Dương động chủ quả thật không có cái cơ hội kia, Sở Nam muốn chính là
năng lượng của hắn, vẻn vẹn thời gian thở một cái công phu, Sở Nam đã
hút sạch sẽ năng lượng trong đan điền của Dương động chủ, rồi sau đó, Sở Nam đưa tay ra, không có tiếp tục thôn nạp nữa.
Mặc dù bên trong huyết nhục, xương cốt Dương động chủ cũng có năng lượng nhất định, mặc
dù nuốt trọn những thứ này cũng trong nháy mắt mà thôi, nhưng Sở Nam dứt khoát loại bỏ, nếu làm như vậy, quả thực quá máu tanh dọa người.
Lại một lần nữa thôn phệ năng lượng, Sở Nam càng hiểu sâu hiện thêm không
gian trong cơ thể của mình, nó là hắc động khổng lồ vô cùng kinh khủng,
Thiên tử liếc nhìn Sở Nam, nghĩ thầm.
- Hắn hơn phân nửa có không gian trong cơ thể, chính là không biết ở nơi nào trong thân thể người
hắn, nếu thực lực của ta đầy đủ, đã nắm đến là tốt.
Thiên tử nhìn đến ánh mắt của Sở Nam, cảm giác có chút kỳ quái.
- Ánh mắt của hắn không giống như là oán hận ta để cho người nọ lấy ngón
út tay phải hắn, mà dường như đối với ta rất có ý tứ, người này...
Sở Nam ánh mắt chẳng qua là trong lúc vô tình, lại làm như nắm trong lòng
bàn tay ý nghĩ của Thiên tử, Thiên tử vô luận suy đoán như thế nào, cũng sẽ không đoán được suy ngĩ của Sở Nam muốn hắn làm cái gì.
Dương động chủ bị giải quyết, ánh mắt mọi người đều khóa ở trên người Sở Nam, dù sao trừ Đại trưởng lão cùng Thiên tử ra, những người khác đều cũng
coi là người của Sở Nam, bọn họ đều nghĩ Sở Nam bước kế tiếp muốn làm
cái gì, đại trưởng lão còn gặp phải cảnh lưỡng nan, nghĩ muốn mạnh mẽ
đem Sở Nam mang về Đại Đạo Tông, nhưng việc này đúng là không có khả
năng, cứng rắn là không được, chỉ có thể mềm mại, nhưng mềm mại hắn cũng không biết từ phương diện nào bắt tay vào làm.
Bất quá, Đại trưởng lão rất nhanh nói:
- Sở Nam, Đại Đạo Tông đối với ngươi cũng không ác ý, chỉ cần ngươi...
- Ngươi có thể cho ta một giọt tinh huyết sao?
Lời nói trần truồng như vậy, để cho đại trưởng lão muốn bắn ra lửa giận, nhưng mạnh mẽ nhịn xuống, nói:
- Cái này, là không thể nào.
- Đây cũng là trả lời của ta.
Sở Nam nhàn nhạt nói ra, sau đó đi ra, hiện tại hắn muốn làm nhất là luyện chế trọng kiếm, vừa đi hắn vừa nói:
- Ngươi nếu thật cho ta một giọt tinh huyết, nói không chừng ta đáp ứng ngươi, đi theo ngươi đến Đại Đạo Tông.
Nguyệt trưởng lão theo sát Sở Nam rời đi, Tử Y lão nhân hơi chút do dự, thở
dài bước theo, Hỗ trưởng lão thì nhìn đại trưởng lão, đại trưởng lão
khuôn mặt u sầu nói:
- Trừ bỏ đi theo hắn, ngươi còn có thể có những biện pháp khác sao?
Ba đạo thân ảnh đi ở phía sau, Thiên tử cũng không nhanh không chậm đi ở
cuối cùng, trừ bỏ đang suy nghĩ mục quang Sở Nam kia hàm nghĩa là gì ra, hắn còn đang suy đoán con thỏ kia ở nơi nào.
- Lúc trước hắn lấy ra trữ vật túi, nhưng thoáng cái ẩn vào trong máu thịt, không có thấy gì nữa.
Nghĩ tới, Thiên tử có một cái suy đoán.
Sở Nam hỏi Tử Y lão nhân, hỏi hắn tới trận tông di chỉ tìm cái gì, rốt
cuộc là vật gì đáng giá như thế, Tử Y lão nhân nói vật kia quan hệ Mệnh
Vận nhất tộc bọn họ, hủy diệt, hoặc là sinh tồn.
Nhưng Sở Nam hỏi Tử Y lão nhân cụ thể vật kia là cái gì, Tử Y lão nhân cũng không nói
lên được, nói là hắn thấy, liền sẽ có cảm giác, Sở Nam cau mày, vừa biết Tử Y lão nhân đại khái đến từ nơi nào, sau đó lại hỏi đại trưởng lão.
- Các ngươi tới từ đâu? Lại coi trọng cái vật gì trong trận tông trong di tích? Có thể nói hay không?
- Nhiệm vụ của chúng ta, đúng đem hết thẩy vật phẩm trng trận tông di tích, đều mang về.
Lúc này với người mạnh, Đại trưởng lão chỉ có thể hạ thấp tư thái, sau đó
Sở Nam lại hỏi chút, chân mày nhíu chặc hơn, hắn ở trong trận tông di
tích, cơ hồ tất cả đều hóa thành một phần không gian trong cơ thể, trừ
bỏ đạo quang mang kia, còn có trận tông bày những cái trận này.
- Vô danh lệnh bài, trận tông, xương, độc chủng, cấm vụ, Thiên Vũ đại lục...
Sở Nam suy nghĩ qua những thứ này, hiện càng ngày càng nhiều mâu thuẫn tập trung ở Thiên Vũ đại lục.
- Thiên Vũ đại lục này chỉ sợ so với ta nghĩ, còn không đơn giản, một cái đại lục tính là không quá lớn, có thể nào dẫn tới nhiều chuyện như vậy, Thiên Vũ đại lục cất giấu cái bí mật kinh thiên gì sao?
Lúc này
Hắc sắc lão giả cùng Vạn trận lão tổ thấy đám Hỗ trưởng lão, Nguyệt động chủ đi theo phía sau Sở Nam, cũng không khỏi có chút trợn mắt kinh
ngạc, hai người không nghĩ tới nơi này đã phát sinh cái kết quả như thế.
Lôi Nhụy thoáng buông lỏng, trên mặt hiện lên vui sướng, những người khác
cũng là vẻ mặt khác nhau, Sở Nam đầu tiên nhìn cũng là thấy được Đở Hi,
Đở Hi bận rộn quát lên:
- Túi càn khôn của ta đâu?
- Không có.
Sở Nam nói ra hai chữ, trong lòng muốn hỏi đại trưởng lão, đối với Càn
Khôn tông biết được bao nhiêu, có thể tưởng tượng đến Thiên tử phía sau, Sở Nam nhìn thấy Thường Danh Ca còn đang cảm ngộ, nói:
- Ai muốn giúp hắn bước vào Cổ chi cảnh, ta liền cho hắn tự do.
- Nói thế thật không?
Vạn trận lão tổ bật thốt lên, Hỗ trưởng lão bọn họ bị Sở Nam khống chế được mấy người, cũng mắt lộ ra ánh sáng vui mừng, mặc dù nhiều thêm một gã
Cổ chi cảnh cường giả tương đương với nhiều thêm một phần thực lực,
nhưng là lúc trước đối với Thường Danh Ca liều chết cứu giúp mà nói, thì tính là cái gì?
Tử Y lão nhân bọn họ vây lên Thường Danh Ca, vắt hết óc nghĩ tới biện pháp, về phần huyền bí bước vào cổ chi cảnh không
có người quy định.
Sở Nam nhìn Chí Khen, hỏi:
- Ta thiếu ngươi một nhân tình.
- Có phải ta hỏi ngươi phải như thế nào hay không, ở tình huống của ngươi, ngươi cũng sẽ thỏa mãn ta?
Chí Khen không khách khí, Sở Nam gật đầu, sau đó Chí Khen nói:
- Ngươi nhận được trận tông truyền thừa rồi, nên biết người này ở nơi
đâu, sống hay chết, chỉ cần ngươi giúp ta tìm ra nàng là được.
Chí Khen nói xong, Sở Nam ý bảo Lôi Nhụy, ý nghĩa không cần nói cũng biết, Sở Nam đối với Lôi Nhụy nói nợ nhân tình.
Vu Xạ đem tất cả mọi người nhìn ở trong mắt, lúc này hắn như có điều suy
nghĩ, ánh mắt Sở Nam nhìn từ trên người Vu Xạ quét qua, sau đó khoanh
chân ngồi xuống, nhìn về phía Thiên tử, trong lòng thì thầm:
- Hắn vẫn muốn đi theo ta?
Sau đó, Sở Nam đem hết toàn lực luyện chế trọng kiếm, hắn thu thập năng
lượng, sau đó suy nghĩ quy tắc đệ tam trọng chi đạo, sau đó cũng tiếp
xúc qua pháp tắc uy năng, quy tắc chi đạo đối với Sở Nam, có cảm giác
hiểu ra khí tức, thiên địa theo mình, từ mình mà toan tính.
- Quy tắc chi đạo phía sau sẽ phải dẫn Ngộ Pháp, vào cổ chi cảnh, nhưng quy
tắc chỉ có ba cửa sao? Đạo quang mang khí tức kia áp đảo pháp tắc, có
thể đi qua pháp tắc hay không, ngộ tia sáng kia ẩn chứa cái gì?
Sở Nam hết sức cảm thụ được đạo quang mang trong biển não kia, hai canh
giờ sau, Sở Nam thu thập năng lượng cũng kém không nhiều lắm, trong lúc
Sở Nam đang suy nghĩ, Tiểu Trận đã tỉnh lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT