sắp có đại sự gì phát sinh, vừa nghĩ đến Thập Vạn Đại Sơn, Sở Nam liền nghĩ đến đám người Tư Đồ Dật Tiêu, không khỏi tự hỏi:
- Không biết bọn hắn có an toàn rời khỏi trấn Tự Do không?
- Ngươi chết, lão tử của ngươi có đau lòng không?
Đế Ma thoáng cái không kịp phản ứng, giây lát sau đã hiểu ra Sở Nam muốn gì, không ngừng lắc đầu, nói:
- Trong mắt của ông ta chỉ có khôi phục Đại Chu, con của ông ta cũng rất nhiều, chết một thì lại có hai, ông ta sẽ không đau lòng đâu, cho nên ngươi giết ta cũng không ích gì.
- Nếu ngươi đã vô dụng như vậy thì có giữ lại cũng không ích gì nữa rồi.
Sở Nam vừa dứt lời, thân thể Đế Ma lại bắt đầu thối rữa, Đế Ma sớm đã kinh ngạc đến thất thần lạc phách, sợ hãi hét lên:
- Ta hữu dụng, hữu dụng, ngươi muốn tài nguyên gì thì ta sẽ toàn lực kiếm cho ngươi. Ngươi muốn biết gì thì ta sẽ nói hết cho ngươi, ví dụ như bí mật ở Thập Vạn Đại Sơn…
- Trước hết hãy giao toàn bộ tài nguyên ngươi có ra đây.
Dưới tử vong uy hiếp, Đế Ma không chút do dự, dùng tốc độ nhanh nhất giao ra các tài nguyên như vật tích trữ nguyên lực, kỳ trân dị bảo, pháp trận,…
Lập tức, Sở Nam chộp lấy Đế Ma nhảy ra khỏi Ác Nhân cốc, tiến về phía Thập Vạn Đại Sơn, lúc Sở Nam rời khỏi đó, Ác Nhân cốc tiếng xấu lan xa đã biến thành tử cốc, không còn một sinh mạng nào tồn tại.
Vừa ra khỏi phạm vi Ác Nhân cốc, đi trong phạm vi Man Việt, không bao lâu thì Sở Nam liền nghe được tin tức truyền đi xôn xao, cha mẹ hắn, thân nhân hắn, sư phụ hắn, huynh đệ hắn đều đã bị bắt đến Thập Vạn Đại Sơn, nếu như muốn bọn họ sống thì Sở Nam phải một mình đến Thập Vạn Đại Sơn.
Nghe thấy tin này, Sở Nam lập tức ngây người, trong lúc ngây người còn có một cỗ phẫn nộ chưa bao giờ có tự nhiên sản sinh, sát khí tiết ra khiến Đế Ma đứng bên cạnh Sở Nam suýt chút nữa bị sát khí hủy diệt sinh cơ.
Ngay lúc Đế Ma cảm thấy sống không bằng chết thì một đám sinh mệnh lực liền xuất hiện, bảo vệ tâm mạch của hắn, đem Đế Ma đang cận kề cái chết kéo lại. Đế Ma nhìn về phía Sở Nam, trong mắt ngoại trừ sợ hãi vẫn là sợ hãi, tu vi của hắn cũng không thấp, đã đạt đến tu vi Võ Hoàng, thế nhưng trước cỗ sát khí đó, hắn rõ ràng không có chút lực chống cự nào.
Đế Ma không chết là bởi vì Sở Nam không muốn hắn chết, Sở Nam giữ hắn lại còn hữu dụng, lúc nghe được tin tức vừa rồi, tâm niệm Sở Nam chợt xoay chuyển, liền nghĩ đến rất nhiều chuyện: thứ nhất, Thập Vạn Đại Sơn khẳng định đã thiết lập bẫy rập trùng trùng điệp điệp, những người kia đã thăm dò tính cách của hắn, biết hắn nhất định sẽ đến.
Tiếp đó, cha mẹ của hắn tại thành Kim Lăng cũng đã bị bắt, điều này nói rõ là do một cường giả tuyệt đỉnh ra tay, mà cường giả tuyệt đỉnh này nếu không ngoài phỏng đoán thì nhất định chính là Huyền Vô Kỳ, nếu không, dựa vào Sở gia lão tổ, tiểu hầu tử, tiểu Tử, tiểu Lam, cho dù là cường giả Võ Tôn đại viên mãn đến cũng chưa chắc bắt được toàn bộ Sở gia. Ngoài ra, còn một điều nữa, lúc Huyền Vô Kỳ ra tay với Sở gia thì Hoàng Phủ gia cũng không bảo vệ Sở gia, bằng không, Huyền Vô Kỳ làm sao có thể bắt được, nói không chừng luc đó Hoàng Phru gia còn xuất thủ tương trợ nữa cho nên mới dẫn đến tình cảnh toàn bộ Sở gia không ai chạy thoát. Sở Nam cũng hiểu tại sao Hoàng Phủ gia lại làm vậy, đó là bởi vì Hoàng Phủ gia sợ thực lực Sở gia bành trướng. Hoàng Phủ Diệp cũng không muốn “cây đao” hắn từ từ cắt, muốn nhân cơ hội này mà vùi Sở Nam xuống đất, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, từ nay về sau sẽ không còn cái tên Kim Lăng Sở gia nữa. Nói không chừng Hoàng Phủ gia còn có thể thu được không ít lợi ích từ Huyền Vô Kỳ.
Như vậy, bẫy rập ở Thập Vạn Đại Sơn đã có ba đại thế lực tham gia, gồm có Đại Chu, Đại Khánh Quốc, Huyền Vô Kỳ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT