- Đế Tôn Đại Chu sớm đã có một kế hoạch, muốn cưỡng ép Huyền Vô Kỳ đang bế quan tu luyện xuất hiện, dựa theo thời gian mà suy đoán, có lẽ là vài ngày sau.

Phiền Tử Kiến vừa nói xong, trong đầu Sở Nam liền nổ vang như sét đánh, thầm nghĩ:

- Huyền Vô Kỳ sắp xuất quan rồi?

Áp lực vô hình đè xuống, Sở Nam hít sâu một hơi, nói:

- Tốt, tin tức này xem như là một đại công, tám mươi năm sau, ta sẽ trả tự do cho ngươi!

Phiền Tử Kiến nghe vậy, trên mặt không thể kìm nổi vẻ mừng rỡ, cúi đầu cáo từ, trong lòng thầm nghĩ:

- Nếu ta có thể tìm được những tài liệu luyện khí và linh dược cho chủ nhân, như vậy còn chẳng phải là một đại công?

Nghĩ như vậy, Phiền Tử Kiến càng thêm sốt ruột, muốn nhanh chóng đi tìm những thứ kia, để nhanh chóng giảm bớt thời gian làm nô bộc, dù sao thì hắn cũng là một Võ Đế sơ cấp, thực lực không kém…

- Huyền Vô Kỳ, ngươi rốt cuộc cũng muốn ra rồi…

Sở Nam nắm chặt nắm quyền, hận không thể lập tức trở lại cấm địa Sở gia rèn luyện đôi nhục quyền của hắn, để nhanh chóng đạt đến cảnh giới “Dùng lực phá Vực”

Thế nhưng Sở Nam vẫn áp chế được, hắn một bên thu hồi bảo tàng dưới đất, một bên suy nghĩ phương pháp ứng phó:

- Trong thời gian ngắn, muốn lực lượng tăng nhiều, chỉ đựa vào rèn luyện và áp sục lực lượng thì tuyệt đối không đủ, hơn nữa, cho dù có thể áp súc vô hạn thì thân thể và kinh mạch cũng không chịu nổi, biện pháp duy nhất là phải nhanh chóng luyện thành Thương Sơn Quyết tầng thứ năm, dù sao thì vật tích trữ nguyên lực hiện tại cũng không thiếu, chỉ cần tính ra đường kinh mạch tầng năm là được.

- Ngoại trừ lực lượng ra, dị Ngũ Hành cũng có thể xem là một loại công kích, đang tiếc uy năng lại không bình hành (*), năng lượng thần bí và lôi điện cũng có chút tác dụng, còn cả Sinh Tử Ngục nữa, uy lực không tệ, chỉ tiếc là lượng tử khí tích súc quá yếu…

(*) không đều, bằng nhau

Nghĩ đến tử khí, Sở Nam lại nghĩ đến Hoàng Phủ Vân Phỉ, nghĩ đến Sinh Cơ Đan, nghĩ đến Tử Linh thảo, lẩm bẩm:

- Xem ra phải trực tiếp đến gặp Hoàng Phủ Vân Phỉ, bảo cô ta nói ra vị trí Tử Linh thảo. Còn phải trở về Đại tông phái nữa, ngoại trừ kiếm linh dược ra, còn phải đem thư tịch trận pháp cho bọn hắn mượn, đến lúc đó, không chỉ có thể thôi diễn ra Thương Sơn Quyết mà còn có thể đem kinh mạch xung quanh Thiên Nhai Chỉ Xích thôi diễn ra, tu luyện thành thì cũng có thực lực để đào mệnh rồi…

Thu thập xong bảo tàng, Sở Nam lại để tiểu hầu tử và tiểu Tử ở bên trên thủ hộ cho hắn, còn hắn thì đi vào lòng Thánh Hỏa Sơn, hắn muốn đem Thánh Sát Hỏa Mạch Thánh Hỏa Sơn luyện hóa, bây giờ, tích lũy được một chút thực lực cũng là tăng một phần thực lực, tích tiểu thành đại.

Rất nhanh, Sở Nam đã đi tới Thánh Sát Hỏa Mạch, vừa tiếp xúc với Thánh Sát Hỏa Mạch, Sở Nam cũng cảm giác được một cỗ sát khí bức người, nhưng cỗ sát khí này lại không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng đối với Sở Nam, hơn nữa phía trên Thánh Sát Hỏa Mạch lại có không ít vách tường thất (*), còn có cả thông đạo. Sở Nam tất nhiên không quan tâm đến Thánh Sát Hỏa phẩm cấp này, vẫn tiếp tục đi xuống.

(*) gian phòng ở trong vách tường.

Vừa đi xuống một đoạn không xa, Sở Nam đột nhiên khẽ ồ một tiếng, lập tức dừng bước, nói:

- Xuất hiện đi.

Vẫn không có phản ứng.

- Chẳng lẽ còn muốn ta đến gặp ngươi sao?

Âm thanh sâm lãnh vang vọng khắp Thánh Sát Hỏa Mạch, nhưng không hề tiêu tán, vừa dứt lời, từ trong một vách động cách Sở Nam không xa liền có một người đi ra, chính là Mộc Thiếu Thu.

Mộc Thiếu Thu nhìn thấy người đến là Sở Nam, vội vàng gọi:

- Chủ nhân.

Khoảnh khắc nhìn thấy Mộc Thiếu Thu, trong lòng Sở Nam liền có chủ ý, hắn dừng lại trước Thánh Sát hỏa, nói:

- Thánh Hỏa Môn đã không còn, nếu không có gì ngoài ý muốn thì ngươi chính là kẻ sống sót duy nhất rồi…

Sắc mặt Mộc Thiếu Thu tái nhợt, lúc trước đám Hắc y nhân kia giết lên, hắn nhìn thấy một tên Hắc y nhân đang giao chiến với Chử trưởng lão, không đến mười chiêu thì Chử trưởng lão đã bị trảm sát, Mộc Thiếu Thu biết rõ kiếp nạn của Thánh Hỏa Môn đã đến, vì vậy suy nghĩ đầu tiên chính là chạy vào trong Thánh Sát Hỏa Mạch, đến thẳng nơi cực hạn mà hắn có thể chịu đựng, lúc này mới may mắn sống sót.

- Những tên Hắc y nhân kia đã bị ta giết rồi!

- A…

Mộc Thiếu Thu kinh hô một tiếng, Sở Nam tiếp tục nói:

- Bây giờ việc ngươi phải làm là chạy đi, chạy đến những tông phái như Thái Nguyên Môn, Vũ Hóa Môn một chuyến, đi đến nơi nào thì lưu lại ký hiệu cho ta…

- Ồ?

Mộc Thiếu Thu cực kỳ nghi hoặc, Sở Nam cũng không giải thích, chỉ nói:

- Làm theo lời ta, ta sẽ bảo vệ tính mạng ngươi, một trăm năm sau, ta trả lại tự do cho ngươi, đồng thời bảo đảm ngươi ít nhất đạt đến cường giả Võ Đế cao cấp.

Mộc Thiếu Thu vẫn không rõ chuyện gì, thế nhưng hắn biết đây chính là hảo sự rơi xuống đầu, không những bản thân được tự do mà còn có được thực lực cường đại, mặc dù hắn là thiên tài, nhưng hắn cũng không có lòng tin chỉ trong trăm năm có thể tấn thăng đến Võ Đế cao cấp.

Bởi vậy, Mộc Thiếu Thu liền sảng khoái đáp ứng, sau đó, lập tức rời đi, Sở Nam truyền ra thần niệm, để tiểu hầu tử và tiểu Tử để cho Mộc Thiếu Thu rời đi, sau đó tiếp tục đi xuống dưới Thánh Sát Hỏa Mạch.

Càng xuống dưới, sát khí của Thánh Sát Hỏa Mạch càng nặng, đương nhiên, nhiệt độ cũng càng cao, Sở Nam vẫn thừa nhận được, đây chính là rèn luyện, có kinh nghiệm ở Băng Viêm đảo và Thần Khí Sơn, Sở Nam liền biết, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì thứ tốt đều nằm ở nơi sâu nhất, nhớ đến hỏa mạch ở Thần Khí Sơn, còn lấy được Ánh Nhật Bỉ Hà, Sở Nam không khỏi hy vọng:

- Nếu như có thể gặp được một gốc linh dược trong "Trường Thọ Đan" thì tốt rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play