Chốc lát sau, Tư Không Vân đã bị hắc vụ vây quanh, thừa dịp hắc vụ, từ chỗ Sở Nam mất đi bóng dáng của Tư Không Vân, ngay lập tức thân hình Sở Nam cất cao, hướng chỗ cao hơn nhảy tới, nhưng những hắc vụ này cũng kỳ quái, Sở Nam nhảy cao bao nhiêu, hắc vụ kia cũng cao bấy nhiêu.

- Chân Vũ Bát quái trận, có cái gì?

Sở Nam hỏi Hắc Quân, Hắc Quân cùng Sở Nam cách xa nhau không xa, vội vàng trả lời:

- Ta cũng không rõ ràng Chân Vũ Bát quái trận, chẳng qua là sau này mới tra được một chút, Chân Vũ Bát quái trận này không phải là lấy nhân lực bố trí trận pháp, mà là lấy Thiên Cực sơn bố trí trận, mới vừa rồi Tư Không Vân bóp nát mảnh ngọc bội, chính là chìa khóa khởi động Chân Vũ Bát quái trận. Không nghĩ tới, Tư Không Vân nắm đại trận như vậy.

Sau khi nghe đến đó, Sở Nam liền nhớ lại lời Tử mộng đã nói, không khỏi thì thầm:

- Thiên Nhất Sơn có thể đem Ngũ phong bố trí thành trận pháp hay không, Thiên Cực sơn chứa đựng trận pháp, thì bốn ngọn núi kia cũng như vậy?

Hắc Quân nói tiếp.

- Chân Vũ Bát quái trận chứa đựng các loại công kích, có kiếm quang uy lực lớn lao.

Hắc Quân nói, ở bên trong hắc vụ nồng đậm, liền có hàng vạn kiếm quang bắn tới.

Sở Nam đem Hỗn Nguyên ban chỉ Ngũ Hành phòng ngự tế ra, chặn lại những kiếm quang kia.

Hắc Quân ngăn cản được một đám kiếm quang rất là dễ dàng, nhưng trên mặt hắn trầm trọng vô cùng.

- Còn có kịch độc, mê tâm, sóng âm, huyễn thú công kích, hơn nữa liên tục không ngừng, cho đến khi Chân Vũ Bát quái trận giết hết địch nhân mới thôi.

- Huyễn thú?

Sở Nam cũng không giải thích được, đối với kịch độc hắn căn bản không cần lo lắng, chẳng qua là huyễn thú, cũng là lần đầu tiên hắn nghe nói, Hắc Quân đã đến phía sau Sở Nam, hắn rõ ràng lúc này nếu rời khỏi Sở Nam, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, Hắc Quân giải thích:

- Huyễn thú cụ thể là cái gì, ta còn không có biết, nhưng huyễn thú cũng có bảy thành thực lực của thú dử chân thật.

- Sao?

Sở Nam đã thăm dò hắc vụ phía trước ngưng tụ thành một đầu Sư Hổ Thú, nhắm Sở Nam đánh tới, Sở Nam lấy quyền đón lại, "Lực quyền" phóng ra, trực tiếp đem huyễn thú kia đánh cho thành hư vô, nhưng ánh mắt Sở Nam, tràn đầy ánh sáng sắc bén, bởi vì sau khi Sư Hổ Thú bị đánh tan, vừa biến thành hắc vụ, sau đó lần nữa ngưng tụ thành những huyễn thú khác.

- Chân Vũ Bát quái trận lợi hại, trận hình không phá, công kích không ngừng, huyễn thú cũng tiêu diệt không được, còn có những kiếm quang...

Sở Nam cũng không khỏi sợ hãi than, trong lỗ tai của hắn đã có tiếng kêu rên vang lên, mà tiếng kêu rên này, cũng rất không tầm thường, có thể nhiễu loạn tâm thần.

- Có cái phương pháp xử lí sao?

Hắc Quân không giống Sở Nam, có phòng ngự siêu cường, bách độc bất xâm, tất cả công kích chung quanh đều làm cho Hắc Quân hao tổn nguyên lực, nghe được Sở Nam hỏi, Hắc Quân lắc đầu thở dài nói:

- Ta đối với trận pháp này không có nghiên cứu, biết Chân Vũ Bát quái trận, cũng là ở trong lúc vô tình, phía trên nói, Chân Vũ Bát quái trận, có tám cửa, chỉ có cửa là sinh môn, còn lại bảy cửa là tử Môn, hơn nữa, tám cửa còn tùy thời khắc chuyển đổi, mỗi một giây đồng hồ là sinh môn, một giây sau là tử Môn, nếu không phải tinh thông Chân Vũ Bát quái trận pháp người, tuyệt đối không đi ra được, chỉ có...

Hắc Quân trên mặt đã hiện ra vẻ tuyệt vọng, mặc dù lúc này hắn còn không có bị thương, nhưng theo thời gian, nguyên lực hắn sẽ càng ngày càng ít, đợi đến lúc nguyên lực khô kiệt, tánh mạng của hắn cũng xong rồi, đến lúc đó, cái gì Ngũ Hành thân thể, cái gì đệ nhất thiên hạ, tất cả đều thành vô ích.

- Một sinh môn?

Sở Nam đối với tu luyện trận pháp, cũng không biết nhiều, hắn biết trận pháp rất hữu dụng, cũng rất muốn tu luyện trận pháp, cùng vệc muốn luyện chế đan dược, luyện khí giống nhau, nhưng hắn không có nhiều thời giờ như vậy, ba năm nay, hắn cơ hồ cả ngày lẫn đêm đều tu luyện, không dám có chút buông lỏng.

Mặc dù Sở Nam có Ngũ Hành tương sinh, nguyên lực trong thời gian dài không xuất hiện vấn đề, nhưng đối với Chân Vũ Bát quái trận liên tục không ngừng công kích mà nói, vấn đề sẽ xuất hiện, đến lúc đó sẽ làm thế nào?

Còn có, ở bên trong Chân Vũ Bát quái trận, từng giây từng phút cũng bị công kích, vừa mới bắt đầu còn không sao cả, nhưng về sau, thời khắc luôn luôn mỏi mệt, tinh lực, tâm lực cđều có thể hao tổn hết.

Quan trọng nhất là, đây là địa bàn của Thiên Nhất tông, Sở Nam muốn đánh tốc chiến tốc thắng, nếu đánh lâu dài, thì sẽ vô cùng bất lợi.

- Nhất định phải sớm tìm được biện pháp giải quyết!

Sở Nam suy nghĩ.

- Lấy kiến thức trận pháp phá trận, là không thể? Lấy lực phá trận?

Sở Nam nghĩ tới, thân hình vọt tới phía trước, Hắc Quân theo sát phía sau, hắn đem tất cả hi vọng ký thác vào trên người Sở Nam, hơn nữa đi theo phía sau Sở Nam, hắn nhận được công kích cũng ít đi một phần, có thể làm cho hắn tiết kiệm được không ít nguyên lực. Sở Nam vẫn hướng phía Bắc lao đi, nhưng chạy nửa canh giờ, vẫn không nhìn tới cuối, Sở Nam rất rõ ràng, nếu như không có cách phá trận, lấy tốc độ của hắn chạy nửa canh giờ, đã sớm bay khỏi Thiên Cực sơn rồi. Hiện tại chưua chạy qua, chỉ có thể nói là do tác dụng của "Chân Vũ Bát quái trận" rồi.

- Làm như thế nào để lấy lực phá trận?

Sở Nam trầm tư suy nghĩ, lúc này, Chân Vũ Bát quái trận, nổ vang lên một tiếng:

- Hắc Quân, ngươi nếu có thể giết Lâm Vân, chuyện phát sinh lúc trước, lão phu không truy cứu nữa.

Hắc Quân nghe nói như thế, trong đôi mắt lộ ra một tia ánh sáng, nhưng hắn lập tức lại nghĩ đến đạo dấu ấn kia, ánh sáng thoáng qua rồi biến mất, mà Sở Nam hừ lạnh một tiếng, vừa truyền đến trong lổ tai Hắc Quân, làm cho cả người Hắc Quân run lên, lập tức quát:

- Tư Không Vân, ngươi thật to gan, không ngờ tàn sát đồng môn, vứt bỏ tánh mạng mấy vạn đệ tử Thiên Nhất tông như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play