Võ Vương áo đen muốn lấy tính mạng Sở Nam, nhưng Sở Nam lại cười cười, nói muốn đánh cuộc rốt cục ai sẽ chết trước?!!
Sở Nam càng trấn định, càng không xem Võ Vương trước mặt vào đâu thì Võ Vương áo đen lại càng kinh ngạc, càng khó hiểu. Hắn cười âm hiểm:
- Ngươi phải biết danh tiếng Thần Khí phái hiện giờ không có chút tác dụng. Chỉ cần ta giết người diệt khẩu, vậy sẽ không ai biết!
- Không nói tới ngươi có thể giết được ta hay không, ngươi cho là thật sự không ai biết chuyện sao?!!
Sở Nam nói vậy, Võ Vương áo đen vội vàng vận dùng thần niệm điều tra xung quanh. Nhưng hắn không phát hiện ra điều gì dị thường, lại nhìn Tử Mộng Nhân đang đứng cạnh Sở Nam, chợt hiểu nói:
- Tiểu tử, ngươi cho rằng nàng có thể sống sót rời khỏi đây sao?
- Ngươi cũng đã biết thân phận của ta?
Tử Mộng Nhân mở miệng, trong giọng không có chút lo lắng.
- Biết thì sao? Không biết thì sao? Bất kể thế nào hôm nay các ngươi đều phải chết, cần gì nói nhiều như vậy!
Nghe Võ Vương áo đen nói như vậy, Sở Nam không chút do dự nâng kiếm lên. Nguyên lực ba hệ kim, hỏa, thổ vận chuyển tới cực hạn, Sở Nam vừa ra tay đã dùng tới tuyệt chiêu: Khai Thiên Liệt Địa!
Hắn làm vậy bởi vì vũ kỹ tầm thường căn bản không có tác dụng gì, sử dụng chỉ lãng phí nguyên lực.
Tốc độ Sở Nam xuất chiêu của Sở Nam cực nhanh, vượt xa dự kiến của Võ Vương áo đen.
- Tốc độ khá lắm, nguyên lực ba hệ, Cực Dương chân hỏa, quả nhiên là thiên tư hơn người! Chẳng qua, chỉ như vậy mà muốn đánh bại ta thì còn kém xa lắm. Chịu chết đi!
Võ Vương áo đen vừa dứt lời, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một thanh kiếm lóe ra kiếm quang tối tăm mịt mù, đó là một thanh xà kiếm!
Xà kiếm vừa ra, không gian lập tức chấn động, sáu thanh kiếm khác đồng thời xuất hiện, chậm rãi xoay trong xung quanh, cũng đều là xà kiếm. Tất cả chúng đều giống hệt thanh kiếm trên tay Võ Vương, chỉ có điều kích cỡ nhỏ hơn một chút mà thôi.
Sở Nam nhìn ra sáu thanh kiếm này cũng không phải là do nguyên lực ngưng tụ thành như Điền Bách Kiếm, tất cả chúng đều là pháp bảo thật!
- Tử Mẫu kiếm??!
Loại pháp bảo này hắn đã được nghe sư phụ Phong lão đầu nói qua. Thành sáo pháp bảo chia làm chủ và thứ. Bất kể một bộ do bao nhiêu thứ tạo thành, nhưng chỉ cần chủ nhân sử dụng thần niệm khống chế pháp bảo chủ là có thể tùy tâm thao túng những pháp bảo còn lại.
Cũng giống như trước mắt Võ Vương áo đen một người thao túng bảy pháp bảo đối chiến với Sở Nam, uy lực mạnh tới cực điểm.
Võ Vương áo đen thấy Sở Nam ngưng trọng, cười nói:
- Ta là Võ Vương, còn ngươi chỉ là Võ Quân. Cho dù ngươi mạnh hơn Võ Quân bình thường rất nhiều nhưng vẫn chỉ là Võ Quân! Bảy chuôi xà kiếm trong tay ta là linh khí thượng phẩm, không biết kiếm trong tay ngươi là phẩm chất gì?
Sở Nam trầm mặc không nói, chỉ đem lực lượng xoay tròn một vòng.
Dừng lại một chút, Võ Vương áo đen thấy mọi chuyện đều nằm quyền kiểm soát trong tay mình, tiếp tục cười nói:
- Không biết hiện tại ngươi cho rằng ai sẽ chết?!!
- Chẳng phải chỉ cần thử một chút sẽ biết sao?
Đối mặt với uy áp của Võ Vương, Sở Nam quyết định lựa chọn chủ động tấn công, miệng quát lớn:
- Khai Thiên Liệt Địa!
Trọng kiếm được bao phủ bởi quang mang ba màu giơ lên cao, sau đó chém xuống.
- Không biết tự lượng sức mình!
Trên mặt Võ Vương áo đen hiện lên một tia âm lệ, xà kiếm cần trong tay bay lên không trung, bảy chuôi kiếm tỏa ra bảy màu sắc khác nhau, nhìn như một đàn bướm đang tung tăng. Chỉ thấy bảy màu cùng lóe lên, bảy thanh xà kiếm đồng thời hướng về phía trọng kiếm của Sở Nam.
Thấy vậy, Sở Nam càng thêm ngưng trọng, nhưng hắn vẫn tiếp tục chém xuống.
Ngay khi chúng sắp va chạm vào nhau, sáu chuôi xà kiếm nhỏ đang xoay tròn bỗng dưng biến hướng, đâm thẳng tới sáu bộ vị trí mạng của Sở Nam.
Lúc này đương nhiên không phải là lúc ẩn dấu thứ gì nữa. Thân thể của hắn tuy mạnh mẽ nhưng cũng chưa đạt tới trình độ có thể đối chiến với linh khí thượng phẩm.
Ngay khi xà kiếm sắp đánh trúng thì Hỗn Nguyên Ban Chỉ đeo trên ngón cái Sở Nam tỏa ra vòng sáng phòng ngự.
Đúng lúc này, trọng kiếm đánh lên xà kiếm.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, lực lượng ba vạn cân mạnh mẽ đánh ra. Võ Vương áo đen cũng không khỏi rùng mình, vận chuyển nguyên lực tới cực hạn. Mà đúng lúc đó, kim nguyên lực sắc bén cùng hỏa nguyên lực cũng thừa cơ đánh tới.
Võ Vương áo đen vội vã lui lại, vận chuyển nguyên lực ngăn cản.
Cùng lúc đó, sáu thanh xà kiếm đâm vào vòng sáng phòng ngự, uy lực cực kỳ hung mãnh. Sở Nam chỉ cảm thấy từ Hỗn Nguyên Ban Chỉ truyền tới một hấp lực cực lớn, nguyên lực trong cơ thể hắn bị rút ra quá nửa.
Lúc này mới ngăn cản nổi sáu chuôi xà kiếm!
- Hả?
Võ Vương áo đen rất kinh ngạc. Có thể ngăn cản được công kích của sáu chuôi bảo kiếm linh khí thượng phẩm tuyệt đối là linh khí tuyệt phẩm hoặc là… tông khí!
- Lâm Vân có tông khí phòng thân?
Võ Vương áo đen kinh ngạc, nhưng sau đó lại cảm thấy bình thường:
- Thần Khí phái dựa vào luyện khí mà nổi danh. Tên Lâm Vân này tuổi còn trẻ mà tu vị đã cao như vậy, thực lực có thể cùng Võ Quân cao cấp lâu năm đối chiến, đương nhiên Thần Khí phái sẽ rất quan tâm tới sự an nguy của hắn!
- Bất quá, pháp bảo phòng ngự này hôm nay không rơi vào tay ta thì còn ai nữa!
Trong mắt Võ Vương áo đen hiện lên vẻ tham lam. Linh khí cực phẩm hay tông khí xuất hiện đều khiến cả đại lục nổi lên một trận huyết vũ tinh phong.
- Hơn nữa thanh kiếm trong tay hắn có thể đối cứng với thượng phẩm linh khí của ta, nó nhất định không phải vật tầm thường!
Võ Vương áo đen mi nhướng mày chau, sáu chuôi xà kiếm bị ngăn cản ngoài vòng sáng đồng loạt chấn động lên.
Sở Nam lập tức cảm thấy một cỗ nguy cơ đang tới gần.
Sáu chuôi kiếm chấn động hợp lại thành một thanh kiếm, thanh xà kiếm trong tay Võ Vương áo đen vừa động, sáu thanh kiếm nhanh như chớp bắn tới ngực Sở Nam, tiếng nổ như sét đánh vang lên, tất cả ngũ hành nguyên lực của Sở Nam liên tục rót vào Hỗn Nguyên Ban Chỉ.
- Ta muốn xem ngươi có thể kéo dài được bao nhiêu lâu?!!
Võ Vương áo đen vô cùng tự tin nói.
Sở Nam không thèm chú ý lời nhạo báng của hắn, trong đầu suy nghĩ biện pháp:
- Long Thuẫn chỉ có thể dùng để phòng ngự, Long Nha cũng chỉ có thể khi cận thân tấn công bất ngờ, hai thứ này hiện tại không có tác dụng gì. Nếu giờ hấp thu nguyên lực trong nguyên thạch cũng không thể đủ Hỗn Nguyên Ban Chỉ tiêu hao. Loạn Phong Cương Trảm đối với Võ Vương trung cấp như hắn cũng vô dụng. Trong nhẫn trữ vật của ta chỉ còn hắc đản và hai tấm lệnh bài cũng chẳng có tác dụng gì. Chẳng lẽ hôm nay phải gọi… Không! Ta còn có một chiêu: hấp lực!
Sở Nam nghĩ tới hấp lực liền phấn chấn hẳn lên. Hấp lực hút năng lượng, nguyên lực. Nếu đem nguyên lực trên sáu thanh xà kiếm hợp nhất này hút cạn chẳng phải là nguy cơ sẽ tự nhiên được giải trừ sao!
Chẳng qua Sở Nam vẫn có chút do dự.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT