Nghe được lời Sở Nam nói, lại thấy Sở Nam
biểu lộ như vậy thất trưởng lão ngược lại có chút hoảng hốt, lão hoàn
toàn đã quên mình là người bị bức bách trong chuyện này, lão cuống quít
la lớn, lão cho rằng Sở Nam sẽ lắc đầu từ chối nhưng không ngờ Sở Nam
lại gật đầu nói ra:
- Có lẽ a!
- Là... sao? Là... gì...
Hai chữ "ý tứ" còn chưa kịp ra khỏi miệng thì trái tim thất trưởng đập lên
một cách kịch liệt, ánh mắt của lão trợn to mà nhìn đạo huyết quang chợt loé xuất hiện ngay bên cạnh Sở Nam, một cái hồn thể gần như thực chất
hoá.
Nhất thời, thất trưởng lão chỉ về Thuỷ hồn mà quát:
- Ngươi là nghịch tặc, ngươi...
- Thuỷ Thành Hồi, từ khi chia tay tới giờ ngươi không có vấn đề gì chứ?
- Ngươi...
- Không thể tưởng tượng được, ngay cả ngươi cũng có thể trở thành Thuỷ
tộc thất trưởng lão, xem ra Thuỷ tộc thực sự suy sụp không ít a.
- Nghịch tặc, còn không mau mau thúc thủ chịu trói, bằng không thì...
- Bằng không thì ngươi muốn làm như thế nào?
Thần Lai Thuỷ hồn cười lạnh một tiếng, lúc này phạm vi giọt máu tươi kia đã
đem ngực, bụng Thần Lai Thuỷ hồn chiếm hết, phía trên thì đang hướng
phần đầu lan tới, phía dưới thì đang hướng hai chân tràn ra. Không chỉ
thế, Sở Nam còn chứng kiến bên trong giọt máu tươi kia như ẩn như hiện
mạch máu, trong nội tâm không khỏi thầm nghĩ:
"Xem ra, thật sự đã khôi phục được không ít thực lực."
Sở Nam đương nhiên muốn Thần Lai Thuỷ hồn khôi phục thực lực mau chóng,
đầu tiên, cho dù Thần Lai Thuỷ hồn lập tức khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, khống chế lực của hắn đối với nó cũng không yếu đi một phần, trừ phi Thần Lai Thuỷ hồn có thể phá giải được Sinh Tử Quyết. Thứ hai, thực lực nó càng cao thì đối với hắn lại càng có lợi, dù sao đối thủ của hắn ngày một mạnh mẽ hơn rồi, bằng không thì Sở Nam cũng không có nói ra ba chữ "có lẽ a" như vậy.
Thất trưởng lão còn không có từ trong khiếp sợ hồi tỉnh lại thì Thần Lai Thuỷ hồn đã quay người nói với Sở Nam:
- Đại nhân, hắn có chỗ hữu dụng với ta!
Thần Lai Thuỷ hồn xác thực đã trở nên mạnh mẽ hơn rồi, nhưng hai chữ "đại
nhân" kia lại càng thêm cung kính hơn rồi. Nghe được vẻ cung kính này
khiến cho thất trưởng lão phải kinh hoảng, Sở Nam cũng là có chút kỳ
quái mà liếc nhìn Thần Lai Thuỷ hồn một cái, hắn biết rõ hai chữ "hữu
dụng" trong lời của nó là có nghĩa gì, chính là muốn theo gót tôn tử của lão.
Thuỷ Thành Hồi cũng nghe thấy được mùi nguy hiểm trong đó
nhưng tâm thần của hắn hiện tại lại đặt trên hai chữ "đại nhân" Thần Lai Thuỷ hồn nói ra kia. Lão tốt xấu gì cũng là thất trưởng lão Thuỷ tộc,
tuy là thấp nhất nhưng hoặc ít hoặc nhiều cũng biết được lai lịch, xuất
thân của tên nghịch tặc kia, nhưng mà một người như vậy lại làm sao trở
thành thuộc hạ của tiểu tử kia?
Sở Nam sau thời gian mấy lần hít thở suy nghĩ mới nói ra:
- Ngươi nên biết, giết hắn rồi, Thượng Diện hội sẽ phái tới người càng
lợi hại hơn, bọn hắn hai lần liên tiếp thất bại, người phái xuống tiếp
theo nhất định không dễ dàng giải quyết đâu!
- Đúng vậy, đại nhân! Mục đích của ta cũng chính là muốn bọn hắn phái tới người lợi hại hơn!
Trong giọng nói của Thần Lai Thuỷ hồn không chỉ có chút hương vị cung kính mà còn có cảm kích, hắn biết rõ Thuỷ Thành Hồi đối với đại nhân hữu dụng
ra sao, còn có thể làm ra được chút chuyện nhưng đại nhân lại đều không
có đề cập đến, trái lại còn quan tâm tới hắn có thể hay không chịu đựng
được đả kích sau đó.
- Tốt, ngươi đã quyết định vậy hắn liền giao cho ngươi xử lý.
Không đợi Sở Nam nói tiếp, Thần Lai Thuỷ hồn liền nói ra:
- Đại nhân, đợi ngài làm xong chuyện, ta lại xử lý cũng được.
- Cũng tốt.
Sở Nam nói ra hai chữ xong liền hướng Thuỷ Thành Hồi nói ra:
- Ra tay đi.
Thất trưởng lão lúc trước muốn cướp tiên cơ xuất thủ trước nhưng bây giờ lão không dám xuất thủ rồi, hơn nữa trong lòng của lão chính là có chủ ý
tận lực không xuất thủ, như vậy mới có thể sống lâu thêm một chút. Vừa
rồi Sở Nam cùng tên nghịch tặc kia nói chuyện lão đều nhất thanh nhị sở.
Sở Nam thoáng cái nhìn thấu ý đồ của lão, hắn nhàn nhạt nói ra:
- Xem ra ta vẫn quá ư nhân từ rồi.
Nói xong, Sở Nam trực tiếp điều động hạt tinh thể huyết sắc.
Sở Nam hiện tại thực lực đã tăng nhiều, uy năng hạt tinh thể huyết sắc phát huy ra đã càng lớn hơn nhiều.
Thuỷ Thành Hồi lập tức cảm giác được toàn thân máu huyết cuộn trào mãnh
liệt, thẳng muốn bắn tung ra ngoài. Thuỷ Thành Hồi sắc mặt thoáng hồng,
một thân áo bào chuyển sang màu đỏ, bên trong tất cả đều là máu tươi...
- Ngươi dám hướng lão phu xuất thủ? Lão phu là Thuỷ tộc thất trưởng lão, ngươi động tới lão phu, hậu quả...
Thần Lai Thuỷ hồn cắt đứt lời lão:
- Hậu quả? Hậu quả gì? Thuỷ Đạo Tử sẽ đến báo thù cho ngươi?
Thuỷ Thành Hồi nghẹn lời, dưới máu tươi dị động càng thêm lợi hại, lão nếu
không động thủ vậy thực sự là muốn huyết tiên thân vong rồi (máu chảy
hết, người chết).
- A~~~
Thuỷ Thành Hồi hô to một tiếng, Quy tắc đệ nhị trọng trào ra.
Sở Nam thấy thế huyết sắc tinh thể không chút dừng lại mà ngược lại công
kích càng thêm mạnh mẽ, dưới áp lực, uy năng phát huy mới càng thêm lớn.
Ba lần hít thở sau, Thuỷ Thành Hồi hai tay hướng Sở Nam đẩy ra phía trước, một con sóng chụp xuống đầu Sở Nam. Sở Nam sớm đã chuẩn bị tốt chín đạo thần niệm, trong miệng vừa quát ra một chữ "định" thì uy năng của Định
Thần Phù Văn bộc phát.
Nhất thời, con sóng đình trệ.
Sở
Nam một lần nữa thấy được một đoàn gợn sóng triển khai ra, chỉ có điều,
nó so với đoàn gợn sóng trong giọt nước kia lại nhỏ hơn không ít. Ngoài
ra, các vị trí các gợn sóng, từng cái một Sở Nam đều có thể nhớ được rõ
ràng!
Mười năm lần hít thở sau gợn sóng đã hoàn toàn triển ra
khai, khắc ghi ở trong đầu Sở Nam, cảm ngộ Quy tắc chi ý trước kia lại
xuất hiện trong lòng hắn:
- Thuỷ tồn tại trong tự nhiên, tự nhiên chi thuỷ, bản chất tự nhiên, Quy tắc chi ý...
Sở Nam cảm giác được một tay của mình đã đặt ở trên cánh cửa đệ nhị trọng, chỉ cần hai tay đẩy tới là có thể bước vào trong, đem Quy tắc chi thế
chuyển thành Quy tắc chi ý.
Sở Nam không có vội vã mở cánh cửa
kia ra, dù sao đây chỉ là lĩnh ngộ của Thuỷ Thành Hồi, không thích hợp
với hắn. Hắn nghĩ tới số Quy tắc chi đạo mà bản thân ghi nhớ được, còn
có tràng cảnh hắn sáng tạo ra Thuỷ quy tắc thì đôi mắt thoáng cái trở
nên sâu thẳm, một tay vươn ra, đem một vị trí gợn sóng cơn sóng biến đổi đi.
Vẻn vẹn chỉ là một chút Quy tắc chi ý nhưng Sở Nam lại bỏ ra trọn vẹn hai phút thời gian, mà hai phút này Thuỷ Thành Hồi vẫn một mực ở trong uy năng Định Thần Phù Văn bao phủ, từ điểm này nhìn ra có thể
thấy được tinh thần lực của Sở Nam đã tăng trưởng ra sao.
Đợi Sở Nam thu tay lại thì Định Thần Phù Văn cũng tiêu tán theo, uy năng cơn sóng theo đó mà hung mãnh thêm mấy chục lần.
Sở Nam không tránh né, mặc kệ cho cơn sóng đánh lên người.
Ngạnh kháng một kích này khiến cho sắc mặt Sở Nam trở nên tái nhợt nhưng hắn
lại giống như không cảm giác được chút nào, tay phải xoay tròn, ngọn
sóng vừa mới tan vỡ kia bắt đầu chậm rãi tụ lại, tựa như trả ngược trở
về.
- Thuỷ lợi vạn vật bất nhi tranh, bản chất tự nhiên, nguyên lai chính là như vậy!
Trong đầu Sở Nam thông thấu, năm ngón tay chụm lại, ngọn sóng vừa vỡ tan kia
lại xuất hiện trước mắt, cùng với trước lúc giống nhau hoàn toàn nhưng
mà gợn sóng bên trong lại không phải là bộ dáng ban đầu nữa. Những gợn
sóng kia không ngừng biến hoá, giống như đang diễn dịch ra cái gì đó.
- Chúc mừng đại nhân bước vào cánh cửa Quy tắc đệ nhị trọng!
Thanh âm cung kính của Thần Lai Thuỷ hồn truyền ra, Sở Nam cười cười, vừa
muốn nói cái gì thì bên ngoài lại truyền đến thanh âm của Tú Hoa Nương:
- Sở Nam đại ca, có người tìm tới cửa, một bộ đằng đằng sát khí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT