- Ngươi không biết thì bổn cung sẽ cho ngươi biết!
Bắc Thần Cung Chủ tin tưởng vô cùng, nói:
- Thế giới của Võ Tôn, ngươi vĩnh viễn không thể biết, muốn dùng quyền phá Võ Tôn chi "Vực", căn bản là lấy trứng chọi đá!
- Vậy sao?
Sở Nam lạnh lùng hỏi lại.
Võ Tôn chi "Vực" của Bắc Thần Cung Chủ phủ xuống, liền quát lớn:
- Trọng Khao thổ vực, diệt!
- Chí Quyền!
Sở Nam đánh một quyền này, lập tức xuất hiện một cái tên mới, một “Chí”, một “Lực”, ý nghĩa hoàn toàn bất đồng. Tiếng quát vừa dứt, nắm quyền Sở Nam đã cùng với Võ Tôn chi "Vực" của Bắc Thần Cung Chủ mãnh liệt va chạm.
Không có tiếng nổ kinh thiên động địa, cũng không có âm thanh ầm ầm điếc tai, nếu có chỉ là âm thanh sụp đổ chói tai.
Băng băng băng băng băng…
“Trọng Khao thổ vực” của Bắc Thần Cung Chủ tựa như mặt băng, lấy nắm quyền của Sở Nam làm trung tâm, nứt vỡ lan ra khắp bốn phương tám hướng.
- Trứng gà mà ngươi vừa nói chính là Võ Tôn chi "Vực" sao?
Sở Nam nhàn nhạt hỏi, nhưng ngữ khí bình thản này rơi vào trong tai Bắc Thần Cung Chủ, càng tăng thêm uy áp vô cùng, khiến lòng hắn không khỏi sinh sợ hãi.
Bắc Thần Cung Chủ đã bị một màn trước mắt làm cho choáng váng, hắn chưa từng nghe nói có người có thể dùng nắm quyền để phá Võ Tôn chi "Vực", hơn nữa, tu vi của người này lại không cao hơn hắn, ngược lại còn thấp hơn, chỉ là Võ Đế mà thôi.
Thế nhưng, hôm nay đã có người dùng hành động thực tế để chứng minh, điều này là có thật.
Bắc Thần Cung Chủ không biết rằng Sở Nam lúc bị Sở gia lão tổ huấn luyện ma quỷ, chỉ dùng thuần lực lượng đã có thể đánh lung lay Vô Cực hỏa vực của lão tổ, hơn nữa, lúc ấy Thương Sơn Quyết của Sở Nam mới chỉ là tầng thứ tư mà thôi. Lúc đó mỗi một lớp lực lượng chỉ có 60 vạn cân. Sở Nam cũng không sử dụng dị Ngũ Hành nguyên lực, tử khí hay năng lượng thần bí.
Chí Quyền vừa rồi của Sở Nam lại là đem tất cả mọi thứ dung hợp thành một.
Uy lực của nó có thể tưởng tượng được.
Bởi vì Bắc Thần Cung Chủ choáng váng cho nên ngụy Thánh Khí Loa Vân Toản cũng mất đi khống chế, bị Sở Nam tiện tay thu vào trong nhẫn trữ vật. Đồng thời cũng nhân cơ hội này đem thần niệm của Bắc Thần Cung Chủ quét sạch hoàn toàn.
Bắc Thần Cung Chủ đã mất đi thần niệm, cũng không còn là Võ Tôn cường giả danh xứng kỳ thực nữa.
Tiếp đó, nắm quyền của Sở Nam lại đánh về phía trước, khiến Bắc Thần Cung Chủ bị đẩy lui, “Trọng Khao thổ vực” đã bị đánh tan hoàn toàn, không còn chút dấu vết, mà lực lượng của Chí Quyền lại tiến vào trong cơ thể Bắc Thần Cung Chủ, phá hủy huyết nhục kinh mạch của Bắc Thần Cung Chủ.
Thoáng chốc, đau đớn kịch liệt liền đem tâm thần của Bắc Thần Cung Chủ trở về thực tại, cũng nhận ra “Trọng Khao thổ vực” đã bị hủy, lập tức hét thảm.
Bởi vì Bắc Thần Cung Chủ đã ngửi thấy khí tức tử vong.
- Sở Nam, ngươi muốn làm gì?
- Muốn biết ta làm gì sao?
Sở Nam cười lạnh một tiếng, nói-
- Ngươi không biết sao?
- Ngươi muốn giết ta?
Sở Nam lắc đầu nói:
- Ta không phải muốn giết ngươi, mà là phải giết ngươi!
- Ngươi dám!
- Ta có gì mà không dám? Chẳng lẽ chỉ có ngươi đến giết ta, còn ta thì không được giết ngươi sao?
Thanh âm của Sở Nam lạnh như băng, thân ảnh của hai người vẫn còn ở trong tầng mây trắng, chỉ là Bắc Thần Cung Chủ càng lúc càng thổ nhiều huyết mà thôi.
Ánh mắt Bắc Thần Cung Chủ lóe lên, quát hỏi:
- Ngươi biết ta là ai không?
- Ngươi có là thiên vương lão tử thì ta cũng phải giết ngươi!
- Ta là Cung chủ Bắc Thần Cung.
- Oa, thì ra là cung chủ, chẳng trách luôn gọi là bổn cung bổn cung, nghe rất khó chịu, Cung chủ đã giá lâm tới lấy mạng ta, có phải ta nên cảm thấy rất vinh hạnh hay không?
Bắc Thần Cung không để ý đến ngữ khí châm chọc của Sở Nam, vội vàng nói:
- Ngươi giết ta thì Khổ Thần lão tổ sẽ không bỏ qua cho ngươi!
- Vậy ta cũng sẽ đem Khổ Thần lão tổ trảm sát, như vậy, Khổ Thần lão tổ của ngươi không phải sẽ bỏ qua cho ta sao? Ngươi nói có đúng không?
- Không thể nào, ngươi không thể giết được Khổ Thần lão tổ, Khổ Thần lão tổ chỉ còn cách Võ Thánh một bước ngắn!
- Ta đã nói rồi, ta không biết cái gì là không có khả năng, ta chỉ biết là đem chuyện không thể biến thành có thể, giống như ngươi vừa rồi vậy!
Sở Nam dứt lời, liền đem lực lượng dung hợp sung mãn quyền trái, lại lần nữa đánh ra, nắm quyền phải lại tiếp tục ngưng lực.
Bắc Thần Cung Chủ “ộc” một tiếng hộc ra ngụm máu lớn, thấy uy hiếp không tác dụng, trong lòng càng luống cuống, sợ đến không nói nên lời:
- Đừng giết ta, ngươi muốn gì ta cũng có thể cho ngươi!
- Ta muốn nguyên hạch Võ Tôn của ngươi, ta muốn nhẫn trữ vật của ngươi, ta muốn đầu của ngươi!
- Ngươi…
Bắc Thần Cung Chủ tuyệt vọng, cùng không để ý gì nữa, vẻ yếu đuối biến mất, quát:
- Sở Nam, ngươi đừng ép ta, ngươi muốn giết ta thì ta sẽ kéo ngươi chết cùng! Cho dù không còn thần niệm thì ta cũng có thể làm được!
Bắc Thần Cung Chủ vừa nói xong, Sở Nam đang muốn đáp lời thì từ mấy ngàn mét truyền đến tiếng rống giận dữ:
- Lâm Vân tiểu nhi, lão phu về rồi đây, ngươi trốn không thoát đâu, mạng của ngươi lão phu nhất định phải lấy, lão phu…
- Cút đi, bây giờ ta không rảnh đùa với ngươi, ngươi hãy cút thật xa cho ta!
Sở Nam quay người lại, Vũ Hóa Phiến lại lần nữa vung lên, Diệt Sát giả đang cấp tốc trở về lại lần nữa biến mất ngoài ngàn dặm.
Trên không trung còn vang đến câu nói:
- A… Lâm Vân tiểu nhi, lão phu… muốn… muốn…
Bắc Thần Cung Chủ thấy Sở Nam quay người, lập tức cấp tốc bỏ chạy.
Sở Nam thấy vậy cũng không lập tức đuổi theo, bởi vì dưới tình huống trọng thương và thần niệm bị diệt, kinh mạch bị hủy, nguyên lực gần khô kiệt, Bắc Thần Cung Chủ căn bản không thể trốn thoát Sở Nam, tốc độ của hắn trong mắt Sở Nam thực sự quá chậm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT