Trong Thần Vũ hầu phủ, có vài thân ảnh âm thầm đột phá phòng ngự của Sở gia, tiến vào cấm địa. Đáng tiếc, không có thân ảnh nào có thể đột phá thành công, trước cấm địa chính là do Sở Nhất Hồng đích thân tọa trấn.

Công Tôn Hiền nhận được tin tức này, khẽ lẩm bẩm:

- Là đang che giấu điều gì? Hay là…

Công Tôn Hiền vẫn chưa ra quyết định cuối cùng, nhưng lại phái ra càng nhiều thích khách hơn trùng kích phòng vệ của Sở gia, thậm chí còn để cho thủ hạ liên lạc với Phong Vũ lâu danh tiếng lẫy lừng Đại Khánh Quốc, bọn hắn không để Phong Vũ lâu trực tiếp đi giết Sở gia lão tổ, mà là đem mục tiêu nhằm vào thiếu chủ Sở gia, Sở Nam.

Lúc trước, Phong Vũ lâu tuyệt đối không dám nhận nhiệm vụ ám sát này, chọc giận cường giả Võ Tôn thì quả thật chính là tự tìm đường chết, tự chịu diệt vọng. Thế nhưng bây giờ, tên cường giả Võ Tôn đã cách tử vong không còn xa, đảm lượng của bọn hắn cũng theo đó mà bành trướng, sau khi thu được thù lao lớn, lập tức tiếp nhận nhiệm vụ ám sát Sở Nam.

Cùng lúc đó, Công Tôn Hiền cũng phái cường giả mạnh nhất dưới tay hắn ra, cường giả cảnh giới Võ Đế đại viên mãn, chỉ có một mục đích đó là do thám, hắn thầm nghĩ:

- Phòng vệ sâm nghiêm? Lão phu cũng muốn xem phòng vệ này dày đặc bao nhiêu, muốn xem tầng bố trí này của ngươi đến cùng là che giấu điều gì?

o0o

Sở gia cấm địa, suốt bảy canh giờ huấn luyện ma quỷ, không nghỉ ngơi giây phút nào, huấn luyện như thế so với trận chiến với Trang Bất Chu ở Huyền Băng Sơn, chỉ khác là không bị uy hiếp tính mạng, còn tình huống kịch chiến thì không hề thua kém, thậm chí so với tràng kịch chiến lúc trước càng dữ dội hơn.

Cũng chính bởi vì thế, lực lượng khổng lồ và nguyên lực dồi dào như biển của Sở Nam đã gần khô cạn, càng về sau, Ngũ Hành tương sinh mặc dù vẫn không ngừng sản sinh nguyên lực, nhưng nguyên lực kích phát ra để ngăn cản, so với công kích của Sở gia lão tổ thì vẫn kém xa.

Bảy canh giờ, Sở Nam đã đánh ra ba mươi quyền.

Những hắn vẫn liều mạng áp súc, Sở Nam đã áp súc được hai mươi lớp lực lượng, năng lực có thể thừa nhận sớm đã đạt đến cực hạn, còn may là có sinh mệnh lực bổ sung cho nên Sở Nam mới không bị hư thoát mà hôn mê.

- Hảo tiểu tử…

Sở gia lão tổ cũng thở hồng hộc, hiển nhiên nguyên lực của ông ta cũng tiêu hao không ít, Sở Nam không nói gì, bởi vì hắn không còn khí lực nữa rồi, lúc này, ngay cả việc lấy nội đan để hấp thu cũng hao hết một phen công phu.

Nguyên lực bắt đầu tràn khắp thân thể khô hạn như sa mạc của Sở Nam, Sở gia lão tổ lại lên tiếng:

- Ngươi đã có Thủy nguyên bổn tinh, nếu có thể tập hợp bổn tinh của bốn loại thuộc tính còn lại, tiếp đó dùng Ngũ Hành tương sinh, chắc chắn ngươi có thể kiên trì thêm một thời gian dài, tổng toàn bộ nguyên lực thậm chí vượt qua ta. Ừm, bổn tinh của bốn loại thuộc tính khác, nhất định phải tìm đến cho ngươi.

Khẽ lẩm bẩm một câu như vậy, trong tai Sở Nhất Hồng liền vang lên mệnh lệnh, lập tức, Sở Nhất Hồng lại đem mệnh lệnh truyền xuống dưới.

Mà Sở Nam, ở một bên hấp thu nguyên lực còn lấy ra sa bàn, bắt đầu thôi diễn Thương Sơn Quyết tầng thứ tư…

Trời lại sáng, một ngày mới đã đến.

Ngày mà Đế Tôn muốn Huyền Vô Kỳ thức tỉnh, lại gần thêm một ngày.

Đệ tử Bắc Thần Cung vẫn còn đang tra xem Sở Nam rốt cuộc đang ở đâu, chuẩn bị báo cừu cho hai vị trưởng lão.

o0o

Tại trấn Tự Do, một đội nhân mã tiềm hành đến, sau khi Lăng Yên Lan đưa đến tin tức, Sở Nam lại an bài người của Thiên Hạ Thương Hội, đem đến cho Tư Đồ Dật Tiêu các loại pháp bảo, nguyên thạch, đan dược,… Đối với việc Sở Nam có thể tìm được mình, Tư Đồ Dật Tiêu không hề kinh ngạc, trong mắt hắn, đây là việc quá bình thường, Tư Đồ Dật Tiêu còn hỏi người đến:

- Đại ca còn phân phó gì nữa?

- Chủ nhân muốn các người tự chiếu cố tốt bản thân, lại nói Thập Vạn Đại Sơn này có thể rất kỳ quái.

Người kia cũng không sĩ diện, lập tức cung kính nói với Tư Đồ Dật Tiêu, Tư Đồ Dật Tiêu gật đầu, bọn hắn lúc trước cũng có một loại cảm giác chấn kinh không tên.

Người đem các loại vật phẩm đến, nói xong cũng không ở lại, lập tức rời đi.

Tư Đồ Dật Tiêu bây giờ là tu vi Võ Quân, Càn Khôn Cửu Chuyển đã luyện tới đệ tam Chuyển, thời gian chỉ hơn ba năm mà Tư Đồ Dật Tiêu đã tu luyện tới cảnh giới này, quả thật có thể xem là thiên tài, thế nhưng hắn vẫn không hài lòng với bản thân, bởi vì với thực lực hiện nay của hắn vẫn không thể trợ giúp được gì cho đại ca, hắn thẩm nhủ trong lòng:

- Đại ca, ta sẽ liều mạng đuổi kịp người.

Sau đó, Tư Đồ Dật Tiêu mang theo Ngọc Chi San Hô trùng đến Thập Vạn Đại Sơn, tìm những ma thú bên trong mà chém giết, hắn cũng muốn từ những trận chiến sinh tử mà tu luyện, người của trấn Tự Do bây giờ cũng không ít, đã đạt đến hơn năm ngàn người.

o0o

Tại Thần Vũ hầu phủ, Sở Nam nhất tâm lưỡng dụng, đem nguyên lực hồi phục gần như hoàn toàn, cũng tính ra đường kinh mạch của Thương Sơn Quyết tầng thứ tư, lúc trước hắn đã tính ra, đến hôm nay, bất quá là bước một bước cuối mà thôi.

Không chút do dự, Sở Nam quyết định tạo ra đường kinh mạch thứ bốn mươi tám trong cơ thể.

Nhìn những vật tích trữ nguyên lực cực kỳ trân quý quanh người, Sở Nam không khỏi sinh lòng cảm khái, những vật tích trữ nguyên lực này, ví dụ như khối ‘nham tương chi tâm’, nếu ở bên ngoài thì tuyệt đối sẽ dẫn đến một hồi tinh phong huyết vũ, cho dù chính Sở Nam tự thân tranh đoạt thì cũng phí không ít tâm huyết.

Nhưng bây giờ, chỉ cần một câu thì nó liền nằm trong tay Sở Nam, hơn nữa, vật như vậy lại không chỉ có một hai khối, mà là một đống, là mấy chiếc nhẫn trữ vật…

- Lực lượng của gia tộc quả nhiên cường đại, rất nhiều chuyện căn bản không cần bản thân ra tay, chỉ cần nói một câu là xong. Trách không được thiên tài trên thế gian này phần lớn xuất thân từ gia tộc hoặc thế lực lớn. Bởi vì bọn hắn có được tài nguyên thực sự quá phong phú, nếu như không phải bây giờ ta đang ở Sở gia thì cho dù có tính ra được đường kinh mạch cũng sẽ vì nguyên lực mà phiền muộn.

Trong lúc cảm khái, nguyên lực trong ‘nham tương chi tâm’ đã hoàn toàn bị hấp thu vào trong cơ thể Sở Nam, cường độ thân thể Sở Nam bây giờ rất khủng bố, nguyên lực cần thiết để đả thông đường kinh mạch càng ngày nhiều…

Nguyên lực cần thiết để đả thông một đường kinh mạch, nhiều đến mức không thể tính toán nổi. Chỉ có điều đây cũng không phải là việc mà Sở Nam có thể khống chế, nhục thể của hắn nhất định cần phải càng lúc càng cường đại hơn, bởi vì đây chính là căn bản của hắn.

- Đi một bước tính một bước, nói không chừng có thể tìm ra thứ dùng để đả thông kinh mạch thay cho nguyên lực.

Trọn vẹn nửa canh giờ điên cuồng thôn phệ, Sở Nam rốt cuộc đã tích đủ nguyên lực cần thiết để đả thông đường kinh mạch thứ bốn mươi tám, lại một hồi thống khổ Niết Bàn, mồ hôi và máu cùng tràn ra, thân thể không ngừng co giật, hai canh giờ sau, Sở Nam mở mắt ra.

Thương Sơn Quyết tầng thứ tư, đại thành…

Sở gia lão tổ trước hết cảm thấy Sở Nam lại phát sinh biến hóa, vội hỏi:

- Ngươi có phải không cần nghỉ ngơi hay không? Vậy chúng ta tiếp tục!

Dứt lời, còn không đợi Sở Nam lên tiếng thì Vô Cực hỏa vực lại lần nữa xuất ra.

Sở Nam cũng không dùng quyền nghênh tiếp, chỉ không ngừng thối lui, hét lên:

- Lão tổ, ta phải đến chỗ mẫu thân rồi.

Nghe thấy vậy, Sở gia lão tổ mới thu tay lại, dường như cảm thấy có chút chưa đã ghiền, hét lên:

- Nhanh đi nhanh đi, sớm trở lại, ta cảm thấy ngươi đã cường hãn hơn không ít, hơn nữa lực lượng…

Không đợi Sở gia lão tổ nói xong, Sở Nam đã chạy ra ngoài, Sở gia lão tổ thấy vậy vội vàng ném ra một hạt châu, lớn tiếng nói:

- Tiếp lấy, đây chính là Hỏa nguyên bổn tinh, bổn tinh của ba loại thuộc tính còn lại vẫn đang tìm kiếm, hình như Công Tôn gia có Mộc nguyên bổn tinh…

- Tạ ơn lão tổ.

Sở Nam tiếp lấy Hỏa nguyên bổn tinh, không chút do dự, trực tiếp nuốt vào bụng, sau đó, đem nó dẫn vào trong đan điền, nếu đổi lại là trước kia, Hỏa nguyên bổn tinh gặp Thủy nguyên bổn tinh nhất định sẽ phát sinh mâu thuẫn, hơn nữa cũng sẽ không dễ dàng luyện hóa như vậy.

Nhưng dưới Ngũ Hành tương sinh và thực lực hung hãn chống đỡ, Hỏa nguyên bổn tinh ngay cả một chút phản kháng cũng không có, liền ngoan ngoãn tiến vào đan châu. Vừa dung hợp xong, Sở Nam liền cảm thấy khí tức Hỏa nguyên lực trở nên phong phú hơn rất nhiều, hắn cũng không cần sử dụng dòng xoáy thì Hỏa nguyên lực trong thiên địa đã tự động tràn vào cơ thể hắn, hơn nữa Hỏa nguyên lực này còn hết sức tinh thuần, không có lẫn một tia tạp chất.

Ngoại trừ Hỏa nguyên lực, Thủy nguyên lực cũng ồ ạt tràn vào cơ thể Sở Nam…

- Dưới đại thụ, quả nhiên có bóng râm tốt! Nhớ lúc trước đạt được Thủy nguyên bổn tinh chính là cửu tử nhất sinh, chri có điều lần này thu hoạch tương đối lớn, Hàn Ngọc Lam Viêm Vương, Ngọc Chi San Hô trùng, San Hô Huyền Lam Kình, xem ra mọi thứ đều rất thuận lợi…

Sở Nam thầm nghĩ như vậy, đang muốn đi trở về viện tử liền nhìn thấy trước mặt có vài nam nhân, vây quanh một nữ hài thanh tú, dung mạo nữ hài mặc dù không kinh diễm có một không hai, nhưng tuyệt đối có thể xem là mỹ nữ.

Trong gia tộc, chuyện như vậy có rất nhiều, nếu như không để Sở Nam bắt gặp thì cũng thôi, nhưng để Sở Nam gặp phải thì Sở Nam nhất định phải quản một phen, dù sao thì cũng chẳng mất bao nhiêu thời gian, lại nói, hắn bây giờ chính là thiếu chủ Sở gia.

Sở Nam thả lỏng, chậm rãi đi về phía đám người, người còn chưa đến thì thần niệm đã bao trùm, trong đám người xảy ra chuyện gì đều hiển hiện rõ ràng trong đầu Sở Nam.

- Sở Châu Nhi, ngươi đừng có không biết điều, ca ca cảm thấy đau lòng, chỉ cho ngươi một con đường sáng, bằng không gương mặt xinh đẹp kia sẽ không còn đâu.

Một thanh âm suồng sã đầy trêu chọc vang lên.

Sở Châu Nhi thoạt nhìn nhu nhược, đôi mày thanh tú khẽ nhếch lên, yêu kiều quát:

- Sở Đại Hùng, ngươi thân là người Sở gia, vậy mà ăn cây táo rào cây sung, cấu kết người ngoài mưu hại ta, mưu hại Sở gia, chẳng lẽ ngươi đã quên kết cục của Sở Ngạo rồi sao? Ngươi, còn các ngươi nữa, các ngươi đã quên mình họ gì rồi sao?

Nghe thấy câu nói này, trong lòng Sở Nam nhất thời bùng lên hỏa khí, cảm giác đồng bệnh tương liên đột nhiên nảy sinh, càng quyết định giải cứu nữ hài này.

Thế nhưng, tiếng hét của Sở Châu Nhi lại dẫn đến một tràng cười nhạo.

- Sở Ngạo? Ta bây giờ quả thật tình nguyện muốn trở thành Sở Ngạo đây!

- Ta bây giờ còn tình nguyện muốn làm Sở Ngạo!

- Đúng vậy.

- Ít nhất có thể thoát khỏi quan hệ với Sở gia.

….

Cả đám người không hề cảm thấy mình có chút hổ thẹn gì, mỗi người đều muốn thoát khỏi liên quan với Sở gia, Sở Nam không khỏi lắc đầu, tuy nhiên đây chính là màn kịch mà hắn chủ đạo, những tử tôn trầm mê trong quyền quý quả thật vô dụng, ngay cả một chút khó khăn cũng không chịu nổi.

Tên gọi là Sở Đại Hùng vẫn không để ý, nói:

- Trục xuất ta khỏi Sở gia? Ta còn đang ước như vậy đây này! Ngươi cho rằng Sở gia bây giờ còn là Sở gia lúc trước sao? Nói không chừng một lúc nào đó sẽ bị người khác diệt sạch, ta bây giờ tìm ngươi, chính là muốn chỉ cho ngươi một con đường lui, một con đường sống, chỉ cần ngươi ở cùng một chỗ với Hoàng Phủ Lượng, lúc đó chúng ta có thể dựa vào chân Thập Tam hoàng tử, được người che chở, có thể tiếp tục sống…

- Sinh là người Sở gia, chết là ma Sở gia, Sở Châu Nhi ta chảy dòng máu của Sở gia, ăn cơm của Sở gia, uống nước của Sở gia, nếu như xảy ra chuyện gì, Sở gia bị hủy thì ta sẽ cùng tồn vong với Sở gia.

Sở Châu Nhi nghiêm túc nói, giữa hai hàng lông mày phát ra anh khí ngời ngời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play