Sở Nam lúc này đang bị một đám cường đạo vây quanh, hai nắm quyền cùng vung ra.
- Bây giờ ta xem ngươi dùng cái gì ngăn cản!
Tên hán tử che mặt cười gằn, đao và kiếm bốc lên hỏa diễm, nhằm về phía sau lưng Sở Nam chém tới, hắn cho rằng một kích này chắc chắn sẽ trúng.
Bởi vì giết chóc một thời gian dài như vậy, tên hán tử che mặt chỉ nhìn thấy Sở Nam dùng hai nắm quyền chiến đấu, mà hai nắm quyền của Sở Nam lúc này đang bị mấy tên thủ hạ của hắn cuốn lấy, không khác gì cá trong lưới.
Dưới tình huống như vậy, còn có thể đánh không trúng sao?
Có đánh chết thì tên hán tử che mặt cũng không tin.
- Nhận lấy!
Đao kiếm trong tay tên hán tử che mặt nhanh chóng chém đến.
Lúc đao phong, kiếm phong ập đến thì lưới rách, cá thoát, hai nắm quyền của Sở Nam giống như cá chạch, trượt ra ngoài, thân thể xoay tròn, đối diện với tên hán tử che mặt.
Sau đó quyền trái cản đao, quyền phải trảm kiếm.
Trong sát na tên hán tử che mặt thấy Sở Nam chuyển thân thì trong lòng giật thót, thầm nghĩ:
- Hắn làm sao có thể thoát ra một cách dễ dàng như vậy?
Ngay sau đó, tên hán tử che mặt thấy Sở Nam dùng nắm quyền để ngăn cản đao kiếm của hắn.
Trên mặt lập tức hiện lên vẻ tàn khốc, cười gằn nói:
- Quả là muốn chết, dùng nắm quyền để cản đao kiếm của ta ư? Đây chính là thượng phẩm Chân Khí.
Đao và kiếm của tên hán tử che mặt cũng có chút lai lịch, hắn sáng lập Đao Kiếm bang cũng từ hai thanh đao kiếm này, trong lòng tên hán tử che mặt tự tin mười phần có thể đem hai cánh tay của Sở Nam chém đoạn, tiếp đó chém bay đầu Sở Nam.
Bình bình….
Hai nắm quyền của Sở Nam cùng va chạm với đao kiếm, lúc đôi nhục quyền giao nhau với đao kiếm không ngờ lại phát ra âm thanh kim loại va chạm.
Vừa chạm liền tách ra.
Lúc tên hán tử che mặt bổ đao và kiếm xuống thì trên mặt vẫn tràn đầy nụ cười, nhưng tiếp đó thì vẻ tươi cười liền biến thành khiếp sợ, kinh ngạc, sợ hãi….
Một cỗ lực lượng khổng lồ, xuyên qua đao kiếm, trong nháy mắt tràn ngập khắp nổi ngóc ngách trong cơ thể tên hán tử che mặt.
Tên hán tử che mặt cảm thấy thân thể chịu phải áp lực cực lớn, ép đến mức không thở nổi, ngoài ra, cỗ lực lượng này không chỉ to lớn đến kinh người mà còn sắc bén như dao nhỏ, phá hủy thân thể hắn, tùy ý cắt xé, máu tươi từ miệng, lỗ mũi tràn ra như suối.
Sở Nam đang trong trạng thái kỳ diệu sau khi xuất ra hai quyền này lập tức tỉnh lại, trong ánh mắt sâu thẳm bỗng sáng ngời lên, giống như là ánh trăng trong đêm tối, thế nhưng hắn không tiếp tục giết đám cường đạo nữa, trái lại đứng yên hồi tưởng trạng thái kỳ diệu vừa rồi.
Mặc dù Sở Nam không ra tay, thế nhưng đám cường đạo còn sót lại cũng không dám tiến công Sở Nam, nguyên một đám ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, mắt to trừng mắt nhỏ, quả thật cảnh tượng Sở Nam cường hãn hung mãnh vừa rồi đã trấn trụ bọn chúng hoàn toàn.
Đều là Võ Tướng, nhưng bọn hắn chưa từng gặp qua Võ Tướng nào có thể lấy một địch mười. Hơn nữa tên Võ Tướng này chỉ một quyền là chết một người, bộ dáng của những kẻ bị giết lại càng đặc biệt thê thảm.
Sở Nam cẩn thận cảm nhận hai nắm quyền từng chút từng chút, Kim nguyên lực và lực lượng đang xoay tròn, Sở Nam thử đem hai loại lực này mạnh mẽ dung hợp, thế nhưng bọn chúng giống như cừu nhân gặp mặt, làm thế nào cũng không dung hợp được, ép đến càng gần thì lực phản ngược lại càng lớn.
Thế nhưng, lúc Sở Nam lại bắt đầu chiến đấu, vận khởi võ quyết Kim nguyên lực, đồng thời đánh ra lực lượng thì Kim nguyên lực giống như những sợi tơ chui vào trong vòng xoáy lực lượng, mà theo vòng xoáy lực lượng đang xoay tròn này, Kim nguyên lực bị cuốn vào trong vòng xoáy lực lượng càng lúc càng nhiều hơn.
Đến cuối cùng, cả hai trở thành ngươi ở trong ta, ta ở trong ngươi, cùng xoay tròn một chỗ.
Cũng chính bởi vì thế cho nên lực lượng phát ra còn có tính chất sắc bén của Kim nguyên lực.
- Đúng rồi, dĩ kim ngự lực, lực dung kim!
Sở Nam lẩm bẩm, lại lần nữa thực hành.
Mà ở bên kia, ¬, tên hán tử che mặt nặng nề ngã xuống đất, hai mắt đầy tơ máu hét lớn:
- Các ngươi còn thất thần làm gì? Nhanh lên, tranh thủ lúc này giết hắn đi, ai giết được hắn, thì tài vật đoạt được hôm nay sẽ chia cho hắn một phần mười!
Một bên là trọng thưởng, một bên là có thể bỏ mạng, những tên cường đạo này quả thật rất khó lựa chọn, bọn hắn vẫn có chút chần chờ.
Ở bên kia, Nhị chưởng quỹ bị khoảng bốn mươi năm mươi tên cường đạo hung ác vây công, nhìn thấy tình cảnh của Sở Nam, hắn nghĩ như thế nào cũng không thông tại sao Sở Nam lại đứng ngẩn ra ở đó, giống như không còn cảm giác gì nữa vậy.
Trong đầu Nhị chưởng quỹ bỗng nhiên hiện lên hai chữ “giác ngộ”, thế nhưng trong chiến đấu làm sao có thể giác ngộ được? Cho dù có đi nữa thì giác ngộ như vậy cũng phải trả cái giá rất cao, thậm chí vô cùng cao.
Giống như tình huống trước mắt, nếu như những tên cường đạo này xông lên, như vậy thì sinh tử khó đoán.
Nhị chưởng quỹ muốn cứu Sở Nam, thế nhưng hữu tâm vô lực, thể lực của hắn đã bị tiêu hao rất lớn, hơn nữa còn bị rất nhiều Võ Tướng vây công, trong đó còn có một vài Võ Tướng cao cấp, bởi vậy Nhị chưởng quỹ chỉ có thể lo lắng mà thôi….
- Nhanh giết đi!
Tên hán tử che mặt lại hét lớn.
Những tên cường đạo khác thấy Sở Nam cả buổi không có động tĩnh thì lá gan cũng to lên một chút, trong lòng thầm nghĩ:
- Vừa rồi khẳng định hắn đã bị bang chủ đánh trọng thương, lúc này đang chữa thương đây!
Nghĩ vậy nên đám người xông về phía Sở Nam càng lúc càng nhiều.
Tên hán tử che mặt cũng muốn đứng lên, nhưng tay hắn vừa di chuyển…..
Đao và kiếm không ngờ đã nát vụn.
Mảnh vụn rơi đầy đất….
Nhìn thấy một màn quỷ dị này, thân thể tên hán tử che mặt đang giãy dụa đứng lên liền khựng lại, sau đó hụt tay, ngã nhào xuống đất.
Trong hai con mắt không còn màu đen nữa, chỉ còn lại lòng trắng.
Mắt trợn trắng, mặt trắng bệch như tờ giấy, nếu như có thể nhìn thấy trái tim của hắn được thì đoán chừng trái tim cũng thành màu trắng không thể nghi ngờ.
- Điều này…. Điều này sao có thể?
Lưỡi của tên hán tử che mặt thụt lại, lắp bắp:
- Chỉ một nắm quyền không ngờ có thể khiến đao kiếm thượng phẩm Chân Khí của ta bị gãy nát, đây là thực lực gì? Một Võ Tướng sao có thể làm được?
Lúc đao kiếm vỡ vụn, đám cường đạo vốn đang xông tới phía Sở Nam đều đồng loạt dừng bước, miệng há hốc, biểu tình đều là kinh hãi.
Nhìn thấy tình huống như vậy, trong lòng Nhị chưởng quỹ càng chấn động nghiêng trời lệch đất.
Hầu như tất cả mọi người đều lẳng lặng đứng nhìn thân ảnh cao ngất đang đứng yên, trong ánh mắt mọi người, thân ảnh đó phảng phất như đã biến thành một tòa núi lớn.
Đột nhiên, vẻ mặt của những người ở đây, kể cả Nhị chưởng quỹ lại kịch biến.
Bởi vì khí tức trên người Sở Nam lại thay đổi.
Nhị chưởng quỹ hét lên một tiếng kinh hãi:
- Hắn đang đột phá!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT