Một kiếm trảm sát cao cấp Võ Sư, Tần Chiến chẳng qua chỉ cảm thấy Sở Nam thật cường đại, ngoài ra cũng không có tâm tư gì khác, bởi vì với cảnh giới cao cấp Đại Võ Sư như hắn cũng có thể một kiếm trảm sát được cao cấp Võ Sư vậy.
Thế nhưng, trước mắt hắn lúc này, kẻ chết dưới thân kiếm cũng không phải là cao cấp Võ Sư mà là sơ cấp Đại Võ Sư, hơn nữa còn chết một cách vô cùng đáng sợ.
Một kiếm vừa rồi của Sở Nam quả là một đòn nặng nề giáng vào tâm khảm Tần Chiến, khiến hắn chấn động vô cùng mãnh liệt, nhất thời trong lòng cảm thấy nhộn nhạo, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ hắn cũng là võ giả cảnh giới Đại Võ Sư? Hay là Võ Tướng? Kiếm trên tay hắn là Chân Khí? Tại sao ta lại không nhìn ra cảnh giới của hắn?
Đợi đến khi Tần Chiến phục hồi lại tinh thần thì trong lòng lại càng dậy sóng:
- Tiểu tử này đúng là điên cuồng vô cùng, ta cũng không tin nhiều cường giả cảnh giới Đại Võ Sư như vậy lại không thể giết được ngươi!
Sở Nam giống như mãnh hổ lạc vào bầy cừu, thân pháp phiêu hốt, trọng kiếm không ngừng xuất ra kiếm chiêu, đến đến đi đi, bổ ngang chém dọc, hay là vung vẩy cũng tạo nên uy lực cực lớn.
Không chỉ dùng kiếm, Sở Nam còn dùng tay.
Một kiếm rành rọt, một quyền mãnh liệt.
Lại có hai gã sơ cấp Đại Võ Sư bị bức lui, dưới chân kéo lê một vệt dài để lại hai đạo rãnh sâu. Cả hai đều thất kinh, nháy mắt bị bức lui mấy chục thước, một ngụm máu còn đang ở trong họng thì đã lại bị một quyền cương liệt đẩy lùi.
Một kiếm vừa dứt thì lại đến một kiếm khác, hết kiếm này đến kiếm khác, hai gã sơ cấp Đại Võ Sư cuối cùng đã bị Sở Nam dùng trọng kiếm chém đến mức huyết nhục văng tung tóe, xương gãy thịt bong, khí tức tiêu tán.
- Tiểu tử chịu chết đi!
Tần Chiến cùng Kim Đắc Lợi cuối cùng cũng không để cho Sở Nam tiếp tục tàn sát bừa bãi nữa, hai người đồng loạt xuất thủ, uy thế của cao cấp Đại Võ Sư theo tiếng rống giận từ bốn phương tám hướng ép về phía Sở Nam, nếu như là người bình thường thì chỉ e vừa nghe thấy tiếng rống lớn này đã bị run rẩy ngã gục xuống đất rồi.
Có điều Sở Nam đã cùng ở với năm vị sư phụ cảnh giới Võ Quân cho nên sớm đã quen chuyện này, uy thế của cao cấp Đại Võ Sư đối với hắn mà nói quả thực vô tác dụng.
Vẻ mặt Tần Chiến và Kim Đắc Lợi đều hiện lên sự nghi hoặc, đột nhiên lại trở thành kiên quyết.
- Chân Dương chi hỏa! Hỏa Băng!
- Bách Cân Trảm!
Hai Đại Võ Sư đỉnh phong đồng loạt hét lên một tiếng, một kim một hỏa, một đao một quyền tấn công về phía Sở Nam.
Sở Nam nhìn thấy hai người tung sát chiêu vẫn không hề có chút sợ hãi, ánh mắt lộ vẻ kiên định, khẽ quát:
- Tới đúng lúc lắm, để xem nắm quyền của ai cứng hơn, kiếm của ai mạnh hơn!
Tiếng quát vừa dứt thì Sở Nam đã đẩy Tư Đồ Dật Tiêu qua một bên, để trống phía sau lưng tùy ý để Tần Chiến công kính, hắn tin rằng Chân Dương chi hỏa tuyệt đối không thể lấy được mạng hắn, hắn chỉ cần tập trung toàn bộ tinh lực để ứng phó với Bách Cân Trảm của Kim Đắc Lợi là được, dù sao thì hắn bây giờ vẫn không sử dụng được nguyên lực!
- Khai Thiên thức thứ tư!
Vẫn là kiếm chiêu không có chút nguyên lực nào, cứ như vậy cùng với một trảm bằng Kim nguyên lực sắc bén của Kim Đắc Lợi va vào nhau.
Ngay lập tức, Kim nguyên lực xuyên qua trọng kiếm, xâm nhập vào trong thể nội Sở Nam, mà bảo đao trong tay Kim Đắc Lợi thì lại bị trọng chiếm chém vụn.
Ngay đúng khoảnh khắc Kim nguyên lực xuyên thấu vào trong cơ thể Sở Nam, một quyền hung mãnh của Tần Chiến cũng nện vào lưng Sở Nam, Chân Dương chi hỏa thuận thế tiến vào, miệng Sở Nam liền phun ra một ngụm máu tươi.
- Không có khả năng!
Kim Đắc Lợi nhìn bảo đao trong tay chỉ còn lại chuôi, không thể tưởng tượng nổi lẩm bẩm:
- Kiếm của tiểu tử này thực sự là Chân Khí sao? Nói xong, Kim Đắc Lợi lại nhìn về phía trọng kiếm trong tay Sở Nam, trong ánh mắt không hề che dấu vẻ tham lam, thầm nhủ:
- Nhất định phải đoạt lấy thanh kiếm này, nếu thật sự là Chân Khí, cho dù ta gặp sơ cấp Võ Tướng cũng có thể chiến một trận! Tần Chiến tuyệt đối không phải là đối thủ của ta.
Mà Tần Chiến lúc này cũng nhìn chằm chằm trọng kiếm trong tay Sở Nam, hiển nhiên cũng có chủ ý giống như Kim Đắc Lợi.
Tư Đồ Dật Tiêu thấy Sở Nam bị thương thì bi thống hét lên một tiếng:
- Đại ca, họ Kim kia, ta liều mạng với ngươi!
Nói xong thì nắm quyền của Tư Đồ Dật Tiêu đã bùng lên một ngọn hỏa diễm yếu ớt, hiển nhiên nguyên lực trong cơ thể đã tiêu hao đến tận cùng, nhưng hắn vẫn dùng thân thể huyết nhục của mình lao về phía Kim Đắc Lợi, thế nhưng lại bị Sở Nam cản lại, hắn khẽ quát:
- Để ta!
Tư Đồ Dật Tiêu mừng rỡ, hét lên:
- Đại ca, ngươi không sao ư? Thật tốt quá!
Sở Nam cười cười, mặc dù bị thương, nhưng tuyệt đối không thể lấy được mạng hắn, Chân Dương chi hỏa và Cực Dương chi hỏa kém nhau đến hai cấp bậc, mà phần lưng của hắn thậm chí có thể húc vỡ cự thạch, một chiêu của Tần Chiến sao có thể lấy được mạng hắn?
Về phần Kim nguyên lực và Hỏa nguyên lực tràn vào trong cơ thể thì cũng đã bị Sở Nam vận dụng Nghịch Càn Khôn đem luyện hóa, dùng để tôi luyện thân thể hắn, cơ hội tốt như thế sao có thể bỏ qua được, so với tu luyện chút linh khí cằn cỗi tại nơi này thì quả thật bớt hơn vô số thời gian.
Lợi dụng công kích nguyên lực của người khác để tôi luyện thân thể mình, đoán chừng phương thức tu luyện kiểu tự sát này khắp toàn bộ đại lục Thiên Vũ cũng chỉ có một mình Sở Nam.
Lực lượng cơ thể của người đã được Long đan thoát thai hoán cốt, lại còn dùng phương thức tu luyện như tự sát mỗi ngày của Sở Nam đoán chừng không ai có thể so sánh được. Ai có thể không có kinh mạch mà vẫn còn sống? Còn có thể tu luyện? Ngoại trừ Sở Nam ra thì không còn trường hợp nào khác.
Sở Nam lúc này đã hiểu rõ câu nói của Phong lão đầu sư phụ, chống lại Đại Võ Sư phải vạn phần cẩn thận, quả thật, nếu là trạng thái lúc trước, khi chưa được năm vị sư phụ dùng Ngũ Hành nguyên lực tôi luyện thì quả thật đã gặp phải tình huống vạn phần nguy ngập.
Thế nhưng bây giờ, Sở Nam lại không chút để nó vào mắt.
Xóa đi vết máu bên khóe miệng, Sở Nam nhìn Tần Chiến và Kim Đắc Lợi, khẽ nói:
- Đây chính là sát chiêu mạnh nhất của các ngươi sao?
- Không thể nào….
Kim Đắc Lợi và Tần Chiến đồng thời bật thốt:
- Ngươi không thể không có chuyện gì được, công kích của Đại Võ Sư đỉnh phong, sao có thể không có chuyện gì được? Làm sao có thể? Ngươi đến tột cùng là ai?
- Muốn biết sao?
Sở Nam cười lạnh hỏi.
- Nói mau!
Tần Chiến vội quát lạnh.
- Dùng sát chiêu mạnh nhất, tuyệt chiêu uy lực tối cường của các ngươi công kích ta, ta sẽ không hoàn thủ, nếu như các ngươi có thể khiến ta trọng thương thì ta sẽ nói cho các ngươi biết!
Âm thanh lạnh lẽo của Sở Nam truyền đến, tất cả mọi người ở đây, bất kể là cao cấp Võ Sư hay là Đại Võ Sư, hoặc là hai tên cao cấp Đại Võ Sư như Tần Chiến và Kim Đắc Lợi đều chấn động tột cùng, trong lòng vô cùng khủng hoảng.
- Dùng sát chiêu mạnh nhất tấn công hắn, hắn không hoàn thủ ư? Tiểu tử này đến tột cùng dựa vào cái gì mà dám lớn lối như vậy?
Đây đều là nghi vấn chung trong lòng tất cả mọi người.
- Tiểu tử, ngươi quá cuồng vọng, quá kiêu ngạo, ngươi muốn tìm đường chết thì ta sẽ tiễn ngươi một đoạn!
- Chịu chết đi!
Hai tiếng gầm vang lên, đột nhiên, Kim Đắc Lợi đoạt một thanh đại đao trong tay người bên cạnh, gầm lớn một tiếng:
- Thiên Cân Trảm!
Tần Chiến cũng đồng thời phát động công kích, khẽ quát:
- Chân Dương chi hỏa, Hỏa Phần!
Mà khóe miệng Sở Nam lúc này lại khẽ cong lên, nở một nụ cười lạnh….
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT