Dưới sự cường công của hai cường giả Võ Tôn, Sát Ngư trận bắt đầu lay động. Mà lúc này, Sở Nam vẫn còn đang thực hiện một bước cuối cùng. Hắn thân là người bày trận, tất nhiên biết rõ Sát Ngư trận đang bị công phá.
Nhưng Sở Nam không hề bối rối, trong ánh mắt hiện lên vẻ kiên định vô cùng, hắn ngửa mặt lên trời gầm một tiếng điên cuồng, máu tươi bắn tung tóe, thân hình bạo khởi.
Trong tiếng cuồng khiếu, kinh mạch tầng thứ năm của Thương Sơn Quyết đã xuất hiện trong cơ thể.
Sở Nam không vội vàng đi ra ngoài, ngược lại nhẹ nhàng đem sinh mệnh lực phủ khắp thân thể, điều chỉnh trạng thái của chính mình đến mức tốt nhất. Lúc này, ngoài trận lại có tiếng quát mắng truyền đến:
- Sở Nam, ngươi thực sự muốn dùng cái trận này để bảo vệ mạng ngươi sao?
- Lâm Vân tiểu nhi, ngươi đã làm lão phu mất rất nhiều thời gian rồi, lão phu rất nộ…
- Nhà ai nuôi hai con chó chạy đến đây sủa bậy, còn không nhanh trở về, bằng không ta sẽ giết chó lấy thịt nướng ăn đấy.
Sở Nam quát lên một tiếng, thanh âm cực lớn truyền vào trong tai mỗi người.
Diệt Sát giả và Bắc Thần Cung Chủ bị gọi là “cẩu”, trong nhất thời còn chưa hồi thần được, không ngờ lại có người dám dùng ngữ khí như vậy nói chuyện với bọn hắn, còn ví von bọn hắn là cẩu.
Phẫn nộ rồi, hai người đã triệt để phẫn nộ.
- Lâm Vân tiểu nhi, lão phu chắc chắn sẽ đem từng khối thịt của ngươi nướng lên ăn sạch!
Diệt Sát giả vận khởi mười thành công lực, Bắc Thần Cung Chủ cũng xuất ra toàn bộ thực lực, lạnh lùng nói:
- Sở Nam, bổn cung sẽ biến ngươi thành một con chó thực sự!
Sở Nam thấy bọn hắn bị chọc giận, trong lòng thầm cười, khẽ lẩm bẩm:
- Những tên cao nhân này quả nhiên rất coi trọng thanh danh, chỉ mới bị mắng một chút đã tức giận đến như vậy, tức giận tốt lắm, càng giận càng tốt!
Đồng thời hắn nói tiếp:
- Xem ra hôm nay ta không ăn thịt chó không được rồi.
Dứt lời, Sở Nam liền biến Sát Ngư trận, đại lực của Diệt Sát giả và Bắc Thần Cung Chủ đang muốn công phá, ý đồ dùng lực phá trận đột nhiên đánh vào khoảng không.
Sau đó, cả hai người đều lọt vào trong Sát Ngư trận.
Trong nháy mắt Diệt Sát giả và Bắc Thần Cung Chủ rơi vào trận, Sở Nam liền đem Đế Hạo ném ra khỏi trận, còn lưu lại hắn một câu:
- Hạo Vương, hãy cầu nguyện cho ta được sống đi, bằng không thì ngươi chỉ có thể bị lão Cửu bỏ xa sau lưng thôi.
Thân ảnh Đế Hạo phiêu phù trong hư không, bên trong những võ giả thần phục với Sở Nam, có một vài đôi mắt kinh hỉ và lạnh lùng, nhìn chằm chằm Đế Hạo, Đế Hạo đang nghiền ngẫm câu nói kia của Sở Nam lại không phát giác ra.
Trong Sát Ngư trận, Diệt Sát giả và Bắc Thần Cung Chủ lại lần nữa cảm giác như bị chơi xỏ, lửa giận bốc cao ba ngàn trượng, ảo giác vây quanh bọn hắn, là một đám nữ nhân lõa thể, không mặc chút gì, các nàng đồng loạt lao tới Bắc Thần Cung Chủ và Diệt Sát giả, còn làm những động tác vặn vẹo, sờ vuốt, mị nhãn lúng liếng…
Chỉ là một đám nữ nhân, nhưng không phải là loại mỹ nữ khiến người ta nhìn là dục vọng nổi lên vô hạn hay huyết mạch sôi sục, mà là một đám xú nữ nhân mặt mũi đầy nếp nhăn, hoặc hàm răng rụng sạch, có mắt lòi ra, hoặc toàn thân đầy lông, ngũ quan thiếu khuyết…
-DG-: thằng ku Sở Nam chơi ác, hai tên này chắc liệt dương cả đời rồi.
Đám nữ nhân vừa già lại vừa xấu này, muốn già bao nhiêu có già bấy nhiêu, muốn xấu bao nhiêu có xấu bấy nhiêu.
Chỉ là xấu đến không thể tưởng tượng cũng có thể ảo giác ra được.
Vốn những lão bà bà này đã đủ xấu rồi, khiến người xem chỉ muốn nôn mửa không thôi, thế nhưng, hết lần này đến lần khác còn làm ra những động tác hết sức “hấp dẫn” kia. Mà không phải chỉ có một người, mà là một đám dày đặc trải dài suốt mấy ngàn dặm.
Diệt Sát giả khí huyết dâng trào, tràn đầy lửa giận, Bắc Thần Cung Chủ thì trực tiếp nôn mửa.
- Như thế nào? Lễ vật mà ta chuẩn bị cho các ngươi có thỏa mãn không?
Sở Nam cười nói, hắn lần này trái ngược bình thường, không dùng mỹ nữ đi hấp dẫn, mà là huyễn hóa ra những lão bà bà hết sức xấu xí.
Bởi vì Sở Nam biết rõ, đối với những cao nhân ý chí kiên định như Bắc Thần Cung Chủ và Diệt Sát giả, mỹ nữ hấp dẫn sẽ vô dụng, nhưng lão bà bà xấu xí thì lại khác.
Người đối với những cái đẹp sẽ không kìm lòng được mà thưởng thức, hoặc là chiếm hữu. Còn đối với những thứ xấu xí cũng sẽ chán ghét theo bản năng. Cái này không liên quan đến tu vi hay thực lực, đây thuần túy chỉ là phản ứng chủ quan mà thôi.
Đương nhiên, loại bản năng chủ quan này cũng có thể khống chế. Nhưng lúc chưa kịp chuẩn bị tâm láy chút nào, đột nhiên gặp phải một màn này, phản ứng đầu tiên của mọi người đều là khó chịu, tựa như nuốt một con ruồi vậy. Giống như hai người Diệt Sát giả và Bắc Thần Cung Chủ lúc này cũng vô cùng phiền muộn, chỉ cảm thấy buồn nôn.
Có lẽ phiền muộn và buồn nôn này đối với hai người Diệt Sát giả và Bắc Thần Cung Chủ, căn bả là không có ảnh hưởng gì. Nhưng cũng có thể, bọn hắn sẽ bị ảnh hưởng, tâm tình phiền muộn không thoải mái thì trong lúc chiến đấu sẽ xuất hiện sơ suất, hoặc là sai lầm.
Trận chiến cấp bậc này, chỉ cần một chút sai lầm đã đủ trở thành trí mệnh rồi.
- Thỏa mãn, vô cùng thỏa mãn, nhưng bổn cung sẽ càng thỏa mãn hơn nếu lấy đầu ngươi!
Bắc Thần Cung Chủ vung tay lên, ảo giác nữ nhân xấu xí vây quanh hắn liền biến mất không còn, Diệt Sát giả thì đạp mạnh một cước, lập tức đất rung núi chuyển, ảo giác tan biến không còn, lạnh lùng nói:
- Lâm Vân, ngươi chỉ có một chút tài mọn như vậy thôi sao?
- Trò hay còn ở phía sau.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT