Có Sở Nam tương trợ, chữ nghịch như được hồi sinh. Nhưng cửa phòng cũng không đơn giản, kéo thư phòng biến hóa theo, khiến hai chữ ngang nhau, không phân cao thấp, nửa ngày cũng không phân ra kết quả.

- So sánh với trận tông, những trận pháp của ta thực sự là quá yếu!

Sở Nam giương mày kiếm.

- Nhất định phải tìm được những trận pháp mới cung cấp cho chữ nghịch thôn phệ, khiến cho thực lực chữ nghịch tăng mạnh mới có thể nuốt được chữ trận. Nhưng mà đi đâu để tìm trận pháp đây?

Đúng lúc này giọng Địa Luân bàn Hồn vang lên:

- Đại ca, cho nó ăn nhiều trận pháp một chút.

- Ta cũng nghĩ vậy, nhưng những trận pháp ta biết rõ đều đã cho nó ăn, ăn lại hiệu quả không lớn!

Địa Lân Bàn Hồn nói:

- Đại ta, ta còn biết một chút trận pháp, có thể trợ giúp tình huống khẩn cấp!

- Thật tốt quá!

Sở Nam vừa dứt lời, trong đầu lập tức xuất hiện chừng trăm trận pháp. Sở Nam vội vàng vẽ trận pháp ra cho chữ nghịch cắn nuốt, chữ nghịch lại bắt đầu chiếm thượng phong, nhưng nếu muốn hoàn toàn áp chế được chữ trận thì còn kém rất xa.

- Trận pháp Địa Luân Bàn Hồn đã dùng hết, ở đâu còn trận pháp mới? Trận pháp lợi hại?

Sở Nam nghĩ vắt óc nhưng vẫn không thu được gì, những trận pháp có thể diễn sinh đều đã cung cấp cho chữ nghịch cắn nuốt hết, một tiếng lại một tiếng trôi qua, câu hỏi “làm sao bây giờ?” vẫn vang vọng trong lòng Sở Nam.

Tình huống lúc này giống như khi Sở Nam nhận được rất nhiều Địa Nguyên châu, nhưng lại không thể phát huy hoàn toàn tác dụng của nó. Nghĩ tới Địa Nguyên châu, Sở Nam đột nhiên nhớ tới một câu nói của Cửu Vũ:

- Không có phương pháp luyện đan, chính mình sáng tạo ra một cái, không được sao?

Nhất thời, toàn thân hắn chấn động.

- Không có phương pháp luyện đan có thể tự nghĩ ra, vậy nếu không có trận pháp chẳng phải là cũng có thể tự nghĩ ra hay sao?

Nghĩ vậy, Sở Nam lập tức suy nghĩ trận pháp mới, nhưng trận pháp nói sáng tạo là có thể sáng tạo ra sao?!! Đặc biệt vào thời khắc này, Sở Nam theo phản xạ nghĩ tới chính là vũ kỹ, vũ quyết, binh pháp, kinh mạch.... muốn hóa tất cả thành trận pháp để cho chữ nghịch cắn nuốt.

Cứ như vậy, Sở Nam lần thoe dấu vết. hắn chỉ cần căn cứ phương thức công kích, kinh mạch vận hành của những vũ kỹ kia, sau đó dựa theo trận pháp bố trí, về phần có được hay khong thì thử qua mới biết được.

Rất nhanh, vũ kỹ Loan phong cương trảm được Sở Nam bố trí thành trận pháp cho chữ nghịch cắn nuốt. Sở Nam chăm chú nhìn, trông thấy hào quang mạnh hơn một chút liền minh bạch trận pháp có ích.

Kế tiếp, Sở Nam liền điên cuồng sáng tạo. Kình thiên nhất kích, Đạp thiên cửu bộ, Cung lực quyền, Trảm thất tình, Trảm lục dục... đều hoàn thành từng bước từng bước hóa thành trận pháp, hòa tan vào chữ Nghịch.

Cắn nuốt rất nhiều vũ kỹ hóa thành trận pháp, ưu thế của chữ nghịch trở lại ba phần, nhưng chữ trận vẫn còn đang điên cuồng phản công. Lập tức, Sở Nam hóa vũ quyết thành trận pháp.

- Vũ kỹ hóa thành trận pháp được, vậy vũ quyết khẳng định cũng không ngoại lệ!

Sở Nam chuyển hóa vũ quyết đầu tiên chính là Càn Khôn Cửu Chuyển, đệ cửu chuyển vẫn chưa tu luyện thành nhưng tám chuyển đằng trước hoàn toàn không có vấn đề gì. Bỏ ra thời gian nửa canh giờ, trận pháp tám chuyển đã thành, chữ nghịch lập tức cắn nuốt, hai mắt Sở Nam lóe lên hào quang. Hắn có thể thấy rõ hào quang của chữ nghịch mạnh hơn trước không ít, nói đúng hơn là mập hơn không ít.

- Càn khôn cửu chuyển mạnh tới vậy?

Sở Nam bỗng dưng nhớ lại tình hình khi chuyển hóa vũ kỹ thành trận pháp.

- hình như vỹ kỹ càng mạnh, trận pháp hóa ra uy lực cũng càng lớn, chỉ có điều không quá rõ ràng. Vậy còn vũ quyết...

Nghĩ vậy, Sở Nam bắt đầu chuyển hóa Diễn hỏa quyết. Diễm Hỏa quyết là vũ quyết vỉa hè Sở Nam tu luyện khi kinh mạch toàn thân đứt đoạn ở Bạch gia thôn, phẩm cấp cực kỳ thấp kém. Sau mười phút, Sở Nam hóa ra trận pháp Diễm hỏa quyết, chữ nghịch nuốt lấy, nếu nhìn qua thì cảm giác không có chút thay đổi gì.

- Quả nhiên là vậy!

Sở Nam phát hiện điều này liền dễ xử lý hơn nhiều. Sinh tử quyết, Thảo mộc quyết... các vũ quyết cường đại liên tục hóa thành trận pháp dung nhập vào chữ nghịch, chữ nghịch tiếp tục lớn hơn, chữ trận chỉ có liều mạng chống đỡ, không còn thừa chút sức lực trả đòn.

Đợi sau khi Sở Nam hóa toàn bộ vũ quyết hắn biết thành trận pháp, chữ trận ngay cả sức hoàn thủ cũng không có, chỉ có thể liên tiếp lui lại. Sở Nam thấy vậy, thầm nghĩ:

- Chỉ còn kém một kích cuối cùng, một kích cuối cùng hóa thứ gì thành trận pháp đây?

Vừa hỏi, trong đầu Sở Nam liền hiện ra ba chữ Nghịch càn khôn. Nhưng làm vậy có phần khó khăn, bởi Nghịch càn khô do sư phụ Ma Đạo Tử lưu lại nếu nói hẳn ra thì không phải đã hoàn chỉnh, Ma Đạo Tử lưu lại phần lớn chỉ là phương hướng, lý luận...

Nghĩ tới đây, trong đầu Sở Nam xuất hiện một cảm giác mãnh liệt, muốn hoàn thành vũ quyết chí cao Nghịch càn khôn. Hắn đặt ý nghĩ này trong lòng, đối mặt với thế cục trước mắt:

- Nghịch càn khôn không giống khi trước, khó mà hóa thành trận pháp, nhưng kinh mạch trong cơ thể, thân thể Ngũ Hành, thần hồn... của ta chẳng phải đều là Nghịch càn khôn hay sao? Thậm chí ngay cả ta cũng chính là nghịch càn khôn!

Tưởng tượng như vậy, Sở Nam liền thông suốt:

- Trận pháp có thể dùng kinh mạch để phá, vậy sao kinh mạch lại không thể hóa trận pháp? Huống hồ trong cơ thể ta còn bố trí trận pháp, ta thử bố trí 107 đường kinh mạch tự nghĩ ra hóa thành trận pháp thử xem!

107 đường kinh mạch, Sở Nam đã quá quen thuộc, chỉ tốn thời gian vài phút, 107 đường kinh mạch đã hoàn toàn biến thành trận pháp, chữ nghịch sau khi dung hợp, lập tức biến lớn, chữ trận đã quá yếu ớt bị bay tới gần, giống như là bị nuốt. Chữ trận lập tức biến mất, hóa thành đồ ăn cho chữ nghịch.

Hai chữ chém giết, chữ nghịch toàn thắng!

Hoàn toàn cắn nuốt chữ trận, chữ nghịch nằm trên giấy đột nhiên đứng thẳng lên, đứng thẳng trước mặt Sở Nam, thân thể run run, Sở Nam cảm thấy chữ nghịch đang cười với hắn.

- Điều này... có ý thức?

Sở Nam đại chấn, đột nhiên chữ nghịch kia nhảy lên người, bám vào ngực Sở Nam, hào quang sáng chói. Khi chữ nghịch nhiễm máu tươi của Sở Nam, trận pháp chữ nghịch từng cắn nuốt đột nhiên hiện rõ ràng trong đầu, chữ nghịch giống như đang đăm chiêu suy nghĩ, còn Sở Nam đều biết rõ tất cả.

- Chúc mừng đại ca!

Địa Luân Bàn Hồn vui vẻ nói:

- Đại ca, nó không còn là một chữ, hiện giờ nó đã có ý chí của đại ca, nuốt máu tươi của đại ca, sau khi dung nhập nhiều trận pháp như vậy nó cũng đã có tính mạng, cũng chính là hồn. Chỉ có điề hiện giờ nó rất nhỏ yếu, chỉ chờ nó lớn lên liền có thể giống như ta, có thể nói chuyện với đại ca. Không! Nó căn bản không cần nói chuyện, nó do đại ca sáng tạo, nó suy nghĩ gì đại ca đều có thể hiểu rõ.

- Trận chi hồn, nghịch chi hồn, rốt cuộc ta cũng sáng tạo ra trận hồn!

Sở Nam kích động không thôi, nhưng đột nhiên ánh mắt hắn run sợ, bởi hắn nghĩ tới một việc vô cùng quan trọng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play